Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vân Long Phá Nguyệt
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 296: Phân Tâm
L
úc này, quân đội Thư Tuấn xôn xao một mảnh, trong nháy mắt khí thế nghiêng về Thiên Trạch
“Đi xuống.” Thư Tuấn lạnh lùng hét lớn một tiếng về phía Thư Dao.
“Không, ta không đi, ta một tự tay giết hắn.” Thư Dao cắn răng, ánh mắt như băng đao nhìn thẳng về phía Minh Phong. Hận không thể tiến lên cắn nát thịt trên người hắn. Minh Phong nghiêng đầu, làm như không thấy đối với ánh mắt ăn thịt của ả, khóe miệng nhẹ nhàng nâng lên.
Lê Hân có thâm ý khác nhìn Minh Phong, than thở.
Minh Phong biết ý hắn, nhếch miệng cười một tiếng, đây chính là kết quả hắn muốn, chủ tướng mất tỉnh táo, sẽ khiến quân đội bị ảnh hưởng.
“Tiêu Thanh Hàn đâu rồi, bảo hắn ra đây, sao hắn chỉ biết núp sau lưng người khác vậy hả? Đồ con rùa đen rút đầu.” Thư Tuấn rút bảo kiếm ra, lớn tiếng chửi mắng, chọc giận Thiên Trạch quân đội.
“Hừ......” Minh Phong hừ lạnh một tiếng, “Ngươi không xứng gặp Thanh Hàn quốc sư nước ta.”
“Phải không?” Thư Tuấn hất cằm lên thật cao, ánh mắt cách ngạo.
Trong lúc bất chợt, ngón tay Thư Tuấn run lên, không trung truyền đến một hồi tiếng gió trong trẻo lạnh lùng, mang theo một cỗ hương sen nhàn nhạt.
Thiên Trạch quân đội lần nữa tách ra, một tuấn mã màu trắng chậm rãi đi ra, tựa như một đóa mây màu trắng đang ngao du thiên hạ, mộtt bộ bạch y không nhuộm bụi trần, một đầu tơ bạc như tuyết, khuôn mặt như ngọc, ánh mắt của hắn không vui, không buồn, không hờn không giận, giống như một giếng sâu, đem tâm hồn của toàn bộ mọi người hút vào trong đó. Đôi môi hồng nhạt khẽ nhấp nhẹ. Giữa trán có viên chu sa đỏ như máu, hắn tựu như một thiên thần.
Kiếm trong tay Thư Tuấn hơi lung lay, tròng mắt đột nhiên trợn to, không thể tin nhìn mái tóc trắng của Tiêu Thanh Hàn, tin đồn dù sao cũng là tin đồn, tận mắt nhìn thấy mơi khiến hắn cảm thấy chân thật. Không riêng gì hắn, tất cả tướng sĩ, thấy đầu tóc bạch kim, toàn bộ phóng nhẹ hô hấp, nhìn về phía Tiêu Thanh Hàn.
“Ha ha ha, Tiêu Thanh Hàn, ngươi cũng có hôm nay ư?” Đột nhiên, Thư Tuấn cười to ba tiếng, cười đến nỗi trong mắt cũng có lệ, chính nam tử này đã gián tiếp khiến hắn mất đi tất cả, ngôi vị hoàng đế, tôn nghiêm, con cháu. Không nghĩ tới gã còn trẻ mà đầu bạc, đây quả thực là trời cao báo ứng, sau đó sắc mặt hắn nghiêm chỉnh, trong mắt hung ác như một con dã thú mất khống chế.
Lê Hân rút bảo kiếm giắt bên hông ra, dưới chuôi kiếm là hai khối bảo thạch đỏ, dưới ánh mặt trời lóe sáng lên, hắn dùng kiếm chỉ hướng Thư Tuấn, trầm giọng, “Người nào tới trước?”
Thư Tuấn quay đầu lại, nhìn về phía một Thiếu tướng đứng bên trái, Thiếu tướng biết ý. Rút kiếm thúc ngựa tiến lên, Thư Tuấn ghé vào lỗ tai hắn, không biết nói cái gì. Chỉ thấy hắn không ngừng gật đầu, đột nhiên mắt nhìn về phía Lê Hân, trong mắt lóe lên một tia kỳ dị.
Tiêu Thanh Hàn khép hờ hạ cặp mắt, khóe miệng nhàn nhạt nâng lên.
Chỉ nghe một hồi tiếng vó ngựa vang lên, Lê Hân một cước đá bụng ngựa, cầm kiếm, như sao băng phi ra đội quân, giữa hai quân có một khoảng trống, hai người hai người, tiến tiến lùi lùi, binh khí không ngừng va chạm, không ngừng bắn ra mấy tia lửa.
Lê Hân gào to một tiếng, khom lưng đá bụng ngựa, đem hướng kiếm chuyển, thúc ngựa tiến lên, thân thể đột nhiên gập về phía dưới, quân đội Thiên Trạch xôn xao một mảnh, chỉ nghe được ‘Xoẹt’ một tiếng, Thiếu tướng cùng hắn giao thủ bị một vệt kiếm rạch trên cánh tay, ngay cả khôi giáp cũng bị cắt một mảng lớn, vết máu theo cánh tay gã từ từ nhỏ xuống.
Sắc mặt Thiếu tướng trắng bệch, nâng kiếm tiến lên, lại bắt đầu giao thủ, bất quá từ đầu đến cuối gã không phải là đối thủ của Lê Hân, Lê Hân ứng chiến, trên mặt không có giọt mồ hôi nào, mặt hắn không chút thay đổi, không đem địch nhân để vào trong mắt.
Thiếu tướng đột nhiên nhìn về phía Thư Tuấn, gương mặt tuấn tú của Thư Tuấn âm trầm, hắn quay đầu lại, ngân quang thoáng qua mắt, dùng binh khí trong tay ngăn trở. Sau đó lại gần Lê Hân.
“Huyền Vũ tướng quân, nghe nói ngươi bức người vợ cũ của mình nhảy xuống vực.”
kiếm Lê Hân trong tay hạ xuống, thất bại. Địch tướng vui mừng, xem ra lời thái tử nói không sai, tiếp tục nói: “Cô gái kia thật đáng thương, nghe nói rơi xuống vực, đến cái xương cũng không còn. Đáng thương......” Hắn giả bộ làm mặt vẻ tiếc hận, trong mắt lại không có một chút thương xót, chỉ có lạnh lùng.
Lê Hân chấn động, nghe được câu ‘xương cốt không còn’, trước mắt hiện ra cảnh Vân Tâm Nhược bị dã thú nuốt chửng, thân hình thoáng một cái, thiếu chút té từ trên lưng ngựa xuống, hành động cũng chậm lại mấy phần.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vân Long Phá Nguyệt
Hạ Nhiễm Tuyết
Vân Long Phá Nguyệt - Hạ Nhiễm Tuyết
https://isach.info/story.php?story=van_long_pha_nguyet__ha_nhiem_tuyet