Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chấp Chưởng Thần Quyền
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 304: Sau Khi Cắt Sống Có Thể Đốt Đèn Trời
C
hương 304: Sau khi cắt sống có thể đốt đèn trời.
Lão nhân lấy đâu ra một miếng vải trắng tỉ mỉ lau đao nhỏ.
- Biết sai?
Nghe Hùng Đại Bằng gào khóc, lão nhân cười lắc đầu, nói:
- Muộn.
- Đừng mà!!!
Hùng Đại Bằng bị hù sắp điên, miệng lặp đi lặp lại lời xin tha, trừ điều đó ra gã không biết còn có thể làm được gì. Hùng Đại Bằng lặp đi lặp lại đừng, cầu xin ngươi.
Tiếc rằng lão nhân không dao động trong khi Hùng Đại Bằng van xin thảm thiết.
Lão nhân từ tốn lau đao nhỏ, nói:
- Tính những chuyện ngươi đã làm thì cắt thành ngàn mảnh là còn nhẹ. Không làm cán bộ quốc gia cho tốt, ngươi giỏi, đi làm chó săn Hán gian. Không biết người Nhật Bản lòng muông dạ thú sao? Hay mẫu thân của ngươi không dạy ngươi nên làm người như thế nào? Nên làm người Trung Quốc đường đường chính chính ra sao?
Hùng Đại Bằng bị hỏi á khẩu:
- Ta...
Hùng Đại Bằng im lặng vài giây sau gã gào rú càng dữ dội hơn. Vì lão nhân nói mấy câu đó hoàn toàn chặn kín mọi đường lui của Hùng Đại Bằng, hủy diệt tất cả hy vọng.
Lão nhân làm ngơ như không nghe tiếng gào rú của Hùng Đại Bằng, cuối cùng lão lau xong đao nhỏ, cười dịu dàng với gã.
Lão nhân nói:
- Chờ chút nữa nếu thấy đau cũng đừng la, lão già ta ghét nhất nghe nam nhân mà gào khóc.
Lão nhân nói xong câu đó chợt nhớ một điều, vỗ trán, run run quay người lục lọi trong hòm, lấy một bình màu trắng ra.
Lão nhân cầm bình chất lỏng trắng, lẩm bẩm:
- Suýt quên cái này.
Hùng Đại Bằng không biết chất lỏng trắng lão nhân cầm là cái gì, gã chìm đắm trong nỗi kinh hoàng, chỉ có thể thông qua tiếng hét chói tai, tiếng cầu cứu, van xin giảm bớt tâm tình kinh khủng.
Rất nhanh lão nhân làm Hùng Đại Bằng ngừng hét. Vì lão nhân cầm bình chất lỏng trắng đó là keo nhựa, lão bôi keo dán miệng gã lại.
Môi bị keo nhựa gắn dính liền, tiếng gào rú của Hùng Đại Bằng biến thành tiếng rên sợ hãi:
- Ư ư...
Hùng Đại Bằng nhìn lão nhân này, lần đầu tiên gã cảm nhận được cái gì gọi là sống không bằng chết.
- Ha ha ha ha ha ha!
Tiếng cười của lão nhân xen lẫn tiếng rên rỉ hãi hùng của Hùng Đại Bằng hợp thành khúc nhạc cực kỳ lạ lùng trong căn phòng.
Xoẹt xẹt!
Lưỡi dao rạch vải áo Hùng Đại Bằng, xoẹt một tiếng đống thịt mỡ trắng nõn lộ ra trong không khí.
Lão nhân nhìn chằm chằm phần ngực Hùng Đại Bằng, giọng the thé nói:
- Dính chút mỡ, sau khi cắt sống có thể đốt đèn trời.
- Ư ư...
Hùng Đại Bằng sắp bị hành hạ đứt dây thần kinh, nhưng chờ mãi không thấy lão nhân xung dao. Lão nhân từng chút một cắt rách quần áo Hùng Đại Bằng, mở cửa sổ mặc cho gió lạnh cắt da gã.
Giày vò dày xéo, không cần lão nhân dùng dao, lão nhân đã mất nửa cái mạng.
Mãi khi tiếng rên của Hùng Đại Bằng trở nên khàn khàn, lão nhân cười khẽ túm tóc gã kéo giật xuống. Những sợi xích trói chặt Hùng Đại Bằng tự động đứt theo.
Hùng Đại Bằng đập mạnh xuống nền đất lạnh, gã chưa kịp phản ứng thì lưới đánh cá mắt nhỏ trùm lên người gã. Lão nhân kéo mẹnh lên, lão nhân không có chút năng lực chống cự bị lưới đánh cá trói lại, da thịt bị hằn lồi ra ngoài mắt lưới.
Sau đợt hành hạ đánh nát giới hạn chịu đựng của Hùng Đại Bằng, đặc biệt là lão nhân cầm đao dỏ cắt miếng thịt thứ một ngàn sau lưng dưới nách gã. Đau đớn thấu xương làm Hùng Đại Bằng đứt dây thần kinh.
Nhìn Hùng Đại Bằng nằm bẹp dí dưới sàn lạnh không nhúc nhích, lão nhân ngừng lại.
Lão nhân lắc đầu, nói:
- Mau vậy đã không chịu nổi.
Rất nhanh phần lưng Hùng Đại Bằng bị cắt máu me bầy nhầy, sau lưng gã có một chuỗi chữ, Diệp Dương Thành ném dao nhỏ, đứng dậy.
Tùng xẻo lăng trì, thiên đao vạn quả chỉ là trò bịp, Diệp Dương Thành muốn mượn ccái cớ cắt sống để đập nát bức tường trong lòng Hùng Đại Bằng, cho gã hưởng thụ thứ gọi là muốn sống không được muốn chết không xong.
Về lăng trì thật sự, dù biết rõ Hùng Đại Bằng xứng với khổ hình đó nhưng Diệp Dương Thành không làm được. Để lại chữ trên lưng Hùng Đại Bằng là nguyên nhân chủ yếu Diệp Dương Thành muốn dùng trò lăng trì.
Trong ảo cảnh tu di phán quyết Hùng Đại Bằng, tiếp theo Diệp Dương Thành giải trừ ảo cảnh tu di xây dựng trên người gã. Diệp Dương Thành thông qua ruồi trâu nhìn xuống dưới, Hùng Đại Bằng biểu tình bình tĩnh không có gì khác lạ. Diệp Dương Thành ở Trung Quốc phương xa nhếch môi cười khẽ, điều khiển ruồi trâu tìm mục tiêu tiếp theo.
Đám quan tham liên hoan, hưởng thụ cùng đồng hương trong đại sảnh buổi tiệc không hay biết khi bọn họ thích thú cười đùa, có một con ruồi trâu mang theo cơn giận Trung Quốc cáh xa mấy vạn km lặng lẽ gặt từng mạng sống. Không, nên nói là thẩm phán tội ác của bọn họ.
Mọi hành động diễn ra trong âm thầm, rất thuận lợi. Diệp Dương Thành mang theo hai con ong vàng cường hóa chung cực từ trong nước đến như phông nền, không cần chúng ta nó ra tay.
Trong đại sảnh tụ tập tám mươi chín quan tham trốn từ Trung Quốc. Diệp Dương Thành hết sức cẩn thận thực hiện công tác thẩm phán của mình, không để quan tham khác chưa nhận thẩm phán phát hiện có gì lạ khiến kế hoạch thất bại trong gang tấc. Nếu điều đó xảy ra, Diệp Dương Thành đành dùng con ong vàng tiêu diệt hết.
Tuy cái chết trong kế hoạch và hủy diệt tại chỗ về bản chất là giống nhau, nhưng kết quả của hai thứ khác biệt trên trời dưới đất.
Lần này Diệp Dương Thành không chỉ muốn đưa đám tham quan ô lại xuống địa ngục, hắn muốn thông qua cái chết của bọn họ khuyên bảo những quan tham đang định ôm tài sản bỏ trốn, gióng hồi chuông cảnh báo từ nước ngoài cho bọn họ.
Ngoài ra đám tham quan ô lại chết đi là đòn cảnh cáo cực kỳ nặng cho đám tham quan ô lại đã trốn sang nước ngoài, hoặc nên nói đây là tin nhắn truy sát.
Dù ở chân trời hay góc biển, một khi Diệp Dương Thành phát hiện tung tích của bọn họ, dù vì công đức huyền điểm, thần nguyên, hay ích lợi của đất nước và dân chúng, hắn sẽ không tha cho bọn họ. Chết tạ tội là kết cuộc duy nhất của đám tham quan ô lại.
Mọi chuyện diễn ra cực kỳ thuận lợi. Hơn mười một giờ tối giờ nước Mỹ, trước khi buổi tiệc kết thúc lúc mười một giờ, Diệp Dương Thành thực hiện trừng phạt tám mươi bảy tham quan ô lại.
Có thẩm phán trói buộc, đám tham quan ô lại chỉ có thể bất an, kinh khủng nhưng không cách nào điều khiển cơ thể của mình. Bề ngoài bọn họ thoải mái, nhẹ nhàng nhưng nếu có ai nghe kỹ sẽ phát hiện đám tham quan ô lại trò chuyện đầu không nối đuôi.
Một nam nhân hơn ba mươi tuổi cầm ly rượu đỏ mỉm cười nói chuyện với nữ nhân hơn bốn mươi tuổi:
- Trăng hôm nay thật tròn, không biết ngày mai sẽ thế nào?
Nữ nhân bốn mươi mấy tuổi cũng cười tươi nhìn nam nhân hơn ba mươi tuổi, trả lời lại một nẻo:
- Ngày hôm qua mua một bình rượu tay, vị rất ngon. Hôm nào ngươi qua phòng ta nhấm nháp thử?
Giọng bọn họ rất nhỏ, nếu không ai cố ý nghe lén sẽ không biết hai người nói gì.
Nhìn từ xa hai người nói cười rất vui vẻ.
Trong màn ngụy trang đó, Diệp Dương Thành hoàn thành công tác thẩm phán tám mươi bảy tham quan ô lại nhưng không khiến quan tham nào chưa bị thẩm phán chú ý có điều lạ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chấp Chưởng Thần Quyền
Phục Túy
Chấp Chưởng Thần Quyền - Phục Túy
https://isach.info/story.php?story=chap_chuong_than_quyen__phuc_tuy