Chương 107: Mộng Huyễn Thiên Đường (1)
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - Banlong.us
Nếu không phải bởi vì phương xa trên trời bay hai mươi luồng sáng bỗng phân tán bốn phương tám hướng, sợ rằng Long Hạo Thần thật sự cho là mình trở lại rừng Mộng Huyễn.
Quang mang xanh biến mất, hóa thành quang cầu xanh nhạt bay sau lưng hắn. Lăng Tiếu từng nói qua, nếu muốn trở về Mộng Huyễn Thần Điện, cần hướng luồng sáng này rót vào năm ngàn linh lực mới được. Sau khi rót vào linh lực, sẽ nhận khảo nghiệm cuối cùng của Mộng Huyễn Thiên Đường. Người thông qua mới thuận lợi trở về. Mà sử dụng Mộng Huyễn bảo thạch thì trực tiếp ra ngoài.Share by: MTQ - Banlong.us
Bầu trời phía xa hai mươi quang cầu bỗng chốc tách ra hấp dẫn sự chú ý của Long Hạo Thần. Đương nhiên hắn biết thứ kia là gì. Lăng Tiếu từng cẩn thận dặn dò họ, quang cầu chính là linh lô xuất hiện trong Mộng Huyễn Thần Điện. Khoảnh khắc tiến vào Mộng Huyễn Thiên Đường thì nó sẽ xuất hiện, tiếp đó tứ tán các vị trí trong Mộng Huyễn Thiên Đường. Bởi vậy lúc này quan sát vị trí của nó là tốt nhất.
Nhưng Long Hạo Thần tuyệt không trước tiên theo sau, chỉ là cẩn thận nhìn một cái, đại khái ghi nhớ phương hướng quang cầu bay đi. Hắn tại chỗ thúc đẩy nội linh lực trong người tuôn ra ngoài ngực.
Nói thật thì trong lòng Long Hạo Thần rất khẩn trương, hắn không chút nắm chắc có thể ở trong Mộng Huyễn Thiên Đường liên hệ Tháp Vĩnh Hằng. Dù gì nơi này là chỗ Tự Nhiên Nữ Thần để lại, mà Tháp Vĩnh Hằng là do Tử Linh pháp sư sáng tạo. Cho dù giống như mình đã đoán, Tháp Vĩnh Hằng là thần khí, nhưng nó không thể so sánh với Tự Nhiên Nữ Thần. Dưới tình huống như vậy có thể xuyên qua Mộng Huyễn Thiên Đường liên hệ Tháp Vĩnh Hằng hay không thì rất khó nói. Một khi thất bại, lúc trước bố trí sẽ công dã tràng.
Đây cũng là nguyên nhân quan trọng vì sao Long Hạo Thần cùng Thải Nhi tới đây, mà không để Thải Nhi từ bỏ thi đấu. Thải Nhi và hắn cùng tiến vào Mộng Huyễn Thiên Đường, cho dù không thể liên hệ Tháp Vĩnh Hằng, ít ra họ cũng có hai người đi vào, có thể tranh thủ lấy thêm một ít linh lô ra ngoài. Nếu chỉ có mình hắn thì không thể lấy nhiều được. Đây là liên quan đến Lăng Tiếu từng nghiêm khắc thông báo cho họ, nguy cơ khảo nghiệm cuối cùng.
Quang mang nhạt lấp lóe, Long Hạo Thần trong mắt lộ ra tia sáng lạnh lẽo. Vầng sáng vàng bắt đầu từ vị trí ngực khuếch tán, chính là Giai Điệu Vĩnh Hằng.
Trong Mộng Huyễn Thần Điện, tràn ngập bốn loại thuộc tính, quang nguyên tố, thủy nguyên tố, thổ nguyên tố, còn có mộc nguyên tố hiếm thấy, chuyên thuộc về thiên nhiên, là nguyên tố đặc thù!Share by: MTQ - Banlong.us
Mộc nguyên tố ở nơi có thực vật thì đặc biệt cường đại, ngược lại sẽ bị suy yếu cực kỳ. Nó cũng bị gọi là thuộc tính sinh mệnh.
Vừa rồi linh lô ở không trung tản ra đa số là bốn loại thuộc tính này.
Lúc này có Giai Điệu Vĩnh Hằng hấp thu, quang nguyên tố nồng đậm ùa hướng Long Hạo Thần. Cảm giác nóng rực ở ngực tùy theo biến mãnh liệt, xung quanh đều thành hư ảo.
Long Hạo Thần khẩn trương cảm thụ biến hóa trong thân thể. Có lẽ bởi vì ở trong Mộng Huyễn Thiên Đường, lần này hắn chân chính cảm thụ được quá trình quy tắc không gian bị phá hư. Trong Giai Điệu Vĩnh Hằng phóng ra quang nguyên tố đậm đặc đang lặng yên không tiếng động mở ra cánh cửa lớn. Hơn nữa trong lúc cánh cửa không gian mở ra, nó hoàn toàn vận chuyển dựa theo quang nguyên tố dao động trong Mộng Huyễn Thiên Đường. Cho người ta cảm giác tựa như cánh cửa chính là một bộ phận của Mộng Huyễn Thiên Đường.
