Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Huyền Giới Chi Môn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 2 - Chương 294: Nguy Cơ Tiềm Tàng
D
ịch giả: aluco
Mây đen giăng đầy dưới bầu trời, cuồng phong giống như một con dã thú bị chọc giận, không ngừng kêu rống gào thét trong Thiên Địa.
Trên biển rộng mênh mông nổi lên từng lớp sóng mãnh liệt, liếc mắt nhìn qua, từng dãy sóng lớn cao chừng mấy trượng phát ra những âm thanh đinh tai nhức óc, như là thiên quân vạn mã ở trên mặt biển xung phong liều chết liên tục.
Một hạm đội do hai mươi hai chiếc thuyền lớn tạo thành, giống như một con hải xà màu đen kéo dài vài dặm xẻ đôi sóng biển lướt đi từ Đông sang Tây.
Trong hạm đội mỗi một chiếc thuyền đều giống như một tòa núi nhỏ màu đen, toàn thân Linh quang chớp động, không ngừng bị sóng biển đen kịt nuốt hết hoặc là nâng lên cao cao.
Nhưng khi sóng biển biến mất thì chúng vẫn quật cường tiếp tục di chuyển trên đại dương bao la.
Trong một gian phòng của một chiếc thuyền nào đó trong hạm đội.
Thạch Mục xếp bằng ở trên giường của mình, nhắm mắt tĩnh tọa.
Gian phòng này rất nhỏ, chỉ rộng chừng hai ba trượng.
Bởi vì trên thuyền không gian có hạn, mỗi người đều cư trú trong những gian phòng vô cùng nhỏ hẹp.
Lúc này bên ngoài gió to sóng lớn, bên ngoài tất nhiên chẳng có ai bị khùng mà đi lại trong sóng gió, hầu như tất cả mọi người đều trốn trong phòng nghỉ ngơi.
Hai tay Thạch Mục hư nhượt giơ lên trước người, Thanh Sắc Ngọc Toa lơ lửng trên tay của hắn, tản phát ra trận trận thanh sắc hào quang.
Vật ấy đúng là bảo vật đoạt được sau khi đánh chết tên thanh niên đạo sĩ Địa giai của Thông Thiên Tiên Giáo ngày ấy, trải qua tế luyện mấy ngày nay, Thạch Mục đã biết rõ, ngọc toa này là một kiện phi hành Linh Khí có chút trân quý.
Địa giai võ giả, hoặc là Nguyệt Giai thuật sĩ, hoặc là thuộc loại hàng hiếm Tinh Giai thuật sĩ giống như Thạch Mục, dưới cơ duyên xảo hợp đều có thể tu luyện tới một ít phi hành thuật, ví dụ như Thạch Mục có Khí Vân Thuật.
Chẳng qua là các pháp thuật này dường như chỉ thích hợp phi hành khoảng cách ngắn, trong chiến đấu công dụng càng lớn hơn một chút. Đang lúc chiến đấu phi hành tới chọt cho đối thủ một cái thì "thốn" phải biết!
Chỉ có tu vi đạt tới Thiên Vị, hoặc là thông qua một ít phương thức khác, mới có thể chân chính thực hiện ngự không phi hành.
Phi hành Pháp Khí hoặc là linh khí chính là một loại trong đó.
Linh Khí công kích bình thường luyện chế đã cực kỳ khó khăn, Linh Khí phi hành số lượng có được lại càng ít hơn so với Linh Khí công kích.
Thạch Mục đi vào giữa Đông Châu Đại Lục cũng đã được một thời gian, Thanh Sắc Ngọc Toa này là phi hành Linh Khí mà hắn thấy được lần đầu tiên, hắn may mắn bắt được cơ hội này nên không chút khách khí đoạt lấy.
Bất quá Thanh Sắc Ngọc Toa này việc săn sóc tế luyện nó độ khó cũng vượt xa Kim Tiền Kiếm, Thạch Mục khổ cực đã lâu, cũng chỉ là tế luyện không đến hai thành, vẫn không cách nào chở hắn phi hành.
Về phần hai kiện Linh Khí, trường tiên màu bạc cùng trường thương màu bạc đoạt được từ trên thân người thanh niên kia đạo sĩ kia hắn còn chưa kịp ân cần săn sóc tế luyện.
Sau một thời gian, mặt ngoài Thanh Sắc Ngọc Toa chợt lóe lên thanh quang, một đường vân màu xanh phát sáng lên, ngọc toa tản mát ra một ít ánh sáng xanh.
Thạch Mục mở to mắt, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, nhìn xem ngọc toa, gật đầu nhẹ.
Thanh quang lóe lên, ngọc toa được hắn thu vào trong cơ thể.
Hắn lật tay lấy ra một cái Thanh Ngọc giới chỉ, vật này là nhẫn trữ vật của người thanh niên đạo sĩ kia.
Người này tài phú phong phú, là người giàu có nhất mà Thạch Mục lần đầu tiên gặp được.
Đương nhiên, ba kiện Linh Khí kia là đồ vật quý giá nhất trong đó, bất quá ngoại trừ Linh Khí, trong trữ vật giới chỉ của hắn còn có số lượng lớn Linh Thạch, Phù Lục, đan dược, chỉ Linh Thạch hạng nhất thì đã có hơn ba bốn vạn.
Hôm nay hầu bao của Thạch Mục đã trở nên phong phú đến một mức độ mà trước đó chưa từng có.
"Tên này chắc là con riêng của đạo nhân Vô Trần?" Thạch Mục thấy thế không khỏi phỏng đoán lung tung.
Hắn lắc đầu, thu hồi Thanh Ngọc giới chỉ, bước xuống giường, kéo ra một cái cửa sổ nhỏ trong phòng.
Qua cửa sổ có thể nhìn thấy mặt biển bên ngoài, sóng biển mãnh liệt bay vọt tới, bất quá Hãn Hải Cự Chu thật sự to lớn, sóng gió cỡ đó không ảnh hưởng chút nào đến sự vận chuyển của nó.
Lúc này, đã tiến vào Tây Hải được nửa tháng, Thông Thiên Tiên Giáo cùng Thiên Ma Tông cũng không thấy đuổi theo, làm cho tất cả mọi người thở dài một hơi.
Nửa tháng này trên đường đi tuy rằng gặp qua mấy cơn sóng to gió lớn, bất quá cuối cùng đều hữu kinh vô hiểm thông qua.
Thạch Mục nhìn khắp chung quanh, nhíu mày, Thải Nhi không có ở trong phòng, có lẽ lại rảnh rỗi đến bị khùng, bản thân chạy đi ra bên ngoài rồi.
Trên biển sóng gió thật lớn, ngay từ đầu Thạch Mục vẫn lo lắng Thải Nhi sẽ bị cuồng phong cuốn đi, chẳng qua là từ lâu rồi, hắn đã phát hiện sự lo lắng này hoàn toàn dư thừa, Thải Nhi tựa hồ có thói quen phi hành trong cuồng phong dị thường, không bị ảnh hưởng chút nào.
Đúng lúc này, trong đầu Thạch Mục truyền đến thanh âm của Thải Nhi.
"Thạch Đầu, tình huống có gì đó hơi kỳ lạ, ngươi xem một chút."
Thải Nhi vừa dứt lời, một bức tranh liền hiển hiện trong đầu Thạch Mục.
Một mảnh đáy biển đen kịt, hơn mười đầu hải thú lớn nhỏ khoảng chừng ba mươi mấy trượng, hình dáng kỳ lạ quý hiếm cổ quái mơ hồ quây thành một cái hình vòng cung, chậm rãi dắt díu nhau bơi.
Chung quanh bọn chúng cũng còn có vô số hải thú có hình thể nhỏ hơn rất nhiều.
Thạch Mục biến sắc, hải thú nhiều như vậy, nếu là đột nhiên phát động công kích thì thật là phiền toái.
"Thải Nhi, ngươi nhanh đi chung quanh kiểm tra nhìn xem một chút, tình huống như vậy còn có bao nhiêu?" Thạch Mục trong lòng cả kinh, vội vàng ra lệnh cho Thải Nhi từ trong thần thức.
"Giao cho ta a, bọn hắn có ẩn núp sâu hơn nữa, cũng trốn không thoát pháp nhãn của ta!" Thải Nhi dương dương đắc ý nói một câu.
Sắc mặt Thạch Mục sau khi biến hóa đã trở lại như cũ, đẩy cửa phòng ra, đi tới phía trên boong tàu.
Bên ngoài gió to sóng lớn, cuồng phong gào thét, thiên địa như một mảnh âm trầm trong đó.
Hắn nhìn về phía Tây, bên kia vẫn sóng biển ngập trời như trước, xa xa nhìn lại, một số thuyền lớn phía trước đã trở thành một cái chấm đen.
Rất nhanh, thanh âm của Thải Nhi vang lên lần nữa.
"Thạch Đầu, không tốt! Chung quanh những hải thú lúc nãy đang có rất nhiều hải thú đang không ngừng vọt tới, số lượng thật nhiều!" Thải Nhi kêu lên oa oa.
Trong lúc Thải Nhi nói chuyện, vô số hình ảnh cũng xuất hiện ở trong đầu Thạch Mục, có Chương Ngư khổng lồ kinh khủng, có khuôn mặt dữ tợn, Sa Ngư cỡ lớn dài đến ba mươi trượng, cũng không có thiếu Cự Kình biển sâu hình thể to lớn hơn, hải thú cỡ lớn mà Thạch Mục cũng gọi không ra tên lại càng nhiều nữa.
Những thứ Cự thú khó gặp trên biển này, bây giờ trong tầm mắt Thải Nhi vậy mà chỗ nào cũng có, hơn nữa chúng nó tập trung đông như vậy mà đều bình an vô sự.
Những hải thú này đang ở ngay phía trước đội tàu, dựa theo tốc độ của Hãn Hải Cự Chu, không cần đến hai canh giờ đội tàu sẽ phải đâm đầu vào trong bầy hải thú rồi.
Thạch Mục sắc mặt có chút khó coi, thân hình lóe lên, hướng về một cái phòng trong khoang thuyền phía trên lao đi.
Hắn vừa phóng ra hai bước, một cỗ sóng lớn liền hướng hắn đánh tới.
Bên ngoài cơ thể Thạch Mục ánh sáng màu đỏ lóe lên, chân khí liền ngưng tụ thành một vòng bảo hộ dày đặc, đem hắn bảo vệ ở trong đó.
"Phốc" một tiếng vang thật lớn.
Sóng lớn che mất Thạch Mục, đánh lên kiến trúc phía trên mặt thuyền, phía trên kiến trúc lóe lên linh quang, đã bình yên vô sự.
Đợi sóng biển vừa dừng lại, Thạch Mục lập tức liền tăng thêm tốc độ, chạy dọc theo thông đạo trên thuyền, hướng về lầu các nơi tầng năm chạy tới.
Cũng không lâu lắm, Thạch Mục đã xuất hiện ở lối vào lầu các tầng thứ năm.
Nơi cửa thang lầu, hai đệ tử của Minh Nguyệt Giáo mặc áo xám đứng ở gần cửa ra vào.
"Thạch tiền bối!" Hai người thấy Thạch Mục, vội vàng thi lễ một cái.
Bởi vì sự tình Thông Thiên Tiên Giáo tập kích trước đây, thân phận của Thạch Mục đã bại lộ, Liễu Ngạn liền tuyên bố với mọi người Thạch Mục là một vị bằng hữu của Minh Nguyệt Giáo, Thạch Mục ngày ấy chém giết thanh niên đạo sĩ Địa giai của Thông Thiên Tiên Giáo, đã đại triển thần uy, từ lâu tại bên trong đội tàu truyền ra, đệ tử bình thường đối với Thạch Mục cũng đều có chút kính sợ.
"Hai vị, Bàng điện chủ ở đâu?" Thạch Mục nói.
"Thạch tiền bối chờ một chút, điện chủ đang ở bên trong, tại hạ ngay lập tức đi vào thông báo." Một tên đệ tử áo bào xám sắc mặt lão luyện ở bên trái lập tức nói ra.
"Không cần thông báo, ta đã nghe thấy được." Có tiếng bước chân vang lên, váy xám thiếu phụ từ bên trong đi ra.
"Bàng điện chủ!" Hai gã đệ tử hướng về phía váy xám thiếu phụ thi lễ một cái.
"Thạch đạo hữu, đã có chuyện gì xảy ra?" Váy xám thiếu phụ hướng hai người khoát tay áo, xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía Thạch Mục, hỏi.
Thạch Mục đi thẳng vào vấn đề đem sự tình chuyện hải thú ẩn núp mơ hồ nói một lần, váy xám thiếu phụ nghe vậy lập tức biến sắc.
Hai gã thủ vệ đệ tử cũng là liếc nhìn nhau, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Váy xám thiếu phụ hướng về phía hải vực phía trước nhìn xem, lọt vào trong tầm mắt chỉ là một mảnh ba đào mãnh liệt, cái gì cũng không nhìn thấy, trong phạm vi thần thức dò xét cũng không có dấu vết hải thú qua lại.
Váy xám thiếu phụ nhíu mày, nhìn Thạch Mục, hỏi:
"Ngươi xác định?"
"Tất cả việc này đều là sự thật, Thạch mỗ có một con phi cầm Linh sủng, có thể nhìn thấy những vật ở sâu dưới nước. Những con hải thú khổng lồ vô cớ tụ tập ở ngay phía trước đội tàu, mục tiêu của chúng rất có thể chính là chúng ta. Để phòng ngừa vạn nhất, ta đề nghị đội tàu tốt nhất lập tức thay đổi phương hướng đi vòng qua." Thạch Mục nói.
Ánh mắt váy xám thiếu phụ lóe lên, trong nửa tháng vừa qua đến nay, đội tàu trên đường đi cơ bản chưa từng gặp qua hải thú cỡ lớn tụ họp thành đàn, một mực tương đối thuận lợi, bất quá nơi này là ở chỗ sâu trong Tây Hải, đã là địa bàn của Hải Tộc, nếu bị hải thú vây công khả năng cũng không phải là không có.
Nàng suy nghĩ một chút, lật tay lấy ra một cái chuông nhỏ màu đồng cổ, thúc giục Pháp lực vào đó.
Linh văn ở mặt ngoài chuông đồng lập tức sáng lên từng vòng, hào quang chớp động phía dưới, từng cỗ âm thanh vang dội rõ ràng của chuông đồng ngay lập tức truyền ra xa xa bên ngoài.
Đây là Pháp Khí báo động mà Minh Nguyệt Giáo đã chuẩn bị trước cho lần hàng hải này, gặp được tình huống khẩn cấp, có thể lập tức truyền tin đến toàn bộ đội thuyền.
Tiếng chuông vang lên, thời gian không đến một nén nhang, toàn bộ hai mươi hai chiếc Hãn Hải Cự Chu trước sau ngừng lại.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Đám điện chủ chịu trách nhiệm tất cả những chiếc thuyền nghe được thanh âm, nhao nhao đi ra cửa phòng, hướng về phía váy xám thiếu phụ ở chỗ thuyền lớn bay tới.
"Bàng điện chủ, đã xảy ra chuyện gì? Vì cái gì bỗng nhiên gõ vang chuông cảnh báo?" Một đạo thanh quang rơi xuống, hiện ra thân ảnh một tóc quăn nam tử, đúng là Thương Lang điện chủ Hoắc Thanh, trong thanh âm có sự bất mãn rất lớn.
Từng thân ảnh cái này nối tiếp cái kia rơi xuống, chỉ sau một lúc toàn bộ điện chủ đều đã đến đông đủ.
"Bàng sư tỷ, có chuyện gì xảy ra?" Liễu Ngạn liếc nhìn Thạch Mục đứng ở bên cạnh váy xám thiếu phụ, hỏi.
"Có một việc gấp rất trọng yếu cần phải thương thảo với mọi người." Váy xám thiếu phụ gật đầu một cái nói.
Lập tức, nàng đem chuyện Thạch Mục đã nói cùng suy đoán của mình thuật lại một lần.
Tất cả mọi người nghe vậy đều là khẽ giật mình, lập tức thần sắc khác nhau của mỗi người đều hiện lên.
"Thạch huynh, ngươi xác định sao?" Liễu Ngạn nhìn về phía Thạch Mục, hỏi.
Thạch Mục gật đầu nhẹ.
"Trên đoạn đường này đi tới, Hải Tộc thật có chút vô cùng an tĩnh. Để ổn thỏa đạt được mục đích, đội tàu lập tức chuyển hướng, vượt qua hải vực nguy hiểm phía trước. Chư vị điện chủ trở về riêng phần mình an bài một chút đi." Liễu Ngạn gật đầu nhẹ, trực tiếp quay người, nói ra quyết định của mình.
Lần này Thông Thiên Tiên Giáo cùng Thiên Ma Tông xâm lấn Tây Hạ, nếu không có Liễu Ngạn an bài xảo diệu, đồng thời trong thời gian ngắn gom góp đủ hai mươi lăm chiếc Hãn Hải Cự Chu, chỉ sợ Minh Nguyệt Đông Giáo đã từ đấy bị diệt, lại thêm hắn ngày đó dùng sức của bản thân, tại bên bờ biển ngăn chặn đạo nhân Vô Trần, để cho đội tàu phía trước tranh thủ thời gian quý giá, khiến cho uy danh tăng mạnh.
Lần này vượt biển đi Tây Hạ Đại Lục, hung hiểm khó dò, đại đa số điện chủ còn lại, mơ hồ bắt đầu xem Liễu Ngạn là người cầm đầu.
Những người này mặc dù đối với ngữ khí khi Liễu Ngạn trực tiếp hạ lệnh có chút không quá thích ứng, bất quá thần sắc bọn họ đối với sắp xếp của hắn cũng không lộ ra vẻ gì.
Dù sao loại sự tình này thà rằng cứ tin là có, chứ đừng tin là không.
"Nhưng ta không cho là như vậy!" Ngay vào lúc này, một thanh âm đột ngột vang lên.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Huyền Giới Chi Môn
Vong Ngữ
Huyền Giới Chi Môn - Vong Ngữ
https://isach.info/story.php?story=huyen_gioi_chi_mon__vong_ngu