Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hồn Thuật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 289: Lật Ngược Thế Cờ
H
ồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 289: Lật Ngược Thế Cờ
Nguồn: tangthuvien
Tình huống lúc này của đệ tử tu thuật giả trẻ tuổi thực không khả quan chút nào. Hai mươi tám con linh thú vươn đỉnh cấp hóa ra là không phải tự những linh thú bình thường mò tới mà là linh thú mà lão già Linh Thú Môn thu phục bày trận ngồi đó. Có lẽ những con linh thú khác cũng thèm muốn linh hạch của chuồn chuồn kim nhưng do uy áp của đám linh thú bao quanh này phát ra cho nên không con nào dám bén bảng tới, vì vậy mới để cho lão già Linh Thú Môn độc chiếm khu vực này.
Hai mưới tám con linh thú gầm lên, đảo mình đánh tới nhóm người Văn Lục. Tiếng gầm rú cùng quang hoa của đủ loại công kích làm chói lòa cả một vùng, cây cỏ ở ngoài rìa khu đất trống cũng vội vã chạy đi, khu đất trống lại càng thêm mở rộng.
Chưa hết giật mình, mọi người lúc này cũng đã nhìn rõ bốn thân ảnh khổng lồ đứng trước mặt lão già. Một con khổng tước trên mình tỏa ra quang mang bảy sắc, nhất là chiếc đuôi rực rỡ của nó khiến người ta cảm thấy trong sự xinh đẹp đó là cực độ nguy hiểm. Một con linh thú họ nhà Tê Giác, đứng trình ình như một quả núi, toàn thân vàng óng, thổ lực lượng tỏa ra uy áp mạnh mẽ. Một con mãng xà to lớn, khi ngẩng đầu lên còn có phần cao hơn so với con Tê Giác kia, nhất là trên đầu lại có hai chiếc sừng tỏa ra quang mang xanh lè… thập phần nguy hiểm.
Con linh thú đứng ngoài cùng bên trái mang họ nhà khỉ, toàn thân tỏa ra màu trắng bạc chói mắt. Con linh thú này hình dáng có phần giống với loài Vooc Bạc, thân hình cũng cực kỳ cao lớn, miệng chỉ kêu “hô hô” cũng phát ra những đao phong sắc bén cắt ngang không khí.
Bốn con linh thú, đều là linh thú hoàng sơ cấp viên mãn, cấp độ cũng tương đương với cấp mười của tu luyện giả. Tuy nhiên muốn đấu ngang tay với chúng, tu luyện giả cấp mười là không thể nào, ít nhất cũng phải tu luyện giả có cấp độ từ mười một trở lên và có pháp bảo tùy thân mạnh mẽ. Dù sao linh thú không biến thái được như yêu tinh nhưng bao giờ cũng mạnh hơn một hai cấp. Lực lượng mà hôm nay lão già Linh Thú Môn bày ra đối với đám người Văn Lục mà nói thực quá cường đại. Với lực lượng này nếu lão rời khỏi Địa Cầu Đại Hội Giới, trở về môn phái, nhất định trong vòng vài năm môn phái của lão cũng leo lên vị trí không thấp. Có những quân bài hùng mạnh này, dù là thượng tiên ở tiên giới xuống lão cũng tự tin đánh một trận, thậm chí còn có cơ hội diệt sát, thảo nào tên này lại tự do đi lại trong thượng giới Địa Cầu Đại Hội Giới như vườn sau nhà mình như vậy.
Nhìn thấy vẻ mặt trắng bệch của một số đệ tử tu thuật giả, lão già đắc ý ngửa cổ lên trời cười lớn. Chiếc mũ chùm đầu bị rơi ra để lộ khuôn mặt cực kỳ anh tuấn khiến mấy người Văn Lục cũng sửng sốt. Kẻ này tuyệt đối là thiên tài trong giới tu chân giả. Nghe nói khi tiến vào cấp bậc Nguyên Anh, bộ dạng của tu chân giả sẽ được giữ nguyên. Nếu kẻ đạt tới Nguyên Anh là lão già vậy hắn sẽ giữ bộ dáng lão già như lúc bắt đầu tiến vào cho đến khi phi thăng. Ở tiên giới, bọn họ có biện pháp cải lão hoàn đồng, tuy nhiên ở dưới nhân gian tuyệt đối không làm được. Để tiến vào Nguyên Anh, cho dù được mệnh danh là thiên tài, tu chân giả cũng phải mất ít nhất một trăm năm mới có khả năng bước chân vào đó. Nhưng là người trước mắt có lẽ tiến vào cấp bậc Nguyên Anh từ lúc còn tuổi trẻ, mức độ yêu nghiệt cũng không thua kém gì mấy tinh anh tu thuật giả trẻ tuổi Đại Việt, thậm chí còn có phần nhỉnh hơn. Dù sao công pháp cường đại của tu thuật giả là một con đường bằng phẳng, hơn nữa lại dư dả tài nguyên tu luyện hơn tu chân giả rất nhiều. Do vậy kẻ này tuyệt đối là quái thai trong số thiên tài. Nhất là hắn lại có nhiều năm tu luyện lên độ kiếp cùng thu phục nhiều linh thú, cho nên đụng phải người như vậy đúng là xui xẻo tới thăm nhà.
Tuy nhiên cũng không phải nơi này chỉ có một mình hắn yêu nghiệt. Chỉ thấy Văn Lục nhếch miệng mỉm cười nhìn lão già đang đắc ý ngửa cổ rống to phía đối diện. Hai tay đang buông lỏng bỗng nhiên cấp tốc kết ấn. Tốc độ kết ấn nhanh tới nỗi chỉ để lại trước ngực Văn Lục hai tàn ảnh không ngừng biến đổi. Lần đầu tiên Văn Lục dùng hồn thuật buộc phải kết ấn đủ biết độ trọng thị của Văn Lục đối với chiêu thức sắp thi triển ra lúc này.
Văn Lục sở dĩ không dùng tuyệt chiêu mạnh nhất là công pháp đồ án bởi vì nơi này dù sao cũng chỉ là “anh em họ hàng” với không gian ngũ hành, cho nên dù có kết ấn thành công đồ án tam cấp thì hiệu quả cũng chưa chắc kinh khủng như tưởng tượng. Hơn nữa sau khi thi triển hắn lại lâm vào suy yếu, như vậy chỉ cần một con linh thú vương cũng đủ để “tẩn” chết hắn rồi.
Hồn thuật được vận dụng tối đa, độ thôi miên lên tới đỉnh điểm của cấp tám viên mãn được bung ra, hai mươi tám con linh thú vương đỉnh cấp bỗng nhiên đứng ngây ra như phỗng, tiếp đó gầm lớn quay vụt lại công kích về phía lão già Linh Thú Môn.
Còn chưa kịp thở ra một hơi, Văn Lục tiếp tục kết ấn… bốn con linh thú hoàng đang đứng chắn trước lão già phút chốc ngẩn người. Dù hôn mê thuật của Văn Lục chỉ làm bốn con linh thú hoàng ngây ra trong chớp mắt cũng đủ thời gian khiến những công kích toàn lực của đám linh thú vương đỉnh cấp đập lên khiến cả bốn thân ảnh khổng lồ bị đập bay về phía sau, để sót lại lão già vẫn còn ngơ ngác đứng lẻ loi ở đó nhìn cảnh tượng trước mắt.
Công kích toàn của hai mươi tám con linh thú vương đỉnh cấp không đủ làm bốn con linh thú hoàng trọng thương. Linh thú hoàng và linh thú vương là một ranh giới như trời với đất, khoảng cách là cực kỳ lớn. Bất quá dù sao đây cũng là công kích toàn lực của hai mươi tám con linh thú, bốn con linh thú trên người dính bốn năm chỗ, bị thương nhẹ là không tránh khỏi. Sau khi choàng tỉnh khỏi hôn mê thuật, bốn con linh thú phi thường tức giận, gầm rú quay lại tấn công đám linh thú vương theo đà công kích ập tới, cuộc chiến ngoài vòng đất trống hoàn toàn nghiêng về một phía, đám linh thú vương đỉnh cấp bị giết hại cực kỳ nhẹ nhàng. Bất quá mục đích của Văn Lục không phải là ở nơi này.
Lão già Linh Thú Môn sau giây lát ngẩn người thì đùng đùng nổi giận:
(.
- Giỏi! Các ngươi lại dám chơi bổn tọa? Hôm nay tất cả đừng mong có một cái chết nhẹ nhàng. Tất cả đợi một trăm linh tám khốc hình của bổn tọa đi.
Ở phía đối diện, Văn Lục sau khi thi triển ra hai chiêu hồn thuật cực mạnh, nhất là nó lại dùng trên linh thú hoàng khiến hắn chỉ duy trì được có trong chốc lát, hơn nữa còn bị phản thệ khiến miệng phun máu có vòi cả người lảo đảo ngã khụy xuống. Đám người Na Na rối rít chạy tới nâng đỡ hắn dậy. Nghe thấy phía đối diện vang lên tiếng quát của lão già, khuôn mặt tái nhợt của Văn Lục lộ ra nét cười:
- Phải như vậy không?
Nói đoạn ngửa mặt lên trời nhìn đợt lôi kiếp thứ chín của chuồn chuồn kim đang đập xuống, Văn Lục quay sang phía bên trái nhìn một đệ tử tu thuật giả nói:
- Lôi Phong… dẫn một sợi lôi kiếp kia về phía lão già hẳn không có vấn đề gì chứ?
Người tên là Lôi Phong nhìn lôi kiếp to như cả cột đình đang dội xuống, lại nhìn lão già một lượt, gật đầu nói:
- Lão đại! Ta sẽ làm hết sức.
Lôi Phong bước ra, cây thước trên tay vẽ theo những đường kỳ diệu, lôi kiếp khổng lồ đang muốn đánh xuống chuồn chuồn kim đột ngột bị chia làm hai. Tình huống này không những khiến chuồn chuồn kim sửng sốt mà lão già Linh Thú Môn cũng choáng váng, sắc mặt lộ ra vẻ sợ hãi. Lôi lực lượng luôn luông mang thuộc tính nhanh và mạnh, còn chưa đợi lão già Linh Thú Môn kịp phản ứng, sợi lôi kiếp bằng nửa cột đình kia vừa tách ra liền bắn về phía hắn. Lão già quá sợ hãi rống lên, móc từ trong không gian giới chỉ ra một chiếc khiên chắn ở phía trước, miệng vẫn không ngừng quát hỏi:
- Không thể nào? Làm sao lại có thể như vậy?
Văn Lục cười nhạt:
- Từ lúc nhìn thấy người đứng ngoài vòng độ kiếp ta liền biết điểm yếu của ngươi. Với cấp bậc độ kiếp, ngươi hoàn toàn có thể đứng trong khu đất trống mà không chút ảnh hưởng nào, tuy nhiên người lại đứng lùi ra ngoài vùng đất trống, điều này nói lên ngươi sắp độ kiếp để tiến lên cấp bậc Đại Thừa. Ha ha… như vậy chúng ta giúp ngươi một tay…
“Oanh…”
Tia lôi điện oanh kích lên tấm chắn khiến nó bị lực công kích làm vặn vẹo biến hình, lão già cũng bị đẩy lùi vào phía cuộc chiến giữa bốn linh thú hoàng và hai mươi tám con linh thú vương… không… hiện tại chỉ còn mười lăm con linh thú vương thôi. Tốc độ “giết thú” của bốn con linh thú hoàng này quá nhanh.
Bất quá mọi việc chưa dừng ở đây, đọc nhiều tiểu thuyết, Văn Lục biết mấy lão già độ kiếp thường tránh xa các loại lôi điện, nếu không khi chưa chuẩn bị kỹ càng mà để mấy sợi lôi điện kia dẫn độ lôi kiếp tới thì chết không kịp ngáp. Do tiểu thuyết và thực tế cũng có nhiều điều khác nhau tuy nhiên Văn Lục vẫn bám vào cọng rơm này. Hiện tại nhìn thấy vẻ mặt kinh hoảng của lão già, Văn Lục biết mình đã đặt đúng cửa.
“Ha ha… giờ chỉ còn việc ngồi xem hài kịch nha”.
Văn Lục đắc ý thầm nghĩ. Lôi điện bình thường khi mưa giông cũng làm mấy lão già sắp độ kiếp trốn biệt nói chi là cả sợi to đùng do Lôi Phong tách ra từ đợt lôi kiếp thứ chín. Quả nhiên lôi vân vạn dặm trên đỉnh đầu không có tán đi mà ngày càng đậm đặc, lão già Linh Thú Môn mặt mày tái nhợt, bất quá rất nhanh làm ra phản ứng. Thân hình lão cấp tốc di động, hai tay liên tục tung ra những viên linh thạch to lớn ở xung quanh, hiển nhiên đang bố trí trận pháp chống đỡ lôi kiếp. Hiện tại không qua cửa lôi kiếp này thì nói gì tới việc trừng phạt đám người Văn Lục. Xung quanh lão già, cây cỏ lần nữa cuống quýt chạy chốn, cảnh tượng có phần nhốn nháo.
Chuồn chuồn kim sau khi độ kiếp suy yếu nằm mọp trên mặt đất. Đầu khẽ ngẩng lên trời thấy lôi vân không những tan đi mà còn tụ tập dày thêm thì giật mình cái thót.
- Thôi xong! Như thế nào còn lôi kiếp? Không lẽ ta ăn cỏ nhiều bị trời chừng phạt sao?
Chuồn chuồn kim bi phẫn trong lòng, cả người cũng chẳng buồn động đậy, hẳn là đang đợi lôi kiếp bổ xuống đem hắn thiêu chết.
Ở phía trước mặt Văn Lục, Lôi Phong sau khi chia đôi lôi kiếp thì đột ngột hộc máu, hôn mê bất tỉnh. Văn Lục nhìn thấy vậy cười khổ, tên tu luyện lôi thuật đứng thứ mười sáu “Việt Thuật Đại Hội” này làm “quá” tốt. Văn Lục chỉ bảo hắn tách ra một tia nhỏ, hắn lại chia đôi cả lôi kiếp, bảo sao hộc máu đương trường.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồn Thuật
Cửu Trảo Ma Long
Hồn Thuật - Cửu Trảo Ma Long
https://isach.info/story.php?story=hon_thuat__cuu_trao_ma_long