Cửa xuyên không gian chậm rãi mở ra. Nhưng linh lực của Long Hạo Thần lấy tốc độ kinh người tiêu hao. Nên biết, lúc trước hắn mở ra con đường tiến vào Tháp Vĩnh Hằng đều không tiêu hao cái gì. Nhưng lúc này đây, gần như trong nháy mắt hắn mất đi một nửa linh lực, vẫn đang không ngừng tăng lên.Share by: MTQ - Banlong.us
Cảm giác không thể khống chế khiến trên trán Long Hạo Thần bắt đầu chảy mồ hôi lạnh. Tình huống hắn không muốn xảy ra nhất chính là, mình hao hết tất cả linh lực nhưng cuối cùng vẫn không thể hoàn thành liên hệ Tháp Vĩnh Hằng.
May mắn, vận khí của hắn không tệ lắm. Khi linh lực còn dư khoảng một ngàn thì thân hình hắn bỗng biến hư ảo. Quang mang vàng chợt lóe, biến mất trong không khí.
Ngay sau đó, hơi thở tử vong quen thuộc tràn ngập, vây quanh người hắn. Giai Điệu Vĩnh Hằng bắt đầu mau chóng hấp thu quang nguyên tố có trong Tháp Vĩnh Hằng, để giúp hắn hồi phục linh lực.
Thành công!
Long Hạo Thần hết sức vui mừng, mấy bước đã chạy vào trong Tháp Vĩnh Hằng. Đồng bạn sớm chờ ở đây, bọn họ đều là trong trạng thái tốt nhất tiến vào. Ở nơi tràn ngập hơi thở tử vong chờ lâu như vậy, mấy người sớm có chút nóng vội. Thấy Long Hạo Thần xuất hiện, đương nhiên là hoan nghênh nhiệt liệt.
“Đại ca, thành?” Tư Mã Tiên vội vàng hỏi.
Long Hạo Thần gật đầu, nói.
“Chắc là không có vấn đề, chỉ là trong lúc truyền tống cần ta tiêu hao không ít linh lực. Mang theo các người tiến hành truyền tống, có lẽ sẽ càng tiêu hao nhiều thêm. Ta trước tiên hồi phục tu vi, sau đó chúng ta lập tức qua đó.”
Thời gian không đợi người. Chắc là đám người trong Mộng Huyễn Thiên Đường đã bắt đầu triển khai hành động, không mau chút, chỉ sợ sẽ chậm tay. Dù sao linh lô chỉ có nhiêu đó, không ai hy vọng được một cái liền thỏa mãn rồi.
Khoanh chân ngồi xuống, Long Hạo Thần mở hết tinh thần lực, mau chóng hồi phục linh lực. Nhưng coi như là lấy tu vi của hắn, không có Nhã Đình trợ giúp, phải mất một tiếng đồng hồ mới hồi phục linh lực đã tiêu hao.
“Tới đây, Lâm Hâm, đem Đại Hồi Linh Đan đưa ta một ít. Ta không biết mang các người truyền tống cần tiêu hao nhiều ít linh lực.”
Nhận lấy Đại Hồi Linh Đan Lâm Hâm đưa, Long Hạo Thần dẫn theo đồng bạn đi ra Tháp Vĩnh Hằng, lập tức phát động truyền tống.
Đúng như hắn đã dự đoán, muốn truyền tống trở lại cũng khó khăn như vậy, tiêu hao cực lớn. khi liên tục dùng sáu viên Đại Hồi Linh Đan, hơn nữa tiêu hao linh lực gần như cạn kiệt, bọn họ mới rốt cuộc được quang mang vàng bao phủ truyền tống đi.
Quang mang chợt lóe, không khí nồng đậm mà mát mẻ chợt ập vào mặt, khiến mỗi người tinh thần rung động.
“Nơi này chính là Mộng Huyễn Thiên Đường? Thật đẹp quá!” Trần Anh Nhi vẻ mặt tán thán nói.
Long Hạo Thần nói.
“Đi theo ta, chúng ta phải lập tức đi tìm linh lô, hiện tại hơi muộn chút, hy vọng chúng ta may mắn. Đi.”
Nói xong, hắn thậm chí không nghỉ ngơi hồi phục linh lực, lập tức dẫn theo đồng bạn nhìn đúng một phương hướng mau chống tiến tới. Cùng lúc đó, Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình cũng bị hắn phóng ra, giúp hắn hồi linh lực.
Trong hoàn cảnh Mộng Huyễn Thiên Đường, tốc độ hồi phục linh lực của hắn so với trong Tháp Vĩnh Hằng càng nhiều. có Giai Điệu Vĩnh Hằng và Nhã Đình tác dụng, thêm vào linh khiếu của bản thân, hắn không cần nghỉ ngơi. Dù sao hắn chỉ tiêu hao linh lực, tinh thần như cũ dồi dào.
