Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nghịch Tập
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 287 - Phiên Ngoại 4: Phản Công
T
ối hôm nay, Ngô Sở Úy ngủ rất không sâu, cậu ta mơ một giấc mơ kỳ quái, mơ tới buổi tối ngày hôm đó cậu ở nhà Quách Thành Vũ. Ngày tinh dầu kích dục bị vỡ, cả người cậu rơi vào tình trạng dục hỏa thiêu đốt thèm khát điên cuồng, không ai dám đến gần cậu ta. Đúng lúc này, Trì Sính đưa cậu về nhà.
"Tôi muốn 'thao' anh... Tôi phải 'thao' anh...."
"Bây giờ cậu không thể chịu nổi kích thích mạnh như vậy."
"Bây giờ cậu không tỉnh táo, coi như có làm thật thì sau này nhắc đến cũng không có cảm giác, hay hưng phấn."
" Ý của anh là sau này có thể làm?"
"....."
Cuộc nói chuyện vang ở bên tai, nghe vô cùng chân thật.
Hơn nửa đêm, Trì Sính đang ngủ say, đột nhiên cảm giác được cái móng tay nhỏ bé cào phía sau lưng anh. Trì Sính lật người kéo Ngô Sở Úy qua, Ngô Sở Úy đột nhiên mở mắt ra, mắt to long lanh ngay thẳng nhìn chằm chằm Trì Sính.
"Rốt cuộc anh có bị tôi 'thao' hay không?" Ngô Sở Úy sâu kín đặt câu hỏi.
Bàn tay to của Trì Sính giữ lấy gáy Ngô Sở Úy, gắt gao ôm vào ngực, buồn bực không nói gì với Ngô Sở Úy. Khuôn mặt Ngô Sở Úy cọ cọ mè nheo trên ngực Trì Sính một trận, sau đó liền ngủ.
Ngày hôm sau, Ngô Sở Úy đi tìm Quách Thành Vũ.
"Tôi muốn hỏi anh chuyện này."
Quách Thành Vũ hất cằm,"Nói."
"Theo như anh suy đoán về Trì Sính, anh có nghĩ rằng anh ta có khả năng nào cho tôi 'thao'hay không?"
Từ khóe miệng Quách Thành Vũ ném ra một nụ cười gian tà.
"Cậu thử nói xem?"
Ngô Sở Úy siết chặt nắm đấm,"Được rồi, anh không cần nói, tôi hiểu rồi."
Kỳ thực về chuyện này, trước đây Ngô Sở Úy đã sớm hoài nghi, bởi vì mỗi lần cậu hỏi Trì Sính, Trì Sính luôn luôn né tránh không trả lời. Dù Trì Sính nghĩ mất mặt, thì trong giọng điệu chắc chắn cũng sẽ để lộ ra tình huống hôm đó, không thể nào một chút vết tích cũng không có.
Còn nữa, Quách Thành Vũ và Trì Sính thân nhau như tri kỷ, Quách Thành Vũ càng vòng vo, lại càng làm cho Ngô Sở Úy thấy Trì Sính đang cố ý giấu cậu.
Chuẩn bị ăn cơm tối, Trì Sính ở phòng bếp gọi một tiếng.
"Đại Bảo, ra ăn cơm."
Ngô Sở Úy một mình ở trong phòng nghịch máy vi tính, làm bộ không nghe thấy.
Trì Sính gọi lại tiếng nữa cũng không thấy cậu đáp lại, liền xoải bước đi tới cửa phòng ngủ, gõ cửa một cái,"Không nghịch nữa, ăn cơm trước đã!"
Ngô Sở Úy vẫn không nhúc nhích, dáng vẻ giả bộ lười để ý đến Trì Sính.
Trì Sính đi tới bên cạnh Ngô Sở Úy, mạnh mẽ kéo cậu từ ghế lên.
"Cút!" Ngô Sở Úy lớn tiếng rống to hơn.
Mặt của Trì Sính trong nháy mắt trầm xuống,"Cậu bảo ai cút hả?"
Ngô Sở Úy tiếp tục gầm gừ,"Con mẹ nhà anh! ( Thực ra thì là ĐCM anh!)
"Cậu chửi thêm một câu nữa xem!" Trì Sính trừng trừng mắt báo uy hiếp.
Ngô Sở Úy tiếp tục chửi,"Con mẹ nhà anh! Con mẹ nhà anh! Con mẹ nhà anh!........"
Ngay sau khi, Ngô Sở Úy phun ra những lời chửi mắng thô tục Trì Sính hung hăng nhéo khuôn mặt của cậu, đau đến gào khóc ầm ĩ.
" Trì Sính, anh không phải đàn ông, con mẹ nó, anh lừa dối tình cảm của tôi, anh nói không giữ lời.... Hu hu hu........"
Trì Sính tạm dừng động tác trong tay, lạnh giọng hỏi,"Tôi không giữ lời như thế nào?"
"Tự anh đi mà hỏi Quách Tử."
Nói xong, Ngô Sở Úy quẳng con chuột xuống, một mình đi ra ban công hóng gió.
Trì Sính gọi điện thoại cho Quách Thành Vũ,"Cậu lại nói với Đại Bảo cái gì?"
"Cậu ta hỏi tôi dựa vào cảm giác bản thân nói cho cậu ta biết cậu có khả năng bị cậu ta 'thao' hay không, tôi không nói gì."
"Cậu được lắm."
Từ trong kẽ răng rít ra ba chữ này, Trì Sính cúp điện thoại.
Đã vào thu, ngoài ban công có chút hơi lạnh, thỉnh thoảng một trận gió thổi qua, rét đến Ngô Sở Úy tỉnh táo tinh thần. Trì Sính liếc mắt nhìn qua, Ngô Sở Úy thẳng lưng quật cường có chút làm cho đau lòng người.
Đối với việc này mà nói thái độ của Trì Sính đang từng bước chuyển biến.
Lúc ban đầu, lúc Ngô Sở Úy nói với Trì Sính, Trì Sính mặt đen nổi đóa lên, sau đó Ngô Sở Úy nhắc lại yêu cầu này, Trì Sính chỉ lặng lẽ mà chống đỡ, cho tới bây giờ, khi Ngô Sở Úy lại lần nữa nói đến, dĩ nhiên Trì Sính cũng có chút cảm thấy hổ thẹn.
Nếu như đổi thành người khác, đừng nói năm lần bảy lượt. Chính là một lần, Trì Sính không đem cậu ta giết chết cũng phải đập cho nửa người tàn phế.
Chờ Ngô Sở Úy từ ban công đi vào, lúc chui vào chăn, Trì Sính cảm giác được khí lạnh đến rùng mình. Đưa tay thăm dò Ngô Sở Úy, toàn bộ khuôn mặt đều lạnh.
"Cậu vẫn bực bội với tôi!" Trì Sính nói.
Ngô Sở Úy vừa mới nhịn xuống được một tý lại bị lời này của Trì Sính lần nữa chọc tức, xoay người nhào tới trên người Trì Sính, hai tay túm cổ áo của Trì Sính, tức giận nói,"Ai bực bội ai hả? Ai bực bội ai hả?"
Trì Sính bình tĩnh nhìn Ngô Sở Úy, nhìn hai hàng lông mày đen bướng bỉnh ủy khuất dựng thẳng lên.
Cuối cùng, Trì Sính giống như là hạ một quyết định vô cùng khó khăn.
"Tôi nói không cho hay sao?"
Tay của Ngô Sở Úy đặt ở cổ áo Trì Sính đột nhiên dừng lại, nụ cười từ miệng chậm rãi mở ra, cơ mặt cũng thả lỏng dễ chịu, cuối cùng cười rộ vô cùng xán lạn.
"Anh.....anh có ý gì?"
Bàn tay to của Trì Sính giữ lấy gáy Ngô Sở Úy, ấn mặt cậu áp lên ngực, từ trong ngực phát ra thanh âm trầm trầm nói,"Phản xạ hình cung có co ngắn lại hay không, duy nhất một lần này thôi."
Ngô Sở Úy ôm đầu Trì Sính gặm loạn, kích động đến nói năng lộn xộn.
"Trì Trì anh làm sao lại tốt như vậy hả? Tôi yêu anh chết mất."
Đối với Ngô Sở Úy mà nói, chinh phục Trì Sính là một nhiệm vụ thần thánh vĩ đại.
Đối với Trì Sính mà nói, bị Ngô Sở Úy 'thao' là một cái tát gãy xương đứt gân, nhưng anh vẫn can tâm tình nguyện hiến thân.
Ngô Sở Úy nằm ở trên người của Trì Sính, ôn nhu hôn anh, nhìn cơ bắp săn chắc của anh nổi lên từng sợi gân hằn lên từng đợt thay đổi không theo quy tắc. Từ cảm xúc căng thẳng đến dần dần đến thoải mái, trong lòng Ngô Sở Úy sung sướng mà hưởng thụ việc 'hầu hạ' khó có được này.
"Sướng hả?" Ngô Sở Úy liếm yết hầu Trì Sính hỏi.
Con mắt Trì Sính rủ xuống nhìn Ngô Sở Úy, nhịn không được đem bàn tay to túm lấy tóc của cậu, giữ lấy đầu của Ngô Sở Úy di chuyển xuống bên dưới.
Ngô Sở Úy ngậm đầu vú săn chắc của Trì Sính, dốc sực mút vào, Trì Sính lớn tiếng hổn hển, yết hầu mạnh mẽ chuyển động hai cái. Nhịn không được đem chân đưa đến mông Ngô Sở Úy vỗ về chơi đùa, bị Ngô Sở Úy cương quyết đẩy ra.
Ngô Sở Úy tiếp tục di chuyển xuống dưới, ngậm bộ lông của Trì Sính, dùng đầu lưỡi trêu đùa, ánh mắt dí dỏm nhìn về phía Trì Sính.
"Đồ lẳng lơ." Trì Sính cười đem cự vật nhét vào trong miệng Ngô Sở Úy,"Liếm cho ông thoải mái một chút đi." (phê, sắp bị đè mà vẫn thấy phê)
Đầu lưỡi Ngô Sở Úy giống như là cây cọ vẽ, ở trên cự vật của Trì Sính xoay chuyển 'tô vẽ' Cuối cùng cúi đầu xuống ngậm cả vào, hung hăng mút xuống một cái, nhét cự vật to lớn vào miệng.
Trì Sính được kích thích phát ra tiếng gầm nhẹ, bàn tay to ấn mạnh đầu Ngô Sở Úy, đem cự vật đâm vào trong miệng của Ngô Sở Úy.
Cả cự vật đâm thẳng xuống cuống họng, Ngô Sở Úy thảm thiết nghẹn ngào một tiếng, không có chút nào thích ứng mà bắt đầu ra sức phun ra nuốt vào. Ngày bình thường ngại mệt thì hôm nay làm rất hăng hái, vừa phun ra nuốt vào vừa đánh đầu lưỡi, vừa đem ánh mắt to tròn đen láy liếc trộm Trì Sính, có vẻ rất đắc ý.
Trì Sính giống như là chịu nhịn thống khổ cực lớn, giữa hai lông mày nhăn lại tỏ ra vẻ chịu đựng khó chịu.
Ngô Sở Úy lấy dầu bôi trơn ra, đổ lên tay rất nhiều, một ngón tay thăm dò vùng cấm thần thánh mà cậu mơ ước đã rất lâu nay. Sau đó, bị lực cản rất lớn ngăn lại. (Rất KHÍT.... Tổng công đại nhân BYE.. *Vỗ tay cả nhà* )
"Thả lỏng!" Ngô Sở Úy phát một cái lên mông săn chắc của Trì Sính.
Cổ Trì Sính nổi gân xanh, trong lòng liều mạng chịu đựng muốn đem Ngô Sở Úy đặt dưới thân điên cuồng 'thao', tùy ý để cậu đùa nghịch.
"Trực tiếp tới đi!" Trì Sính nói.
Ngô Sở Úy cắn răng kiên trì,"Không được, tôi phải làm công tác chuẩn bị đầy đủ thật tốt."
Trì Sính lớn tiếng đáp lại,"Nếu cậu không nhanh, ngay lập tức tôi liền 'thao' cậu."
Ngô Sở Úy oán giận mà đắc ý một câu,"Xì, lại còn ngượng ngùng....."
Trì Sính hận không thể đem Ngô Sở Úy nhai nhừ ra nuốt vào trong bụng.
Ngô Sở Úy bôi rất nhiều dầu bôi trơn lên vật cứng rắn của mình, thấy cũng đủ trơn, liền ngước mắt lên nhìn Trì Sính,"Tôi vào nhé, tôi thật sự tiến vào hả?"
Trì Sính nhìn Ngô Sở Úy lằng nhằng dây dưa, suýt chút nữa lật mình lại, may là Ngô Sở Úy nhanh tay nhanh mắt mà dừng lại, nhân lúc tinh thần đang dâng cao thì làm ngay cho xong việc, ngay lập tức tiến vào.
Rất thống khổ, nhưng ở trong phạm vi Trì Sính chịu được, anh chưa từng rên rỉ một tiếng, cũng không hừ một tiếng.
Ngược lại Ngô Sở Úy ghé vào trên người anh, mạnh mẽ hít thở.
"Rất chặt, kẹp tôi đau quá." (OMG tổng công đại nhân.. )
Trì Sính vì 'vị tổ tông sống' này chỉ có thể ép buộc bản thân thả lỏng một chút.
Chờ hai người đều thích ứng, Ngô Sở Úy cũng khai hỏa chinh chiến, chính thức bắt đầu chinh phục tổng công đại nhân, quá trình phản công lập tức tiến hành. Hông của cậu ta cố gắng đanh thép mà lắc, tóc ướt nhẹp không ngừng mà xõa xuống khuôn mặt, cả người toát ra đầy sức mạnh, mùi vị đàn ông căng tràn khắp nơi.
Thân thể không thoải mái trong lòng điên cuồng bài xích cắn xé thần kinh Trì Sính, khóe miệng của anh mím chặt gắt gao, mặt cứng rắn chịu đựng. Toàn bộ thống khổ đều giấu dưới vùng xương lông mày, tỏ ra vô cùng nhẫn nhịn và chịu đựng.
Giờ này khắc này, Trì Sính phải thừa nhận: Trăm nghìn người mà anh 'thao' qua coi như cũng trâu bò đi, trâu bò là vì trăm nghìn người này có thể chịu được 'đệ nhất pháo' thao như giết người.
Ngô Sở Úy dừng lại nghỉ một lát,, thở hổn hển hỏi,"Sướng không?"
Trì Sính là một người đàn ông, anh ta biết cảm giác ở trên giường bị phủ nhận ra sao, lại cắn răng ừ một tiếng.
Gần lúc bạo phát, Ngô Sở Úy gặm cổ Trì Sính, khó kìm lòng nổi rên rỉ gào thét,"Trì Trì..... vì sao anh..... Đồng ý để cho tôi làm..........."
Bởi vì cậu là một thẳng nam mà lại chịu nằm dưới tôi, bởi vì cậu toàn tâm toàn ý dựa vào tôi, bởi vì cậu vì tôi bán đi nhà của ba mẹ, bởi vì cậu hy sinh hết tiền tiết kiệm của mình......... Bởi vì.... Tôi yêu cậu.........
Mặc dù những lời này Ngô Sở Úy không nghe được, nhưng trong lòng cậu đã khe khẽ cảm nhận được.
Một trận khoái cảm tràn trề bùng lên, làm cho Ngô Sở Úy thoải mái gào khóc rống lên, Sướng quá!
...........
Nửa đêm, Ngô Sở Úy kích động đến không cách nào ngủ được, mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú Trì Sính ngủ say, tinh thần hưng phấn: Tôi có thể đè anh ta? Ngô gia gia cuối cùng cũng quá là ngầu đi! Sau này ở trước mặt ai cũng có thể khoe khoang mà nói: Đây là vợ tôi!
Ngô Sở Úy đang đắc ý vui vẻ, một mình cười như tâm thần trong đêm khuya.
Trì Sính cảm thấy bên cạnh dâng lên vẻ đắc ý, khóe miệng nhếch lên một chút, bàn tay to đưa tới đem Ngô Sở Úy kéo qua, hung hăng ấn vào ngực.
"Ngủ!"
Cuối cùng Ngô Sở Úy vẫn vụng trộm vui vẻ một lúc nữa, sau đó rất thỏa mãn mà nhắm hai mắt lại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nghịch Tập
Sài Kê Đản
Nghịch Tập - Sài Kê Đản
https://isach.info/story.php?story=nghich_tap__sai_ke_dan