Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhà Trẻ Hoàng Gia
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 287: Ai Là Quán Quân?
T
rận đấu nhảy cao sau khi chấm dứt thì đến trận đấu đẩy tạ.
Nói thật thì trận đấu đẩy tạ này cũng không chính xác, thực tế thì trận đấu này dùng là quả cầu vàng. Tiêu Tử Y vốn định nhờ Đàm Nguyệt Li làm trọng tài ôn đẩy tạ này, nhưng do thời gan quá gấp, hôm nay Đàm Nguyệt Li trực tiếp lấy ra một quả cầu vàng thật.
“Ta biết rõ là anh có rất nhiều tiền mà, nhưng cũng không đến nỗi lại dùng tiền để làm loại này đó chứ hả”
Tiêu Tử Y nhìn quả cầu vàng sáng loé dưới ánh mặt trời cười khổ nói.
“Không phải là tiền của ta nha, là tiền của công chúa đó. Tại hạ đi nội vụ phủ báo cáo chuẩn bị một chút, tổng quản ở đó hiểu được công dụng sau này đã trực tiếp trao quyền cho ta làm một cái như vậy đó”
Đàm Nguyệt Li đưa quả cầu nho nhỏ bằng nắm tay trẻ con cho nàng, “Công chúa người thử xem xem sức nặng đã đủ chưa?”
Tiêu Tử Y vốn định đưa tay ra nhận lấy, kết qủa chưa kịp chuẩn bị tinh thần suýt nữa thì không nắm được, tý nữa làm rớt quả cầu vàng xuống đất. Nàng phải cầm cả hai tay mới cảm thấy nó rất nặng, hơn nữa cũng không đến mức là quá nặng mà bọn nhỏ không làm động đậy được.
“Hơn nữa ta thấy rất vừa tay bọn nhỏ, có lẽ thích phù hợp để đấu” Đàm Nguyệt Ly bội phục quá, cái này nội vụ có thể có được, vậy sau này cứ dùng cờ của công chúa đi lĩnh đồ là tốt rồi.
“Đúng rồi, đây cũng không phải là vàng mười, xin công chúa cứ yên tâm, hơn nữa cũng không trải qua điêu khắc, không có hàm lượng kỹ thuật, chẳng đáng giá gì đâu” Hắn đã quen tính của tiểu công chúa này rồi, sợ là lãng phí tiền bạc.
Dù hắn giải thích vậy, Tiêu Tử Y vẫn im lặng như cũ. Khối vàng lớn như thế, cứ coi như là độ tinh khiết không đủ đi, thì đó cũng là quả cầu bằng vàng mà. Thế mà lại dùng để cho bọn trẻ làm môn đẩy tạ, với nàng mà nói thì cảm thấy quá lãng phí. Nhưng tự nhiên Hoàng gia không băn khoăn gì thì nàng quyết định bỏ qua.
Hôm qua lúc bọn nhỏ luyện tập dùng là quả cầu sắt, lớn hơn quả cầu kia. Hiện giờ bất thình lình đổi dụng cụ trận đấu, Tiêu Tử Y quyết định để cho bọn trẻ thay nhau làm quen trước. Sân đấu môn đẩy tạ này là một hố cát, chỉ cần làm quả cầu lăn xuống hố là xong. Đàm Nguyệt Li phụ trách đi lấy cầu, Lí Vân Tuyển ngay lúc cầu ném ra chính giữa thì cũng lấy ra đúng màu cờ giống màu của người ném. Sau ba lượt cầu ném, thì lấy lá cờ kia là lá xa nhất. Còn hai chị em song sinh Tô gia cũng đem dải lụa cùng màu ghi lại thành tích.
Tiêu Tử Y nhìn tư thế bọn nhỏ lúc ném quả cầu sắt, cảm thấy hôm qua Trầm Ngọc Hàn dạy cũng không tệ lắm. Bởi vì tại trong trại lính, ném vật nặng cũng là huấn luyện hạng nhất, tư thế đó với tư thế ném tạ ở hiện đại cũng khá giống. Nhưng có duy nhất một người làm không đúng là Độc Cô Huyền, cậu luôn cho rằng ném từ dưới lên sẽ không xa hơn bằng ném từ trên xuống. Kết quả có thể thấy ngay.
Trận cuối cùng là Diệp Tầm ném xa hơn một chút. Nam Cung Tiêu theo sát phía sau. Độc Cô huyền lần này tốt xấu gì vẫn còn hơn Tiêu Trạm một điểm, cuối cùng cũng là do ưu thế cánh tay có lực mạnh hơn. Đứng cuối cùng là Đàm Tinh Duyệt và Hạ Hầu Phụng Chương.
