Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 5 - Chương 30: Thống Khổ Và Giải Thoát (2)
T
riệu Trinh nhìn mỹ nhân run run trong lòng như chim nhỏ sợ hãi, trán còn có mồ hôi lấm tấm thì càng thêm kích thích, đưa tay giật nhẹ cái khăn nhỏ buộc trên đầu nàng, tức thì suối tóc đen nhánh suôn mượt trút xuống khuôn mặt thanh tú, khiến Triệu Trinh ngỡ ngàng, sự thay đổi này thực sự quá khác với một Lâm Lam Lam chấc phác thường ngày, sức sống từ tỏ ra từ trong nét mềm mại yểu điệu, khuôn mặt không son phấn vừa thuần khiết lại quyến rũ, Triệu Trinh cảm giác như mình vừa khai phá được một kho báu.
Dục vọng của nam nhân dồn nén suốt hai tháng bị vẻ đẹp diễm lệ ấy làm phun trào như núi lửa, không chờ đợi thêm được nữa, bế xốc Lâm Lam Lam lên, một chân đá cửa đi vào phòng.
Lâm Lam Lam từ lúc bị đặt xuống giường liền nhắm tịt mắt lại, người cứng đờ, hai tay nắm chặt lấy tấm đệm phía dưới, nàng biết rõ thứ mình sắp phải đối diện, đầu óc hỗn độn. Mơ mơ hồ hồ, cảm thấy ngực mát lạnh, bầu ngực thiếu nữ lần đầu tiên phơi bày trước mặt nam nhân, bản năng muốn phản kháng, muốn che nó đi, nhưng không dám, hơn nữa nàng cũng không thể ngăn cản được nam nhân quá kích động kia, hai bầu ngực nàng bị vày vò thành đủ mọi hình dạng.
Chiếc váy bị kéo xuống làm toàn thân Lâm Lam Lam run rẩy, một bàn tay chạm vào nơi đó, cảm giác hoàn toàn xa lạ từ nơi non mềm nhất của xử nữ khiến Lâm Lam Lam cảm thấy sự nhục nhã bất an chưa từng có.
“Á”, chưa sẵn sàng, nhưng Triệu Trinh không chút chú ý tới cảm nhận của nàng, cũng chẳng hề cho Lâm Lam Lam thời gian để thích ứng, thô bạo tiến thẳng vào thân thể nàng, cơn đau như kim châm muối sát làm nàng như ngất đi, hai tay cố gặng giữ chặt đùi, ưỡn lên, để giảm bớt đau đớn.
Dưới ánh sáng leo lét của ngọn đèn dầu duy nhất trong phòng, dấu lạc hồng theo mông nàng chảy xuống khăn gấm trải trên giường, khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Lam Lam đã như hoa sớm đẫm sương mai, nước mắt hằn thành vệt dài trên má, đó là giọt nước mắt chua cay, cũng là giọt nước mắt nhẹ nhõm, chuyện đó cuối cùng cũng xảy ra, nàng có cảm giác như trút được gánh nặng, được giải thoát, chút đau đớn đó đánh đổi lấy thứ mình muốn có là gì, đầu óc dần tỉnh táo lại, không thể để cơ hội uống phí, vận dụng những điều được học, cơ thể bắt đầu cựa quậy trên giường như rắn nước, miệng thi thoảng phát ra tiếng rên nho nhỏ khiêu khích hút hồn, tận tình phối hợp để mang tới cho nam nhân kia khoái cảm xưa nay chưa từng có.
Triệu Trinh như ngựa non lần đầu được tận tình tung vó, ra sức rong ruổi trên thân hình mỹ lệ kia, chỉ là không biết giai nhân lại coi ảo tưởng hắn là người khác.
Trâu Đồng Minh khép mắt cầm phất trần như lão tăng nhập định, cảnh ướt át giống bên trong kia ông ta thấy nhiều rồi, đợi quan gia vào phòng liền đóng cửa lại, phẩy phất trần, vô số bóng đen từ cây cối bốn xung quanh xuất hiện, khóa chặt Tử Trúc hiên, đêm nay hoàng đế sẽ không rời đi.
Vị chiêu dung nương nương này nếu như may mắn có thể sinh hạ long tử, Trâu Đồng Minh không dám tưởng tượng sẽ còn tiến tới mức nào, hoàng hậu sao? Không dám, thực sự không dám...
…
Lúc này Lục Khinh Doanh đang ngâm mình trong một bồn tắm rất lớn, mặt nước dập dềnh vài cánh hoa, mắt nhắm hờ hưởng thụ một bàn tay vốc nước, chậm rãi chà xát da thịt trắng nõn nà của mình, từ khi có thai, nàng không để Triểu Trùng hầu hạ mình, lo nha đầu đuểnh đoảng, tay chấn lóng ngóng đó vô tình làm tổn thương tới con mình, thay vào đó là Cát Thu Yên.
Người luyện võ đúng là có cái lợi, chẳng những xoa chân bóp vai thoải mái, quan trọng hơn là rất tỉ mỉ, người như thế để ở trong nhà rảnh rỗi không làm gì hết thì phí quá,
Nằm trong bồn tắm mân mê cái phượng trâm, thứ này do Bao Chửng tới nhà truyền chỉ thưởng cho, là trang sức của hoàng hậu nương nương đấy, nhà tầm thường làm gì có, trượng phu mình thật tài giỏi, bây giờ ngay cả bệ hạ cũng phải chú ý tới rồi.
- Thu Yên này, ngươi nói xem ngày mai ta gài cái trâm này về nhà mẹ đẻ, có nên phối thêm một cái vòng trân châu không?
Cát Thu Yên rất ngoan ngoãn trả lời:
- Có ạ, cái vòng trân châu màu hồng phấn đó rất hợp, phu nhân vốn trắng trẻo, không đen như thiếp thân, nên dù mang thứ gì cũng đẹp.
Lục Khinh Doanh hài lòng vỗ vỗ tay Cát Thu Yên:
- Ta đã lập hộ tịch của ngươi ở Vân gia, coi như ngươi là gia sinh tử từ nhỏ lớn lên trong nhà, nay ta có thai, không thể hầu hạ được phu quân, trách nhiệm này thuộc về ngươi.
Tay Cát Thu Yên khựng lại, lần trước tuy nghe phu thê Vân Tranh trò chuyện, nhưng lâu rồi không nói tới nữa, tưởng như không còn hi vọng, mất một lúc mới nói được:
- Phu nhân thực sự muốn..
- Ừ, phu quân chúng ta là đồ đầu gỗ, cho nên cần ngươi chủ động một chút, đừng ngại. Nhưng Vân gia ta không ủy khuất ai, nếu như ngươi không muốn, hoặc có người khác, ta không ép. Còn nếu ngươi muốn, mấy ngày nữa ta giúp ngươi chuẩn bị hôn thư, nữ nhân cả đời chỉ trông đợi một lần như vậy, ta nhất định sẽ đón ngươi vào Vân gia một cách phong quang, như phu nhân của Vân gia cũng không được xem thường.
….
Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ, xuyên qua màn sa, chiếu lên mặt Triệu Trinh, hắn mở mắt ra nhìn quanh, đó là thói quen, vì nhiều khi hắn cũng không rõ đêm qua mình ngủ ở đâu.
Lâu lắm rồi không ngủ say như vậy, không nằm mơ, cũng không đột nhiên thức giấc giữa đêm, càng không bị cái giọng gà mái của Trâu Đồng Minh gọi rời giường, đó là một giấc ngủ yên bình.
Không thấy thân hình tuyệt mỹ đó, Triệu Trinh cười nhẹ, ai có thể ngờ rằng dưới bộ áo vải quê mùa kia là là thân thể đẹp đẽ nhường nào.
Đôi chân thon dài mà săn chắc, cặp đùi trơn mượt đến mê ly, eo nhỏ mà khỏe khoắn, bụng phẳng lỳ mà đầy nhục cảm, bầu ngực đầy đặn vừa mắt, cặp mông tròn vành vạnh như trăng rằm, mỗi tấc da thịt đều làm Triệu Trinh mê mẩn, chưa kể những tiếng rên rỉ như tiếng nỉ non đó, mang tới cho hắn khoái cảm tuyệt diệu khó nói nên lời, hắn cũng biết đêm qua mình quá điên cuồng, quá kích động, chỉ là mỹ nhân đang nằm bên dưới quả thực là vưu vật mê người đến cực độ, khiến người ta vừa muốn yêu thương, lại vừa muốn dày vò nàng.
Nhìn thân thể nữ nhân nhiều rồi, chỉ có thân thể này làm Triệu Trình mê luyến, hỏi Lâm Lam Lam, sao eo nàng nhỏ lại dẻo dai như thế, nàng thẹn thùng nói đại bộ phận nữ tử làm việc ở nông thôn đều vậy.
Thế mới đúng, con người chỉ cần chăm chỉ làm việc, ông trời sẽ có ân sủng, nàng vất vả làm việc nên đổi lại được thân thể hoàn mỹ như vậy cũng là hiển nhiên thôi.
Nữ nhân chải đầu rất đẹp, mái tóc dài đen nhánh buông xõa sau vai, đôi mày dài mềm mại, hai má nhuốm hồng, đôi mắt long lanh như nước xuân, ánh mắt dịu dàng trong trẻo còn vương chút xuân tình vẫn chưa tan. Lâm Lam Lam chỉ mặc áo lót, đường cong mỹ diệu của thân thể hình hồ lô khoe hết ra ngoài, miệng ngậm cây trâm, hai tay giơ lên vấn tóc, áo lót mong manh bị nắng trời tò mò chui vào thăm dò, cảm giác làn da nàng như làm từ ngọc.
Triệu Trinh cứ thế chân đất rời giường, tới bên Lâm Lam Lam, khẽ khàng luồn tay qua hông, nhanh như cắt luồn qua yếm đào, bóp lấy đồi ngọc, bầu vú của nàng không lớn, nhưng hình dáng ưu mỹ tựa búp măng, căng tròn vừa tay, mịn màng mà trơn láng như gốm sứ, mỹ nhân giật mình kêu lên, rồi như nghĩ ra điều gì đó thẹn thùng cúi đầu xuống, đáng yêu vô tận.
- Giúp tướng công nàng rửa mặt thay y phục, lát nữa có sứ thần Tây Hạ tới gặp trẫm.
Triệu Trinh cười ha hả đặt Lam Lam ngồi lên lòng mình, công việc này vốn có thái giam chuyên môn giúp hắn, hôm nay hắn không muốn ai vào quấy nhiều sinh hoạt phu thê thật sự của mình.
Lâm Lam Lam không biết chải đầu cho nam nhân, tay chân rất lóng ngóng, Triệu Trinh càng vui, tân hôn thê tử đều không biết, như thế mới là nữ nhân tốt, đôi khi bị Lâm Lam Lam chải tóc làm bị đau, hắn cũng vui vẻ.
Bước ra khỏi cửa, Triệu Trinh vặn mình, trước kia sủng hạnh phi tử, sáng dậy thấy mỏi mệt khó chịu, hôm nay thấy toàn thân sảng khoái, mặt trời có vẻ như cũng đỏ hơn thường ngày. Rút từ ống tay áo ra một tấm khăn gấm, đặt vào khay son Trâu Đồng Minh đang bê, kiêu ngạo nói:
- Ghi vào ngọc điệp, Lâm thị xử nữ, trẫm phá.
Trâu Đồng Minh cười hì hì hô:
- Bệ hạ uy vũ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2