Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khai Quốc Công Tặc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 3 - Chương 102: Triều Lộ (28)
Đ
ang lúc suy tư chợt nghe cái giọng nịnh nọt của tên tiểu lại Thang Tổ Vọng làm cho thức tỉnh:
- Đại nhân có biết vì sao Trương tặc lại trở mặt với Trình tặc hay không?
- Vì sao?
Ngụy Trưng thuận miệng hỏi lại dựa theo phỏng đoán của y, sau khi vẻ ngoài làm như giảm bớt sự uy hiếp, nội bộ đầm Cự Lộc tất nhiên sẽ xuất hiện một màn tranh giành quyền lực đẫm máu. Cho nên kế sách "Dưỡng hổ nuốt sói" hiện giờ cũng hoàn toàn được coi là mục tiêu chế định. Nhưng là người lập ra sách lược chế định, y cũng không dự đoán được hành động của Trương Kim Xưng có thể mau như vậy, khẩn cấp như vậy.
- Ha ha! Ha ha!
Mới vừa rồi Thang Tổ Vọng còn nhẫn nhịn hơn nửa ngày, vẫn chờ ở trước mặt Ngụy Trưng khoe khoang. Vậy mà Trưởng Sử đại nhân chỉ quan tâm kết quả hai tên Trương tặc, Trình tặc sống mái với nhau, cơ bản là không quan tâm đến việc vốn có này. Hiện tại rốt cục gã đã có được cơ hội khoe khoang, tiến tới trước đụng đụng, áp sát bên tai Ngụy Trưng nói:
- Thật ra chủ yếu nhất, cũng vẫn là Trưởng sử mưu lược hơn người, bọn giặc kia vô tình liền bị mắc lừa, tiếp theo sẽ...
Ngụy Trưng thật sự không quen với lối nói chuyện này và cái mùi trong miệng của Thang Tổ Vọng, vội vàng tránh ra bên cạnh nửa bước, cười đề nghị:
- Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện, phải nhanh lên, ngăn chặn cuộc chiến này, đừng để cho Ngụy Huyện thừa ra binh.
- Đúng vậy, đúng vậy!
Thang Tổ Vọng mặt đỏ lên, ngượng ngùng trả lời. Nhưng rất nhanh đã cười rộ lên, hạ giọng tiếp tục phán đoán:
- Theo ty chức dò xét được, nói là, ha ha, ha ha, Trình Danh Chấn dan díu với vợ bé của Trương Kim Xưng, Trương Kim Xưng không cam lòng...
- Đây là tội danh mà Trương Kim Xưng đã tuyên bố?
Ngụy Trưng không có chút nhiệt tình nào của người đang bàn bạc, nhướng mày, lạnh lùng hỏi tiếp.
- Ha ha, ha ha!
Trả lời y lại là vài tiếng cười mỉa:
- Sao có thể chứ. Nói gì đi nữa thì Trương Kim Xưng cũng là Đại đương gia của đầm Cự Lộc, sao có thể không giữ thể diện ình. Lão ta chỉ nói với thuộc hạ là Trình Danh Chấn bất kính với lão, có ý định mưu phản. Nhưng đã lan truyền khắp các doanh trại của đầm Cự Lộc, nói là...
- Hoang đường!
Ngụy Trưng cười lạnh cắt ngang, xem thường tin tức mà Thang Tổ Vọng nghe được:
- Tuy rằng Trình tặc kia thân ở chốn lục lâm, chỉ cần xem cách nói và cách làm việc, lại làm được rất tốt hai chữ "Nghĩa tặc". Sao có thể làm chuyện bất chính tự hủy thanh danh được? Hơn nữa tên tặc này thường trú ở Bình Ân, cách đầm Cự Lộc hơn hai trăm dặm, muốn tư thông với nữ nhân củaTrương Kim Xưng, chẳng lẽ phải chạy trối chết hay sao?
Đối với cách gọi "Nghĩa tặc" này, Thang Tổ Vọng rất không tán thành. Nhưng câu sau của Ngụy Trưng thì gã không thể nào giải thích được.
- Đúng vậy nha?
Thu hồi tươi cười, gã gãi đầu than thở:
- Họ Trình kia nửa năm qua trở lại đầm Cự Lộc tổng cộng hai lần, mỗi lần trở về đều vội vàng, sau khi kết thúc công vụ cũng liền vội vàng rời khỏi. Nếu muốn dụ dỗ nữ nhân của Trương Đại Đương Gia, dù sao cũng phải có thời gian chứ?
Ngụy Trưng không thèm nhìn gã, chỉ hơi cười lạnh. Thang Tổ Vọng cân nhắc trong chốc lát, cảm thấy không có gì hay. Nhếch nhếch miệng, nói khẽ tìm lối thoát ình:
- Nhưng chuyện này hầu như là truyền khắp đầm Cự Lộc. Còn nói là Trương Kim Xưng tự tay giết vợ bé của mình, sau đó điểm binh đi tìm Trình Danh Chấn tính sổ...