Đàm Nguyệt Li nhìn bảng ghi điểm, cảm khái nói, “Nam Cung Tiêu 38 điểm, Diệp Tầm 35 điểm, chỉ kém có ba điểm. Xem ra cuối cùng hạng nhảy dây sẽ quyết định thắng thua đây!”ẍ
Tiêu Tử Y khẽ gật đầu, sau đó là Tiêu Trạm 24 điểm, Độc Cô Huyền 23 điểm, cho dù bọn chúng có đoạt được quán quân hạng nhất của môn cuối cùng này hay không, thì cũng thể nào vượt qua nổi hai người này rồi. Nàng thấy Độc Cô Huyền ảo não ngồi xổm trước hố cát, hy vọng sau lần đại hội thể dục thể thao này cậu có thể khiêm tốn mà học tập.
Khoé mắt nàng đột nhiên liếc qua thấy Tiêu Sách nhìn về phía nàng chào hỏi, ý bảo là hắn đi trước. Tiêu Tử Y mới nhớ ra hắn nói câu kia vẫn không rõ ràng….bất giác, hạ giọng hỏi Đàm Nguyệt Li, “Anh có biết có chuyện gì liên quan đến chuyện đi săn kia không?”
Đàm Nguyệt Li khẽ giật mình, trong mắt loé lên tia đề phòng khó phát hiện, “Sao công chúa lại hỏi như vậy chứ/”
“Sao à? Không phải anh nói với ta là trong vận mệnh sẽ có huyết quang tai ương đó sao? Đã như vậy, dĩ nhiên ta sẽ hỏi chút chuyện đi săn rồi” Tiêu Tử Y nhíu nhíu mày, không phải hắn nói thế sao?
“Công chúa, việc này người đã nói với ai chưa ạ?” Giọng Đàm Nguyệt Li lúc đó thấy rất khẩn trương.
“Chưa” Tiêu Tử Y hoài nghi đáp. Bởi nàng có cảm giác tin những lời nói thế này cũng sẽ bị người khác chế nhạo, vì thế mới không nói điều gì với Nam Cung Sanh.
Đàm Nguyệt Li thở phào nhẹ nhõm. “Vậy là tốt rồi. Tại hạ cũng sợ người khác biết lại nói chuyện phát sinh linh tinh chẳng đâu với đâu ha! Dù sao những chuyện này xem bói người khác nói thế nào cũng có lý hết”
Ồ? Vì cái gì mà nàng nghe lại cảm thấy là lạ nhỉ? Tựa như Đàm Nguyệt Li đang có chuyện gì lừa gạt nàng vậy.
“Công chúa bắt đầu đã lo lắng vận mệnh quấn thân rồi, chắc trong lòng đã có người, là ai đây chứ?” Đàm Nguyệt Li đung đưa cây quạt xếp rất nhẹ nhàng mở lời.
Tiêu Tử Y định cãi lại vài câu nhưng cuối cùng lúctrận chung kết cũng đã chuẩn bị bắt đầu, đành tha cho hắn.
Nhảy dây hôm nay là môn thi đấu cuối cùng của đại hội thể dục thể thao, ánh mắt mọi người đều tập trung hết trên người Diệp Tầm và Nam Cung Tiêu, bởi hôm nay quán quân nhất định là sẽ về một trong hai người họ. Nhảy dây là mỗi người được phát một sợi dây, sau đó mời Lão phu nhân Nam Cung ngay lúc bà diễn tấu một khúc thì xem xem ai là người nhảy số lần nhiều hơn thì thắng. Trước và sau mỗi đứa bé đều có một vị cung nữ đứng đếm, cuối cùng đem cộng cả hai lại rồi chia điểm bình quân.
Lão phu nhân Nam Cung tuy không phải là người vô cùng thích âm nhạc, nhưng mà bà cũng tuỳ từng thời điểm mà cùng với nguyên Lão phu nhân Nam Cung học qua đàn cổ, vì thế khi Tiêu tử Y mời bà đảm nhiệm làm khách quý thì cũng không chút chần chừ đồng ý ngay.
Dẫn Lão Phu nhân Nam Cung ngồi vào trước đàn cổ của mình, lúc nâng tay lên thử dây lại như là thay hẳn thành người khác vậy. Khí chất cả người đều thay đổi hẳn. Một chuỗi âm thanh như châu như ngọc thánh thót vang lên theo mười ngón tay của bà, mà lúc vang lên thì dường như tất cả bọn trẻ đều quên hết chuyện nhảy dây, đến cả Nam Cung Tiêu lúc nghe thì cũng choáng váng bởi vì ở nhà cậu ít khi được nghe mẹ đánh đàn lắm.
Tiếng đàn leng keng như tiếng châu tiếng ngọc dần dần trở nên mềm mại như tiếng suối tuôn trào, hơn nữa phối hợp với tiếng dây nhảy của bọn trẻ đập lên đập xuống bẹp bẹp càng không chê vào đâu được.
Tiêu Tử Y đã sớm nói cùng với Lão phu nhân Nam Cung đánh khúc ngắn rồi dừng, kết quả Tiêu Tử Y lại không đành lòng ngắt ngang tiếng đàn tuyệt đẹp này, cuối cùng lúc thấy Nam Cung Sanh làm động tác sau lưng Lão phu nhân Nam Cung thì nàng mới nhấc tay bảo ngừng.
Tiếng đàn dồn dập một lượt rồi sau đó vang lên một tiếng ngừng hẳn, loại âm thanh này có sức cuốn hút để bọn trẻ dồng loạt dừng nhảy dây, Tiêu Tử Y xem thấy thế là đủ rồi.
Nam Cung Tiêu rõ ràng đều nóng ruột muốn xem thành tích của mình, buông vội dây da ra rồi chạy về phía mẹ mình, khen không ngớt muốn bà dạy cậu đánh đàn. Tiêu Tử Y cũng đi tới cám ơn hôm nay lão phu nhân Nam Cung đã đánh đàn.
“Công chúa, việc nhỏ thôi, Chỉ là đứa nhỏ này trước kia chưa thấy ta đánh đàn bao giờ, sau này lại có thể làm phiền ta rồi” Lão phu nhân Nam Cung cười dịu dàng.
“Mẹ thật bất công, sao ở nhà lại không đánh đàn cho con nghe chứ?’ Nam Cung Tiêu nghe vậy bĩu môi nói.
Lão phu nhân Nam Cung lấy khăn tay ra lau cẩn thận mồ hôi trên mặt cậu, nói giận dữ, “Tiêu Nhi, vi nương không đánh đàn ở nhà, vì cái gì tự hiểu lấy đi. Trước đây cha con đã nghe quen đại nương đánh đàn rồi, vi nương sao dám múa rìu qua mắt thợ chứ hả?”
“Múa rìu qua mắt thợ sao? Là ý gì vậy ạ?’ Nam Cung Tiêu bướng bỉnh không hiểu tò mò hỏi.
Lão phu nhân Nam Cung cười lắc đầu thở dài bảo, ‘Về nhà sẽ giải thích cho con vậy”
Tiêu Tử Y đứng cạnh nghe vậy thì há hốc mồm, hoá ra mẹ ruột của huynh muội Nam Cung Sanh lại lợi hại như vậy, chẳng trách mà lại đem đặt tên cho con mình bằng các loại nhạc khí. Nhưng mà Nam Cung Tranh đánh đàn cũng không tệ mà, thật chẳng giống nhau chút nào. Vẫn còn kém xa so với Lão phu nhân Nam Cung hôm nay. Nghĩ đến vị phu nhân Nam Cung đã mất đi kia thì tài đánh đàn năm đó chắc là kinh người lắm.
“Công chúa, thành tích nhảy dây có rồi ạ” Thuần Phong chịu trách nhiệm công tác thống kê cầm tờ giấy vẻ mặt ngạc nhiên đã đi tới.
Tiêu Tử Y nhìn hắn một cái, thấy biểu hiện kỳ lạ của hắn thì ngạc nhiên, nhưng mà lúc nàng nhìn bảng thành tích kia cũng bất giác nghẹn họng trân trối.
Điều này…..có chút bất ngờ quá đi!
****Tiểu phẩm của Nhà trẻ Hoàng gia****
Lí Vân Thanh: (Nói theo kiểu câu chuyện bầy dê bị sói ăn thịt): Đại gia hiểu chưa ạ? Nếu cái con dê này mà không rời xa bầy, thì cũng chẳng bị sói ăn tươi đâu.
ú Độc Cô Huyền: Nhưng mà sau này nó cũng bị chúng ta ăn sạch mà….
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhà Trẻ Hoàng Gia
Huyền Sắc
Nhà Trẻ Hoàng Gia - Huyền Sắc
https://isach.info/story.php?story=nha_tre_hoang_gia__huyen_sac