Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Gia Đinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 283: Tú Bà Thiện Lương Bậc Nhất Thiên Hạ
T
rần Tiểu Cửu vội vàng sửa miệng cười:
- Nhị tiểu thư, ta có chút nói sai, ngươi như thế nào có thể cùng đám người này so sánh được? Các nàng cả ngày chỉ biết đàn ca xướng hát, khoe khoang quyến rũ để câu dẫn nam nhân, so sánh với người gánh vác việc lớn, chấp chưởng đại quyền như nhị tiểu thư, thật giống như con kiến nhỏ bé a, chậc chậc... Tuy nhiên nhị tiểu thư, nàng biết đàn ca xướng hát sao? Này mấy cửa công phu, thật đúng là không tốt!
Chu Mị Nhi rốt cục nhẫn chịu không nổi sự châm chọc khiêu khích của Trần Tiểu Cửu, tiến lên nhéo lỗ tai hắn, giận dữ nói:
- Ta lại không cần lấy lòng bọn xú nam nhân các ngươi, học đàn ca hát xướng để làm gì? Thật ra ta muốn nói chuyện đứng đắn với ngươi, ngươi lại cứ muốn đem ta hướng về cống ngầm nước dơ, dâm tặc chính là dâm tặc, quả nhiên không chút hảo tâm!
Trần Tiểu Cửu cười nhếch miệng hì hì nói:
- Nhị tiểu thư, bản dâm tặc hiện tại che miệng lại, chỉ một mực nghe nhị tiểu thư người nói chuyện!
Nói xong liền dùng bàn tay to đem miệng che lại, bộ dáng xem ra thật là quái dị.
- Ngươi lại tác quái...
Chu Mị Nhi bật cười, lườm hắn một cái, lại nghiêm trang nói:
- Ta tuy rằng nghĩ đến cho ngươi đi gặp mấy vị tài tử này mà nhận lỗi, nhưng lại j gat đi!
- Vì sao?
Trần Tiểu Cửu vui cười nói.
- Thứ nhất, ngươi là người phóng đãng bất kham, bướng bỉnh bất tuân, sao có thể cam tâm tình nguyện chịu nhận lỗi với bọn kia được? Dưa hái xanh không ngọt, bổn tiểu thư làm sao có thể không biết tâm tư của ngươi?
- Thứ hai, cho dù ngươi nguyện ý chịu nhận lỗi, nhưng kể từ đó, há chẳng phải Chu gia công nhận đã đem ngươi giấu ở trong nhà, khinh thường mượn cớ không gặp lại bọn chúng? Ta không có ngốc như vậy đâu!
- Thứ ba, ngươi là phu xe của Chu Mị Nhi ta, hừ... phu xe của ta sao có thể để người khác ức hiếp? Điều này khác nào khi dễ bổn tiểu thư sao? Ta há dễ đối phó như vậy?
- Cao, thật sự là cao!
Trần Tiểu Cửu nghe nói lời ấy, trong lòng không khỏi đối với vẻ mềm yếu nhu nhược của Chu Mị Nhi mà tán thưởng không ngừng, có thể đem bản chất chuyện này xem xét rõ ràng như vậy, cũng thật là có chút bản lĩnh.
Hắn hướng Chu Mị Nhi vươn ngón tay cái, vội vàng nghiêm mặt nói:
- Nhị tiểu thư, ba điều nàng nói mới thật là đa mưu túc trí, như thế bao che cho ta, thật là hợp với ý ta. Nhị tiểu thư, ta đã là phu xe của nàng, lại là ngươi tri kỷ, ta mà đi xin lỗi cái bọn tài tử chó má, chẳng phải là hạ uy phong của nàng sao? Quyết không thể thực hiện!
Chu Mị Nhi thấy Trần Tiểu Cửu làm một phen diễn xuất, trong lòng rất là kinh ngạc, thằng nhãi này ngoại trừ hao tổn tâm cơ để chiếm tiện nghi của ta, ở sau lưng lừa gạt vuốt ve châm chọc ta, chân chính tự đáy lòng phát ra lời tán thưởng như vậy, thực là gặp chuyện xé trời.
Nghĩ đến chỗ đó, nàng trong lòng không ngờ lại rất là vui vẻ, chuyện lúc trước Trần Tiểu Cửu đối với nàng khi dễ dường như chỉ trong nháy mắt liền quên sạch.
Nàng hơi có chút đỏ mặt, lắc đầu nói:
- Cái gì mà cao minh? Ta tuy rằng phủ quyết loại quyết đoán sai lầm này, lại nghĩ không ra biện pháp giải quyết chuyện này cho thật tốt, một khi xử lý không tốt chuyện này, đối với việc kinh doanh sau này của Chu gia sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều.
Trần Tiểu Cửu cười thần bí:
- Nhị tiểu thư, thật sự trọng yếu như vậy sao?
Chu Mị Nhi thấy Trần Tiểu Cửu kia diễn xuất bộ dạng sâu xa khó hiểu, trong lòng chợt động, vội thân thiết hỏi:
- Đồ phóng đãng, ngươi có biện pháp gì không?
Trần Tiểu Cửu cười nói:
- Đêm đã khuya, nghĩ đến nhị tiểu thư cũng muốn nghỉ ngơi, việc này ngày mai hãy nói!
Chu Mị Nhi gấp rút dậm chân tiến lên bắt lấy cánh tay hắn, giận dữ nói:
- Đồ phóng đãng, ngươi tháo gỡ cái hút mắt này đã, chuyện này không giải quyết, ta sao có thể ngủ được, hiện tại liền nói với ta đi!
- Nhị tiểu thư như thế nào lại đối với ta động tay động chân? Cái này cũng không phải là thói quen tốt!
Trần Tiểu Cửu nhân cơ hội bắt lấy bàn tay của nàng lại thưởng thức, trong miệng hoa hoa nói:
- Đồ phóng đãng có chút khát nước, đợi ta trở về tìm nước uống, sẽ cùng nhị tiểu thư nghiên cứu thảo luận!
Hắn liền co người lại muốn thoát ra ngoài.
- Đồ phóng đãng, chớ đi!
Chu Mị Nhi trong lòng quýnh lên, lôi kéo hắn ngồi ở trên ghế, vẻ mặt đỏ bừng nói:
- Ngươi thể diện to lớn, bổn tiểu thư sẽ tự mình pha trà mời ngươi!
Nàng mỉm cười cười, xoay người lượn lờ yểu điệu đi ra ngoài. Một lúc sau, đang khi Trần Tiểu Cửu kinh ngạc, đã thấy Chu Mị Nhi vẻ mặt thẹn thùng, thong thả tiến đến, trong tay nàng mùi trà thơm phảng phất bốn phía.
Nàng đi đến Trần Tiểu Cửu trước mặt, khuôn mặt đẹp đẽ có chút không cam, thẹn thùng, cắn môi, suy nghĩ một lúc lâu:
- Đồ phóng đãng, bổn tiểu thư tự mình châm trà cho ngươi! Ngươi đã thoả mãn chưa?
Trần Tiểu Cửu nhìn Chu Mị Nhi kia bộ dáng tiểu nữ nhân hờn dỗi, tâm tình ngứa ngáy khó gãi, lại rất là cảm động. Hắn vội vàng đứng lên, hai tay tiếp nhận hương trà, trong miệng thở dài:
- Đa tạ nhị tiểu thư, nếu ta đoán không lầm, nhị tiểu thư ngoại trừ cam tâm tình nguyện kính trà bên ngoài, liền không còn có bất cứ kẻ nào hưởng thụ vinh quang đặc biệt như thế!
Chu Mị Nhi đôi mắt quyến rũ nhướng lên, lắc lắc thân mình, thấp giọng nói nhỏ nói:
- Ngươi đoán đúng!
Trần Tiểu Cửu cười ha ha, một loại thắng lợi khoái trá trước nay chưa có nảy lên trái tim, hắn ngửa đầu liền đem hương trà uống một hơi cạn sạch, cảm nhận hương vị, lắc đầu ra vẻ đau khổ nói:
- Trà đặc quá, thật là đắng...
Chu Mị Nhi vươn cánh tay, làm bộ muốn đánh, Trần Tiểu Cửu đồng loạt ôm cánh tay của nàng, thõa mãn miệng đầy thâm ý nói:
- Đắng ở miệng, lại ngọt ở trong lòng...
Chu Mị Nhi nghe vậy như bị kiềm hãm, con mắt sáng lấp lánh nhìn Trần Tiểu Cửu, ánh mắt kỳ lạ, hơi có chút bối rối. Nàng ngăn không được, vội cúi thấp đầu xuống, nhắm chặt con mắt sáng, trốn tránh ánh mắt hắn.
Trần Tiểu Cửu rất muốn nhân cơ hội này, được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, chiếm chút tiện nghi trên thân nàng, nhưng cảm nhận được chén trà ấm áp trong tay, liền không nỡ... nhẫn tâm hạ độc thủ như vậy nữa.
Hắn xoay vài bước, tự tin tràn đầy nói:
- Muốn giải nguy cơ này, chịu nhận lỗi là hạ sách, quyết không thể dùng!
- Bọn tài tử giai nhân này, đơn giản chỉ là những truy tinh tộc (fan hâm mộ) khờ dại lãng mạn, không có tâm cơ gì. Chỉ cần thần tượng ta, cho bọn hắn một chút tiểu lễ vật, bọn này sẽ hóa lửa giận thành vui sướng, cam tâm tình nguyện cho ta sử dụng!
Chu Mị Nhi nghe không rõ, nhướn mày, hạ giọng nói:
- Truy tinh tộc? Thần tượng? Đây đều là cái gì vậy?
Trần Tiểu Cửu tà ác nói:
- Nói đơn giản, bọn tài tử này đối với ta là loại tình cảm, giống như ta đồi với hoa khôi Túy Hương lâu. Cũng giống như ta đối với Hồng Hạnh cô nương cực kỳ thèm khát vậy. Như thân phận của nhị tiểu thư, ha hả... Là giống tú bà của Túy Hương lầu.
- Ta là người của nàng, nếu không cùng bọn chúng gặp lại, bọn tài tử này tự nhiên hận thấu xương vị tú bà này...
- Ta nhổ vào... Ai là tú bà? Ngươi cho ta đứng đắn một chút! Vừa mới nói được hai câu, liền lại như vậy không đứng đắn...
Chu Mị Nhi nghe lời ấy, tức giận bừng bừng bộc phát, bàn tay chộp lấy, túm cổ Trần Tiểu Cửu hung hăng lắc lư.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Gia Đinh
Tử Vi
Siêu Cấp Gia Đinh - Tử Vi
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_gia_dinh__tu_vi