Chương 108: Vương Miện Truyền Thừa Và Thế Thân Linh Lô (3)
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - Banlong.us
“Tốt.”
Ngay lúc này hiện ra tín nhiệm đoàn đội. Không ai nghi ngờ hành động của Long Hạo Thần. Quang Chi Đại Lực Hoàn vung lên, trên mặt đất tạo ra hố sâu. Long Hạo Thần không sợ hôi thối, kéo ma thú lại chung sức với đồng bạn vùi lấp nó.
Toàn bộ quá trình Nhã Đình không phát ra tiếng nào, chỉ tĩnh lặng nhìn Long Hạo Thần hành động, mãi đến khi vùi lấp xong, đáy mắt nó mới hiện ra tia cảm xúc dao động, dường như là đang khen ngợi.
“Chúng ta đi.”
Chôn thi thể xong, Long Hạo Thần mang theo đồng bạn tiếp tục tiến tới trước. Sở dĩ hắn làm vậy tuyệt không bởi vì bản thân lương thiện, mà cũng bởi hắn hiểu rõ Mộng Huyễn Thiên Đường. Nơi đây là thế giới Tự Nhiên Nữ Thần để lại, như vậy, mọi thứ đều nên suy nghĩ theo hướng tự nhiên. Giết chóc đương nhiên có thể được linh lô, nhưng khảo nghiệm khó khăn ai biết? Cho dù cuối cùng vượt qua, trả giá nhất định không nhỏ.
Nếu có cách giảm bớt rắc rối thì sao không dùng?
Lúc trước khi đại tinh tinh đưa linh lô cho hắn xong xoay người đi, Long Hạo Thần đã đặt ra quyết định. Phương hướng hành động lần này của họ chính là gặp tất cả người thủ hộ trong Mộng Huyễn Thiên Đường.
Làm vậy chẳng những hợp ý hắn, đồng thời có lẽ càng đạt được lợi ích lớn.
Suy nghĩ của Long Hạo Thần rất nhanh được chứng thật. Bọn họ đi khỏi nơi chôn thi thể ma thú không xa, hắn kinh ngạc phát hiện năng lực cảm giác của mình biến mạnh. Cảm giác phạm vi ít nhất tăng một phần ba bình thường. Trong Mộng Huyễn Thiên Đường này, thật là trợ giúp không nhỏ! Share by: MTQ - Banlong.us
Quả nhiên là thế. Trong lòng Long Hạo Thần chợt hiểu ra, nhỏ giọng nói với đồng bạn cái gì đó. Mọi người đều hươ tay, biểu thị hết sức ủng hộ hắn ra bất cứ quyết định gì.
Trước mắt, hắn muốn làm nhất hai sự việc, tìm Thải Nhi sau đó dựa theo ý tưởng, tiếp tục hành động ở đây cho đến khi hết thời gian.
Thực lực cá nhân mạnh cỡ nào, trước thiên nhiên thì tính cái gì? Trừ phi đạt được thực lực biến thái cỡ Ma Thần Hoàng mới có khả năng.
Cảm giác gia tăng khiến Long Hạo Thần vững tâm, tiếp tục tiến lên trước. Rất nhanh, hắn lần nữa có cảm thụ, lần này là linh lực cường liệt va chạm, hơn nữa so với khi gặp phải Thanh niên Ác Ma thì càng kịch liệt hơn.
Hơi suy tư một lát, Long Hạo Thần dừng bước, nói với đồng bạn.
“Phía trước không xa dường như có trận hỗn chiến, các người trước đừng đi qua, chờ tin tức của ta rồi hãy đến.”
Nói xong câu đó, hắn lần nữa rút ra song kiếm, mau chóng lẻn lên trước. Nếu đã là hỗn chiến, như vậy chắc chắn có địch ta. Dưới tình huống này, đương nhiên không thể dễ dàng lộ ra việc mình mang người tiến vào Mộng Huyễn Thiên Đường. Đây không chỉ phải che giấu kẻ địch, Liệp ma giả bên liên minh cũng phải giấu, nếu lộ ra ngoài thì sẽ có phiền phức.
Khoảng cách càng gần, cảm giác của hắn càng rõ ràng. Hỗn chiến đánh rất kịch liệt, linh lực nồng đậm dao động muốn người không phát hiện cũng khó. Rất nhanh, Long Hạo Thần đã tiếp cận chiến trường. Khi hắn đứng chỗ xa nhìn chiến đấu bên trong, có cảm giác nhẹ lòng. Bởi vì trong hỗn chiến, hắn liếc mắt một cái liền thấy Thải Nhi.
