Chương 104: Thi Đấu Tuyển Chọn (1)
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - Banlong.us
Thị Huyết Cuồng Ma là cái gì? Là cường giả tộc Cuồng Ma trong ma tộc. So với Cuồng Ma bình thường, chân chính cường đại Thị Huyết Cuồng Ma tu vi cao tới lục giai. Là trong ma tộc thuần công kích vật lý chiến đấu hiếm thấy.
Câu Lâm Hâm hình dung Tư Mã Tiên dùng trên người Thị Huyết Cuồng Ma càng thích hợp, hàng này tứ chi phát triển óc trái nho.
Nhưng đừng quên. Mặc kệ khuyết điểm Thị Huyết Cuồng Ma rõ ràng cỡ nào, không am hiểu công kích xa, không biết công kích ma pháp, nhưng nó rốt cuộc vẫn là cường giả lục giai! Sao không có bí quyết được?
Thân thể mạnh mẽ bù đắp điểm yếu không khống chế nguyên tố, công kích vật lý kinh khủng trên chiến trường là đánh đâu thắng đó. Dù cho cùng là lục giai, ma tộc khác tuyệt không dám cùng tên điên Thị Huyết Cuồng Ma cứng đối cứng. Một khi phát động tấn công, Thị Huyết Cuồng Ma chính là không chết không ngừng, mặc kệ đối với nhân loại hay ma tộc đều là như vậy.
Khi một ma pháp sư nhân loại bị một Thị Huyết Cuồng Ma xông tới gần, khuôn mặt dữ tợn tới sát, hai tay gai nhọn kẹp cổ rống một tiếng, không sợ đến mức nhũn chân đã là không tồi rồi.
Ma pháp sư thủy hệ đầu óc trống rỗng, mềm nhũn té ngã.
Trần Anh Nhi đứng ở phương xa bĩu môi.
“Thật vô dụng, sớm biết vậy không dùng ma tinh lục giai rồi, lãng phí.”
Nhưng nàng chưa nói dứt câu, thanh âm lập tức biến cao vút.
“A! Trọng tài đừng ra tay, đó không phải ma tộc!”
Một Thị Huyết Cuồng Ma xuất hiện trong tổng bộ Mục Sư Thánh Điện, đây là tình huống gì? Thị Huyết Cuồng Ma xuất hiện quá đột ngột, liên quan vị trọng tài bát giai không kịp nghĩ nhiều, thân hình chợt lóe đã xông tới trước mặt Thị Huyết Cuồng Ma, một quyền vung ra.
Thị Huyết Cuồng Ma phản ứng không chậm, dưới chân lướt, toàn bộ thân thể ngã ra sau. Nhưng mũi chân nhún đất, đồng thời đôi gai nhọn chống mặt đất, thân thể khổng lồ bay ngược ra ngoài. Trong quá trình bay, lần này liệp ma giả đứng ngoài xem thấy rõ. Thân thể nó lấy tốc độ kinh người thu nhỏ lại, lăn một cái lại rơi xuống đất, đã biến thành hình dạng heo con, bốn chân vung chạy hướng Trần Anh Nhi, xem ra là bị dọa sợ.
Đây chính là cường giả bát giai! Đụng một cái, coi như là heo con Mạch Đâu ở trạng thái Thị Huyết Cuồng Ma chỉ sợ cũng tiêu đời. Vốn nó rất bất mãn rèn luyện trong tháp Vĩnh Hằng vào mấy ngày nay, mỗi ngày chịu ngược thật thống khổ. Nhưng hiện giờ nó rất vui mừng, những kỹ xảo chiến đấu tăng cường, có thể nói đều là từ Khô Lâu Huyết Sắc ngược ra. Đương nhiên, đây cũng là mỗi ngày mạo hiểm làm heo nướng rèn luyện mới ra hiệu quả.(Share by: MTQ - Banlong.us)
Lần này trọng tài cũng ngẩn ngơ, loại tình huống này lấy kiến thức tu vi bát giai như gã cũng là lần đầu gặp! Vội vàng bước nhanh hướng Trần Anh Nhi, muốn hỏi cho rõ.
Không đợi trọng tài mở miệng, Trần Anh Nhi đã hóa thân làm ớt hiểm.
“Ông làm gì? Không hiểu rõ ràng đã ra tay? Nếu làm Mạch Đâu của ta bị thương thì ông đền nổi không? Ông có biết hay không Mạch Đâu quan trọng với ta cỡ nào? Nó chính là bổn mệnh triệu hoán thú của ta. Chính mình không kiến thức thì thôi đi, còn lỗ mãng như vậy. Không từng thấy ma thú biết biến thân sao? Ngu à? Hừ!”
