Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chú À! Đừng Nên Thế!
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 309: Đã Trút Giận Đủ Chưa?
E
dit: MoonPii9999
Beta: Ryeo
Trong phòng khách lớn như tế, có gió lạnh phòng ngoài mà thổi qua, làm cho người ta không khỏi dâng lên một tầng lạnh lẽo.
Hai thân thể một quỳ, một ngồi dưới đất, lúc này hai người sắc mặt đỏ thắm, cái trán mơ hồ có mồ hôi toát ra, giống như là dáng ve ̉rất nóng.
Tô Thi Thi ngồi thẳng dậy, hai tay chống nạnh nhìn chằm chằm Bùi Dịch: “Đang nói chuyện với anh đó?”
Bùi Dịch nghiêm mặt, hồi lâu phát ra một âm tiết nói: “Ừ.”
Tô Thi Thi nhíu mày, cực kỳ không vui nói: “Anh nói em mới vừa nói có đạo lý hay không?”
“Có.” Bùi Dịch trả lời rất ngắn gọn, trên mặt vẫn như cũ không chút thay đổi
Nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện lỗ tai của anh đang đỏ ửng lên, từ từ có xu thế tran lan cả khuôn mặt.
Bùi tiên sinh lớn đến thế này, đây là lần đầu tiên bị một cô gái nhỏ đổ ập xuống mắng xối xả.
Mặt mũi này, vứt hết!
Thấy Tô Thi Thi phát tiết cũng đủ rồi, Bùi tiên sinh mới điều chỉnh vẻ mặt một chút, ngẩng đầu ánh mắt thâm thúy khóa chặc mặt Tô Thi Thi: “Hết giận chưa?”
“Anh!” Tô Thi Thi vốn là đã muốn hết giận rồi, nhưng nghe xong câu kia, lửa trong người lại xông ra.
Năm phút đồng hồ tiếp theo, cả phòng khách chỉ nghe đến Tô tiểu thư nộ khí đằng đằng.
Thẳng mắng đến miệng khô lưỡi khô, Tô Thi Thi mới dừng lại.
Chẳng qua là lúc dừng lại rồi, gan thỏ của Tô Thi Thi lại bộc phát.
“Xong rồi. Mới vừa rồi mắng như vậy, Bùi Dịch sẽ không tức giận chứ?”
Cô len lén nhìn nhìn sắc mặt Bùi Dịch, thấy trên mặt anh không chút biểu cảm, đôi môi theo thói quen khẽ mím, ngược lại không nhìn ra có tức giận.
Mới vừa rồi lúc a-đrê-na-lin (hay còn gọi máu điên) tăng vọt, Tô Thi Thi không có cảm giác, giờ phút này tỉnh táo lại từng trận lo sợ.
Ánh mắt cô rối loạn, suy tư khả năng chạy trốn.
Đang lúc này, Bùi Dịch đột nhiên có động tác.
Có thể là Bùi tiên sinh cảm thấy Tô tiểu thư mắng mệt mỏi rồi, liền đứng dậy thay cô rót chén trà.
Tô Thi Thi nhìn cácnh tay kia khớp xương rõ ràng bưng chén trà đưa tới, lòng của cô càng run lên, cẩn thận nhận lấy.
Bùi Dịch không có nhìn cô, chẳng qua là cúi đầu liếc đến cái ván giặt đang nằm trên kia, hai chân cong, từ từ quỳ xuống.
“Không cần!” Tô Thi Thi vội vàng ngăn lại anh, giơ chân lên, đá cái ván giặt kia ra xa.
Nói giỡn, đã chịu ngoan ngoãn cho cô trút giận, cô không nên được đằng chân lân đằng đầu nữa, đạo lý này cô rất rõ. Để cho Bùi tiên sinh quỳ chà trên ván giặt, còn quỳ hai lần...“Hí...” Tô Thi Thi vội vàng uống một hớp trà, cố gắng dề nén nội tâm run rẩy.
Cô nhất định sẽ chết rất thảm!
Bùi Dịch ánh mắt nhìn theo cái ván giặt đã bị đá ra xa kia, khóe miệng hơi hơi vạch.
“Rất tốt, cô gái nhỏ này coi như có chút lương tâm.”
Anh xoay người, vững vàng ngồi vào bên cạnh Tô Thi Thi, nhàn nhạt nói: “Hiện tại chúng ta tới nói một chút.”
Tô Thi Thi uống một hớp trà, đem chén trà đặt ở trên khay trà, quay đầu lúc sắc mặt so mới vừa rồi nghiêm túc hơn.
“Anh tại sao không nói cho em?”
“Là lỗi của anh.” Bùi tiên sinh không chút do dự thừa nhận sai lầm.
“Anh đã sớm nghĩ ra chiêu này đúng không?” Tô tiểu thư mặt nghiêm túc hỏi.
“Anh xin lỗi.” Bùi tiên sinh đáp lại thật nhanh.
Tô Thi Thi nhíu mày, đè xuống tức giận lại lóe lên nỗi hiềm nghi.
Cặp mắt cô nhíu lại, từ từ hướng Bùi Dịch ghé sát vào, theo dõi mặt của anh hỏi:“Anh hãy thành thật nói, anh có phải hay không tính sai thời gian rồi hả? Anh mới đem văn kiện thuyế trình của em xóa trước hạn định?”
Bùi Dịch thân thể cứng đờ, mím môi, không nói.
Tô Thi Thi đôi mắt sáng lấp lánh, ánh mắt dời đi, rõ ràng nhìn thấy lỗ tai của anh đỏ.
“Bùi Dịch, anh không phải ăn dấm chua chứ? Dù sao lúc trước em cùng Hỗ Sĩ Minh cách gần như vậy.” Tô Thi Thi cười như không cười hỏi.
Sau đó, Bùi tiên sinh mặt trắng xanh một phen liền đen
Tô Thi Thi vội vàng ngồi thẳng người.
Xong rồi, đắc ý vênh váo rồi.
“Cái đó... Bất kể như thế nào, anh hôm nay để cho em thật mất mặt. Anh nói đi, muốn làm sao đây?” Tô Thi Thi vội vàng nói sang chuyện khác.
Bùi Dịch ánh mắt lóe lóe, tiếp tục giữ vững trầm mặc.
Được rồi, anh đuối lý.
Tô Thi Thi liếc anh một cái, có chút buồn bực nói:“Anh sau này có chuyện gì cũng không thể gạt em.”
“Ừ.” Bùi Dịch lần này vẫn như cũ không do dự.
Hôm nay chuyện này hoàn toàn là ngoài ý muốn, lấy sự ăn ý của anh cùng Tô Thi Thi, nếu như anh chờ thêm hai phút, Tô Thi Thi chắc là sẽ không nổi dóa.
Chỉ bất quá lúc ấy nhìn thấy cô nở nụ cười với Hỗ Sĩ Minh làm cho lửa giận lên cao, quả nhiên sai một giây thành nỗi hận ngàn đời,
Tô Thi Thi híp mắt, thấy anh dễ nói chuyện, cố ý nghiêm mặt nói: “Vậy anh đi đem Tiểu Vịnh bọn nó đón trở về đi.”
Bùi Dịch sắc mặt trầm xuống, nhưng không có phản đối.
Được rồi, anh đuối lý, làm chút chuyện để cho vợ yêu dấu vui vẻ là đương nhiên.
Tô Thi Thi mắt mở to càng ngày càng sáng, vội vàng đem mọi chuyện kìm nén lâu nay toàn bộ cũng nói ra ra.
“Xét thấy Bùi tiên sinh hôm nay để cho em đây thật mất mặt như vậy, em quyết định phạt anh ngủ phòng khách!”Thời gian này cô bị Bùi tiên sinh giày vò mệt muốn chết, rất muốn cảm giác ngủ một mình.
Nào biết Bùi Dịch sắc mặt trầm xuống, mới vừa rồi chuyện gì cũng đồng ý, nhưng giờ nói biến sắc là lập tức biến sắc.
“Không được.” Anh như đinh đóng cột nói.
Nói giỡn, vấn đề nguyên tắc tuyệt đối không thể thỏa hiệp!
“Anh...” Tô Thi Thi hơi suy nghĩ một chút, không thể làm gì khác hơn là lui mà cầu xin chuyện khác, “Vậy em không đọc 《Tố Nữ Kinh 》nữa.”
Bùi tiên sinh không hề nghĩ ngợi, kiên định phun ra hai chữ nói: “Không được!”
Sau đó...
Bùi tiên tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, không tiếc quỳ trên ván giặt cầu xin tha thứ, kết quả vẫn lại là thất bại trong gang tấc.
Tô tiểu thư khi bị anh liên tục hai lần thương lượng bất thành, nghiêm mặt nổi giận đùng đùng chạy đi mất.
Bùi Dịch nhìn bóng lưng Tô Thi Thi rời đi, lặng lẽ thở dài.
Sớm biết liền nhịn một chút.
Quả nhiên, cùng phụ nữ đang tức giận phân rõ phải trái là một lựa chọn không sáng suốt. Bởi vì cô căn bản sẽ không cho anh cơ hội phân rõ phải trái.
Nơi xa, trốn ở góc phòng nhìn lén Đoàn Tĩnh Đồng nhìn thấy anh trai cậu làm Tô Thi Thi tức giận bỏ đi, im lặng lắc đầu một cái, giống như ông cụ non nói: “Quá ngu ngốc!”
Tô Thi Thi thở phì phò trở về phòng, ngay cả cơm tối cũng không đi ra ngoài ăn. Bùi Dịch ghé vào phòng nhìn cô hai lần, Tô Thi Thi cũng không để ý đến anh.
Mà gần đây, cô cùng Đoàn Tĩnh Đồng lại tình cảm rất tốt. Đoàn Tĩnh Đồng thấy cô chưa ăn cơm, len lén mang cho cô một bọc thức ăn vặt.
Sau đó một lớn một nhỏ hai, người liền ở ban công, vừa xem phim hoạt hình vừa ăn vặt.
Không biết từ khi nào Đoàn Tĩnh Đồng ngủ thiếp đi, Tô Thi Thi mất rất nhiều công sức mới đưa được cái tên nhóc mập mạp này trở về phòng của cậu, chẳng qua là cô trở lại phòng đợi rất lâu, cũng không thấy Bùi Dịch trở về phòng ngủ.
“Sẽ không thật tức giận chứ?” Tô Thi Thi ôm chăn có chút buồn buồn không vui.
Cô không phải là cố tình làm lớn chuyện, thật sự là Bùi Dịch lần này để cho cô thật mất mặt, không nghĩ tới Bùi Dịch vậy mà thật không trở lại ngủ!
“Hừ, có bản lĩnh thì không trở lại luôn đi!” Tô Thi Thi hờn dỗi, ôm chăn nằm ở trên giường lăn qua lộn lại, trong lòng không dễ chịu.
Nhưng mà lại không cam lòng đi tìm Bùi Dịch, cứ như vậy giằng co, không biết từ khi nào đã ngủ thiếp đi.
Cô bị một trận tiếng thét chói tai trong sân truyền tới đánh thức.
Cô chợt ngồi dậy, vừa định muốn vén chăn lên nhảy xuống, một cúi đầu, đột nhiên phát hiện mình không có mặc quần áo!
Hơn nữa trên người cô đầy vết hôn ngân, vừa nhìn liền biết là kiệt tác của người nào đó!
“Biến thái!” Tô Thi Thi giận đến cắn răng. Cô tối hôm qua mệt đến ngủ mê mang không biết trời đất, ngay cả Bùi Dịch trở về khi nào cũng không biết, càng không biết anh đối với mình làm chuyện gì.
Đang lúc này, bên ngoài lại truyền tới một trận tiếng thét chói tai, Tô Thi Thi cẩn thận vừa nghe, rốt cục nghe rõ ràng.
Là Đoàn Tĩnh Đồng đang gọi.
Cô tìm áo ngủ khoác lên người, đi tới bên cửa sổ, kéo rèm cửa sổ lên nhìn ra bên ngoài, mắt chử từ từ trợn to.
Cô phía bên ngoài cửa sổ vừa đúng hướng về phía vườn hoa, lúc này chỉ thấy được trong vườn hoa có hai cái bóng một vàng một đen hai thân ảnh thật nhanh lóe ra, trong đó cái bóng màu đen kia y như một con trâu lớn, hùng hỗ lao tới.
“Tiểu Vịnh, Đại Cẩu Tử? Trở lại?” Tô Thi Thi lập tức liền vui vẻ, nhớ tới ngày hôm qua Bùi Dịch kia bộ dạng nghiêm mặt không muốn đi đón chó về cho cô, phụt một cái bật cười.
“Tô Thi Thi! Chị dâu! Cứu em! Hai con chó này điên rồi!”
Không biết Đoàn Tĩnh Đồng có thấy Tô Thi Thi hay không, chỉ thấy cậu đang hướng về phía Tô Thi Thi đang đứng hét to, vừa chạy vừa hướng bên này vọt tới.
“Đừng!” Tô Thi Thi mặt liền biến sắc, vội vàng chạy đi ra cửa trước.
Nhưng mà cô vẫn chậm, chỉ hận gian phòng kia quá lớn, tốc độ của cô với chó không giống nhau.
Cô mới vừa xông tới cửa, chỉ thấy cửa phòng bị đụng vỡ, ngay sau đó một bóng đen to lớn hướng cô lao tới.
“Ta bên trong cái gì cũng không mặc nha!” Ý nghĩ muốn chết Tô Thi Thi cũng có rồi!
Tự thấy sáng giờ chưa ed đc chương nào mà hết buổi sáng rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chú À! Đừng Nên Thế!
Trần Mạc Tranh
Chú À! Đừng Nên Thế! - Trần Mạc Tranh
https://isach.info/story.php?story=chu_a_dung_nen_the__tran_mac_tranh