- Vậy sao hắn không thấy mặt là bắt ngay cần gì phải chừa đường cho Trình Danh Chấn?
Ngụy Trưng lắc lắc đầu, chỉ ra điều đáng ngờ trong lời đồn đại.
- Cái này, cái này...
Thang Tổ Vọng thật sự không phải thám báo đúng chuẩn, ngoại trừ không ngừng lầm bầm vài từ không rõ nghĩa thì không trả lời được câu nào có ích:
- Có lẽ là lão sợ bị Trình Danh Chấn cắn ngược lại một cái? Không đúng! Lão, lão sợ nói ra trước mặt mọi người thì mất hết thể diện. A, lão, lão, rốt cuộc lão muốn làm gì chứ?
- Đánh nhau trực tiếp, hắn không nắm chắc bắt được Trình Danh Chấn!
Ngụy Trưng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng mắt nhìn Thang Tổ Vọng, lớn tiếng nhắc nhở:
- Trước mặt mọi người vấn tội, chỉ sợ chứng cớ không đủ, cũng có thể giống như lời ngươi nói, chung quy cố lấy thân phận là Đại đương gia. Chỉ tiếc là...
Nói đến đây, y thở dài lắc đầu. Không biết cảm thán là vì Trình Danh Chấn có kết cục thân bại danh liệt hay là vì đầm Cự Lộc nhanh chóng đồi bại.
- Dù sao tặc cũng vẫn là tặc, vĩnh viễn không có gì đáng nể!
Thang Tổ Vọng đối với vận mệnh của bọn cướp ở đầm Cự Lộc không hề có lòng thương xót, chưa nghe hết lời của Ngụy Trưng, đã vội vàng nói chen vào:
- Nếu như Trương Kim Xưng thật sự là một anh hùng, nên học Sở Trang vương...(chú thích 1)
- Trí tuệ phong thái của Ngũ bá, bọn tặc nhân có được sao?
Ngụy Trưng không hề có cùng quan điểm với Thang Tổ Vọng dù chỉ một lần, lắc đầu, cười lạnh nói:
- Sở Trang vương là kiêu hùng hiếm có, Trương Kim Xưng chẳng qua cũng chỉ là một kẻ thất phu, sao có thể so sánh được. Cũng tốt, trong lúc loạn thế, kiêu hùng càng ít, dân chúng càng có phúc.
Bình luận xong rồi, lại giống như chực nhớ ra cái gì đó, bùi ngùi thở dài:
- Cái gọi là vận mệnh trêu người, hoặc là không gặp đúng chủ, hoặc là không gặp thời. Ngày xưa Phi tướng quân nếu như gặp được Hán Cao Tổ, thì chức Vạn hộ hầu dễ như trở bàn tay! Trâu to vẽ năm màu, tuấn hạ dưới nồi lớn…. Ha hả, thời đấy, mệnh đấy, vận đấy! (chú thích 2)
Những câu này, đối với Thang Tổ Vọng mà nói có vẻ có chút cao thâm rồi. Gã không biết nói gì, đành phải ở bên cạnh cười ngây ngô. Cũng may phủ nha cách thao trường không bao xa, khi nói chuyện, hai người đã đến. Không đợi Ngụy Trưng mở miệng hạ lệnh cho quân binh đang trực, Thang Tổ Vọng đã giành trước một bước, cáo mượn oai hùm hô:
- Mau hồi bẩm đại nhân nhà ngươi, nói là Ngụy Trưởng sử tự mình đến kiểm nghiệm binh mã!
- Nhị vị đại nhân chờ một chút!
Tên tiểu giáo đang trực nhận biết được Ngụy Trưng, khom người thi lễ, sau đó xoay người đi thông báo.
Bên trong giáo trường tinh kỳ phấp phới, tiếng trống vang trời, mắt thấy đại quân đang chờ xuất phát. Nhìn thấy cảnh này, Ngụy Trưng đâu thể lãng phí thời gian cho nghi thức xã giao, nhanh chóng đuổi theo người báo tin, trầm giọng ra lệnh:
- Không cần thông bẩm, ngươi trực tiếp dẫn ta đi gặp Ngụy Huyện thừa là được!
- Trưởng Sử đại nhân, hành động này, hành động này chỉ sợ không hợp với quân pháp!
Tiểu giáo ngây ra một lúc, máy móc đáp lại:
- Ngụy Huyện thừa đang điểm binh, nếu ngài tự tiện xông vào đại doanh..., nếu chẳng may cấp trên trách tội, thuộc hạ chỉ sợ đảm đương không nổi!
- Ta thay ngươi chịu trách nhiệm, để cho Ngụy Huyện thừa chém đầu của ta là được rồi!
