Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 283: Tính Kế!
- T
hầy Lâm!
Vũ Linh Hà đột nhiên nghiêm túc gọi, đổi lại là một vẻ mặt mờ mịt của Lâm Hàn.
- Em nghĩ rằng chúng ta cứ tìm kiếm điều tra như vậy cũng không phải là cách! Kéo dài lâu cũng không ổn, em có một cách này, em muốn xin ý kiến của thầy!
Vũ Linh Hà hạ thấp giọng nói, cực kỳ cẩn thận nói.
Lâm Hàn thoáng chốc hứng thú, vốn dĩ hắn còn định bắt đầu từ hôm nay đi điều tra hiện trường mất tích của một vài nạn nhân để xem có manh mối gì không cơ. Dựa vào đôi mắt thần thánh cùng khả năng phân tích của không gian, có lẽ có thể lôi ra manh mối gì đó.
Tuy nhiên, hy vọng có lẽ cũng không nhiều, dù sao Lâm Hàn cũng không phải Conan, mà đám người gây án cũng không phải mấy tên hung thủ da đen đầu trọc như trong truyện!
- Nói đi!
Lâm Hàn hào hứng ra hiệu Vũ Linh Hà nói tiếp.
- Là như vậy! Nếu chúng ta nhất thời không tìm ra manh mối, vậy thì dứt khoát dụ rắn ra khỏi hang đi!
Vũ Linh Hà cẩn thận nói.
- Dụ rắn? Dụ thế nào?
Lâm Hàn tò mò hỏi.
Vũ Linh Hà hít sâu một hơi, trình bày ngắn gọn:
- Em thấy đám người Phùng Tự kia cũng không phải kẻ tốt lành gì. Bằng thái độ của hắn, em chắc đến tám phần mười tên này không bắt cóc phụ nữ thì cũng công khai cướp đoạt. Sao chúng ta không nhân cơ hội này, trừ diệt hắn, đồng thời tung ra lời ngông cuồng muốn tiêu diệt toàn bộ dâm tặc? Đến lúc đó chắc chắn đám rắn độc kia sẽ chú ý đến chúng ta, và…
Vũ Linh Hà làm thủ thế chặt xuống, lời không cần nói cũng biết.
Lâm Hàn lắc đầu:
- Nói cụ thể hơn! Kế hoạch như vậy quá lỏng lẻo!
Vũ Linh Hà gật đầu, cũng không chút nao núng nói tiếp:
- Theo Lan nhi dò xét được, Phùng Tự này là con trai của Phùng An Quỳnh, còn gọi Phùng đại gia, hội trưởng Hoàng Long Hội, dưới tay có hai ngàn người, độc chiếm cả một vùng huyện Chu Tước rộng hai trăm dặm quanh đây. Ngay cả Hạ gia tới huyện này làm ăn cũng không thể không nể mặt hắn vài phần. Kẻ này lòng dạ ác độc, bao che khuyết điểm, dẫn đến Phùng Tự từ nhỏ đã trở thành ác bá nổi danh, cường đoạt dân nữ là chuyện bình thường, làm đã không biết bao nhiêu lần. Em nghi ngờ, mấy vụ án bắt cóc gần đây cũng có bàn tay của hắn thò vào, hoặc có thể Hoàng Long Hội chính là mục tiêu chúng ta cần tìm!
- Thêm nữa, mặc dù chúng ta chú ý đến những vụ bắt cóc phụ nữ này, nhưng người trong thành lại không cho đó là chuyện to tát, thậm chí là bỏ mặc. Hành động của chúng ta có thể đưa đến nghi ngờ, nhưng chắc chắn không có gì to tát, người ta sẽ chỉ cho rằng chúng ta là phần tử phẫn thanh, không phải là từ một tổ chức có mục đích gì khác, từ đó giảm sức đề phòng của rắn độc, dụ nó ra khỏi hang!
- Ồ! Nhưng đây chỉ là kế hoạch nhằm vào tổ chức bắt cóc, còn lũ gián điệp kia thì sao? Chúng ta chưa thể chắc chắn cả hai bọn chúng là một!
Lâm Hàn vẫn mỉm cười uống hớp trà, nhưng nếu nhìn kỹ trong mắt hắn đã lóe lên nét tán thưởng.
- Không! Bọn chúng rất có thể là một! Em chắc chắn!
