Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Hạ Kiêu Hùng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 317: Đêm Trăng Tròn
N
hóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruyen
Tô Liệt vì cái chết của hơn ba mươi huynh đệ, trong lòng anh ta thấy rất khổ sở, lúc này Dương Nguyên Khánh có định đánh anh ta một trăm trượng đi chăng nữa, anh ta cũng cam tâm tình nguyện. Nghĩ tới cái chết của hơn ba mươi huynh đệ, nước mắt của anh ta bống chốc tuôn ra, cúi người nói:
- Ty chức phục, chỉ hận một nỗi tướng quân phạt như thế vẫn còn nhẹ!
Dương Nguyên Khánh vỗ vỗ vai:
- Đánh trận lúc nào chẳng có thương vong, ngươi không cần quá để tâm đâu.
Hắn lại xem vũ linh tiễn bằng lông vịt trời mà Tô Liệt đưa cho hắn, vũ linh tiễn được cắt rất gọn, chiếc vũ linh tiễn quen thuộc này khiến hắn nhớ tới một người, lẽ nào chính là y?
Dương Nguyên Khánh lập tức mở thư ra, một gã binh sĩ châm lửa đem đến, dưới ánh lửa, Dương Nguyên Khánh vội nhìn một lượt, lông mày của hắn chau lại, quả nhiên đã bị hắn đoán trúng, hắn lập tức quay đầu ngựa:
- Đi thành cũ Y Ngô!
…Vương cung thành Y Ngô. Trời vẫn chưa sáng, đèn đuốc trong nội cung vẫn sáng trưng, Dương Nguyên Khánh vừa mới trở về lập tức mở hội nghị quân sự quan trọng, ngay cả quốc vương Mặc Xuyết và thái tử A Mạn cũng được mời tham gia hội nghị, bên cạnh có một người phiên dịch ngồi đó.
- Ta vừa mới được xác thực tin tức, Tây Đột Quyết do cuộc đấu tranh quyết liệt giữa Xạ Quỹ Khả Hãn và Xử La Khả Hãn, tạm thời không quan tâm đến Y Ngô, chỉ có điều Xạ Quỹ Khả Hãn đã hạ lệnh cho bộ tộc Xử Nguyệt tấn công Y Ngô thành.
- Bộ tộc Xử Nguyệt!
Mặc Xuyết hét một tiếng kinh hãi, Tây Đột Quyết không tới đã khiến ông ta hơi thất vọng, nhưng Xử Nguyệt lại kéo tâm trạng của ông ta lên.
Dương Nguyên Khánh nhìn ông ta một cái, cười cười nói:
- Hình như quốc vương điện hạ rất sợ bộ tộc Xử Nguyệt?
Mặc Xuyết cười khổ não nói:
- Tây Đột Quyết tuy thu thuế có rất nặng nhưng ít nhất người Ô Tôn vẫn có thể sống được, nhưng bộ tộc Xử La lại giết người già và đàn ông Ô Tôn, bắt phụ nữ và trẻ con làm nô lệ, bọn chúng sớm đã có dã tâm này rồi.
- Thế người Ô Tôn phải làm sao? Cứ rửa sạch cổ để bọn chúng đi chém hết hay là cùng với quân Tùy đi chém đứt cổ bọn chúng!
Dương Nguyên Khánh chỉ rõ, đồng nghĩa với việc nói với mọi người rằng hắn quyết định chủ động tấn công, nên tấn công bọn Xử Nguyệt trước.
Trong lòng Mặc Xuyết có cảm giác bất an, nếu người Tây Đột Quyết tới tấn công, có lẽ gã sẽ chẳng tốn bao nhiêu sức lực, nhưng người Xử Nguyệt tới tấn công Y Ngô, chỉ sợ gã không liều mạng không được rồi.
Tiếng Hán của đại vương tử A Mạn cũng không tồi, gã dùng tiếng Hán ngữ âm trầm nói:
- Dương tướng quân có biết quân đội Xử Nguyệt có bao nhiêu người không?
- Ta không biết, vì thế ta mới mời cha con ngươi tới, tin là các ngươi sẽ biết.
- Đúng vậy, ta có biết một chút, toàn bộ tộc có khoảng một trăm nghìn người, có ba mươi nghìn tráng binh, vì vậy bọn họ còn được gọi là tam vạn giáp sĩ.
- Đối phó với tộc người trên thảo nguyên này, quân Tùy của bọn ta có thể một đấu mười!
Một thiên tướng Tùy quân đứng lên nói.
Dương Nguyên Khánh tán thưởng gật gật đầu, ra hiệu cho gã ngồi xuống, hắn nói với mọi người:
- Cho dù tộc Xử Nguyệt có tiến công vào trung tâm của bọn ta hay không, nhưng chúng không hề thần phục Đại Tùy, mà lại dựa vào Tây Đột Quyết, tập kích trinh thám quân Tùy, bọn họ đã là quân địch của chúng ta, ta quyết định tiêu diệt tộc người này. Bây giờ là sáng sớm ngày mười ba tháng tám, vào đêm trăng tròn ngày 15/08, hẳn là đêm trước khi tộc Xử Nguyệt khởi binh, chúng ta phải nhân dịp này tiêu diệt bọn chúng!
Hắn lại nhìn một lượt mọi người, ánh mắt dừng lại trên người Vương Uy:
- Vương Thái Thú, ông dẫn hai nghìn quân Y Ngô trấn thủ thành Y Ngô, bốn nghìn tướng quân Y Ngô còn lại và quân Tùy cùng nhau xuất binh, tiến công Bồ Loại Hải, tiêu diệt toàn bộ người Xử Nguyệt. Bây giờ mọi người đi chuẩn bị đi, sau một giờ đại quân xuất phát!
Các tướng lĩnh đều lần lượt đứng lên đi ra phía ngoài. Vương tử A Mạn đang định rời đi, liền bị Dương Nguyên Khánh gọi lại. Năm nay A Mạn hai mươi lăm tuổi, từ năm tám tuổi đến năm mười tuổi đều ở Trường An, vì thế gã có thể nói tiếng Hán, hơn nữa gã thân thiết với nhà Tùy hơn phụ thân mình, tuy vậy lần này nhà Tùy thôn tính nước Y Ngô, trong lòng gã cũng thấy chán nản và thất vọng.
- Tướng quân tìm ta có việc gì.
Gã trầm giọng hỏi.
Dương Nguyên Khánh gật gật đầu,
- Ta tới để nói cho ngươi một tin, ngươi phải đi Kinh Thành, đó là ý chỉ của hoàng đế Đại Tùy, ta cũng không còn cách nào khác.
A Mạn lặng lẽ gật đầu, đây là chuyện gã đã dự liệu được, con trưởng làm con tin, chỉ có thể là gã đi:
- Ta thì không có vấn đề gì, Dương tướng quân định dặn dò thêm gì sao?
- Ta còn muốn hỏi về chuyện hắc mã tặc, ngươi có biết không?
- Hắc mã tặc!
A Mạn ngạc nhiên.
- Ngươi biết?
Dương Nguyên Khánh nhìn chăm chú vào gã.
A Mạn cười khổ não một tiếng
- Chỉ e rằng Tây Vực không có ai là không biết bọn họ, hắc mã tặc, chúng còn đáng sợ hơn người Đột Quyết.
- Nói cho ta tất cả những gì ngươi biết đi, liên quan đến hắc mã tặc, tất cả tình hình của bọn họ, ta đều muốn biết hết.
……
Bộ tộc Xử Nguyệt do mười mấy bộ tộc nhỏ hợp thành, bọn chúng sinh sống trên thảo nguyên hơn một nghìn mẫu từ Bồ Loại hải đến Luân Đài, thờ phụng đạo Tát Mãn, đồng thời cũng giống như người Đột Quyết lấy sói là biểu tượng, trên chiến kỳ của bọn chúng cũng thêu hình đầu sói.
Lần tấn công Y Ngô này là niềm mong đợi bấy lâu nay của Xử Nguyệt, tộc Xử Nguyệt không lớn cũng chẳng nhỏ, bọn chúng muốn mình được lớn mạnh như tộc Thiết Lặc, muốn bổ sung một lượng lớn nhân khẩu, cần phụ nữ, bọn chúng sớm đã nhắm người Ô Tôn với hơn hai trăm nghìn người và binh lực, chỉ là người Tây Đột Quyết không cho phép bọn chúng tấn công Y Ngô. Người Xử Nguyệt chẳng khác gì đầu của một con chó hung dữ bị chủ nhân dùng dây lưng thít chặt lấy cổ, vô cùng thèm khát đến một miếng thịt ngon cách đó không xa, nhưng lại không có cách nào ăn được.
Hiện tại chủ nhân đã bỏ đi sợi dây trên cổ chúng, bọn chúng liền không thể chờ đợi được, cho dù Y Ngô đã có thêm năm nghìn quân Tùy, nhưng tộc Xử Nguyệt vô cùng đói khát kia cũng chẳng thèm để ý đến, bọn chúng muốn nuốt trọn cả quân Tùy, kim bài lệnh tiễn mười ngày trước đã được phát đi, từ bốn phương tám hướng đã hội tụ được hàng chục nghìn tráng sĩ trên thảo nguyên Bồ Loại hải, khắp nơi đều là các lều trại.
Hoặc cũng có thể do sùng bái loài sói, người Xử Nguyệt cũng có một tình cảm đặc biệt với đêm trăng tròn. Cũng giống như người Đột Quyết, người Xử Nguyệt cũng tổ chức lễ hiến tế xuất binh vào đêm trăng tròn, thầy mo sẽ biểu đạt sự tôn kính của người Xử La với thần linh, cầu khẩn thần linh phù hộ cho bọn họ xuất binh được thắng lợi.
Một vầng trăng sáng được treo trên bầu trời đêm đen, tứ phía không hề có sao, trăng tròn cô đơn ngắm nhìn mặt đất, chỉ có điều khi nó ngắm nhìn về Bồ Loại hải, trong ánh sáng mờ ảo ấy cũng có vài phần kì quái.
Ánh trăng bao phủ trên mặt đất, trên một dải đất rộng, một đống lửa trại chính đang hừng hực thiêu đốt. Ngọn lửa lớn cao tới ba trượng, hàng trăm tù trưởng và trưởng lão đang ngồi vây quanh lửa trại, cơ thể theo nhịp trống mà đung đưa nhẹ. Ở đống lửa bên cạnh, ba tên Tát Man vũ sư mang theo mười mấy tên đồ đệ đang tiến hành thực hiện nghi lễ, bọn họ mặc trang phục hết sức kì quái, nhảy múa điên cuồng.
Tất cả tù trưởng và trưởng lão đều say như điếu đổ, chỉ có mỗi em trai của tù trưởng là Chu Tà Tư Dã biểu hiện có chút tâm tư đang suy nghĩ. Gã là người tù trưởng duy nhất của người Xử Nguyệt vẫn còn giao du với quân nhà Tùy, sức chiến đấu hùng mạnh của quân nhà Tùy khiến gã cảm thấy hối hận, hơn ba nghìn quân của gã tấn công vòng vây hơn một trăm lính trinh thám nhà Tùy, bị một trăm người này trước sau giết chết gần năm trăm dũng sĩ Xử Nguyệt, vậy mà quân Tùy chỉ tổn thất ba mươi ba người.
Điều càng quan trọng hơn, gã từ một tên lính bị thương của nhà Tùy biết được rằng, chủ tướng của đám quân này chính là Dương Nguyên Khánh người đã giết chết Đạt Đầu Khả Hãn, gần như đã diệt vong được người Tiết Diên Đà. Trong lòng Chu Tà Tư Dã vô cùng sợ hãi, nhưng không ai chịu nghe lời khuyên của gã, trong mắt đám người này chỉ có con gái người Ô Tôn, bao gồm cả đại tù trưởng của bọn họ.
Chu Tà Tư Dã nhìn trộm huynh trưởng của gã, cũng chính là đại tù trưởng Chu Tà Cốt, y đang nhắm mắt, lắc lư theo tiếng trống. Chu Tà Tư Dã thừa dịp mọi người không để ý, gã lặng lẽ đứng dậy, nhanh chóng đi về phía bộ lạc mình. Kẻ khác muốn tiêu diệt bộ tộc gã, gã không lo hết được, nhưng gã phải bảo vệ chính bộ lạc của mình. Chu Tà Tư Dã đã quyết định, gã nhất định phải đưa bộ tộc của mình đi, rời khỏi nơi đầy rẫy nguy hiểm này.
….
Cách Bồ Loại hải khoảng bảy tám dặm, có một ngọn đồi thấp, đồi núi được bao phủ bởi rừng rậm tươi tốt, kéo dài tới hơn hai mươi dặm, cùng với núi La Mạn tạo thành một dải rừng rậm, khu rừng này giống như một bình phong màu đen, vắt ngang phía đông Bồ Loại hải.
Lúc này phía trước một đoạn rừng phía bắc, có một đám kỵ binh đang từ từ ùn lên, có hơn mười nghìn người, đúng là quân Tùy đến từ thành Y Ngô, nhưng đó không chỉ có quân Tùy, còn có quân đội nước Y Ngô, do tám gã thiết vệ của Dương Nguyên Khánh dẫn đầu.
Duy Linh
Thiên Hạ Kiêu Hùng
Tác giả: Cao Nguyệt
Quyển 7: Tiểu Hà Sơ Lộ Tiêm Tiêm Giác
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Hạ Kiêu Hùng
Cao Nguyệt
Thiên Hạ Kiêu Hùng - Cao Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=thien_ha_kieu_hung__cao_nguyet