Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lục Tiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 310 : Đợi
B
ồ lão đầu chủ tâm thu nhận
Thẩm Thạch kia cũng quyết xin vâng
Lòng còn luống nặng hồng trần
Chả hay lo lắng cho phần nào đâu?
Đề tự - nguyenminhnhut1491900
Bồ lão đầu cười cười, không lập tức trả lời hắn mà trầm ngầm một lát mới nói: “Ngươi theo ta ra ngoài một chút đi”.
Thẩm Thạch có chút kinh ngạc nhưng vẫn gật đầu đáp ứng đi theo. Bồ lão đầu đi trước, Thẩm Thạch theo sát phía sau. Từ Nhạn Chi đứng bên cạnh vừa định đuổi theo bỗng nhiên Bồ lão đầu khoát tay: “Nha đầu, ngươi ở lại đi”.
Từ Nhạn Chi khẽ giật mình, lập tức có chút căm tức: ”Chuyện gì không thể cho ta nghe cùng được à”.
Bồ lão đầu tiếp tục đi thẳng về phía trước, không có quay đầu lại, đồng thời mở miệng: “Bởi vì ngươi là đồ đần a”.
Từ Nhạn Chi dậm chân, tức giận lẩm bẩm: “Hắn còn chưa có nhập môn, ngươi đã trong chốc lát nói ta đần, chốc lát nói ta ngốc. Sau này còn định làm thế nào với sư tỷ như ta hả?”.
Bồ lão đầu mang theo Thẩm Thạch ra khỏi Ngũ Hành Điện, cũng không có ý tiếp tục đi xa, liền dẫn Thẩm Thạch hướng theo hành lang gấp khúc của Ngũ Hành Điện mà đi. Thuật Đường vốn quạnh quẽ, bên ngoài điện rộng lớn cũng chẳng một bóng người. Hai người đi theo hành lang qua đại điện chính diện, quẹo vào một mảnh cổ Mộc Sâm dày đặc yên tĩnh.
Vài tiếng chim hót từ rừng cây ngoài điện nhẹ nhàng truyền đến xoá tan tĩnh mịch. Từng cơn gió nhẹ thổi qua, cây lớn có chút phập phồng, vẫn không xoá đi hình ảnh một vùng tịnh thổ( vùng đất yên tĩnh).
Bồ lão đầu chắp tay đi phía trước, sau đó bỗng nhiên mở miệng gọi: “Thẩm Thạch”.
Thẩm Thạch hít một hơi sâu, bước nhanh đi đến phía sau hắn, thấp giọng nói: “Có đệ tử”.
Bồ lão đầu xoay người nhìn hắn nói: “Chuyện tới bây giờ ta cũng không cần che dấu nữa, lão phu mấy năm trước từng nghe nói qua về ngươi, hơn nữa mấy hôm trước dưới biển ngươi vô tình gặp được quyển sách kia, nghĩ đến đúng là một phần cơ duyên. Cho nên phái người triệu ngươi đến Ngũ Hành Điện tìm hiểu thuật pháp. Thực chất là xem thiên tư của ngươi với Ngũ hành thuật pháp thế nào, có xứng đáng được lão phu thu nhập làm đồ đệ”.
Thẩm Thạch cúi đầu không nói, khoé miệng có chút giật giật, hai tay rũ xuống bên cạnh eo, bàn tay cũng đã nắm lại thành quyền ẩn trong tay áo.
Bồ lão đầu lỗ ra một chút nhàn nhạt vui vẻ: “Hôm nay xem ra ông trời nhân quả với ngươi thật không tệ”.
Tim Thẩm Thạch đập mạnh một cú, một hồi cuồng hỉ lướt qua, nhịn không được mãnh liệt ngẩng đầu lên, nhìn về phía Bồ lão đầu. Trong miệng có chút kích động lắp bắp nói: “Tiền bối, ta ta...”.
Bồ lão đầu khoan dung cười cười, khoát tay ra trước mặt, sau đó nói: “Thiên tư của ngươi rất tốt, lão phu nhìn ngươi cũng coi như thuận mắt, cho nên cũng không ngại nói thẳng, ta xác thực muốn thu ngươi làm đồ đệ, chỉ là trước đó còn có hai sự kiện phải nói qua cho ngươi biết”.
Thẩm Thạch cất giọng: “Xin người nói thẳng, để tử rửa tai lắng nghe”.
“Thứ nhất, lão phu thân là Thuật Đường trưởng lão, cả đời sở học chính là lấy Ngũ hành thuật pháp làm chủ. Đương nhiên thân là tu sĩ, thần thông đạo pháp tự nhiên cũng phải kiêm thông, chỉ là so với những chủ tu khác thì có chút chênh lệch”. Bồ lão đầu thản nhiên nói: “Hôm nay trong Hồng Mông tu chân giới, Ngũ hành Thuật pháp có địa vị gì chắc hẳn ngươi cũng biết. Nếu đầu nhập làm môn hạ của ta, ngày sau trên con đường tu đạo so với các tu sĩ khác sẽ gian nan hơn nhiều. Các loại Ngũ hành Thuật pháp tu luyện gian khổ, hao tổn tâm thần không nói đến, đạo hạnh cảnh giới tăng lên cũng có thể bị kéo chậm lại, thậm chí so với tu sĩ cùng giai, chiến lực tăng lên cũng sẽ chậm hơn không ít. Những sự tình này, ngươi đã nghĩ kỹ chưa”.
Thẩm Thạch khẽ giật mình, không nghĩ tới việc đầu tiên Bồ trưởng lão nói lại là khuyết điểm của Ngũ hành Thuật pháp, trong thời gian ngắn không khỏi khiến hắn có chút kinh ngạc.
Bồ lão đầu nhàn nhạt nhìn hắn, thấy tất cả biểu hiện kinh ngạc lộ ra trên mặt hắn, bình tĩnh nói: “Tu hành là con đường gian nan dài dằng dặc, cho nên căn cơ ban đầu rất quan trọng, nếu ngay từ đầu chọn lầm đường, ngày sau có hối hận, muốn làm lại sẽ tốn công không ít, thực sự là không đáng. Việc này quan hệ tới tiền đồ của ngươi, cứ suy nghĩ cho kỹ sau này trả lời ta”.
Thẩm Thạch im lặng, nội tâm phức tạp, đủ loại được mất thoáng qua trong đầu, rồi nhanh chóng thanh tịnh. Trong khoảnh khắc tâm ý đã quyết.
“Đệ tử nguyện gia nhập Thuật Đường tu hành”. Một câu nói như chém đinh chặt sắt, không có nửa phần do dự.
Bồ lão đầu ngưng mắt nhìn hắn, sau đó nhếch miệng, lộ ra vẻ tươi cười nói: “Tốt, khó có được người tâm ý như ngươi, ta hiểu được”. Sau đó lão sắc mặt nghiêm túc nói: “ Nhưng mà để ta chính thức thu ngươi làm đệ tử, còn cần chuyện thứ hai, đó chính là ngươi phải làm được một việc, xem như một phần khảo nghiệm”.
Nói xong, chính lão cũng mang theo vài phần ý tứ tự giễu nói: “Cũng không biết có tính là ta có hay không mua dây buộc mình”.
Thẩm Thạch có chút nghi hoặc, mờ mịt nói: “Tiền bối, người nói là...”.
Bồ lão đầu khoát tay áo nói: “Chắc hẳn ngươi cũng biết vài ngày trước ta mới tham gia Đại trưởng lão hội, cũng không có gì hay cả, chỉ là... A..., dù sao lão phu đi vào thương lượng nghị sự liền cùng vài người khác nhao nhao cãi nhau”.
Thẩm Thạch cúi đầu im lặng. Các nhân vật Đại trưởng lão hội, cùng hắn có khoảng cách quá lớn. Dù trước mặt hắn cũng là một vị Đại trưởng lão, nhưng trong lòng hắn, vẫn cảm thấy những người kia cùng mình rất xa, rất xa.
Bồ lão đầu hừ lạnh một tiếng, thần sắc không thực sự thống khoái, tiện tay lấy ra một hồ lô rượu uống một ngụm, sau đó thản nhiên nói: “Cho nên nói có một số việc, vị sư tỷ của ngươi không tiện nghe, về phần ngươi, vì sự tình có chút quan hệ đến ngươi nên mới nói cho ngươi biết”. Thoáng dừng một chút, lão lại tiếp tục nói: “Nói thẳng ra, vì sang năm tuyển chọn đệ tử tinh anh tham gia Tứ Chính đại hội, ta cùng Chưởng giáo chân nhân muốn cắt giảm danh ngạch của thế gia đệ tử, nhưng có trưởng lão kịch liệt phản đối, tuy thái độ có chút ôn hoà, nhưng nhìn chung là không đồng ý. Chẳng qua lão già ta thanh âm lớn, cãi nhau to, lại thêm uy vọng của Chưởng giáo chân nhân, cho nên cuối cùng cũng hạ xuống một nửa...”.