Ném ra mấy câu, Trần Anh Nhi giận dữ vẫy hai bím tóc nhỏ sau đầu, băng băng trở về khu nghỉ ngơi.
Giọng nàng lớn vô cùng, đám liệp ma giả trong khu nghỉ ngơi đều nghe rõ ràng. Bỗng chốc vang lên tiếng cười. Nàng gái này dữ thật, dám mắng cả thánh kỵ sĩ bát giai, gọi là trâu húc đều không đủ.
Trọng tài cũng rất bực mình, thầm nghĩ, ai khiến nàng bắt chước ma tộc? Hơn nữa ta đích thực chưa từng thấy qua ma thú biết biến thân!
Hàn Khiếm gọi lại thủ hạ vẻ mặt rầu rĩ, cố nén cười đứng dậy.
“Được rồi, tiếp tục thi đấu đi, trận này số ba mươi sáu thắng.”
Trần Anh Nhi là ai? Chính là cháu gái của Tam Thủy bà bà. Tính cách Tam Thủy bà bà, ngay cả ông và Ảnh Tùy Phong đều không dám đụng, bà dạy ra cháu gái, tính tình tốt mới là kỳ. Đương nhiên, Trần Anh Nhi không khả năng có dính líu gì đến ma tộc, ai nghi ngờ nàng được!
Nhưng mà biểu hiện của heo con Mạch Đâu vẫn khiến các đại nhân vật giật mình. Không chỉ là bởi vì nó có năng lực biến thân, càng là bởi vì kỹ xảo chiến đấu nó biểu hiện trong thi đấu. Ngay cả một kích của thánh kỵ sĩ bát giai đều bị nó né tránh, còn có trốn thoát Băng Vũ Thuật. Đây không chỉ là ma thú bình thường! Bổn mệnh triệu hoán thú của Trần Anh Nhi xem ra cũng khá thú vị.
Lại ngồi xuống, Hàn Khiếm lén liếc hướng Long Hạo Thần, lòng thầm nghĩ, thằng nhóc Hạo Thần này đồng bạn bên cạnh dường như cũng biến mạnh.
Lúc này Dương Văn Chiêu há hốc mồm vẻ mặt ngơ ngác. Anh Nhi đã mạnh như vậy rồi? Đó là bản mệnh triệu hoán thú của nàng ấy? Chính là nói, nàng không còn là triệu hoán sư không đáng tin như trước. Bỗng chốc lòng gã đảo loạn.
Trận đấu tiếp tục. Tuy trận vừa nãy hấp dẫn, nhưng hôm nay thi đấu quan hệ đến lợi ích bản thân, mỗi người đều dốc sức ứng phó, cố gắng khiến mình tập trung tinh thần. Bởi vậy đối với tình huống người khác không quá để ý. Hơn nữa tuy Mạch Đâu biến thân thành Thị Huyết Cuồng Ma không tồi, nhưng thiếu sót của Thị Huyết Cuồng Ma rất rõ ràng, lại không có trang bị trong người, chỉ cần có chuẩn bị trước, ứng phó không khó khăn.
Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu người thứ hai ra trận là Lâm Hâm. Cũng không biết có chuyện gì, trong trình tự rút thăm, không ngờ hai vị sức chiến đấu yếu nhất lại trước tiên ra trận.Share by: MTQ - Banlong.us
Nâng lên Hỏa Tinh Trượng, Lâm Hâm hất mái tóc dài, mỉm cười hướng Lý Hinh ở không xa, lúc này mới bước nhanh vào trong sân.
Thi đấu quan trọng như vậy đương nhiên Lý Hinh cũng đến, nàng không đem áp lực gì cho mình. Dù sao nàng mới đột phá ngũ giai không lâu, tuy rằng linh lực nhờ vào Thánh Linh Đan tăng lên tới ba ngàn, nhưng muốn lấy loại trình độ này xuất hiện trong thi đấu tuyển chọn chỉ là mơ mộng.
Nhìn Lâm Hâm ra sân, Lý Hinh kinh ngạc vô cùng. Trên mặt hiện vẻ sốt ruột, bước vội tới bên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu, ngồi cạnh Long Hạo Thần.
“Đệ đệ, sao ngươi ta cũng đi lên thi đấu? Không phải ngươi ta không biết công kích sao?” Lý Hinh nhỏ giọng hỏi.
Long Hạo Thần cười nói.
“Tỷ, không có việc gì, cho dù không thắng cũng sẽ không đấu thua. Tỷ cứ nhìn đi, Lâm Hâm gần nhất tiến bộ không nhỏ. ngươi ta nói vì để xứng đôi với tỷ, ngươi ấy phải nỗ lực tu luyện.”
“Xì, ngay cả đệ cũng trêu chọc tỷ tỷ? Cái gì xứng không xứng.” Lý Hinh đỏ mặt, nhưng ánh mắt nhịn không được liếc hướng Lâm Hâm đứng trong sân.
Tên Lý Hinh này rất có tiềm chất nhược thụ. Trước mặt Lý Hinh thì ngoan ngoãn thành thật, lại thêm y nỗ lực rất tốt, bình thường tặng một ít lễ vật nhỏ cho Lý Hinh. Đối với Lý Hinh lại là nhẫn nhục chịu đựng. Dần dần y ở trong lòng Lý Hinh có vị trí riêng.
Lúc mới bắt đầu, Lý Hinh chủ yếu là bởi vì Lâm Hâm quá khứ thê thảm mà đồng tình, tùy theo tiếp xúc tăng lên, nàng ngày càng phát hiện Lâm Hâm có nhiều mặt không tồi. Hàng này tuy hơi tự kỷ, nhưng mặt mày đúng là có ưu điểm. Hơn nữa phương diện luyện dược có thể dùng từ thiên tài bẩm sinh để hình dung. Càng quan trọng là, tên này dễ ăn hiếp!
Lúc này Lâm Hâm đã đi đến giữa sân, đối của của y là chiến sĩ. Nhưng là một chiến sĩ thoạt nhìn dáng người có chút gầy. Áo giáp đơn giản, hai tay nắm phủ đầu nhỏ. Thực rõ ràng, chiến sĩ này thiên hướng tốc độ.
Ma pháp sư đấu chiến sĩ, hai bên cách nhau ba mươi mét. Khi trọng tài hét lên bắt đầu thi đấu, chiến sĩ đã vội hướng Lâm Hâm phát động xung phong.
Lâm Hâm vận may hiển nhiên không tốt như Trần Anh Nhi. Y gặp vị này là cường giả lục giai chính cống. Một đôi cánh xanh không lớn từ sau lưng giãn ra. Không bay lên, nhưng có thể thúc đấy thân hình gã tựa như luồng sáng xanh bay thẳng đến trước mặt Lâm Hâm.
Tốc độ và lực công kích là so sánh. Phủ đầu trong hai tay chiến sĩ đã sẵn sàng ứng phó ma pháp của Lâm Hâm. Đôi búa của gã có hiệu quả phá ma pháp, linh lực bản thân cũng không yếu. Lúc này có linh lực rót vào, đôi búa biến thành màu xanh. Hiện tại gã đang nghĩ, chính là chém vào chỗ nào trên người Lâm Hâm. Dù gì đây không phải đấu sống chết, không thể đánh tàn đối thủ.
Khiến người giật mình là, khi đối phương xông hướng mình, Lâm Hâm không làm cái gì hết, trơ mắt nhìn người ta tiếp cận.
Đương nhiên, tốc độ của chiến sĩ phong hệ khá mau. Chỉ chớp mắt mấy cái thì đã tới trước mặt Lâm Hâm, đôi búa tùy theo vung lên.
Nụ cười chiến thắng xuất hiện trên mặt chiến sĩ phong hệ. ma pháp sư bị chiến sĩ tới gần, đã định kết thúc trận đấu. Nhưng gã không dám bất cẩn, vẫn tích súc linh lực chuẩn bị ứng phó Lâm Hâm có khả năng phản công.
Khi khoảng cách hai bên chỉ còn hai mét, Lâm Hâm rốt cuộc có phản ứng. Một vòng vầng sáng đỏ sậm vô cùng đậm bỗng từ người y khuếch tán ra.
Phòng Ngự Hỏa Hoàn. Một kỹ năng cấp thấp. không có lực công kích gì, tác dụng quan trọng nhất chính là đánh văng kẻ địch, tránh cho bị công kích. Là một trong số kỹ năng ma pháp sư hỏa hệ tự bảo về mình.
Nhìn đối phương đợi nửa ngày lại chỉ phóng một Phòng Ngự Hỏa Hoàn, chiến sĩ phong hệ bật cười. Dựa vào Phòng Ngự Hỏa Hoàn đã tưởng ngăn được ta? Búa tay trái chém ngang. Theo gã thấy thì dựa vào hiệu quả phá ma pháp trên chiếc búa, chém rách Phòng Ngự Hỏa Hoàn này dễ như trở bàn tay.
Nhưng thật là thế sao?
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa