Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Tiên Y
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 338: Bệnh Dịch Hạch
Q
uý Mị khiếp sợ há hốc miệng, tình cảnh trước mắt khiến cho nàng ngây dại hồi lâu, sau đó mới phun ra một câu: “Đang xảy ra chuyện gì? Đây không phải là Đông Doanh Độn Thuật sao? Bất quá ninja đều dùng đạn khói, đâu có giống như hắn, tự đem hài cốt của mình bạo nổ thành sương mù.”
Béo hòa thượng nhanh chân bước đến phía trước, nơi mặt đất lưu lại một đống bột mịn màu trắng kia, không khỏi nhíu mày, thần tình ngập ngừng nói: “So sánh cùng Đông Doanh Độn Thuật, thì hắn càng giống với tự bạo hơn. Ưm, tôi có thể cảm nhận được rõ ràng, hồn phách nguyên khí của hắn đã hoàn toàn biến mất ở trên thế giới này. Thậm chí ngay cả muốn luân hồi đầu thai kiếp sau cũng không có cơ hội. Nhưng khiến ta nghi hoặc chính là, diễn cảm lúc trước của hắn, lại không hề giống như muốn tự sát, như thế nào đột nhiên lại tự bạo đây?”
“Ta còn tưởng Bộ Bằng xuất ra món pháp bảo lợi hại gì để đối phó chúng ta, nhưng thật không ngờ lại dùng pháp bảo tự bạo. Ha ha, dùng một kiện pháp bảo làm bằng Hán Bạch Ngọc* để tự bạo, gã Bộ Bằng này thật đúng là chơi ngông. Ài...thật đáng tiếc!” Tam Si ở phía sau cũng đã đi tới, ngồi xổm người xuống trước đống bột mịn tìm kiếm trong chốc lát. Xác định không thu hoạch được gì. Trên mặt hắn liền tràn ngập biểu tình thất vọng. (bạch ngọc đời hán, là 1 trong những loại ngọc tốt, hiếm và quý.)
Trương Văn Trọng chậm rãi đi tới trước mặt đống bột mịn, nhíu mày nói: “Hán Bạch Ngọc sao? Nhưng theo tôi nhớ, lúc trước đã từng điều tra qua, nhà Bộ Bằng cũng không phải giàu có, như vậy kiện Hán Bạch Ngọc này hắn lấy ở đâu ra nhỉ? Còn nữa, hắn học được từ đâu yêu pháp tu luyện thành Bạch Cốt Tinh đây?”
Vũ Văn Hà đưa ra một ý kiến: “Kiện Hán Bạch Ngọc này, chẳng lẽ là bảo vật tổ truyền của nhà hắn?”
“Điều này không có khả năng.” Không đợi Trương Văn Trọng kịp mở miệng, Tam Si liền bác bỏ phán đoán này: “Theo phong cách đả tạo kiện Hán Bạch Ngọc kia mà xem, thì tuyệt đối không phải là đồ cổ, hẳn là mấy năm gần đây điêu khắc thành. Nếu không, nó phải đáng giá mấy chục vạn đồng rồi. Hon nữa, Bộ Bằng mới hình thành Cốt Tinh, làm sao lại hiểu được phương pháp luyện chế pháp bảo đây?”
Béo hòa thượng ở phía sau cũng phản ứng, nói: “Xem ra, kiện Hán Bạch Ngọc kia, hẳn là do một người nào đó dạy hắn yêu pháp tặng cho hắn. Người này đến tột cùng là ai? Thiết nghĩ, chúng ta cần phải điều tra người thân xung quanh Bộ Bằng, cùng những kẻ gần đây đã tiếp xúc với hắn.”
Trương Văn Trọng lắc đầu: “Chỉ sợ biện pháp này tốn công vô ích mà thôi? Theo tôi nghĩ, người kia nhất định là âm thầm tiếp xúc với Bộ Bằng, cho nên sẽ không lưu lại bất cứ một dấu vết gì.”
Béo hòa thượng tự tin mười phần, cười nói: “Yên tâm đi, Trương tổ phó! Bây giờ tôi sẽ cầu xin sự trợ giúp từ tổng bộ Đặc Cần tổ ở Kinh Thành, để thượng cấp phái Tu Chân giả am hiểu trinh sát lại đây hỗ trợ. Chỉ cần gã kia đã từng xuất hiện trong Ung Thành, nhất định sẽ lưu lại chân khí. Dựa theo manh mối đó, Tu Chân giả am hiểu kĩ năng trinh sát, liền có thể tìm ra được người này thôi.”
Trương Văn Trọng hỏi: “Tu Chân giả am hiểu thám thính, chẳng lẽ những người đó là Trú Thú Môn?”
“Đúng vậy.” Béo hòa thượng gật đầu đáp: “Ài, Trương tổ phó, anh cũng đã từng nghe danh bọn hắn sao?”
“Có nghe qua.” Trương Văn Trọng nói: “Nếu có thể mời được cao thủ Trú Thú Môn đến trợ giúp. Hẳn là sẽ tìm thấy tung tích của người kia thôi!”
Lúc này Béo hòa thượng liền bày tỏ thái độ: “Yên tâm, tôi sẽ gọi điện thoại liên hệ với bọn hắn sau.”
Trương Văn Trọng gật gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa. Chỉ móc từ trong túi quần ra một chiếc bình sứ nhỏ, mở nắp bình xong, giơ nó nhắm về phía đống bột mịn đang nằm ở trên mặt đất, tay phải bắt quyết, trong miệng lẩm bẩm niệm tụng một câu thần chú khó hiểu: “Hồn phách ở đâu? Mau quay trở lại, mau quay trở lại. Cấp cấp như luật lệnh!”
Mười đóa quang hoa màu u lam hình dạng giống đom đóm, từ bên trong đống bột mịn hiện ra, chậm rãi bốc lên, bay thẳng vào miệng chiếc bình sứ nhỏ trong tay của Trương Văn Trọng.
Mười đóa quang hoa này chính là ba hồn bảy vía của Trần Hi, bị Bộ Bằng cắn nuốt. Chỉ cần đem chúng nó trả lại về thân thể của Trần Hi, như vậy bệnh tình của hắn, không cần chữa trị cũng sẽ tự khỏi.
Cẩn thận đậy nắp bình sứ, thu hồi vào trong người xong, Trương Văn Trọng ngoảnh mặt nhìn bốn người Béo hòa thượng nói: “Chuyện tình nơi đây đã giải quyết ổn thỏa. Giờ tôi phải đi giao trả hồn phách về lại thân xác chủ cũ, về phần thủ tục giải quyết hiện trường, liền giao cho mọi người làm nhé!”
“Được, thỉnh Trương tổ phó yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ xử trí thỏa đáng.” Bốn người Béo hòa thượng nhất tề gật đầu nói.
“Tiểu muội, chúng ta đi.” Trương Văn Trọng nhìn sang Tô Hiểu Hồng đứng ở bên cạnh mình phân phó một tiếng. Theo sau nhanh chân bước về phương hướng của trường đại học Ung Thành. Tính toán giao trả hồn phách cho Trần Hi trước, sau đó mới đến bệnh viện tâm thần, chữa trị cho mấy em học sinh điên loạn kia.
Thế nhưng, khi Trương Văn Trọng đi được vài bước chân, thì bất ngờ có một cơn gió lạnh thấu xương liền gào thét thổi qua. Khiến cho đống bột mịn nằm trên mặt đất bị thổi bay, chỉ trong chớp mắt bốn phía xung quanh tạo thành một tầng sương trắng mờ mịt, không thể tránh né được, Trương Văn Trọng cũng hít phải loại bột mịn này.
“Ủa? Hương vị của đám bột mịn này, có chút điểm không thích hợp!” Trương Văn Trọng khẽ cau mày, tạm thời dừng bước. Theo sau hít thêm một hơi không khí lạnh ẩn chứa bột mịn, vận dụng linh lực trong nội thể phân tích thành phần của đám bột mịn này.
“Sư phụ, thầy làm sao vậy?” Nhìn sắc mặt của Trương Văn Trọng ngày càng khó coi, Tô Hiểu Hồng không khỏi lo lắng bất an, vội vàng nói: “Chẳng lẽ thầy không thoải mái chỗ nào sao? Ai nha, thầy bị mẫn cảm với tro bụi hả?”
Trương Văn Trọng cũng không trả lời vấn đề của Tô Hiểu Hồng, chỉ vận dụng linh lực phân tích thành phần ẩn chứa trong thứ bột mịn này. Khoảng hai phút sau, cũng đã có kết quả, hắn không khỏi giật mình kinh hô lên: “Vi khuẩn Bacillus! Trong thành phần của thứ bột mịn này có chứa vi khuẩn Bacillus.” (Hay còn gọi là khuẩn que, khuẩn trực. Khuẩn này gây nên bệnh Than, hay còn gọi là ôn dịch. Nó đã từng cướp đi một phần tư dân số Châu âu thời trung cổ.)
Thanh âm kinh hô bất thình lình của Trương Văn Trọng, làm cho bốn người Béo hòa thượng đưa mắt nhìn nhau, không hiểu gì cả. Dù sao bọn hắn chưa từng học qua ngành y, nên chẳng thể biết nổi “vi khuẩn Bacillus” là cái gì. Ngây ngốc một lát sau, cuối cùng bọn hắn kiềm nén không nổi tò mò liền hỏi: “Vi khuẩn Bacillus? Đó là cái quái gì?”
Lúc này sắc mặt của Tô Hiểu Hồng trắng bệch thành một đoàn, nàng theo bản năng vươn tay che mũi, ồm ồm hồi đáp: “Vi khuẩn Bacillus là những nhiễm sắc thể hình que, thường lây qua niêm mạc da.”
Chứng kiến phản ứng của Trương Văn Trọng cùng Tô Hiểu Hồng, nhất thời trong lòng bốn người Béo hòa thượng dâng lên một tầng hàn ý. Cho dù bọn hắn không biết vi khuẩn que này là cái thứ gì, không rõ cái gì là nhiễm sắc thể, chỉ dựa vào phản ứng của Trương Văn Trọng cùng Tô Hiểu Hồng, bọn hắn cũng đã biết, chuyện này tuyệt đối không hề đơn giản.
Liếm đôi môi rạn nứt vì khô khốc, Tam Si nhịn không được chen ngang lời của Tô Hiểu Hồng, nói: “Đừng dùng thuật ngữ chuyên ngành y học nữa! Chúng tôi nghe không hiểu đâu, nói đơn giản một chút được không đây?”
Tô Hiểu Hồng gật đầu, trầm giọng nói: “Đơn giản hơn thì chỉ có hai chữ thôi! Đó chính là bệnh than.”
“Cô nói cái gì? Bệnh than?” Bốn người béo hòa thượng đồng thanh kinh hô, săc mặt càng khó coi hơn Tô hiểu Hồng. Giờ khắc này bọn hắn đều ngừng thở, vận khởi linh khí trong nội thể, bức vi khuẩn que vừa mới hít vào đi ra ngoài.
Bệnh than, là một căn bệnh truyền nhiễm nguy hiểm, thời cổ đại người ta gọi nó là bệnh ôn hạch. Thời Trung cổ, một phần ba dân số tại Châu Âu mắc căn bệnh dịch này mà chết đi. Cho nên đối với sự khủng bố của nó, thì không cần phải giải thích rườm rà.
Theo thời gian trôi qua, bởi vì chất lượng sinh hoạt của mọi người được tăng lên, đạt tiêu chuẩn vệ sinh sạch sẽ hơn. Ngành y tế phát triển, các loại vắc-xin phòng và chống cũng được ra đời, khiến cho căn bệnh người ta nghe danh phải tím tái mặt mày cũng dần dần lắng xuống. Thế nhưng đó không có nghĩa là đã chữa trị được tận gốc.
Hay nói cách khác, không biết tại thời điểm nào, thì căn bệnh ôn dịch này đột nhiên sẽ bùng nổ.
“Trương tổ phó, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Bốn người Béo hòa thượng chân tay phát lạnh, chẳng biết phải làm sao, cho nên đều quẳng ném ánh mắt nhìn về phía Trương Văn Trọng, mong chờ hắn có thể nghĩ ra biện pháp khắc phục.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Tiên Y
Ngũ Chí
Siêu Cấp Tiên Y - Ngũ Chí
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_tien_y__ngu_chi