Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vạn Giới Vĩnh Tiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.18 - Chương 6: Mỹ Nhân Để Mắt
N
goài điếm có tiếng vó ngựa từ xa lại gần, có người đi vào.
"Điếm gia, mười con, dọn bàn mau!" Người tới lưng hổ eo gấu, râu quai nón, sau lưng là bảy, tám tráng hán.
"Khách quan, thật không còn chỗ nữa, ngài đợi được chăng?" Điếm tiểu nhị khó xử.
"Đợi? Mỗ đi khắp nam bắc, còn chưa phải đợi ở quán cơm bao giờ!"
Râu quai nón nhìn đến bàn Tôn Lập, gã không không hề cường tráng, Ngưu Đức Vũ lại là lão đầu, thế mà cả nhóm lại chiếm một cái bàn đủ cho tám người.
Râu quai nón sáng mắt, cười dâm dục: "Hai thư nhi này khá! Lão lục, lão lục, có kẻ thích mặc nam trang, ngươi thích nhất đó!"
Một hán tử mặt sẹo đi vào, nhìn Vân Chỉ Nhạn mãi.
"Đại ca, chi bằng chúng ta… hắc hắc!"
"Khách quan..." Điếm tiểu nhị định cản, bị râu quai nón đẩy ra, đi đến chỗ bàn Tôn Lập. Gã cầm chén, thản nhiên.
Râu quai nón chưa tới thì có người đứng lên, giơ tay cản.
Râu quai nón nổi giận: "Có kẻ thích xía vào! Các huynh đệ..."
Y gầm to, các tráng hán định xong tới, cả phạn điếm đứng lên, lộ ra yêu bài cửa công.
Râu quai nón cười lạnh: "Người trong công môn thì sao hả? Thư phu của ta là Bắc Thiên quận quận thủ!"
Người vừa ngăn râu quai nón quay lại lĩnh tội với Vân Chỉ Nhạn: "Vi thần làm việc bất lợi, quấy nhiễu điện hạ!"
Râu quai nón run lên: "Điện hạ..."
Vân Chỉ Nhạn dặn: "Mỗi tên chặt một tay, điều tra rõ xem thư phu của y có phải Lưu Quang Hà, nếu đúng thì đem đầu họ Lưu đến gặp ta."
"Vi thần tuân mệnh!"
Người Thiên Sư các rút đi, kéo theo bọn râu quai nón mang ra đường, từng đao chặt xuống, máu phun ra, tiếng gào khóc vang rền nhưng Vân Chỉ Nhạn vẫn điềm nhiên.
Ô Hoàn vì có Thiên Sư các, hoàng thất nắm được chiến lực mạnh nhất, khống chế địa phương chặt hơn hẳn Đại Tùy. Tại Đại Tùy, dù là công chủ cũng không thể một lời phán sinh tử cho quan lại.
Vân Chỉ Nhạn thở dài: "Bữa này ăn không yên rồi, đi thôi."
Lão Từ vội lấy lá sen tươi bọc bốn con vịt nướng: "Không biết điện hạ giá lâm. Cin điện hạ thứ tội. Bốn con vịt này, xin điện hạ mang theo, coi như hiếu tâm của thảo dân!"
Vân Chỉ Nhạn nhìn Tô Tiểu Mai thấy bình thản nhưng nhìn xuống bốn con vịt, thì khẽ mỉm cười: "Được, mang theo."
"Tạ ơn điện hạ!"
Lão Từ quỳ tiễn, Vân Chỉ Nhạn dẫn bọn Tôn Lập rời điếm, đi ngay trước khi người trong trấn tới bái kiến.
Vào Vạn Thần sơn, tuy chỉ mình Vân Chỉ Nhạn nhưng thực tế nàng ta đường đường là Ô Hoàn quận chúa, một trong đại đương đầu của Thiên Sư các nên người Thiên Sư các đã hành động từ trước.
Tôn Lập lấy làm lạ, những người đi cùng đều là phàm nhân, không có tu hành giả.
Vân Chỉ Nhạn và họ cách biệt rất xa, có cảm giác Vân Chỉ Nhạn dù đứng giữa đám đông vẫn cô độc.