Thẩm Thạch có chút ngơ ngác: “Một nửa”.
Bồ lão nhún vai, khuôn mặt có chút bất đắc dĩ nói: “ Nhà lớn nghiệp lớn, Chưởng giáo sư huynh cũng có nhiều điều cố kỵ, có được như vậy cũng là không tệ rồi. Tóm lại lần tuyển chọn đệ tử cho Tứ Chính đại hội lần này sẽ có một chút điều chỉnh. Cái này đã lâu không đổi, nhưng vì để làm gương, tất cả đệ tử của Nguyên Đan cảnh trưởng lão muốn trúng cử Tứ Chính đại hội, nhất định phải làm cho kẻ dưới chịu phục. Hoặc là danh vọng bản thân, hoặc là được công nhận anh tài. Nếu muốn thu nhận đệ tử mới cần phải có một trưởng lão khác chứng kiến thông qua một khảo nghiệm. Tóm lại trước mắt là thời kỳ khác biệt, không có giống như trước tuỳ tiện thu lấy một tên thế gia đệ tử làm đồ đệ rồi trực tiếp đề cử đi Tứ Chính đại hội”.
Thẩm Thạch hít một hơi sâu: “ Đệ tử minh bạch”.
Bồ lão đầu cười cười nói: “Ta ở đại hội trưởng lão có hơi quá, làm hại mặt mũi của một số người. Nếu là những người kia biết được ta muốn thu đồ đệ, chắc hẳn cũng biết ngày sau với danh phận đệ tử của ta, danh ngạch tham gia Tứ Chính đại hội hơn phân nửa cũng là của ngươi, sợ là đối với ngươi cũng không quá khách khí. Đương nhiên lão già ta cũng không phải dễ trêu, bọn họ cũng không dám làm quá mức, chỉ là ngươi không tránh khỏi nếm một chú khổ sở thôi”.
Thẩm Thạch sắc mặt bình tĩnh thong dong, thi lễ thật sâu nói” Có ngài ở đây, dù sao cũng không chết được. Trừ khi là sự tình sinh tử, đệ tử còn gì phải sợ”.
Bồ lão đầu ngơ ngác một chút, lập tức cười ha ha, dùng sức vỗ một cái vào bả vai Thẩm Thạch, cười nói: “ Hảo tiểu tử, nói hay lắm”.
Chỉ là Thẩm Thạch như nhớ ra điều gì, liếc mắt nhìn Bồ lão đầu, thấp giọng hỏi: “ Ừ.. Thế nhưng mà người kia. Ặc... Ngài toạ hạ không phải còn Từ sư tỷ sao, sao lại nói là muốn cho ta?”.
Bồ lão đầu thở dài, sau một khoảnh khắc im lặng khẽ lắc đầu, nhưng lại không nói một lời, không hề trả lời câu hỏi của Thẩm Thạch. Thẩm Thạch xem bộ dạng của lão, cũng không dám hỏi nhiều, chỉ là trong lòng ghi dấu một cái nghi vấn.
...
Sau đó Bồ lão dẫn theo Thẩm Thạch trở lại Ngũ Hành điện, gọi Từ Nhạn Chi nói thoáng qua sự tình một chút. Từ Nhạn Chi nghe được sư phụ quả nhiên cố ý đem Thẩm Thạch thu làm môn hạ, vô cùng mừng rỡ. Chỉ là sau đó nghe đến sự việc khảo nghiệm, nhịn không được oán trách vài câu, Bồ lão đầu cũng chỉ như là không nghe thấy.
Tóm lại Thẩm Thạch coi như một chân đã bước vào Thuật Đường, về phần chân kia có thể bước vào hay không liền phải xem khảo nghiệm của hắn. Tiếp đó Bồ lão đầu cần tìm một trưởng lão khác chứng kiến khảo nghiệm, thế nhưng theo lời Bồ lão đầu bí mật nói với Thẩm Thạch, việc này lão đã sớm an bài để cho hắn có thể yên tâm. Cuối cùng mang thêm vài phần giảo hoạt, cười cười dặn dò hắn, đem cự nước thuật tu luyện cho thuần thục sẽ có tác dụng.
Thẩm Thạch tự nhiên đáp ứng tất cả yêu cầu của lão, nhưng mà hắn lập tức phát hiện sau một đống sự tình Bồ lão đầu yêu cầu hắn không được xuống núi. Nguyên Đan cảnh trưởng lão là thân phận gì, quả quyết không có khả năng vì một Ngưng Nguyên cảnh đệ tử mà chờ đợi, cho nên một khi đã hẹn được trưởng lão chứng kiến sẽ lập tức tiến hành khảo nghiệm. Thực giống như bảo hắn ở trên Kim Hồng Sơn chờ đợi vậy.
Thẩm Thạch trong nội tâm có chút do dự, lại nghĩ tới Lăng Xuân Nê cùng Tiểu Hắc đang chờ hắn trong khách sạn ở Lưu Vân thành có lẽ sẽ lâu hơn một chút, nhưng cơ hội trước mắt ngàn năm khó gặp, sao có thể buông thả.
Trong thời gian ngắn Thẩm Thạch cũng không biết làm thế nào cho phải, nhưng cuối cùng vẫn đáp ứng Bồ trưởng lão cùng Từ Nhạn Chi sư tỷ. Chỉ là khi vừa rời Ngũ Hành điện nhìn trời xanh sáng sủa, Thương Hải mênh mông xa xa, sóng xanh như giặt rửa mặt biển, lại không biết rằng có một người vẫn đang chờ đợi.
Trong mắt hắn lướt qua một chút lo lắng, dung mạo thân ảnh Lăng Xuân Nê khẽ lướt qua, trong nội tâm có vài phần do dự, cuối cùng vẫn hoá thành một tiếng thở dài, mang theo một chút mờ mịt, chậm rãi đi ra.
...
Chớp mắt Thẩm Thạch đã ở trên Kim Hồng Sơn hai ngày.
Thời gian chờ đợi thật vô cùng gian nan, trong hai ngày này, Thẩm Thạch thường có chút tâm thần không yên, nhưng chính hắn cũng không rõ, rốt cuộc là do chờ đợi khảo nghiệm của Bồ trưởng lão hay là lo lắng cho cô gái đang ở trong Lưu Vân thành kia?
Ngày đó từ biệt, nhẹ giọng dặn dò, dịu dàng tình ý vẫn còn bên người. Mấy ngày nay trì hoãn, nàng có hay không có chút lo lắng, lại có thể hay không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Dù khách sạn kia có chút yên tĩnh an toàn nhưng Mãnh Thú Minh chính là Lưu Vân thổ dân, liệu có thể tìm thấy nàng.
Mầy phần lo lắng khiến Thẩm Thạch đứng ngồi không yên, có chút bực bội, dứt khoát rời khỏi động phủ hướng đến Quan Hải Thai mà đi. Xuôi theo đường núi đi đến Quan Hải Thai, hắn đang nghĩ ngợi có phải hay không muốn đi đến Thuật Đường nghe ngóng xem thời điểm khảo nghiệm. Bỗng nhiên hắn phát hiện xung quanh có rất nhiều đệ tử Lăng Tiêu Tông dồn dập hướng đến một chỗ, nhìn qua phương hướng chính là Đan đường Linh Dược Điện.
Hắn nhíu mày, suy nghĩ chốc lát, nhớ lại hôm nay rất gần với thời điểm bắt đầu sự tình rất lớn với Lăng Tiêu Tông đệ tử: Vân Nghê trưởng lão tự mình chủ trì tuyển đan đồ đệ tử.
Nội tâm Thẩm Thạch có chút khẽ động, ánh mắt hướng đến Linh Dược điện, trong lòng lướt qua thân ảnh Chung Thanh Lộ, do dự một chút, vẫn cất bước hướng Linh Dược điện đi tới.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lục Tiên
Tiêu Đỉnh
Lục Tiên - Tiêu Đỉnh
https://isach.info/story.php?story=luc_tien__tieu_dinh