Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 5 - Chương 11: Vãn Xuân (1)
N
ắng mai chiếu rọi khắp Hoán Hoa Khê, những cánh hoa đào đỏ rực bập bềnh trôi theo dòng nước trong vắt, dòng suối uộn lượn rẽ nhánh đổ vào một ao nước nhỏ, đàn cá bơi tung tăng dưới tán hoa phù dung, thi thoảng trồi lên mặt nước đớp không khí để lại gợn sóng lăn tăn.
Bên cạnh ao nước có một trạch viện không quá rộng lớn, nắng chiếu qua khẽ lá rậm để lại từng đốm sáng loang lổ ở sân, mặt trời đã lên cao, bốn xung quanh đều rộn ràng ngày mới, chỉ trạch viện đó vẫn im ắng. Trong trạch viện có một con rắn to trườn trên xà nhà, có lẽ vì quá béo, cho nên vảy của nó muốn giữ vào cột rất khó, cái đuôi nặng nề không ngừng trượt đi, chỉ thiếu cẩn thận một chút là rơi xuống đất, ấy vậy mà nó trườn như người đi dây, nghiêng nghiêng ngả ngả nhưng chẳng ngã.
Cái đầu bèn bèt chầm chậm từ xà nhà vươn tới cột, cố sức quấn lấy, cái lưỡi đỏ lòm thò ra thụt vào trông đến gớm, đêm qua thức dậy nó ngửi thấy một cái mùi đã không thấy từ lâu, nên sáng nay muốn tới xem cho rõ.
- Hắt xì... Vân Tranh hắt hơi một cái to, vì có cái gì đó chạm vào lỗ mũi, vừa mở mắt ra nhìn thấy cái đầu ngu vô cùng của con rắn trông nhà, bực mình đẩy sang một bên, định ôm Lục Khinh Doanh, định ngủ thêm giấc nữa, nhưng quờ mãi chẳng thấy nàng đâu.
Lục Khinh Doanh dậy từ lâu, chỉ là nhớ lại những chuyện điên cuồng đêm qua, xấu hổ không ra ngoài, vì đêm qua giọng mình quá lớn, thế nào Tịch Nhục và Tiểu Trùng nghe thấy cả rồi.
- Ay ay ay ay ay a …. Vân Tranh vươn vai phát ra tràng tiếng động kỳ quái mà không ai lý giải nổi nó là tiếng gì, chớp chớp đôi mắt ngài ngủ, sao im phăng phăng như thế nhỉ? Hình như không có tiếng gà gáy, khẳng định là không có, vì y ở trong quân doanh lâu, tai rất nhạy với âm thanh sáng sớm.
Không phải là gà trống không gáy, mà vừa gáy một tiếng đã bị Lão Liêu bẻ cổ ném vào bếp, Vân Tam từ phòng ngủ gia chủ chui ra, há miệng ngáp một cái thật to, duỗi thẳng tứ chi một cái đã đời, chạy như làn khỏi tìm Tịch Nhục, quẫy đuôi đòi ăn.
Mắt nhắm mắt mở cầm cầm gáo nước ra sân đánh răng, trong căn phòng sau lưng, Lục Khinh Doanh ngồi bên bàn trang điểm chải tóc, Tiểu Trùng bê hộp trang sức của tiểu thư ra, bày kín bản, chẳng cái nào khiến Lục Khinh Doanh hài lòng.
Súc nước òng ọc trong họng một hồi Vân Tranh phun nước về phía mặt trời, chẳng thấy cầu vồng, lại ngậm nước phun mấy lần nữa, chẳng hiệu quả, Vân Nhị nhìn thấy bất lực nói: - Muốn có cầu vồng không chỉ cần nắng, mà cần khí áp và hơi nước thích hợp trong không khí, huynh đừng lãng phí công sức nữa đi.
- Ha ha ha. Vân Tranh cười mấy tiếng chữa ngượng, xoa đầu Vân Nhị, nó đã tám tuổi, cao lên nhiều rồi, tới thắt lưng Vân Tranh rồi, vẫn trắng trẻo đẹp tới mức nữ tử cũng phải ghen tỵ, không đen nhẻm như đại ca nó: - Ta không ở nhà, có quen không?
Vân Nhị mím môi gật đầu: - Cũng được, chỉ là khi thương đội trở về mà không thấy huynh đâu, đệ rất sợ huynh không về nữa, tới giờ đệ vẫn chưa hiểu huynh muốn gì, đi làm gì? Đừng nói mấy lý do ngớ ngẩn lừa đệ, có phải muốn tìm cái thành phố đó không?
- Ài, đúng thế. Vân Tranh thở dài: - Ta vẫn có chút không cam tâm, về cố thổ xem sao, kết quả chẳng có thu hoạch gì, chỗ nào cũng là sông núi, chẳng xác định nổi vị trí nó ở chỗ nào, nói thật, nhiều lúc ta cứ có cảm giác không chân thật.
- Xem cái cái gì, xem có chết không hả, cho huynh biết, thế giới này là thật, Tịch Nhục là thật, tẩu tẩu là thật, Vân Tam là thật, rắn trông nhà cũng là thật hết, đầu óc huynh có vấn đề đấy à? Vân Nhị vừa nói vừa đá Vân Tranh, giọng mỗi lúc một lớn: - Chúng ta chẳng phải thương lượng rồi sao, đọc sách, rồi tới Đông Hoa môn, sau đó hưởng thụ vinh quang sĩ đại phu, huynh đừng làm mấy cái chuyện ngu ngốc khiến mọi người lo lắng được không hả? Nếu huynh không làm quan to, đệ làm sao có thể thực hiện mộng tưởng làm nha nội dẫn mấy tên nanh vuốt nghênh ngang đường phố.
Lục Khinh Doanh tưởng hai huynh đệ họ cãi nhau, thò đầu ra cửa sổ, thấy Vân Đại đang nhe răng cười mặc Vân Nhị đá, mới mỉm cười thụt đầu vào. Tiếp tục phiền não suy tính xem mình nên gài cái trâm nào, hôm nay phải đi gặp hai nữ nhân không danh phận tới nhà mình, nữ chủ nhân phải thật nghiêm trang.
Hai huynh đệ đang trò chuyện thì Hoa Nương phong tình vô hạn đi tới, lả lơi vuốt má Vân Nhị: - Nghe thấy rồi, đệ định làm một tên nha nội hả? Chậc chậc, được lắm, tuấn tú thế này, đọc sách lại giỏi, tiền bạc thì không thiếu, gì chưa nói, đúng là có đầy đủ tố chất làm công tử phong lưu đó, hi hi, khi ấy à, nhớ thương xuyên chiếu cố chuyện làm ăn của tỷ tỷ nhé.
Vân Nhị gạt tay Hoa Nương ra, nó là đứa tự tôn, ngoại trừ một số ít người, còn ghét người khác đối xử với mình như trẻ con: - Không hiểu tỷ đợi cái gì, thêm hai năm nữa là ba mươi, lúc ấy đệ phải gọi là thẩm thẩm rồi, sao không mau gả mình đi.
Hoa Nương cười tới run người, chĩa tay vào trán Vân Nhị: - Gà nhép còn không dám quản tỷ tỷ đây, hừ, ngươi cứ quản bà nương Tịch Nhục của mình hẵng hay, hôm qua lén lút vào phòng ta trộm son đấy, không biết làm đẹp cho ai xem..
- Á.. Tịch Nhục đi vào sân, nghe thấy câu này ôm mặt chạy mất:
Vân Tranh híp mắt cười nhìn cảnh tượng đã lâu không thấy, đây đúng là nhà mình rồi, quả nhiên là rất chân thật, vươn vai đi ra đại sảnh, sau này không làm chuyện ngốc nghếch nữa, ngồi xuống bàn gào váng tai: - Tịch Nhục đâu rồi, ngươi muốn thiếu gia ta chết đói phải không? Mau lên, cháo kê, bánh bao thịt, tỏi, mang lên đây!
Tịch Nhục không ra, vừa rồi bị Hoa Nương để lộ chuyện kia, sao dám nhìn mặt thiếu gia, một nha hoàn bê từ bếp một cái khay gỗ to, ngón tay chĩa chĩa vào trong bếp, cười khúc khích.
Ngỗi Minh dậy rất sớm, nhưng mà toàn người lạ, cứ thập thà thập thò ở cửa mãi, thấy tiếng Vân Tranh thế là lập tức chạy tới, ngồi xuống bên cạnh, cũng bắt chước y bê bát cháo nóng, nhai một củ tỏi rồi nuốt chửng cái bánh bao to bằng nắm tay.
Ừm, ngon, ngon quá, đây là món ăn ngon nhất trần đời!
Cát Thu Yên thì không vội ăn uống, tranh thủ không ai chú ý, đi vào phòng Lục Khinh Doanh.
Lãng Lý Cách không ngừng nhìn bốn xung quanh, cái nhà này vô cùng náo nhiệt, hắn nghe nói nhà quan gia người Tống cực kỳ nhiều quy củ, nhưng phó dịch nơi này rất tùy ý, chẳng có khí phái của quan gia, nhưng mà nhìn thế nào cũng cũng thấy vừa mắt, thoải mái như cuộc sống ở thảo nguyên vậy.
Hầu Tử ngồi ở bờ tường, bê bát cháo nhỏ giọng giới thiệu cho Tôn Thất Chỉ: - Trong nhà lúc nào cũng như vậy đấy, nhốn nháo một chút, lâu rồi sẽ không thấy lạ nữa, kia là Hoa Nương phu nhân, thân phận trong nhà rất đặc biệt, tính là tỷ tỷ của thiếu gia cũng được, phu nhân có một cái thanh lâu tên là Linh Tê Các, tối nay ta dẫn mọi người tới một chuyến, nhưng lén lút đi thôi, đừng để thiếu phu nhân phát hiện, thiếu phu nhân không thích nơi đó đâu, cũng không muốn ai biết nhà ta có phần ở đó...
Có mấy nông phu tráng kiện đi chân đất đội nón lá vào nhà, nha hoàn lập tức bê thức ăn lên cho họ, mấy người đó vỗ vai Vân Tranh, chẳng hề câu nệ ngồi xuống ăn uống.
- Đó là tộc nhân của thiếu gia, người Đậu Sa trại, cuộc sống nơi đó càng thanh nhàn, ở cả đời cũng không chán.
Hàm Ngưu đã ăn xong rồi, chùi mép rồi lớn tiếng gọi Lão Liêu cho hắn tiền, thật nhiều tiền, hắn muốn mời Tôn Thất Chỉ và Lãng Lý Cách vào thành chơi.
Lão Liêu thuận tay ném cho một cái túi vải, Hàm Ngưu mở ra xem tức thì mặt mày hớn hở, bên trong không chỉ có tiền đồng mà có cả bạc vụn, chuẩn bị lên đường thì Ngỗi Minh nghe thấy họ đi chơi cũng dẫn nha hoàn tới đòi theo, Hàm Ngưu sảng khoái nhận lời, còn Hầu Tử mặt nhăn như khỉ ăn ớt, thế này thì làm sao tới Linh Tê Các được.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2