Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cực Phẩm Tài Tuấn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 293: Đốt Đi.
Đ
ổ trường Tụ Nhạc, một trong những đổ trường lớn của Lạc Thành, ông chủ của nó họ Kiều, xếp thứ tám trong nhà, vì thế được người ta gọi là Bát gia.
Nói tới Bát gia thì ở trong Lạc thành này cũng là nhân vật đáng kể, có mưu mô có thủ đoạn, không nhân tính, biết nịnh hót luốn cúi, vốn xuất thân từ một nông hộ bình thường, nhưng dựa vào hai bàn tay trắng dựng lên một cơ nghiệp lớn.
Trừ đổ trường Tụ Nhạc ra, hắn còn mua mấy trăm khoảnh ruộng tốt ngoại thành, mặc dù trong số phú hào Lạc Thành chưa được xếp hạng, nhưng gia sản xem như cũng dư dả rồi.
Đường lão thái quân ngồi xe ngựa, dẫn theo mấy mục hộ vệ tới thẳng đổ trường Tụ Nhạc, đến cổng nhưng không xuống, vén rèm xe lên nhìn đổ trường diện tích không nhỏ, người ra vào tập nập, xem quang cảnh thì làm ăn rôm rả lắm, lạnh lùng lệnh:
- Xông vào, cái gì đập được thì đập hết cho ta, kẻ nào phản kháng, phế!
Hộ vệ Đường gia dạ ran, trừ 10 hộ vệ ở lại bảo vệ quanh xe thì số còn lại rút vũ khí theo Hồ Định xông vào đổ trường Tụ Nhạc.
Lâm Úc Hương ngồi ở bên cạnh Đường lão thái quân, đầu tiên là nghe thấy tiếng đổ vỡ, tiếp đó là tiếng người kêu thảm, không cần nói, người của đổ trường đã ra tay đánh nhau với hộ vệ Đường gia rồi.
Nghe tiếng đánh nhau, Đường lão thái quân vốn nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở ra, mày nhướng lên, không vén rèm xe mà lệnh trực tiếp:
- Người đâu, đi mời toàn bộ bách tính xung quanh đổ trường Tụ Nhạc ra ngoài cho ta, lão thân còn có sai bảo.
Với bản lĩnh hộ vệ Đường gia, hơn nữa còn có cương đao, tất nhiên không bị thua thiệt, nhưng đối phương dám đánh trả, điều này làm bà không tha thứ.
Vây quanh xe ngoại trừ mười hộ vệ còn có mười mấy gia đinh, hộ vệ phải bảo vệ chủ tử, tất nhiên không thể rời vị trí, nên mười mấy gia đinh kia tuân lệnh chạy tới những nhà xung quanh đổ trường.
Lâm Úc Hương không nhìn thấy tình cảnh bên ngoài, chỉ nghe thấy những tiếng động hỗn loạn đan xen vào vào, đây là lần đầu tiên nàng dẫn gia nô đi đập phá nhà người ta, tất nhiên trong lòng khẩn trương hồi hộp không thôi, siết chặt khăn lụa trong tay, len lén nhìn Đường lão thái quân, chỉ thấy bà khép mắt dưỡng thần, như hoàn toàn chẳng có chuyện gì xảy ra vậy.
Ước chừng một khắc sau, bên ngoài có tiếng bẩm báo của Hồ Định:
- Lão thái quân, đồ đạc bên trong nô tài đã đập hết, ngoài ra còn đánh gãy chân tay hai mươi mấy tên lưu manh.
Đường lão thái quân mở mắt ra hỏi:
- Cái tên Bát gia kia vẫn chưa tới sao?
- Vâng ạ.
- Châm lửa đốt trụi cái đổ phường này cho ta.
Đường lão thái quân hừ lạnh một tiếng.
Lâm Úc Hương hít sâu một hơi, vị lão thái quân này đúng là việc gì cũng dám làm.
Ngoài xe Hồ Định cũng nhíu mày, nhưng đồ đạc đã đập người đã đánh, oán thù không thể cởi bỏ nữa, đốt nữa cũng thế, nên xoay người quay trở lại hạ lệnh.
Hộ vệ Đường gia lôi hai mấy tên lưu manh ra ngoài, sau đó lấy mồi lửa châm bốn xung quanh, chẳng bao lâu đổ trường Tụ Nhạc đã bốc ngùn ngụt.
- Cứu hỏa, mau mau cứu hỏa...
Lúc này ở trên phố cách đó không xa có một đám người chạy tới, kẻ đi đâu tuổi ước chừng bốn mươi, cao to vạm vỡ, mặt đen râu xồm, trông uy mãnh khí thế song mặc y phục hoa lệ kệch cỡm vừa chạy vừa hò hét quát tháo.
Đám người chạy theo sau kẻ này lập tức tăng tốc chạy đi cứu hỏa, nhưng tới gần đổ trường Tụ Nhạc thì "xoạt xoạt xoạt", hộ vệ Đường gia đã rút cương đao bên hông ra.
Hộ vệ Đường gia xếp thành mấy hàng liền chặn kín toàn bộ con đường, mấy chục thanh cương đao sáng loang loáng trước ánh mặt trời, đám người kia thấy đối phương sát khí ngùn ngụt, không dám tới gần nửa bước, toàn bộ dừng hết lại.
- Tránh ra, mau tránh gia, trước tiên để bọn ta cứu hỏa đã.
Nam tử mặt đen lúc này cũng đuổi tới, rống lớn:
Hồ Định coi như chẳng nghe thấy, lạnh nhạt nói:
- Bát gia, cuối cùng thì ngươi cũng đã tới.
Giọng hắn khá lớn, cố tình để Đường lão thái quân và Lâm Úc Hương nghe thấy.
- Úc Hương, đi nào, chúng ta xuống gặp cái tên Bát gia kia.
Đường lão thái quân nói xong, hạ nhân đứng hầu bên xe ngựa lập tức vén lên.
Đường lão thái quân và Lâm Úc Hương nối nhau đi xuống, người bốn xung quanh đều nhịn hết vào hai bọn họ, hộ vệ Đường gia đứng giữa đường liền tránh ra thành một lối đi.
Bị bao nhiêu người xung quanh nhìn vào như thế, Lâm Úc Hương rất khẩn trương, nhìn sang bên cạnh, thấy lão thái quân mặt bình đạm, không có chút biến đổi nào, căn bản coi người xung quanh như không tồn tại, đó mới thực sự là khí chất của người quen chỉ tay ra lệnh người khác lâu năm.
- Đường lão thái quân, liệu có thể cho hộ vệ quý phủ tránh đường để tại hạ vào cứu hỏa được không?
Tên nam nhân mặt đen chính là Kiếu bát gia, thấy thế lửa mỗi lúc một dữ, lòng nóng như lửa đốt, cho nên khi nói chuyện giọng không khỏi hơi lớn một chút.
Đường lão thái quân cười:
- Chẳng lẽ ngươi không biết là ai phóng hỏa à?
Kiều bát gia nghe thế tức thì mặt đỏ bừng bừng, khi hộ vệ Đường gia xông vào đổ trường liền có hạ nhân đi truyền tin cho hắn rồi, nhưng ông chủ một cái đổ trường nho nhỏ làm sao dám đối kháng với Đường lão thái quân? Chỉ đành vội sai người đi tìm chỗ dựa của mình là Trương Tú, còn hắn dẫn một đám thủ hạ nấp ở cách đó không xa.
Vốn hắn tưởng Đường lão thái quân đập phá đánh người xong hẳn hả giận về phủ, ông ngờ lão thái bà này chưa chịu thôi, đốt luôn cả đổ trường.
Cái đổ trường Tụ Nhạc này chậu vàng của hắn, có lúc một ngày thu được nghìn lượng, lao sao có thể trơ mắt ra nhìn tâm huyết của mình bị đốt thành tro.
Thế là hắn cuống lên dẫn đám thủ hạ xông tới.
- Lão thái quân, lần này là Kiều mỗ sai trước, không nên tham Tế Sinh Đường của Đường gia, có điều hiện đồ cũng đã đập, người cũng đã đánh, không biết lãi thái quân có thể giơ cao đánh khẽ cho không?
Kiều bát gia nhìn khói đen bốc lên cuồn cuộn mà lòng như có dao cắt, nhưng hộ vệ Đường gia chắn trước mặt, hắn không dám chọi cứng, đành áp oán hận xuống, cầu khẩn.
"Hừm" Đường lão thái quân tỏ thái độ rất khó hiểu, vẫn vịn tay Lâm Úc Hương đi tới.
Mặc dù người từ đối diện đi tới chỉ là hai phụ nhân một già một trẻ, nhưng Đường bát gia xưa nay hung tàn máu lạnh chẳng hiểu sao không dám ngẩng đầu lên nhìn, mơ hồ cảm giác trên người đối phương có khí thế làm hắn thấy mình nhỏ bẻ, bị một cái bóng người khổng lồ bao phủ toàn thân.
Lâm Úc Hương đẹp tới kinh tâm động phách, nhưng Đường lão thái quân đi bên cạnh mới là trung tâm chú ý của mọi người.
- Kẻ nào phỏng hỏa thế này?
Đột nhiên ở cuối con đường đằng xa có tiếng rống lớn giận dữ, tiếp đó là một đám quan binh cầm trường thương chạy nhanh tới bên này.
Nhìn thấy quan bình, Lâm Úc Hương như bao bách tính bình dân khác, lòng run sợ, Đường lão thái quân thấy vậy khẽ vỗ tay nàng, trấn tĩnh như không.
Hộ vệ Đường gia thấy quan binh tới đa phần cũng hoảng loạn, bất kể nói thế nào thì dân cũng không thể đấu với quan, nếu không đó là tạo phản.
Bọn họ muốn thu hồi cương đao, nhưng chủ tử còn chưa lên tiếng, đánh cố trấn tĩnh đứng nguyên tại chỗ.
Kiều bát gia nghe thấy giọng này thì mừng rỡ, hắn đang không biết ứng phó với lão thái bà đáng sợ này ra sao thì cứu tinh tới.
Đúng vậy, người tới là thủ bị Lạc thành, Trương Tú.
Chẳng bao lâu Trương Tú dẫn hơn một trăm binh sĩ chạy tới, nhìn chằm chằm vào Đường lão thái quân, tay chỉ đổ trường Tụ Nhạc quát:
- Kẻ nào ăn tim gấu gan bao giữa ban ngày ban mặt phóng hóa đốt nhà.
- Ta đấy!
Đường lão thái quân chẳng hề sợ hãi, thản nhiên thừa nhận
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cực Phẩm Tài Tuấn
Phó Kỳ Lân
Cực Phẩm Tài Tuấn - Phó Kỳ Lân
https://isach.info/story.php?story=cuc_pham_tai_tuan__pho_ky_lan