Lan Hồng Tuệ đột nhiên xen vào.
- Vì sao?
- Vì phụ nữ trời sinh đã có ưu thế làm gián điệp! Cái ngành nghề dơ bẩn đó… haiz!
Lan Hồng Tuệ có vẻ hồi ức lại điều gì, trong mắt tràn ngập vẻ căm ghét và phẫn hận. Lâm Hàn hiểu, trong năm năm phiêu bạt, chắc hẳn nàng đã có một chút kinh nghiệm về những “gián điệp trời sinh” đó.
- Ok! Vậy thì làm theo các em nói đi!
Lâm Hàn rất dứt khoát đồng ý. Trái lại lại làm Vũ Linh Hà sửng sốt.
- Thầy Lâm, thầy…
- Được rồi!
Lâm Hàn cười xua tay:
- Cứ làm theo ý em đi, hy vọng các em có thể thành công! Còn thầy vẫn sẽ cứ tìm hiểu theo hướng cũ, chúng ta chia ra hai phương án, như vậy sẽ có nhiều bước tiến hơn!
Lâm Hàn rất hài lòng, vô cùng hài lòng nhìn hai cô học trò của mình. Hai người có thể có được chính kiến riêng, có thể đưa ra được phương án, đó đã là một khởi đầu rất tốt! Mặc dù phương án ấy còn chưa quá hoàn hảo, nhưng như vậy là đủ rồi. May mắn thì thành công, xui xẻo thì thất bại, tất cả đều là bài học quý giá cho họ, dù sao hắn cũng còn những phương án khác có thể triển khai.
Dù cho tất cả đều thất bại cũng không sao! Lâm Hàn có không gian thôi diễn, dựa vào những manh mối lẻ tẻ từ những lần thất bại, hắn tin lúc đó mình có thể thực sự tìm ra được chân tướng!
…
- Lan nhi, nghe nói dạo gần đây huyện Chu Tước xuất hiện rất nhiều vụ án bắt cóc phụ nữ, cho đến nay cũng chưa hề có tung tích gì, rất có thể đã bị bán sang địa phương khác! Thật đáng giận!
- Đúng! Đừng để tôi biết được kẻ nào làm ra những chuyện táng tận thiên lương như vậy! Nếu không tôi chắc chắn sẽ chém hắn ra thành trăm mảnh!
Vừa lầm lũi đi lên lầu ba một lần nữa, Phùng Tự đã nghe thấy tiếng nói thanh thúy của hai nữ tử. Liếc nhìn lại, ngay lập tức hai mắt hắn sáng lên, trên này vậy mà còn có người dám ngồi lại, hơn nữa còn là hai mỹ nữ!
- Ha ha ha…, hai vị muội tử chắc hẳn mới đến huyện Chu Tước này phải không?
Ngay lập tức, Phùng Tự đã đến, đầy mặt là nụ cười chán ghét sấn tới bàn của Lâm Hàn.
Không ai thèm đáp hắn, chỉ có Vũ Linh Hà nhẹ nhàng liếc hắn một cái rồi gật đầu.
Thật đẹp.
Phùng Tự thoáng chốc nuốt nước miếng một cái, cô nàng này mặc dù còn nhỏ, nhưng phát dục cũng không tệ, toàn thân lộ ra một vẻ thủy linh thanh tú khiến người ta nhìn đã thấy thoải mái. Nhất là làn da căng mọng kia, giống như chỉ cần chạm vào cũng có thể búng ra nước, chiếm được nàng, chẳng phải sướng chết rồi sao?
- Ha ha ha… hai vị muội tử không cần lo, huyện Chu Tước này là địa bàn của ta, chỉ cần hai vị muội tử tới nhà ta làm khách, đảm bảo không có dâm tặc nào dám tới mạo phạm hai vị muội tử!
Phùng Tự cực kỳ tự tin vỗ ngực, giống như hắn vốn dĩ là chúa cứu thế vậy.
Phì…
Vũ Linh Hà nhẹ nhàng phì cười một cái, cũng không thèm nói thêm gì, lại thản nhiên tán gẫu với Lan Hồng Tuệ, thuần túy coi hắn thành không khí.
Phùng Tự xuất sư bất lợi, nhưng cũng không hề thô lỗ với hai nàng, ngược lại bắt đầu chuyển đầu mâu sang Lâm Hàn:
- Này này tên kia, có biết cản trở chỗ người khác nói chuyện là bất lịch sự không? Hôm nay ta bao trọn tầng lầu này rồi, mau biến!
Ách!
Lâm Hàn dở khóc dở cười, tên này… thật đúng là vô liêm sỉ! Rõ ràng là hắn chen mồm vào, bây giờ lại thành Lâm Hàn cản trở người khác nói chuyện. Còn nữa, Hạ tiểu thư đã nói rõ ràng không cho hắn bao lầu, vậy mà vẫn há mồm ra nói láo không biết ngượng. Người như vậy… Lâm Hàn cam bái hạ phong!
Thấy Lâm Hàn vẫn chây ỳ không biến, một tên mặt nham hiểm theo sau Phùng Tự nhanh chóng kêu gào:
- Vô liêm sỉ! Phùng công tử đã nói đến mức đó rồi mà ngươi vẫn mặt dày mày dạn ở lại hay sao? Người đâu? Còn chờ gì nữa? Ném tên khốn này ra ngoài!
Dứt lời, hai tên lực lưỡng mặt đầy dữ tợn tiến lên, một tên một bên muốn xách Lâm Hàn vứt ra ngoài cửa sổ.
Nên nhớ đây là lầu ba, cao tới gần mười mét, người bình thường ngã xuống không chết cũng trọng thương. Bọn người này đúng là đủ độc ác nha!
- Khoan đã!
Lan Hồng Tuệ lúc này cũng lên tiếng:
- Ngươi đây là đang mời người sao? Tại sao ta thấy giống cường đoạt dân nữ như vậy?
Phùng Tự đắc ý chắp tay một cái:
- Vị muội tử này nói đùa, ta có lòng tốt mời vị huynh đệ này xuống lầu ăn cơm. Nhưng hắn không chịu nể mặt nên mới có chút hiểu lầm nhỏ mà thôi!
- À!
Lan Hồng Tuệ gật đầu:
- Ta không thích cách hành xử của ngươi! Cũng sẽ không đến nhà ngươi! Mời ngươi qua chỗ khác, bọn ta muốn ăn cơm!
Phùng Tự như cười như không nhìn hai nàng, giọng nói đã dần trở nên âm trầm:
- Vậy là hai vị muội tử cũng định không nể mặt ta?
Hai nàng hời hợt gật đầu, không chút do dự.
- Ha ha! Thực lòng ta cũng chỉ vì tốt cho hai vị muội tử mà thôi! Hiện tại dâm tặc hoành hành, hai vị muội tử lại xinh đẹp như hoa, ta thấy không yên lòng a! Đại Long, Nhị Long, hộ tống hai vị muội tử, chúng ta về phủ! Ha ha…
Đây là tiết tấu muốn cướp người rồi! Đúng là đủ nhanh gọn!
Lâm Hàn cười lạnh một cái. Đám người này hùng hùng hổ hổ, nhưng cũng chỉ là một đám chó cậy gần nhà! Ngoài tên hèn mọn nham hiểm kia là Võ Tôn, còn lại cả một đám hầu hết đều là Đại Võ Sư, còn có một tên Võ Tông! Tu vi như vậy, trong mắt người thường là cường giả cao cao tại thượng, nhưng trong mắt Lâm Hàn, vẫn chỉ là con kiến mà thôi!
Quả nhiên!
Vút!
Một nhánh shuriken rời tay mà ra, như một tia chớp lao thẳng về phía Phùng Tự. Đám người xung quanh đã có đề phòng từ trước, thoáng chốc bày ra chiến trận, tên võ tôn kia cũng xung phong đi đầu, chắn trước mặt Phùng Tự.
Một lời không hợp, trực tiếp động thủ.
Hừ!
Vũ Linh Hà nhếch mép cười, hai tay hợp lại, múa lên những thủ ấn kỳ dị với tốc độ cực nhanh: Sửu – Tuất – Thìn – Tý – Tuất – Hợi – Tỵ - Dần.
Shuriken Ảnh Phân Thân chi thuật!
Nhẫn thuật cấp A tiện tay mà ra, từ một thanh shuriken, thoáng chốc không gian đã tràn ngập một màu đen nhánh sắc lạnh. Đám người Phùng Tự thoáng chốc choáng váng, ở trong cái không gian chật hẹp thế này, thuật shuriken ảnh phân thân gần như đã bao trọn mọi đường né tránh của chúng.
Chỉ trong tích tắc, tiếng kêu thảm thiết đã vang vọng cả lầu ba, ngoài Phùng Tự vì được người ngăn trước mặt mới bị thương nhẹ, còn lại đều đã trở thành con nhím, máu tươi chảy ròng ròng.
Chưa dừng lại ở đó!
Thủy Độn – Đại thác nước thuật!
Vẫn tốc độ kết ấn chỉ để lại tàn ảnh, một luồng sóng nước xối xả tuôn đến, cuốn bay đám người đang rên rỉ kia ra ngoài cửa sổ, giống như những gì bọn chúng định làm với Lâm Hàn.
Nhưng tất cả còn chưa chấm dứt.
Từ đây rơi xuống mặt đất mặc dù chắc chắn bị thương, nhưng cũng không trí mạng, đám người kia còn không sợ, nhưng một cảm giác nặng nề đột nhiên ập đến, khiến bọn chúng thoáng chốc lạnh cả sống lưng.
Thổ Độn – Trọng Lực Thuật!
Trọng lực trên người chúng thoáng chốc gia tăng gấp đôi!
Tương ứng với gia tốc rơi tự do cũng tăng lên hai lần.
Ầm!
Mười mấy âm thanh nặng nề vang lên, cả đám, ngoại từ tên Võ Tôn có thể lợi dụng khinh công tránh được nạn, còn lại đều đau khổ rên rỉ, có lẽ đã gãy không ít xương.
Nhưng, tên này cũng chẳng đứng được bao lâu, Lan Hồng Tuệ không biết từ bao giờ đã xuất hiện sau lưng hắn, một cước hung mãnh đá gãy xương sườn của tên này, khiến hắn cũng chỉ có thể bất lực ngã xuống.
Chưa đến hai phút, toàn quân bị diệt!
Lúc này, Vũ Linh Hà cũng chậm rãi đi đến trước mặt Phùng Tự, thanh katana từ từ rút ra, khiến ánh mắt hắn ngày càng trở nên khủng hoảng.
- Không! Ngươi không được giết ta! Cha ta là Phùng đại gia! Giết ta, Hoàng Long Hội sẽ không bỏ qua các ngươi!
Phùng Tự lúc này cũng hoảng rồi, cực kỳ chật vật la lên.
Quả nhiên, Vũ Linh Hà ngừng động tác rút kiếm lại, khiến hắn lại có thêm một chút tự tin, nhanh chóng thương lượng:
- Thả cho ta rời đi, ta chắc chắn sẽ bồi thường! Hai vị nữ hiệp, tin ta đi!
Người ở thế yếu, ngay lập tức cúi đầu! Mặc dù rất hèn, nhưng còn dễ thoát nạn hơn là tỏ ra nguy hiểm, đây là kinh nghiệm xương máu của giới hoàn khố, ai cũng phải biết.
Nhưng trong đầu hắn đang nghĩ trả thù hai nàng thế nào, vậy thì có trời mới biết!
- Bồi thường sao?
Vũ Linh Hà nghiêng đầu suy nghĩ:
- Ngươi bồi thường ta được cái gì?
Phùng Tự cuống cuồng:
- Kim Tiền, mỹ nữ… ách, là mỹ nam! Ây ây, cũng không phải! Nói chung là hai vị nữ hiệp có nhu cầu gì cứ nói thẳng, ta chắc chắn sẽ tìm cách thỏa mãn hai vị!
- Vậy được!
Vũ Linh Hà tủm tỉm cười:
- Dẫn ta đi gặp cha ngươi! Thứ ta muốn, có lẽ ngươi còn chưa đủ sức đáp ứng đâu!
Hai mắt Phùng Tự sáng lên, trong lòng mừng thầm! Hừ hừ… hai con tiện nhân, còn đang nghĩ cách trị hai ngươi, vậy mà lại tự lao đầu vào rọ! Tiện nghi này không chiếm, ta uổng mang họ Phùng!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới
Hóng Heart
Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới - Hóng Heart
https://isach.info/story.php?story=nhan_thuat_tra_tron_di_gioi__hong_heart