Thủ hạ chuẩn bị xe ngựa rộng rãi, Vân Chỉ Nhạn một xe, bọn Tôn Lập một xe.
Đi chậm nên đến tối, cả toán mới tới một dịch trạm không nhỏ. Quan viên xếp thành hao hàng cung kính nghênh tiếp, Vân Chỉ Nhạn không xuống xe, được hộ vệ hộ tống vào trong.
Vân Chỉ Nhạn không có lòng dạ nào tiếp quan viên địa phương, không hề lộ mặt, rượu thị đều do người Thiên Sư các đưa vào.
Sau bữa tối là tiệc trà bản địa đặc sắc. Quan viên bản địa hối lộ thám tử đầu xin cho vào gặp, thám tử mới thò vào đã bị Vân Chỉ Nhạn phất tay cho lui.
Quan viên bản địa đành thất vọng quay về.
Nửa đêm, cả phòng Tôn Lập bị gõ, gã đứng dậy mở, Vân Chỉ Nhạn lạnh lùng đứng ngoài.
"Tôn tiên sinh, tại hạ vào được không?"
Tôn Lập đành mời vào.
Vân Chỉ Nhạn vào, Tôn Lập chưa kịp đóng đã thấy Tô Tiểu Mai cười giễu mở cửa, lén đến nghe trộm. Gã đành đóng cửa nhưng biết Tô Tiểu Mai khẳng định ở ngoài lắng nghe.
"Tôn tiên sinh, ngày mai chúng ta chia tay, có những lời không nói tối này thì sau này vị tất có cơ hội..."
Tôn Lập im lặng.
Vân Chỉ Nhạn cúi đầu, má ửng mây hồng, một chốc sau mới nói tiếp: "Tại hạ không giỏi ăn nói, mong tiên sinh không trách tại hạ quá trực tiếp."
Tôn Lập ngượng ngùng: "Cô nương cò gì xin cứ nói."
"À."
Vân Chỉ Nhạn lại trầm mặc. Tôn Lập cầm chén trà lên, cố ý hớp một ngụm.
Vân Chỉ Nhạn tựa hồ lấy dũng khí: "Tiên sinh, lần đầu tiên tại hạ chủ động theo đuổi nữ hài tử..."
Tôn Lập ngẩn người, rồi phun hết trà ra!
Vân Chỉ Nhạn tựa hồ đoán được, mặt đất xuất hiện một màn sáng, chặn hết nước trà lại.
"Cô, cô nương..."
Vân Chỉ Nhạn bình tĩnh, hơi ngẩng lên, thản nhiên đón nhận ánh mắt của Tôn Lập: "Tại hạ đã có cửu phòng thê thiếp, nhưng tại hạ có cảm giác chưa từng có với lệnh muội."
"Xưa nay tại hạ chưa từng xung động như thế, cả nhiệm vụ cũng đưa các vị đi cùng."
"Xưa nay tại hạ chưa từng chủ động theo đuổi nữ hài tử, nên tuy tha thiết với lệnh muội nhưng không biết làm cách nào để lay động được."
"Nếu lệnh muội nguyện ý theo, tại hạ sẽ bỏ hết thê thiếp trước kia, chỉ yêu mình lệnh muội cả đời!"
Ánh mắt Vân Chỉ Nhạn nóng bỏng, tay nắm chặt lại.
Tôn Lập không hiểu vì sao, trong khoảnh khắc cả Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi và Đông Phương Phù, Lý Tử Đình đều nói trong óc, gã không nghe được gì.
Hành vi của Vân Chỉ Nhạn có thể quái đản, nhưng tình cảm thì Tôn Lập nhận ra.
Vân Chỉ Nhạn nói là mi nhf thích Tô Tiểu Mai, Tôn Lập rất khoái chí, nha đầu đáng chết cười ta hả? Xem lần này ta báo cừu tuyết hận!
Nhưng sau đó gã lại bớt hẳn ý định đó, thoáng hiểu Vân Chỉ Nhạn vì sao luôn cô tịch - - nàng ta đã thấy quá nhiều ánh mắt hiếu kỳ nhìn mình.
