Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Giới Hoàng Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 101.3
B
uổi sáng là khoản thời gian mà Vô tình cốc xinh đẹp nhất.
Những giọt sương trong suốt đọng ở trên cành lá, ánh nắng sớm xuyên thấu tầng tầng khe hở, chiếu xạ lên giọt sương, nhẹ nhàng đung đưa phát ra tia sáng rạng rỡ động, như thủy tinh chói mắt nhất quý giá nhất.
Hoa cỏ ẩm ướt, ở trong gió nhẹ nhàng chập chờn, hoa đào bay lả tả rơi xuống, đầy cả mặt đất.
Chim tước bay xuyên qua những đám mây, thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu thanh thúy dễ nghe.
Toàn bộ buổi sáng rất là ấm áp mỹ lệ, thế nhưng sự yên lặng này lại bị một tiếng tiếng thét chói tai đột ngột cắt đứt phần tuyệt đẹp của quang cảnh, mấy con chim tước hoảng sợ phành phạch vỗ cánh bay đi, những giọt sương đọng trên cành lá cũng run rẫy rơi đầy trên đất.
Trong sơn cốc tất cả mọi người đều bị đánh thức, tiếp theo mọi người làm như không nghe không biết gì, tiếp tục làm chuyện mà mình đang làm.
Trong phòng, Mạc Sầu xoa xoa ánh mắt, chỉ thấy tiểu thư tóc tai bù xù, vẻ mặt dữ tợn đang bóp cổ tiểu thư nhỏ, thần tình làm cho người ta sợ hãi cực kỳ, Mạc Sầu nhảy dựng lên, trước tiên từ trong tay của tiểu thư cướp lại đứa bé kia, chỉ thấy tên kia đã thở hổn hển, cố gắng hớp nhiều không khí, Mạc Sầu yêu thương vỗ lưng của nàng, thật vất vả mới làm cho nàng thở đều lại, thì oa một tiếng khóc nức nở.
“Tiểu thư, người điên rồi, đây chính là hài tử của ngươi?”
“Con của ta, nếu không phải nàng, ta phải ở chỗ này sao? Kiều Nam, ngươi đúng là âm hồn bất tán, sao vẫn bám theo ta, ” Thanh Dao hoàn toàn mất đi thái độ bình tĩnh, tức giận rống lên, đứa bé kia vốn có ủy khuất đang khóc trong nháy mắt liền mở to mắt, tiếng khóc đột nhiên ngừng lại, một giọt nước mắt lớn còn đọng ở trên đuôi mắt, nhưng đã nhu thuận tự động im lặng.
Nàng là bằng hữu tốt của Tô Trần, sao lại không biết bản tính của nàng, nàng đã bắt đầu lâm vào điên cuồng, nếu như còn dám chọc nàng, xác định vững chắc là sẽ bị diệt, vì thế vẫn là ngoan một chút mới tốt.
Bất quá nàng không nghĩ tới cơn tức của Tô Trần còn quá lớn đến như vậy, từ kiếp trước kéo dài đến kiếp này.
Nàng chỉ muốn nhìn nàng ta sống có tốt hay không mà thôi, lại quên mất, nàng ấy nhất định còn ghi hận nàng, sớm biết rằng như thế, sẽ giả bộ không nhận ra nàng ta là được rồi, nhưng bây giờ không thể nào giả bộ nữa, nói không chừng nàng ta giận lên trực tiếp đem nàng quăng cho chết đuối, xem ra chính mình vẫn nên đi theo vị tỷ tỷ trước mặt quan trọng hơn.
Kiều Nam phiết miệng, nhìn Mạc Sầu, khuôn mặt nhỏ nhắn càng phát ra điềm đạm đáng yêu, Mạc Sầu trong lòng yêu thương đồng thời cũng cảm giác có sự khác thường, vẫn cảm thấy nha đầu kia giống như đang lợi dụng nàng vậy.
“Tiểu thư, người nói cái gì đó? Ta nghe không hiểu.”
Mạc Sầu nghiêm túc nhìn qua, nhìn tiểu thư từ trên xuống dưới, để xác định tiểu thư có phải bị điên rồi hay không, bằng không vì sao tỉnh lại, biến thành như vậy chứ?
Mộc Thanh Dao sắc mặt lãnh chìm, dùng sức thở dốc, hơn nửa ngày mới bình tĩnh lại một ít, thế nhưng trong lòng vẫn đang phiền muộn bất an, nàng rất thích đứa bé này, vẫn mong mỏi nàng ta sinh ra, thế nhưng nằm mơ cũng không nghĩ tới, nàng không sinh ra một tiểu gia hỏa tri kỷ, lại sinh ra một oan gia đối đầu, hiện tại nàng thật hối hận, vì sao lúc trước không động thai khí mạnh một chút, nói không chừng có thể đem nàng bỏ luôn, đỡ phải làm cho chính mình tức chết.
Hơn nữa Mạc Sầu căn bản không hiểu nàng tức cái gì, nàng cũng không thể nói rõ cho nàng ấy biết, nếu quả thật nói ra, chỉ sợ hù chết nàng ta, nghĩ vậy, liền phất phất tay, mệt mỏi rã rời mở miệng.
“Nói chung ta không muốn nhìn thấy nó, ngươi đem nó ôm xa một chút, mắt không gặp thì lòng không phiền.”
Đứa bé vừa mới sinh xong, cứ như vậy bị Thanh Dao vứt bỏ, Mạc Sầu tuy rằng yêu thương, nhưng cũng không có biện pháp thuyết phục tiểu thư, tiểu thư dường cùng đứa bé này có cừu oán với nhau vậy, nếu như nàng còn nói nhiều thêm một câu nữa, chỉ sợ nàng ấy lại nhào tới.
“Hài tử đáng thương, ” Mạc Sầu thở dài làm bộ làm tịch, nghĩ sẽ khiến cho mẫu tính trong lòng tiểu thư phát sinh, đáng tiếc tiểu thư làm như không nghe thấy, hướng về trên giường nằm quay lưng lại, tiếp tục ngủ, vừa mới sinh xong thân thể rất suy yếu, hơn nữa vừa rống giận, nên nàng vừa nằm xuống thì đã ngủ.
Nên đứa bé vừa sinh tạm thời đi theo Mạc Sầu.
Nàng mặc dù còn nhỏ, thế nhưng rất yên tĩnh, phần lớn thời gian chỉ ngủ, cũng phù hợp đặc thù của một mới đứa trẻ con, thế nhưng lúc nàng tỉnh, liền mở một đôi mắt to, yên tĩnh ngoan ngoãn nằm ở trong vòng tay của nàng, lúc này Mạc Sầu có cảm giác nàng ta không giống một đứa con nít, quá mức yên tĩnh, mâu quang kia giống như bảo thạch rực rỡ, tản mát ra ánh sáng quỷ dị.
Bất quá ngoại trừ những điều quái dị đó, thì cũng không có gì khác. Mạc Sầu lúc ban đầu khiếp sợ nhưng càng về sau lại càng thản nhiên.
Hai ba ngày sau, tiểu thư bắt đầu có sữa, vẫn than phiền là khó chịu, nàng mở miệng kiến nghị cho tiểu bảo bảo bú, tiểu thư lập tức thay đổi sắc mặt, hù doạ nàng một chữ cũng không dám nhiều lời, thật không biết tiểu thư cùng tiểu oa nhi có thâm cừu đại hận gì, đây chính là một miếng thịt trên người nàng rơi xuống a.
Nếu không thể bú sữa, chỉ phải nghiền các loại bột gạo để đút cho trẻ nhỏ ăn, bất quá nàng ta quả thật cũng không làm ầm ĩ, đút cái gì thì ăn cái đó, ăn xong rồi ngủ, ngủ xong rồi ăn, sau đó yên tĩnh nghe mấy người lớn các nàng nói chuyện, sau tám đến mười ngày, hình dáng đã thay đổi hoàn toàn, đã không nhiều nếp nhăn như lúc mới sinh, cũng không nhỏ bé nữa, làn da ửng hồng rất đẹp, lông mi hẹp dài, ánh mắt phượng, quả nhiên lớn lên không giống tiểu thư, lại giống hoàng thượng như được từ khuôn mẫu đúc ra
Mạc Sầu cùng Mạc Ưu nhìn xong thở dài, sao lại không giống tiểu thư, trái lại giống hoàng thượng, thật là đủ làm cho người ta phiền muộn…
Mười ngày sau, Mộc Thanh Dao bỗng nhiên cười dịu dàng mở miệng.
“Mạc Sầu, đem cục cưng ôm tới đây.”
Cái vẻ mặt kia, cái động tác kia, rõ ràng là lòng tốt của chó sói mà, thế nhưng đứa nhỏ là của nàng ấy, làm nô tỳ, nàng đương nhiên không dám nói thêm cái gì, kinh hãi đảm chiến đem tiểu bảo bối phấn hồng đáng yêu đưa tới bên cạnh chủ tử.
Mộc Thanh Dao cách mười ngày sau mới nhìn con của mình, trong lòng chấn động một cái, cuối cùng vẫn còn có chút yêu thương, tuy rằng bên trong nàng linh hồn là Kiều Nam, nhưng nàng ta đúng là do mình sanh ra, thấy nàng lớn lên phấn nộn đáng yêu như vậy, làm mẫu thân sao có thể tàn ác mà ra tay hạ thủ được, hùm dữ không ăn thịt con.
Nhưng nghĩ đến mình hôm nay sở dĩ ở chỗ này, đều là do Kiều Nam làm hại, đáy lòng lại không cam nguyện, nên mặc dù không thương tổn nàng ta, cũng đừng làm cho nàng ra sống thoải mái như vậy, Mộc Thanh Dao nghĩ thông suốt, mặt mày đều có ý cười, khóe môi càng hiện lên sự âm trầm rạng rỡ, quay đầu nhìn về phía Mạc Sầu.
“Gần nhất, ngươi cho nàng ăn cái gì?”
“Bẩm tiểu thư, đa số là bột gạo nhuyễn, tiểu thư nhỏ ăn cũng rất quen, tiểu thư không cần phải lo lắng.”
“Ừ, vậy thì đâu có dinh dưỡng gì? Ta nghĩ qua, nếu ta không thể cho bú, cũng nên tìm một chút gì đó có dinh dưỡng cho đứa nhỏ ăn, ” Mộc Thanh Dao nói đến đây, khuôn mặt dễ nhìn ngẩng ra, nghiêm túc suy nghĩ một chút, cuối cùng mở miệng.
“Như vậy đi, sau này một ngày ba bữa đút cho nàng uống sữa dê đi.”
“Sữa dê?” Mạc Sầu ngây ngẩn cả người, sữa dê rất tanh, tiểu bảo bảo uống được sao? Mà thêm một người khác càng ngây dại nữa, chính là Kiều Nam đang yên lặng, lúc này nàng da đầu tê dại, khóc không ra nước mắt, ô ô, xem ra nàng ta cố tình chơi nàng mà, nàng không uống sữa dê a, kiếp trước nàng chỉ uống một ngụm đã ói, nàng ta biết rất rõ ràng, bây giờ lại cho nàng uống sữa dê, nàng không uống.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Giới Hoàng Hậu
Ngô Tiếu Tiếu
Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu
https://isach.info/story.php?story=thien_gioi_hoang_hau__ngo_tieu_tieu