Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tống Y
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 263: Kim Ốc Thiêm Kiều (1)
T
ống Thần Tông ồ một tiếng, lúc này mới từ từ quay đầu lại, nhìn Đỗ Văn Hạo, hỏi: "Trẫm có bệnh phải không?"
"Vâng, Hoàng Thượng thường ngày có cảm thấy da ngưa ngứa, bụng trướng, đại tiện rắt, táo bón, ăn uống không ngon miệng, thỉnh thoảng lại buồn nôn, mắt hoa đầu váng, mệt mỏi, chân như đạp lên đệm bông phải không!"
Tống Thần Tông lần này rốt cục cũng quay hẳn người lại, trầm tư một lát rồi gật đầu, nói: "Đúng! Trẫm luôn cho rằng là vì vất vả quá độ, nghỉ ngơi không tốt, thân thể quá mệt mỏi, thị y trước đây cũng đã nói với trẫm đây là bệnh gì rồi."
Đỗ Văn Hạo nói: "Nếu chỉ dùng những chứng trạng vừa rồi để phán đoán thì đây cũng không phải là bệnh gì nặng. Nhưng lúc trước vi thần chẩn mạch cho Hoàng Thượng, phát hiện Hoàng Thượng mạch huyền tế, lưỡi đỏ sậm, lại thấy sắc mặt của Hoàng Thượng trắng bệch không tự nhiên, da thịt khô nứt, dưới da mặt và chi dưới bị phù thũng ở cấp độ nhẹ. Vừa rồi mới đoán là long thể của Hoàng Thượng đã có những chứng trạng của tiểu bệnh. Bởi vì chứng này nhẹ và khó phát hiện, mà Hoàng Thượng trước giờ lại chưa từng mắc bệnh nặng nào, thân thể cho dù có chút không khỏe, cũng vì chuyên tâm vào đại sự biến pháp mà không bận tâm đến, cho nên không triệu thái y tới chẩn sát, chư vị thái y của Thái y viện do đó không thể nào biết được. Vừa rồi Ngụy Triển cũng chuyên tâm vào vấn đề bị hôn mê của Hoàng Thượng, không chẩn sát kỹ toàn diện, cho nên không chẩn ra chứng này."
"Ồ, bệnh này của trẫm là gì?"
"Hợp các chứng đã nêu trên lại, có thể phán định, bệnh này của Hoàng Thượng chính là thận đóng mở không thuận tiện, dẫn tới uế đờm tích tụ trong cơ thể gây ra chứng thận lao quan cách (thận yếu, tiểu tiện không thông và hay nôn mửa).
Thận lao quan cách mà Đỗ Văn Hạo nói chính là 'thận suy kiệt mãn tính' trong Tây y.
Tống Thần Tông đối với y thuật cũng có biết chút ít, nghe thấy bệnh này là liên quan đến thận, không khỏi kinh hãi trong lòng, hơi biến sắc. Dẫu sao thì thận không tốt, đối với mình và đối với hậu cung giai lệ đều là một tin tức xấu, liền nhíu này lại hỏi: "Bệnh này có nặng không?"
"Xin Hoàng Thượng yên tâm, chứng này chỉ là mới bắt đầu, không có gì nguy hiểm, để thần từ từ điều trị, tất sẽ có thể khỏi bệnh."
Tống Thần Tông lúc này mới yên tâm, gật đầu nói: "Ừ, vậy thì làm phiền Đỗ ái khanh vậy."
"Đây chính là chuyện thần phải làm. Thần xin cáo lui."
Đỗ Văn Hạo rời khỏi điện Cần Chính, trước tiên tới Thái y viện, đề bút hạ phương khai dược cho Tống Thần Tông. Do trước đấy Tống Thần Tông chỉ là giả vờ ngất cho nên phương thuốc trị liệu hôn mê mà Đỗ Văn Hạo kê cũng là để đánh lừa Thái Hoàng Thái Hậu và người khác mà thôi, tất nhiên không cần phải uống, sau đó cầm phương thuốc mới này tới Ngự dược viện để thay nguyên phương rồi để lại lời dặn.
Làm xong việc này thì trời cũng đã tối. Đỗ Văn Hạo đút thánh chỉ vào trong ngực, ngồi kiệu về Ngũ Vị đường.
Hắn vừa về tới Ngũ Vị đường, thì Ninh công công cũng dẫn người tới chính thức tuyên chỉ, bổ nhiệm Đỗ Văn Hạo làm Ngự tiền chính thị đại phu, và sắc phong cho Bàng Vũ Cầm làm ngũ phẩm phu nhân.
Ninh công công này là thái giám thiếp thân bên cạnh Hoàng Thượng, Đỗ Văn Hạo đương nhiên phải lung lạc lão thật tốt, bèn tặng cho Ninh công công một món đồ xa xỉ để tạ lễ tuyên chỉ. Ninh công công tức nhiên là cười híp cả mắt, luôn miệng khen Đỗ Văn Hạo trượng nghĩa và biết làm quan.
Sau khi Ninh công công dẫn người đi khỏi, cả Đỗ phủ lập tức sôi sục.
Đỗ Văn Hạo thăng quan rồi, hơn nữa còn làm Ngự dụng thái y của Hoàng Thượng, có điều, khiến bọn họ cao hứng nhất chính là Đỗ Văn Hạo đã thoát ly khỏi chốn hậu cung đầy thị phi. Cho dù theo Hoàng Thượng thị y cũng không phải là một chuyện nhẹ nhàng, cũng có nguy hiểm, nhưng chỉ cần không lắm lời, không dính vào chính sự, so với lăn lộn trong hậu cung thì an toàn hơn nhiều.
Bàng Vũ Cầm rất cao hứng, liền muốn xuống bếp tự tay làm mấy món ăn ngon để ăn mừng, nhưng lại bị Đỗ Văn Hạo gọi lại, bảo Liên nhi đi làm, hắn có chuyện muốn nói với nàng ta.
Bàng Vũ Cầm thấy hắn thần thần bí bí, còn có chút xấu hổ, bất giác thấy rất hiếu kỳ, sau khi dặn dò Liên Nhi làm mấy món mà lão gia nhà mình thích xong thì theo Đỗ Văn Hạo vào phòng.
Đỗ Văn Hạo đóng cửa lại, kéo nàng ta tới trước cái bàn tròn rồi ngồi xuống ghế, tới lúc này, hắn vẫn chưa nghĩ ra là nên mở miệng thế nào.
Bàng Vũ Cầm mỉm cười, chớp chớp mắt nhìn hắn, nói: "Là liên quan đến chuyện của Phi Nhi à? Trần mỹ nhân đó không bức Phi Nhi phải gả cho Cửu hoàng tử nữa ư?"
Đỗ Văn Hạo càng xấu hổ hơn: "Nương tử thật là thông minh, vừa đoán cái là trúng ngay."
"Chuyện này thì có gì mà khó đoán đâu, nếu là chuyện khác thì chàng không cần phải kéo thiếp vào trong phòng để nói đâu. Lần trước chàng dẫn hai người bọn thiếp vào cung để cứu trị cho tiểu hoàng tử, Trần mỹ nhân đó không phải đã giở trò, muốn gả Tuyết Phi Nhi cho Cửu hoàng tử sao? Lúc đó thiếp liền thấy chàng biến sắc, Phi Nhi thì càng không cần phải nói, cự tuyệt ngay tại đương trường. Hiện tại nhìn bộ dạng hí ha hí hửng của chàng, chắc là không phải việc xấu, nếu Trần mỹ nhân còn muốn gả Phi Nhi cho Cửu hoàng tử, chàng khẳng định là mặt dài như cái bơm rồi."
Đỗ Văn Hạo cười ha ha: "Nếu trước đây ta khen nương tử thông mình thì còn có mấy phần cường điệu bên trong, lần này, chính là bội phục từ nội tâm, nương tử thực sự là rất thông minh, vừa đoán cái là đúng ngay."
Bàng Vũ Cầm lườm hắn, cười mà như không cười, nói: "Chuyện này chàng nên đi nói cho Phi Nhi biết chứ sao lại chạy tới nói với thiếp? Chẳng lẽ bên trong còn có ẩn tình gì đó ư?"
Đỗ Văn Hạo cảm thấy mặt nóng bừng, vâng dạ nói: "Đúng, còn có ẩn tình gì thì nàng đoán thử xem?"
"Không cần đoán, chàng kéo một mình thiếp vào phòng, lại ấp a ấp úng cả nửa ngày nói không thành lời, chắc là...đã có ý nghĩ gì đó đối với Phi nhi, muốn dùng để lấp liếm Trần mỹ nhân không?"
Đỗ Văn Hạo cười khổ: "Nương tử, nàng thật sự là còn thông mình hơn cả Gia Cát Lượng, là thế này..."
Đỗ Văn Hạo thuận lại qua loa tình hình cho Bàng Vũ Cầm nghe.
Bàng Vũ Cầm cười tủm tà tủm tỉm, nghe xong liền thở dài, nói: "Nói thực, tướng công, chàng muốn nạp Phi Nhi làm thiếp, cái này thiếp sớm đã đoán được rồi. Phi Nhi theo chàng lâu như vậy, mục đích cũng không chỉ là theo chàng học y thôi đâu, bái chàng làm ca ca, trong lòng nàng ta có chàng, chỉ là chàng không chịu thổ lộ, mà đại cô nương như người ta thì càng không tiện thổ lộ, thiếp tất nhiên cũng càng không. Hiện tại Hoàng Thượng đã giúp hai người rồi, còn được thánh thượng tứ hôn nữa, còn có gì cần phải nói nữa đâu. Ngày mai thiếp sẽ tới nhà Phi nhi làm mai đề thân!"
Đỗ Văn Hạo không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như vậy, mừng quá ôm chầm lấy Bàng Vũ Cầm, hôn nàng ta một cái, nói: "Nương tử đúng là hiền lương thục mẫu."
Tối hôm đó, Đỗ Văn Hạo và Bàng Vũ Cầm nói lại chuyện này cho Tuyết Phi Nhi nghe, Tuyết Phi Nhi vừa vui lại vừa xấu hổ, cúi đầu không dám nhìn Đỗ Văn Hạo, trong lòng vô cùng ngọt ngào.
Ngày hôm sau, Bàng Vũ Cầm chính thức làm mai đề thân với phụ thân của Tuyết Phi Nhi. Hiện tại Đỗ Văn Hạo đã là ngũ phẩm quan viên của triều đình, lại là đại hồng nhân của Thái Hoàng Thái Hậu và Hoàng Thượng, Tống chưởng quỹ phụ thân của Tuyết Phi Nhi tất nhiên bằng lòng ngay, dù là làm thiếp, nhưng có Hoàng Thượng sắc phong làm lục phẩm phu nhân, chuyện này có thể nói là một đại hảo sự quan tông diệu tổ, có ý nào lại từ chối.
Trình tự nạp thiếp so với cưới thê thì đơn giản hơn nhiều, nhưng Hoàng Thượng đã có sắc phong, nghi thức này tự nhiên không thể quá đơn giản, so với lúc trước nạp Liên nhi làm thiếp thì long trọng hơn nhiều. Yến tiệc linh đình, thiếp mời gửi khắp nơi. Thân phận của Đỗ Văn Hạo là gì chứ? Phàm là những người trong triều đình có đầu óc đều sẽ không bỏ qua cơ hội hiếm có này để lấy lòng hắn, cho nên khách khứa như mây, tiệc cơ động đặt tới tận đường cái.
Lúc tới lễ hành văn xuất giá, Hoàng Thượng gửi thánh chỉ tới, Ninh công công tự mình ban chỉ, sắc phong Tuyết Phi Nhi làm lục phẩm phu nhân, lại ban cho mấy gánh lụa là châu báu là lễ vật. Tiếp theo, Thái Hoàng Thái Hậu, Hoàng Thái Hậu, Hoàng Hậu, Tống quý phi, Chu Đức phi, Lậm Tiệp Trữ, Võ Tiệp Trữ và Trần mỹ nhân đều lần lượt đưa hậu lễ tới để chúc mừng. Vinh dự này đủ để cho phụ thân của Tuyết Phi Nhi là Tống chưởng quỹ cười đến không khép miệng lại được.
Đêm động phòng hoa chúc, Tuyết Phi Nhi mặc dù không có kinh nghiệm, nhưng do tính tình hoạt bát, gan lại lớn, dưới sự chỉ bảo của Đỗ Văn Hạo, rất nhanh liền vào vai, đê mê sướng khoái trên đỉnh vu sơn.