Số lượng hai bên là bảy người. Trong đó có bốn người Long Hạo Thần biết là cường giả bên Liên Minh Thánh Điện. Trừ Thải Nhi, Long Hạo Thần nhận ra là Trương Phóng Phóng, hai người kia thì là ma pháp sư và chiến sĩ. Đối diện là ba tên ma tộc, Nguyệt Dạ, Lãnh Tiêu, còn có một thanh niên diện mạo kiêu căng, toàn thân tản ra quang mang da cam.
Bốn đối ba, hai bên đánh đến khó phân thắng bại. Thực lực tương đương.
Trừ bảy người ra, trên mặt đất còn có ba thi thể, đều là ma thú. Cách không xa, ba linh lô màu sắc khác nhau đang quay cuồng, tản ra quang mang nhạt.
Không ngờ là ba linh lô, hèn gì dẫn đến hỗn chiến. Long Hạo Thần thầm giật mình, đồng thời có chút hưng phấn. Hắn không kêu gọi đồng bạn, có mình gia nhập, bên ta nhất định có thể áp chế đối thủ. Huống chi tới lúc mấu chốt còn có thể nhờ Nguyệt Dạ hỗ trợ. Ba cái linh lô chỉ cần rơi vào Liệp ma giả liên minh, cho dù mình và Thải Nhi chỉ có thể chia được một cái cũng tốt.
Nghĩ đến đây, Long Hạo Thần điều hòa linh lực, muốn nhảy ra ngoài. Nhưng trong nháy mắt này, hắn đột nhiên cảm giác nguy hiểm khó nói thành lời xuất hiện sau lưng. Nhã Đình cũng phát ra tiếng thét chói tai. Một tầng sáng vàng khuếch tán từ người nó, bao phủ chính mình và Long Hạo Thần. Share by: MTQ - Banlong.us
Nguy cơ đến thật sự là quá nhanh, cho nên Long Hạo Thần chỉ cảm thấy toàn thân sởn gai ốc. Nhưng càng là dưới tình huống này, hắn càng có thể bộc phát ra sức chiến đấu mạnh mẽ.
Đã không kịp né tránh. Khi công kích của đối phương sắp trúng người hắn, khoảnh khắc, Long Hạo Thần bỗng thả lỏng toàn thân, nội linh lực trong người tập trung sau lưng. Cùng lúc đó, thân thể hắn run rẩy theo linh lực phát ra.
Quang Chi Đãng Dạng, lần này dao động không chỉ là quang mang, còn có thân thể hắn. Trong chấn động khe khẽ, Long Hạo Thần đã điều chỉnh trạng thái của mình tới đỉnh.
*Bùm!*
Màn sáng đầu tiên vỡ.
Ngay sau đó Huy Hoàng Thánh giáp kèm theo Thánh Linh Thủ Hộ bị phá vỡ, tiếp theo là một nắm tay đánh vào sau lưng Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần cả người vô lực, như diều đứt dây bay xa, bỗng chốc trên người sáng ngời ánh hào quang vàng.
Nhưng khi đối phương đánh ra một quyền, hắn cũng xoay người giữa không trung, nhìn đến kẻ địch ở sau lưng mà mình không phát hiện chính là ai.
Một khuôn mặt anh tuấn xuất hiện trong tầm mắt, hơi thở u ám, hư vô tựa như lưới đen đột nhiên mở ra quăng hướng hắn.
Mặc dù nơi đây tràn ngập hơi thở thiên nhiên sự sống, nhưng khi hơi thở u ám và hư vô này khuếch tán, Long Hạo Thần rõ ràng cảm giác đến xung quanh mình mọi sự sống biến mất.
Không sai. Kẻ địch đánh sau lưng hắn, chính là người dẫn đầu mười ma tộc.
Khi Long Hạo Thần bị một quyền đánh bay, chiến trường bên kia cũng vang lên một tiếng hét thảm.
Long Hạo Thần cảm giác như cũ bao quát toàn cảnh. Hắn lập tức cảm giác được một khí thế cực kỳ mạnh xuất hiện ở chiến trường bên kia. Cùng với hơi thở mạnh mẽ xuất hiện, ma pháp sư bên Liên Minh Thánh Điện đã chết, hiển nhiên chết vì bị đánh lén.