Vân Chỉ Nhạn thấy gã hoang mang thì buồn bã: "Tôn tiên sinh chắc cũng nghĩ tại hạ là quái vật..."
Tôn Lập ngây ra, xua tay: "Cô nương hiểu lầm rồi..." Đoạn ngừng lại rồi tiếp lời: "Thôi vậy, tại hạ hỏi giúp, việc này..."
Vân Chỉ Nhạn đứng lên, cung kính vái: "Đa tạ tiên sinh. Trước kia hiểu lầm, mong đừng trách."
Tôn Lập lắc đầu: "Không cần khách khí."
"Tại hạ cáo từ, sáng mai lệnh muội quyết định thế nào, tại hạ cũng chấp nhận."
"Được, cô nương đi nhé."
Tôn Lập cố ý đứng ở cửa, từ từ mở ra, sợ Tô Tiểu Mai ở ngoài nghe lén.
May mà không có ai, Tôn Lập thầm thở phào, tiễn Vân Chỉ Nhạn.
Vân Chỉ Nhạn về phòng, gã do dự rồi gõ cửa phòng Tô Tiểu Mai.
Gõ mấy lần, Tô Tiểu Mai mới lên tiếng: "Vào đi!"
Tôn Lập nghe giọng nàng ta kỳ quái, vào thì thấy Tô Tiểu Mai đang lấy chăn che đầu.
Tôn Lập kéo ghế: "Ngươi làm gì hả?"
Tô Tiểu Mai ấp úng: "Ta không còn mặt mũi nào gặp ngươi..."
"Ha ha ha!" Tôn Lập cười to, Tô Tiểu Mai nhảy lên, như báo cái lao vào gã véo vai: "Ngươi lại cười ta!"
Tôn Lập vẫn cười to, cả hai gây lộn, ghế sập xuống, cả hai lăn dưới đất, Tô Tiểu Mai ngửa mặt lên trời, giang chân tay, không có dáng vẻ nữ hài tí nào.
"Cốp, cốp, cốp..."
Nàng ta gõ trán xuống đất: "Sao lại như thế... Người ta đến giờ gặp nam hài tử nào cũng chạy mất, ngược lại nữ hài lại..."
Tôn Lập an ủi: "Nói nghiêm trọng quá, không đến nỗi gặp ai cũng chạy hết."
Tô Tiểu Mai ấm ức: "Vì sao đến giờ chưa ai thổ lộ với ta?"
Tôn Lập bật cười: "Hóa ra nha đầu hoài xuân, ngươi nói sớm thì ta đã giới thiệu Lục Bạt Đỉnh cho."
Tô Tiểu Mai định bóp cổ gã: "Sao nguơi không nghĩ ra, giờ muộn rồi!"
Tôn Lập kinh ngạc: "Ngươi có hảo cảm với lão Lục?"
Tô Tiểu Mai ủ rũ: "Không phải, chỉ thấy thất bại..."
Tôn Lập thở dài: "Vân Chỉ Nhạn thì thế nào?"
Tô Tiểu Mai nhảy lên, chống nạnh bảo Tôn Lập: "Người ta phiền chết rồi, ngươi còn cười ta!"
Tôn Lập lắc đầu: "Ta không cười ngươi, ta chỉ thấy Vân Chỉ Nhạn tuy nhiên quái đản nhưng thật lòng với ngươi, ta thấy ngươi nên cân nhắc xem, dù không chấp nhận cũng nên thật lòng cự tuyệt."
Tô Tiểu Mai ủ rũ, một lúc sau tỉnh lại, chỉ ra chân tướng: "Ngươi nói thế mà nghe được hả! Nếu có một nam nhân thích ngươi, chân tình thực ý, ngươi có thật lòng cân nhắc theo y hay không?"
Tôn Lập sững sờ: "Sao lại thế..."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vạn Giới Vĩnh Tiên
Thạch Tâm
Vạn Giới Vĩnh Tiên - Thạch Tâm
https://isach.info/story.php?story=van_gioi_vinh_tien__thach_tam