Đỗ Văn Hạo vui duyên mới, Hoàng Thượng cho nghỉ ba ngày.
Ba ngày sau, Đỗ Văn Hạo chính thức đảm nhiệm thân phận thị y của Hoàng Thượng. Cấp bậc y quan cao nhất của Tống triều là Hoa An đại phu, hàm lục phẩm, chức Ngự tiền chính thị đại phu của Đỗ Văn Hạo kỳ thực đã không còn là chức xưng y quan nữa rồi. Bởi vì Tống triều thái y dùng vũ giai, cho nên quan chức không hạn chế ở chức vụ y quan thực tế.
Chức ngự tiền chính thị đại phu này của Đỗ Văn Hạo có chức trách chủ yếu là theo Hoàng Thượng thượng triều nghị chính, loại cấp bậc thái y cao nhất này được gọi là Ngự dụng thái y, gọi tắt là Ngự y. Tác dụng chủ yếu là để phòng Hoàng Thượng lúc thượng triều nghị sự, tâm tình kích động đột nhiên đổ bệnh, có thể chữa trị kịp thời ngay lập tức.
Ngoài ra, là thái y chuyên trách của Hoàng Thượng, còn kiêm luôn nhiệm vụ bảo vệ sức khỏe, tức là chế định phương án bảo vệ sức khỏe cho Hoàng Thượng, khi Hoàng Thượng sinh bệnh cần hạ phương dụng dược có thể chủ trì thái y viện hội nghị để tiến hành hội chẩn, và có quyền dựa vào đó để tập trung tài liệu thuốc chữa bệnh phục vụ cho việc cứu trị Hoàng Thượng. Địa vị hiện tại của hắn có thể lý giải là chủ tịch thái y của thái y viện, cấp bệnh tuy tương đồng với Thái y viện viện sử, nhưng thực quyền và sự tôn quý thì hơn hẳn.
Dưới tình huống khẩn cấp, ngự y sẽ ngồi lên xe cứu hộ đầu tiên, phía sau có thái y viện, thượng dược cục, ngự dược viện các bộ môn giúp đỡ, cho nên thủ hạ mà hắn trực tiếp lãnh đạo không nhiều, chỉ đủ để cấp cứu là được rồi, chỉcó mấy dược đồng lo thuốc cấp cứu và thiết bị, và hai y tá phụ trách giúp đỡ cấp cứu, mang dụng cụ cấp cứu và dược phẩm. Khi Hoàng Thượng thượng triều nghị sự thì đứng sau tùy thời đợi lệnh.
Đỗ Văn Hạo lần lần đầu tiên làm ngự y ở bên cạnh Hoàng Thượng, có chút khẩn trương. Tống Thần Tông ở trên điện Cần Chính tảo triều nghị sự, hắn dẫn theo mấy y tá, dược đồng đứng ở phía sau điện. Chỗ của bọn họ cách đại điện không quá xa, cung điện làm bằng gỗ nên có hiệu quả cách âm bình thường, cho nên có thể lờ mờ nghe thấy một số giọng nói, nhưng chỉ vo ve không nghe rõ là nói gì. Nhưng nghe thoại ngữ thì hình như là đang tranh cãi gì đó, chắc là minh phái biến pháp lại đấu võ miệng rồi.
Cho tới tận giữa trưa mới bãi triều, và không có chuyện gì xảy ra. Hoàng Thượng bình thường không cần ngự y đi theo. Cho nên sau khi Hoàng Thượng bãi về thẩm cung điện Phúc Trữ thì Đỗ Văn Hạo cũng chẳng còn việc gì.
Đỗ Văn Hạo không hài lòng lắm với dụng cụ ngự y, rất nhiều dụng phẩm và dược phẩm cấp cứu đều không có, Đỗ Văn Hạo viết ra một danh sách rồi đưa cho cung phụng nội thị đi mua, sau đó ngồi vẽ phác thảo những dụng cụ cấp cứu cần thiết.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tống Y
Mộc Dật
Tống Y - Mộc Dật
https://isach.info/story.php?story=tong_y__moc_dat