Thanh niên tóc đen một quyền đánh bay Long Hạo Thần, kinh ngạc phát hiện dường như hắn không bị thương, trên mặt lộ ra tia nghi hoặc. Y làm sao biết, Long Hạo Thần không chỉ lực phòng ngự bản thân mạnh, dựa vào Quang Chi Đãng Dạng hóa giải đa số xung lượng, hơn nữa triệt tiêu đòn đánh thuộc tính hắc ám, cùng lúc đó có Linh Hồn Xiềng Xích nghịch thiên tồn tại. Dựa vào một điểm này, tuy hắn bị thương nhưng không nghiêm trọng.
“Thì ra ma tộc chỉ biết đánh lén sao?” Long Hạo Thần thân thể rơi trên đất, linh cánh sau lưng cũng giang ra, quang mang chói mắt bùng lên. Không cần hắn làm cái gì, số lớn hơi nước vàng trong rừng Mộng Huyễn Thiên Đường đã ùa vào thân thể hắn.
Đây chính là chỗ tốt khi ở nơi đồng minh, Long Hạo Thần dựa vào thể chất quang minh chi tử và biểu hiện thân thiện với Mộng Huyễn Thiên Đường, được hoàn cảnh nơi đây ủng hộ lớn. Huống chi còn có Nhã Đình hỗ trợ. Ngược lại, đối diện thanh niên áo đen mà Hoàng Thước gọi là A Bảo tuy thực lực mạnh, nhưng hiển nhiên không được Mộng Huyễn Thiên Đường trợ giúp, bị cảnh vật chung quanh bài xích.
“Trên thế giới này, chỉ có kết quả thắng bại, quá trình như thế nào đều không quan trọng.” A Bảo bình thản nói, cảm xúc không bởi vì lời Long Hạo Thần mà sinh ra dao động.
Ngay lúc này, tuy Long Hạo Thần rất lo lắng tình huống Thải Nhi, nhưng hắn không dám phân tâm. Thanh niên tóc đen A Bảo đem đến áp lực cực lớn cho hắn, Thanh niên Ác Ma không thể sánh bằng. Dường như chỉ cần mình lộ ra sơ hở, như vậy nghênh đón chính là đòn tấn công hủy diệt của ma tộc cường đại này.
“Đây chính là khác biệt giữa ma tộc và nhân loại. Bởi vì trong lòng các ngươi không có quan niệm đạo đức, càng không biết liêm sỉ. Các người chỉ có bản năng sinh tồn dã thú mà thôi. Trong mắt chúng ta, các ngươi không khác gì ma thú, chẳng qua là mạnh hơn ma thú chút ít.” Long Hạo Thần lạnh lùng nói.
Trong đôi mắt đen của thanh niên áo đen, rốt cuộc có cảm xúc dao động, nhưng rất nhanh hồi phục bình thường, trên mặt lại lộ ra nụ cười nhạt.
“Muốn chọc giận ta sao? Ngươi còn quá non. Tuy rằng ta thoạt nhìn không lớn hơn ngươi bao nhiêu, nhưng trên thực tế, ta đã tồn tại trên thế giới này ba mươi mấy năm. Ý chí của ta sao có thể bị ngươi nói mấy câu ảnh hưởng? Quy thuận hoặc tử vong, ngươi có thể chọn một. Ngươi là nhân loại hiếm hoi ta muốn tìm cách thu phục. Ta sẽ cho ngươi cơ hội này.”
Long Hạo Thần bật cười.
“Ngươi đang chờ đồng bạn giết người của ta xong rồi giết ta sao? Nhưng dường như không dễ dàng.”
Kẻ địch tấn công đúng là đột ngột, nhưng cục diện trước mặt theo Long Hạo Thần thì không quá kém. Đầu tiên, sinh mệnh cùng chung đột nhiên xuất hiện, nhất định sẽ khiến đồng bạn đã ẩn núp chú ý. Lấy trí tuệ của họ, không khó đoán ra mình gặp phải phiền phức, sẽ mau chóng chạy tới, nhìn tình hình mà ra tay.
Bên kia, nhóm Thải Nhi nhất định là yếu thế, nhưng đừng quên còn có Nguyệt Dạ nội ứng đứng bên kẻ địch. Trên người Nguyệt Dạ có cấm chế của Thải Nhi, sống chết trước mắt, đương nhiên cô sẽ làm ra lựa chọn. Bởi vậy, hiện tại Long Hạo Thần không gấp gáp.
A Bảo cười ha hả.
“Người trẻ tuổi, ngươi có chút đánh giá mình quá cao. Chỉ bằng ngươi, còn cần ta chờ người tới?”
Long Hạo Thần nói.
“Tự đánh giá cao? Chưa chắc. Ta vừa mới giết một người của các ngươi, đưa ta một ma tinh vương miện truyền thừa đây này.”
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa