Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Kiều Kiều Sư Nương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 191: Đàm Uyển Phượng Bi Thảm(2)
(TD team Thuần Khiết team)
Lăng lão đại cười nói:” Hoa Sơn đại sư tỷ đột nhiên mất tích, tin tức này đã truyền khắp giang hồ rồi,theo tin tức thì Đàm nử hiệp bị một dâm tặc thiếu niên bắt, sau lại không biết tung tích, nghe nói sau đó ở một căn nhà gần đó phát hiện một ít dấu vết. Tại hiện trường để lại không ít vết máu cùng với tóc của nữ nhân, ngoài ra còn có dâm mao.”
Lăng Phong nói tới đây liền nhìn xuống Đàm Uyển Phượng, chỉ thấy nàng khuôn mặt giận đến đỏ lên, hai tay nắm chặt lại
Lăng Phong đắc ý tiếp tục nói:” Đàm nữ hiệp hẳn là bị người nọ đánh lén sau đó bắt về gian dâm, mà ngươi kia rất có thể chính là Hấp tinh dâm ma nổi danh tại giang hồ, đã có không ít nữ hiệp võ công cao cường bị hắn gian dâm mà chết. Trước đó không lâu Triệu Phi Yến cũng bị hắn bắt được, gian dâm, cuối cùng bị hấp công biến thành một cái thây khô, vô cùng thê thảm”
Đàm Uyển Phượng nghe xong bất giác bi thống, thầm trách vận mệnh đen đủi.
Lăng Phong dừng một chút, nhìn Ngọc Nữ kiếm nói:” Thanh kiếm này mũi kiến bị người ta dùng tuyệt thế nội lực đem vỏ kiếm bóp lại, nhưng chuôi kiếm vẫn có hai chữ Ngọc Nữ”. Sau đó hắn lại cầm đôi giày của nàng lên, nói:” Đôi giày này phía dưới còn thêu hai chữ Hoa Sơn, xem ra các hạ chỉ có thể là Hoa Sơn Ngọc Nữ Đàm Uyển Phượng”
Đàm Uyển Phượng trấn định tinh thần, ngước lên nói:” Tại hạ chính là Hoa Sơn Đàm Uyển Phượng, ngươi đem ta vây khốn ở chỗ này rốt cuộc là có ý gì?”
Lăng Phong vẻ mặt liền đắc ý cười nói:” Nữ hiệp hiện giờ muốn chạy thoát khỏi bàn tay của dâm ma, nhưng nội lực đã mất hết, cho dù trở lại giang hồ thì cũng không còn mặt mũi gặp người khác, dù sao việc Hoa Sơn Ngọc Nữ bị vũ nhục như vậy thật sự là làm nhục thanh danh phái Hoa Sơn, không bằng nữ hiệp ở lại nhà ta mà ẩn cư, thế nào?”
Đàm Uyển Phượng cười lạnh nói:” Ngươi đừng hòng”
Lăng Phong sắc mặt trầm xuống, nói:” Ngươi đừng sính cường, hiện giờ ngươi rơi vào trong tay ta, sống chết cũng là do ta quyết định, ngươi còn trẻ, lớn lên lại xinh đẹp động lòng người, như vậy chết đi không phải là rất đáng tiếc sao?”
“Không cần nhiều lời, tâm ý ta đã quyết, ngươi giết ta đi!”
Đàm Uyển Phượng không chút nào yếu thế quả quyết từ chối Lăng Phong
“Hắc hắc, ngươi muốn chết? Nào dễ dàng như vậy, ta sẽ làm cho ngươi sống không bằng chết, cho Hoa Sơn Ngọc Nữ nếm thử mùi vị làm một con chó cái dâm dục “. Lăng Phong nói xong liền mạnh mẽ nhào đến nắm lấy áo nàng dùng sức xé ra “Xẹt” một tiếng, bạch y bị xé rách làm hai, lộ ra áo lót màu đỏ bên trong.
Đàm Uyển Phượng cũng là sớm đã chuẩn bị, hai tay đột nhiên sử chiêu “Song long thổ châu” hướng thẳng đến hai mắt Lăng lão đại mà đánh tới, phía dưới một cước đá thẳng vào chỗ hiểm của hắn, nàng cũng hiểu nội lực không còn không đủ để gây thương tổn cho hắn, chỉ có thể đối với các địa phương yếu nhất mà xuống tay
Nhưng Lăng Phong như thế nào lại không đề phòng? Hắn hai tay liền chuyển, đem hai mảnh áo của nàng trói chặt hai tay, mà phía dưới thì lại để mặc cho nàng đá tới
“A” một tiếng hét thảm trong nhà truyền ra, mà người kêu thảm thiết cũng chính là Đàm Uyển Phượng. Dù cho một cước kia nàng đã tụ lực nhưng giống như là đá vào một khối đá cứng rắn, mu bàn chân đau đến run rẩy. Lập tức Lăng Phong đem hai chân nàng tách ra, đem trường thương đặt trước tiên động
Do Lăng Phong công lực cường đại, giống như có kim cương hộ thể, Đàm Uyển Phượng chân không đá vào tự nhiên không mảy may làm hắn bị thương
“Không cho ngươi nếm mùi đâu khổ ngươi còn không chịu, này thì chó mẹ dâm dục”
Lăng Phong hưng phấn gầm rú, thô bạo xé trang phục nàng xuống đến eo, sau đó đem 2 mảnh trang phục trói hai tay Đàm Uyển Phượng ra sau lưng
Đám người Đại Hoàng cũng tiến vào giữ lấy hai bên Đàm Uyển Phượng, Lăng Phong đôt nhiên đưa tay bứt dây lưng nàng đứt ra làm hai, tiếp theo đem váy nàng vén lên lộ ra ngọc đồn trắng như tuyết
“A” Đàm Uyển Phượng thấy quần lót đột nhiên bị lột xuống, lập tức nhục nhã gào thét, nhưng không lâu sau áo lót cũng bị cởi ra, rốt cuộc những đường cong mê người cũng đã phơi bày hết cả. Song phong ngạo nhân như ẩn như hiện, ngọc thố nhỏ trơn thon dài, mượt mà tuyệt đẹp, eo nhỏ, ngọc đồn tròn trịa đàn hồi. Một thân thể toàn mỹ hiện ra trước mắt bọn vô lại, Lăng Phong không kiềm được, quần lót giống như muốn nổ tung ra.
“A! Bọn súc sinh các ngươi mau dừng tay a!” Đàm Uyển Phượng liên tục phản kháng, nhưng nàng hai bên bị chế trụ, lấy gì mà đứng lên?
Lăng Phong đem quần cởi ra, trường thương bung vô cùng uy mãnh, không giống như cái của một lão già sáu mươi tuổi. Đương nhiên nơi này chỉ nó một mình Đàm Uyển Phượng nghĩ rằng Lăng Phong, cũng chính là Lăng lão đại, đã sáu mươi tuổi.
Lập tức Đàm Uyển phượng cảm thấy một cây đuốc lửa thô bạo đâm sâu vào âm động mình, hai chân nàng đột nhiên mềm ra
“A! Không muốn”
Trường thương lại một lần nữa kích thẳng tận vào hoa tâm của nàng, nàng liên tục hét lên, đau đớn lại bạo phát liên tục. nàng bắt đầu kịch liệt giãy giụa, nhưng mà thân thể bị người ta ấn xuống, hai chân cũng bị hai bàn tay to dùng sức chế ngự.
“Chó mẹ, không thể tưởng được ngươi lúc này còn có thể chống cự. Tên thiếu niên kia có phải hay không cũng rất thích ngươi như vậy a? Nhìn xem ta có thể hay không thỏa mãn ngươi?” Lăng Phong có thể cảm thấy sự chống cự của nàng làm cho hắn thập phần hưng phấn, hắn dùng hai tay hung hăng bóp mạnh song phong mềm mại của nàng, không ngừng điên cường nắn bóp
“A! Ta thế tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các nguơi”
Bầu ngực mềm mại mẫn cảm bị dày vò tàn bạo khiến Đàm Uyển Phượng cơ hồ mất đi sức lực phản kháng, nhưng nàng vẫn không chịu thua lớn tiếng la mắng.
“Chó mẹ, mắng thật là tốt a, tiếp tục mắng lớn hơn nữa đi! Ha ha!”
Lăng Phong hưng phấn nắn bóp vuốt ve song phong to lớn của nàng, cười thỏa mãn nói. Hắn cảm thấy sự chống cự dần dần yếu ớt, liền vui vẻ, càng dụng lực thốc mạnh trường thương vào âm động.
Cố gắng toàn lực cuối cùng vẫn lọt vào tay dâm đồ khiến cho Đàm Uyển Phượng cảm thấy vô cùng nhục nhã, nhưng nàng vẫn như cũ trấn định tinh thần không để dục vọng nuốt lấy.
Đàm Uyển Phượng cảm thấy một trận mãnh liệt khoái cảm cùng với đau đớn, dần dần, nàng không còn kiếm chế nổi nữa. Lăng Phong mãnh liệt cuồng bạo trùng kích vào tận sâu trong hoa tâm nàng, làm cho nàng có cảm giác như có từng luồng nhiệt lưu tiến vào, kích động khiến cho cả ngươi nàng run rẩy.
Lăng Phong sau khi phún xuất liền đứng lên đi ra, sau đó hắn lại dịch dung thành Đại Hoàng, còn Đại Hoàng tất nhiên dịch dung thế chỗ Lăng lão đại. Hắn dưới thân phận Đại Hoàng lại bổ nhào vào thân thể Đàm Uyển Phượng. Đàm Uyển Phượng rốt cuộc cũng không kiếm chế được nữa, thân thể nàng sau khi trải qua một thời gian bị tên thiếu niên gian dâm đã trở nên vô cùng mẫn cảm, tay trí bị dục vọng cắn nuốt, toàn tâm toàn ý kẹp chặt lấy Lăng Phong, dâm thủy cũng như song biển trào ra ngoài
Lăng Phong sau mỗi lần gào thét phút xuất vào trong cơ thể của Đàm Uyển Phượng lại tiếp tục thay thế cho người khác, tất nhiên vẫn là hắn dịch dung thành. Bây giờ Đàm Uyển Phượng đã vô lực kháng cự, ngay cã khí lực chửi mắng cũng không còn!
Giờ phút này thân thể trắng như ngọc của nàng đã bị Lăng Phong biến thành một bộ dáng dâm đãng, âm động bị thúc đến sưng đỏ lên, những giọt máu quyện vào dâm thủy cùng tinh dịch nồng đặc theo mép động chảy xuống, đem hạ thân nàng biến thành một mảng ướt đẫm. Song phong thì bị Lăng Phong thô bạo nắn bóp, trên đó hằn kín dấu tay, hai nhũ hoa thì bị cắn đến sưng lên, miệng vận không ngừng rên rỉ.
Lăng Phong phân diễn thành một nhóm vô lại đem nàng biến thành một công cụ tiết dục làm cho Đàm Uyển Phượng cảm thấy thật sự quá tàn khốc, dù vẫn không khuất phục nhưng chung quy do bị tra tấn liên lục nên thần trí đã mất đi sự tỉnh táo vốn có
Đàm Uyển Phượng không nhớ rõ mình đã bị cuồng bạo bao nhiêu lần, nàng chỉ cảm thấy lại nó một cây trường thương nóng bỏng đâm thẳng vào âm động mình, như muốn đâm nát cả bông hoa.
“Chó mẹ” Lăng Phong như cũ vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn, nâng mặt nàng lên, đem trường thương cắm vào miệng nàng mà phún xuất
“A..”. Đàm Uyển Phượng ra sức giãy giụa muốn đứng lên, nhưng làm sao có thể thoát khỏi sự trói buột? Nàng cảm thấy có điểm hối hận, hối hận vì không biết tự kiềm chế mà trốn ra khỏi khách sạn. Mặc dù ở lại sẽ bị tên thiếu niên ác ma kia dày vò, nhưng ít ra chỉ có một người, hơn nữa tên thiếu niên kia không có biến thái như bọn người này, hắn ôn nhu thậm chí có chút mê luyến. Chính là tất cả đã quá trễ rồi, Đàm Uyển Phượng hiện tại cảm thấy không còn một chút hi vọng nào
Lăng Phong nhìn thấy Đàm Uyển Phượng bị ngược đãi tàn khốc đến nổi thần tình không còn cảm giác, trong lòng kì thật cũng không chịu nổi, hắn cũng có chút mềm lòng hỏi
“Thế nào à? Đàm nữ hiệp, vui vẻ không? Nghĩ thông suốt chưa? Muốn hay không nghe lời? Nếu không chúng ta sẽ mỗi ngày tiếp tục chơi nàng như vậy, đến khi nào chơi chết ngươi mới thôi, ngươi đời này coi như xong rồi”
Đàm Uyển Phượng thở hổn hển cố gắng hé miệng nói:” Ngươi đừng có nằm mơ”
“Hảo, hảo, không hổ danh là nữ trung hào kiệt, ta bội phục, bất quá do cố chấp mà ngươi sẽ càng thêm khổ”
Nói xong, Lăng Phong lại luân phiên dịch dung thành người khác cưỡi lên nàng. Đàm Uyển Phượng cảm thấy vô cùng bi phẫn cùng sỉ nhục, chính là bị người khác cưỡi nhưng lại không thể phản kháng chỉ còn biết gào thét! Dần dần từ gào thét biến thành tiếng rên rỉ cùng thở gấp
Đàm Uyển Phượng dần cảm thấy mê muội, luôn tự nhủ không để mất mặt nhưng lại cảm thấy hưng phấn không thôi, nàng luôn tuyệt vọng cùng bi ai, một tia tự tôn cuối cùng cũng biến mất rồi
Nàng thật sự muốn chết đi, hiện tại chỉ hi vọng mọi chuyện hết thảy đều là một tràng ác mộng, hi vọng nhanh tỉnh lại để chấm dứt cơn ác mộng này
Không biết qua bao nhiêu thời gian, cũng không biết là bao nhiêu ngày, Lăng Phong cơ hồ mỗi ngày đều dịch dung thành một người khác cưỡng bức nàng. Đàm Uyển Phượng mỗi ngày đều bị cuồng bạo đến sống không bằng chết, dần dần nàng không còn chửi mắng nữa, đối với loại ô nhục này nàng bắt đầu có sự sợ hãi. Lăng Phong chính là vì thế mà mừng rỡ, cho rằng tinh thần nàng đã dần dần mềm hóa
Thế nhưng một ngày, Đàm Uyển Phượng lại phản kháng. Chính là lúc này Lăng Phong không muốn làm thái quá, hắn có ý định tha cho nàng, thấy nàng như vậy thì hắn lại một lần nữa vô tình lãnh khốc
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Kiều Kiều Sư Nương
Thanh Trà Đạm Phạn
Kiều Kiều Sư Nương - Thanh Trà Đạm Phạn
https://isach.info/story.php?story=kieu_kieu_su_nuong__thanh_tra_dam_phan