Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cực Phẩm Thiên Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 307: Lật Tay Làm Mây? Ngửa Tay Làm Mưa (3).
“S
ưu...”
Dưới ánh đèn. Trần Phàm giậm chân xuống đất, thân mình hóa thành một bóng ảo ảnh, giống như quỷ mỵ hiện ra ở trước mặt Lưu Hân, đạp thẳng vào khẩu súng tự động mà Lưu Hân đang muốn vồ lấy.
Mắt thấy Trần Phàm dùng chân giẫm lên khẩu súng ở trước mặt. Lưu Hân run rẩy thu hồi tay về, khẽ ngẩng đầu lên nhìn về phía Trần Phàm.
Trong lúc nhất thời, bỗng nhiên Lưu Hân cảm thấy ánh đèn có chút lóa mắt, hắn nheo mày lại, nhưng vẫn như cũ không thể nhìn thấy rõ ràng được bóng dáng của Trần Phàm.
“Mày kết hôn cùng cô ta?” Trần Phàm chậm rãi ngồi xổm người xuống, nhặt khẩu súng tự động lên, đùa nghịch ở trong tay.
Lưu Hân ngơ ngác nhìn khuôn mặt, không có chút dữ dằn nào của Trần Phàm, nhẹ nhàng gật đầu.
“Vì sao cô ta muốn kết hôn với mày?” Trần Phàm bình tĩnh hỏi, giống như đang hỏi một chuyện tình không hề liên quan đến mình.
Lưu Hân ngơ ngác, theo sau mới chần chừ nói: “Cô ấy nói là vì tình yêu.”
“Tình yêu?” Trần Phàm khẽ mỉm cười, cười trông mười phần phức tạp.
Lưu Hân biểu tình tái nhợt, liên tục gật đầu: “Ưm, cô ấy nói đời này cô ấy chưa từng được hưởng thụ qua tình yêu. Cô ấy yêu tôi, cho nên muốn kết hôn với tôi.”
“Mày không biết rằng cô ta đã có chồng con rồi sao?” Trần Phàm hít sâu một hơi, hỏi tiếp.
Lưu Hân chần chừ đáp: “Biết... biết...”
“Vậy mày có biết, vì sao cô ta luôn luôn không có quay về nhà không ? Thậm chí ngay cả một phân tiền cũng không gửi về?” Trần Phàm chất vấn: “Hồ sơ về mày tao đã xem qua, tài sản hơn triệu, nếu cô ta kết hôn cùng mày, hẳn là sẽ không bị thiếu tiền mới đúng.”
Nói đến đây, trong con ngươi của Trần Phàm hiện lên một tia phẫn nộ không hề che giấu.
Cảm nhận được nhãn tình phẫn nộ của Trần Phàm. Lưu Hân cả người giống như rơi vào trong hầm băng u tối, lông tơ toàn thân bắt đầu dựng ngược lên.
“Trả lời đi.” Trần Phàm đem họng súng chĩa vào đầu Lưu Hân.
“Cô ấy muốn quay về, nhưng.... nhưng...” Lưu Hân đôi con ngươi trợn trừng, thân mình đã hoàn toàn cứng ngắc.
Trần Phàm mỉm cười: “Nhưng mày không đồng ý, đúng không ?”
Lưu Hân theo bản năng gật đầu.
“Răng rắc!”
Ngay sau đó, Trần Phàm buông súng ra, túm lấy đầu Lưu Hân, dùng hết sức vặn ngược, trực tiếp đem đầu Lưu Hân bẻ xuống, máu tươi ngay lập tức vương vãi lên khắp người hắn.
Bất quá hắn không mấy quan tâm đến chuyện này, mà xách theo đầu Lưu Hân đi tới trước người Bạch Anh, cởi dây thừng trên người Bạch Anh xuống, túm lấy cổ Bạch Anh, nhẹ nhàng nhấc lên, giống như đang nhấc một con gà bình thường. Hành động bất thình lình này, đã làm cho Bạch Anh hồi tỉnh lại từ trong cơn hôn mê.
“A “
Ngay sau đó, khi Bạch Anh nhìn thấy chiếc đầu lâu đầm đìa máu tươi gần ngay trong gang tấc, thì nàng lại hoảng sợ mà ngất đi.
Bên ngoài nhà xưởng, tám người A Tam đứng thành một hàng, kinh hồn táng đởm nhìn vào bên trong nhà, khi thấy Trần Phàm mang theo đầu lâu của Lưu Hân cùng Bạch Anh đi ra, thì nội tâm khẩn trương của bọn hắn đã trực tiếp nhảy lên giữa cuống họng.
“Xóa sạch hiện trường, sau đó gọi điện thông báo cho Hồng Liệt, toàn bộ người của hắn đã bị tôi thủ tiêu, còn các anh thì thủ tiêu tôi.” Trần Phàm xách theo đầu lâu Lưu Hân và Bạch Anh đi qua bên cạnh tám người, thoáng tạm dừng cước bộ, lạnh lùng phun ra một câu.
“Hô... hô”
Nghe Trần Phàm nói như thế, tám người A Tam biết Trần Phàm sẽ buông tha cho bọn hắn. Vì thế mau chóng hồi đáp: “Rõ... rõ...!”
Trần Phàm không mấy quan tâm đến bọn hắn, mà trực tiếp đi về phía xe ô tô của mình.
Theo sau. ở dưới ánh nhìn chăm chú của tám người A Tam. Trần Phàm khởi động ô tô chạy đi.
“Hô-”
Thấy một màn này, ngay cả A Tam ở bên trong, tám người đều thở phào một hơi nhẹ nhõm.
“Vi vu....” Gió đêm thổi qua, bọn hắn đều cảm giác toàn thân lạnh lẽo, cúi đầu vừa nhìn, thì mới phát hiện ra trang phục trên người đã ướt đẫm mồ hôi.
Hai mươi phút sau, nguyên bản bên trong nhà xưởng bỏ hoang im ắng, bỗng nhiên bốc lên một cơn hỏa hoạn và những luồng khói dày đặc.
Cùng lúc đó, trong một tòa biệt thự ở khu nhà giàu....
Hồng Liệt đang đi tới đi lui ở trong phòng khách, đây đã là lần thử ba mươi hắn giương cổ tay lên nhìn đồng hồ. Theo sau, rốt cuộc không nhịn nổi thêm nữa mà cầm lấy di động, bấm số của Lưu Hân.
“Thật xin lỗi, số máy bạn gọi tạm thời không thể chuyển liên lạc được.”
Rất nhanh, bên trong tai nghe truyền ra thanh âm yêu kiều êm tai của nhân viên tổng đài.... Nhung khi cái thanh âm này rơi vào trong tai Hồng Liệt, làm cho nhịp tim của Hồng Liệt đập nhanh hơn không nói, mà chân mày cũng nhíu chặt vào giữa mi tâm.
Thất bại ư?
Hồng Liệt thầm hỏi chính mình, sau đó nhanh chóng ngắt máy, chuẩn bị bấm số máy của A Tam.
“Reng... reng....” Hồng Liệt vừa cúp máy, bỗng nhiên di động vang lên.
Vừa thấy máy chấn động, khóe đuôi mắt của Hồng Liệt khẽ co giật vài cái, sau khi nhìn thấy điện báo là dãy số của A Tam xong, thì cảm xúc khẩn trương trong lòng nháy mắt đã biến mất không còn tăm hơi bóng dáng. Cướp lấy chính là vẻ tươi cười buông lỏng.
“Đã hoàn thành xong nhiệm vụ chưa?” Điện thoại vừa chuyển. Hồng Liệt liền ung dung hỏi.
“Xong rồi, Hồng tiên sinh, nhung đáng tiếc là, thằng đó rất mạnh, toàn bộ người của ông đã chết hết rồi.” Trong ống nghe truyền ra thanh âm hồi đáp của A Tam.
“Ủa?” Hồng Liệt nhíu mày, nhung rất nhanh đã buông lỏng ra: “Chết thì thôi, không cần hối tiếc mà làm gì.”
Dứt lời. Hồng Liệt mỉm cười sáng lạn nói: “Các anh đã giúp tôi một cái đại ân, tôi hẳn là phải trả thù lao cho các anh rồi. Như thế này nhé, hiện giờ các anh chạy đến biệt thự của tôi đi!”
“Không cần. Hồng tiên sinh, ông chủ thông báo cho chúng tôi biết, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, phải quay về luôn.” A Tam ra vẻ trấn tĩnh nói.
“Khôn Sa liên hệ với các anh sao?” Hồng Liệt trầm ngâm một phen, nói: “Cần tôi phái người hộ tống các anh xuất cảnh không ?”
“Không cần, cảm ơn ông.” A Tam nói xong, trực tiếp cúp máy.
Nghe trong điện thoại truyền ra thanh âm “đô đô”, Hồng Liệt nhíu mày trầm ngâm, theo sau liền bấm số điện thoại của Khôn Sa.
Rất nhanh, máy đã kết nối, trong ống nghe truyền ra thanh âm của Khôn Sa, ngữ khí có chút không kiên nhẫn nói: “Lão bằng hữu, chuyện đó, đám thủ hạ của tôi đã giúp ông giải quyết xong rồi. Chẳng lẽ còn muốn chuyện khác nữa ư?”
“Không có.” Hồng Liệt xấu hổ cười nói: “Tội gọi điện là muốn cảm ơn ông. Chỉ là vì cảm ơn nhân tình này thôi.”
“Không cần cảm ơn, là bằng hữu thân thiết, đây cũng là chuyện tôi phải làm thôi.” Khôn Sa cười sang sảng nói: “Được rồi, lão bằng hữu, thời gian không còn sớm nữa, trên giường còn hai nữ nhân đang chờ tôi, hẹn gặp lại sau nhé!”
“Cẩn thận kẻo gãy lưng, hẹn gặp lại.”
Cẩn thận kẻo gãy lưng?
Vừa cúp máy, bên tai quanh quẩn dư âm lời nói cuối cùng của Hồng Liệt. Khôn Sa tức giận đến mức toàn thân run rẩy. Hắn đem điếu xì gà bẻ thành hai đoạn, hồn hển mắng: “Hồng Liệt, ngươi so với heo nái còn muốn ngu xuẩn hơn. Ngưoi muốn chết thì cũng thôi, thiếu chút nữa còn kéo theo lão tử làm tấm đệm lưng. Trên đời này, nào có kẻ nào ngu xuẩn giống ngươi đây chứ? Còn nữa. cái lão cáo già Tiết Hồ kia. chẳng lẽ đầu óc cũng bị nước chảy vào rồi hay sao nhỉ?”
“Đừng đem thân phận của tôi nói cho Tiết Hồ, hãy nhớ điểm này.”
Ngay sau đó, bên tai Khôn Sa vang lên thanh âm của Trần Phàm.
“Phải chăng Thanh Bang sẽ trở thành Huyết Sắc Luyện Ngục thứ hai?”
Bên tai vang lên lời nói cuối cùng của Trần Phàm, trong con ngươi Khôn Sa toát ra biểu tình hoảng sợ đậm sâu....
Ngày hôm sau, khi ánh bình minh héo hắt lan tỏa, thì mọi người cũng bắt đầu vào một ngày làm việc mới. Tối hôm qua bị Hồng Liệt liên tục chinh chiến hai hiệp liền, nữ nghệ sĩ đã chậm rãi mở mắt ra.
Đau thắt lưng, đau bụng dưới....
Sau khi mở mắt, nữ nhân nhíu mày, nàng hiểu tất cả những chuyện này đều là bởi vì gần đây đến Vân Nam đã buôngthả dục vọng quá nhiều gây nên.
Trong khi nhíu mày đồng thời, nàng quay đầu nhìn thoáng qua Hồng Liệt thể trọng nặng quá hai trăm cân, thấy hắn đang nằm chổng vó, ngủ rất ngon lành, tiếng ngáy khò khè giòn vang.
“Bảo bối ah! Em yên tâm, qua năm sau, ta sẽ cho người an bài, đẩy em lên làm nữ nghệ sĩ số một đương thời.” Trong đầu hồi tưởng đến lời hứa hẹn tối hôm qua của Hồng Liệt, nữ nhân lặng yên phát ra một tiếng thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng hơi nhếch lên một cái đường cong đắc chí.
Lo lắng phí công chạy đến Vân Nam bồi Hồng Liệt, chẳng phải là vì mục đích này sao?
Nụ cười này qua đi, nữ nhân kia cũng hoàn toàn thanh tỉnh, theo sau mơ hồ cảm thấy được bên trong gian phòng có một cỗ hương vị đặc thù. Bởi vì tấm màn che, cho nên bầu không khí bên trong phòng ngủ khá tối, nữ nhân không nhìn rõ được hoàn cảnh xung quanh.
Chần chừ một lúc, nữ nhân vươn tay ra sờ soạng chiếc đèn ngủ nằm trên đầu giường, nhẹ nhàng ấn công tắc. Rất nhanh, ánh đèn màu hồng chanh đã chiếu sáng bừng cả gian phòng ngủ.
Nương theo ánh đèn, nữ nhân thậm chí có thể nhìn thấy cái đồ chơi của Hồng Liệt sớm đã mềm rũ xuống, nàng chậm rãi ngồi dậy, sửa sang mái tóc hỗn loạn một chút.
Theo sau....động tác của nàng bỗng nhiên ngừng lại, đôi con ngươi trong mắt trừng lớn, không hề nhúc nhích nhìn chằm chằm về phía trước.
Phía trước, có một chiếc đầu người đặt ở trên bàn trà trong phòng ngủ, đầu người dính đầy máu tươi, vết máu sớm đã khô nét, biến thành màu đỏ sẫm. Đôi con ngươi trong mắt trợn trừng lên, lộ ra ánh mắt trắng dã, thoạt nhìn bộ dáng quả đúng là chết mà không nhắm mắt.
“A ! ! !”
Vừa nhìn thấy chiếc đầu người ở trên bàn trà. Đầu tiên nữ nhân hoảng sợ đến nỗi mất đi luôn khả năng tự hỏi, sau đó thêm vài giây thời gian, nàng mới kịp lấy lại tinh thần, nhào về phía Hồng Liệt, hét ra thanh âm chói tai.
Tiếng thét này của nữ nhân, thanh âm rất lớn, hơn nữa còn trực tiếp đánh thức Hồng Liệt hồi tỉnh từ trong cơn ngủ say.
Cảm nhận được nữ nhân vươn tay túm lấy người mình giống như đang cầm một cọng cỏ cứu mạng bình thường. Toàn thân run rẩy, răng hàm va chạm vào nhau. Hồng Liệt mơ màng hỏi: “Mới sáng sớm, mà em gào cái quỷ gì thế?”
“Người.... người...” Nữ nhân run rẩy, nói không thành lời.
“Người...?” Trong cơn mơ hồ, Hồng Liệt ngẩn ra.
“Đầu... người, có đầu người!” Nữ nhân gắt gao túm lấy vai Hồng Liệt, nhắm chặt hai mắt vào, khóc tang hét lên.
Đầu người?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cực Phẩm Thiên Vương
Phong Cuồng
Cực Phẩm Thiên Vương - Phong Cuồng
https://isach.info/story.php?story=cuc_pham_thien_vuong__phong_cuong