Ngụy Trưng đẩy tiểu giáo một phen, lớn tiếng ra lệnh:
- Sự việc khẩn cấp, ngươi mau dẫn ta đi!
- Thất thần làm gì, nhanh đi đi. Hai người đều là Ngụy đại nhân, còn đến phiên ngươi nhiều chuyện sao?
Thang Tổ Vọng khó gặp được cơ hội thể hiện uy phong, nấp ở phía sau Ngụy Trưng kêu lên.
Tên tiểu giáo giữ cửa bất đắc dĩ đành phải đi trước dẫn đường. Trong nháy mắt, ba người đã tới cạnh thao trường, chỉ thấy Ngụy Đức Thâm đội mũ quán giáp, dây dài nơi tay, đang hướng về phía các huynh đệ động viên lần cuối:
-... Trận chiến này, là vì vận mệnh quốc gia của Đại Tùy ta, vì phụ lão hương thân bị hại của quận Võ Dương ta...
- Đánh! Đánh! Đánh!
Khí thế của bọn quân binh đã hoàn toàn bị y làm dấy lên, tiếng gầm thét giống như sấm sét.
-......Chung sức về phía trước, cày đình quét huyệt, đợi ngày chiến thắng trở về, Ngụy mỗ sẽ đích thân nâng cốc
Tiếng gầm thét của mọi người ngừng lại, thanh âm của Ngụy Đức Thâm lại dần dần rõ ràng.
- Đức Thâm huynh chậm đã, đợi Ngụy mỗ cùng đi với ngươi!
Nhìn thấy trên giáo trường không khí đã sôi sùng sục như dầu, vốn là đến để ngăn cản Ngụy Đức Thâm xuất binh Trưởng sử quận Võ Dương Ngụy Trưng đành phải thuận thế, cố gắng hô một câu.
Thanh âm của y không lớn lắm, nhưng nắm bắt đúng lúc. Ngụy Đức Thâm vừa mới tựa đầu quay tới, liền nghe được tiếng cổ vũ của bạn đồng liêu. Trong lòng mừng rỡ, giơ giáo dài hướng mọi người hô lớn:
- Trưởng sử là học giả uyên thâm, còn nguyện cùng với ta hợp lực giết giặc. Các ngươi là những người anh dũng, có đồng ý theo sau hay không?
- Đánh, đánh, đánh!
Bọn quân binh đỏ bừng cả khuôn mặt, trong lòng giống như có đám lửa cháy hừng hực.
Trong lòng Ngụy Trưng không ngừng kêu khổ, nhưng trên mặt lại chất đầy hào hùng, một tay lôi kéo Thang Tổ Vọng, một tay tách ra đám người.
- Ngụy mỗ tuy rằng tay trói gà không chặt, lại nguyện ý cầm cương cho tráng sĩ. Hợp lực tiến về phía trước, đánh cho chúng trở tay không kịp...
Bọn quân binh xưa nay khâm phục cơ trí của y, lại kính trọng dũng khí của y, chủ động nhường một lối đi, nhìn theo y đi lên điểm tướng đài. Ngụy Trưng buông Thang Tổ Vọng ra, cười lớn chắp tay với Ngụy Đức Thâm:
- Mời Huyện thừa đại nhân hạ lệnh, Ngụy mỗ cam lòng làm một tên lính đi đầu!
- Trưởng sử khách sáo rồi!
Trong lòng của Ngụy Đức Thâm rất cảm động, cười đáp lễ.
- Bọn trộm cướp nội loạn, đây là cơ hội trời ban cho quận Võ Dương ta. Xin mời ngài đổi giáp, ta và ngài hai người cùng đi!
Ngụy Trưng vui vẻ lĩnh mệnh, đón lấy một bộ áo giáp từ tay thị vệ, không cần nhìn đã khoác ngoài quan bào. Vừa mặc, vừa lớn tiếng hỏi:
- Quân ta có đủ lương thực hay không?
- Đã thông báo cho Trữ chủ bộ, bảo hắn cần phải theo sau tướng quân áp tải lương thực đến Quán Đào!
Ngụy Đức Thâm gật gật đầu, tin tưởng tràn đầy.
- Lương thực thu được ở huyện Quán Đào cũng đã nhập kho, sau khi các huynh đệ tới bờ sông Chương Thủy, cũng có thể tạm thời lãnh một phần tiếp tế ở đó!
- Binh mã chưa động, lương thảo đi trước. Đức Thâm huynh lo liệu rất đúng!
Ngụy Trưng vô cùng khâm phục gật đầu, sau đó tiếp tục hỏi:
- Tình hình của quân địch gần đây nhất như thế nào? Trương tặc đã công phá Bình Ân, hay là gãy kích dưới kiên thành rồi hả?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khai Quốc Công Tặc
Tửu Đồ
Khai Quốc Công Tặc - Tửu Đồ
https://isach.info/story.php?story=khai_quoc_cong_tac__tuu_do