Long Hạo Thần chọn phương hướng này là đã tính toán tỉ mỉ. Bởi vì lúc trước quan sát, muốn trong khoảnh khắc ghi nhớ thuộc tính của nhiều linh lô như vậy là không thể nào. Nhưng hắn lại có thể ghi nhớ nơi bay đi của đa số linh lô. Lúc này hắn tuyển chọn chính là nơi linh lô bay đi nhiều nhất. Hơn nữa thoạt nhìn khoảng cách không lớn, khiến họ có khả năng tìm kiếm càng nhiều linh lô.
Long Hạo Thần phát hiện, khi đồng bạn theo mình tới đây, mỗi người họ bên cạnh đều nhiều thêm một quang cầu xanh. Thực hiển nhiên, nếu ở đây được đến linh lô, muốn dùng Tháp Vĩnh Hằng truyền tống mọi người đi là không thể nào.
Lăng Tiếu từng nói cho hắn, nếu thật gặp phải nguy hiểm, có thể dựa vào Mộng Huyễn bảo thạch rời khỏi. Nhưng nếu là ở bên trong được đến linh lô rồi, Mộng Huyễn bảo thạch mất đi hiệu lực. Bởi vì một khi được đến linh lô, tương đương với hoàn thành liên thông cùng Mộng Huyễn Thần Điện. Nhất định phải thừa nhận khảo nghiệm của Mộng Huyễn Thần Điện mới có thể rời đi nơi này.
Long Hạo Thần cũng từng suy nghĩ vấn đề này. Nếu cuối cùng mọi người đều đạt được linh lô, thông qua khảo nghiệm, như vậy trước khi rời khỏi Mộng Huyễn Thần Điện sẽ truyền tống họ vào Tháp Vĩnh Hằng. Người ma tộc có cường giả liên minh thánh điện trông chừng, chúng không dám dễ dàng tiếp cận Mộng Huyễn Thần Điện. Dựa theo Lăng Tiếu gia gia đã nói, Mộng Huyễn Thần Điện hạn chế một vạn linh lực khá nghiêm khắc. Năm đó từng có một cường giả cửu giai suýt nữa chết trong này, may mắn thấy thời cơ không đúng vừa lúc rời khỏi.
Tuy lúc này không có Thải Nhi bên cạnh, nhưng sáu người như cũ giữ vững trận hình chiến đấu bình thường. Long Hạo Thần đằng trước, Tư Mã Tiên, Vương Nguyên Nguyên ở hai bên. Lâm Hâm và Trần Anh Nhi ở chính giữa, Hàn Vũ đoạn hậu.
Mộng Huyễn Thiên Đường thật có thể nói là thiên đường nhân gian. Đi qua chỗ nào đều có thể thấy các loại thực vật quý hiếm. Lâm Hâm thỉnh thoảng kêu mọi người dừng bước, ngắt lấy một ít thực vật trân quý y nhận biết. Nhìn y mặt mày hớn hở, hiển nhiên thu hoạch vừa lòng đẹp ý.
Long Hạo Thần tuyệt không thúc giục y. Đối với đồng bạn mà nói, lần này tiến vào Mộng Huyễn Thiên Đường điều thứ nhất chính là bảo đảm mọi người bình an trở về, có trụ cột này rồi mới nghĩ tới cách đạt được một ít lợi ích. Đám thảo dược là có thể trực tiếp đạt được, dĩ nhiên phải ưu tiên ngắt lấy. Còn về linh lô, cái đó phải xem vận khí.
Mọi người cứ thế đi đi ngừng ngừng, nhắm trúng một phương hướng, tiếp tục tiến lên.
Trong Mộng Huyễn Thiên Đường quả thật không thể bay. Cho dù là Nhã Đình có thể hoàn toàn dung nhập hoàn cảnh trong này, bay cao nhất chỉ tới năm mét thì bị trói buộc rơi xuống.
Nhưng có nó tồn tại trợ giúp rất lớn cho Long Hạo Thần. Sau khi tới đây, năng lực Nhã Đình dường như có cường hóa đôi chút. Ít nhất thì Tụ Linh quang hoàn so với bình thường hiệu quả tốt gấp đôi. Không quá mười phút, Long Hạo Thần tiêu hao linh lực đã bổ sung trở lại hết.
Hơn nữa thông qua Nhã Đình, Long Hạo Thần cảm giác tăng gấp mấy lần, có thể cảm thụ được nội linh lực dao động trong phạm vi đường kính vài cây số.
Thực vật kỳ dị trân quý, còn có một dòng suối nhỏ mát lạnh xuyên qua trong rừng. Thỉnh thoảng xuất hiện hơi nước, cho mọi người cảm giác mông lung xinh đẹp. Hơi nước đó không phải kết hợp giữa đất và nước, mà là chân chính nguyên tố thể lỏng thuần tịnh. Hơi nước quang hệ là vàng nhạt, mộc hệ là xanh nhạt, còn có thủy hệ là màu xanh biếc nhạt, thổ hệ là chanh nhạt. Ngẫu nhiên còn có thể thấy các màu khác đại biểu các thuộc tính. Tựa như ảo mộng, hết sức động lòng người.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa