Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quỷ hô bắt quỷ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.8 - Chương 25: Kết Giới Tiến Hóa
D
ịch và biên tập: No_dance8x
(Nhóm dịch Độc Cô Thôn)
Nguồn: Tàng Thư Viện
Ngày 9 tháng 11, ngày cuối cùng ở London của bọn Vương Hủ. Cả hai bắt đầu thu dọn đồ đạc để chuẩn bị rời khỏi. Trong khi đó, phu nhân Hudson cảm thấy không nỡ để họ đi, vì không dễ gì kiếm được hai người khách trọ hào phóng và không có sở thích xấu nào.
Đến lúc chạng vạng, hai người đã chén xong bữa tối cuối cùng ở London. Miêu Gia nói:
“Còn năm tiếng đồng hồ nữa là đến mười hai giờ đêm. Chúng ta sẽ tiêu diệt Drebber rồi về nghỉ ngơi một lúc, đến sáng hẵng lên thuyền rời khỏi đất nước này.”
“Ừ.”
“Ngươi không muốn nói gì à?”
Vương Hủ trả lời mà không cần suy nghĩ:
“Ngươi cho rằng ta nên nói cái gì?”
“Quan trọng không phải là ngươi muốn nói cái gì, mà là muốn nói với ai cơ.”
“Ta hoàn toàn không biết ngươi nói đến chuyện gì.”
Miêu Gia cười nhạt rồi trở về phòng của mình. Trên đường đi, hắn nổi hứng ngâm thơ nên liền kêu ư ử:
“Hữu hoa kham chiết trực tu chiết
Mạc đãi vô hoa không chiết chi..."
(No_dance8x tạm dịch:
Nhanh tay bẻ hoa đang lúc rộ,
Chớ để tàn hoa chỉ bẻ cành.)(1)
Vương Hủ nhìn trần nhà đến ngơ ngẩn, miệng phun ra một câu:
“Nhiều chuyện.”
...
Đúng nửa đêm, Miêu Gia đứng dưới đèn đường, trên tay cầm ngọn đèn dầu màu xanh lá.
Vương Hủ từ nhà phu nhân Baxter đi ra, liếc mắt liền nhận ra gã đồng bọn rất bắt mắt của mình, bèn đi tới hỏi:
“Ngươi dùng linh thức để theo dõi ta phải không?”
Miêu Gia cười ha hả:
“Ta suy nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết ngươi đi đâu.”
Nét mặt của Vương Hủ trở nên quái lạ hết sức:
“Ngươi phải biết rằng ta chỉ đến để nói lời từ biệt với nàng ấy.”
“Ngươi… không cần giải thích với ta.”
“Vì ta thấy ánh mắt của ngươi rất hèn hạ và bỉ ổi.”
Nghe xong câu này, ánh mắt Miêu Gia càng bỉ ổi hơn nữa:
“Ta chỉ thấy hâm mộ và khó hiểu mà thôi. Trong những kinh nghiệm yêu đương vừa qua, ngươi thường đóng vai nhân vật chính được người ta theo đuổi, chẳng khác nào gã béo phì chờ đợi ở cuối dây chuyền sản xuất chocolate. Đối với một trạch nam thì đó chính là kỳ tích.”
Vương Hủ thở dài một hơi:
“Haiz, chúng ta đi thôi. Sự thật là ta chẳng có gì đáng để hâm mộ.”
Miêu Gia đi sau lưng hắn, nói tiếp:
“Cất bộ mặt đa sầu đa cảm giùm đi. Đối thủ sắp tới đây không thể chần chừ mà đánh bại được đâu. Dù vậy, ngươi phải nhớ…”
Vừa nói, Miêu Gia vừa giơ chiếc đèn màu xanh lên.
“Trong ngày sáng nhất, trong đêm tối nhất, không tội ác nào có thể trốn được...”
“Biến!”
Vương Hủ không chịu nổi việc đứng gần chiếc đèn thêm chút nào nữa. Hắn đạp mạnh xuống đất, tung người lên lớp sương mù ở trên không.
Miêu Gia mỉm cười, lẳng lặng biến mất ngay tại chỗ. Có thể thấy động tác của hai người giống hệt nhau. Song, độ thu phóng nhịp nhàng và khả năng điều chỉnh siêu thần nhập thánh khiến người ta nhìn thấy sự khác biệt như ngày với đêm chỉ trong một cú nhảy.
Miêu Gia đã nhịn quá lâu! Hắn chưa bao giờ sử dụng quá ba phần thực lực từ khi đến đây. Trước mắt, hắn sắp gặp được đối thủ mạnh. Một đối tượng mà hắn chờ đợi để giải tỏa từ bấy lâu nay.
...
Trong đêm tối, Drebber bần thần nghĩ ngợi. Hắn đã không còn nhớ rõ nhiều chuyện nữa, chỉ có bản năng giết chóc và lòng căm thù phụ nữ đang chiếm lĩnh đầu óc. Đôi lúc, hắn cảm thấy mình vẫn còn sống, lúc khác lại nhớ rõ những chuyện sau khi trở thành quỷ.
Vài tháng trước, tư tưởng và thế giới xung quanh hắn rơi vào trạng thái chồng chéo lên nhau. Hắn giết người một cách tàn nhẫn, viết thư cho cảnh sát. Khi thì giống người, khi thì giống quỷ. Chính hắn cũng không biết mục đích của mình là gì.
Bấy giờ, Drebber đã không còn là quỷ mà cũng chẳng phải là người. Hắn trở thành một thứ đáng sợ nằm ngoài sự kiểm soát của các cấp bậc trong tam giới, trở thành công cụ trong tay Thần!
Giống như “danh sách tử thần”, hắn mạnh đến mức thoát khỏi trật tự của thế giới. Ứng với điều đó, hắn không có tư tưởng của riêng mình. Hoặc chăng, hắn chẳng có lấy tính cách và suy nghĩ trọn vẹn.
Giờ đây, thứ công cụ trên đã làm xong nhiệm vụ của mình và cần phải được thải loại. Giống như một con dao mổ gỉ sét dính đầy máu tươi, khi người chủ rửa tay sạch sẽ cũng là lúc nó bị vứt đi.
Bỗng nhiên, Drebber nhìn thấy một luồng ánh sáng kỳ lạ. Đây là thứ màu sắc mà thế gian không hề có. Giữa không gian tăm tối, ánh sáng ấy hết sức chướng mắt. Đợi đến khi nguồn sáng tới gần, nó liền biến thành thứ màu xanh lá dễ gây chú ý.
“Ha ha… các ngươi… cũng không phải người bình thường.”
Drebber mỉm cười đầy hiểm ác. Trên tay hắn cũng cầm một ngọn đèn. Khi đang nói chuyện, hắn đưa ngọn đèn chiếu về phía Vương Hủ và Miêu Gia.
Trong tích tắc tiếp xúc với ánh sáng từ ngọn đèn, Vương Hủ bị mất tập trung chốc lát nhưng nhanh chóng khôi phục ý thức.
Hắn bèn hỏi nhỏ:
“Đó là cái gì vậy?”
Miêu Gia cười nói:
“Chẳng lẽ ngươi chưa bao giờ nghe nói đến ‘Đèn của Jack the Ripper’ ư? Nó là một vật phẩm đặc thù có hiệu quả như ngươi vừa thưởng thức đấy.”
“Ta chẳng thấy lợi hại gì cả?”
“Hừ! Thường thì ngươi sẽ không phản kháng được gì nếu bị hắn chiếu ánh sáng vào người. Nay, ta đã dùng ánh sáng xanh đặc thù để trung hòa nó mất rồi.”
Vương Hủ kinh ngạc thốt lên:
“Thì ra trước đây ngươi sửa lại chiếc đèn là để dành cho việc này.”
“Đương nhiên rồi, tuy khi ấy ta không biết hắn là ai nhưng vẫn thừa hiểu đặc điểm của hắn.”
Một con dao nhỏ bỗng xuất hiện trong tay Drebber.
“Các ngươi nói xong chưa? Xong rồi thì ngoan ngoãn biến thành thịt băm đi.”
Hắn tiến tới một bước thôi mà đã xuất hiện trước mặt hai người. Con dao đâm hướng vào cổ họng Miêu Gia.
“Haiz! Tốc độ quá bình thường.”
Miêu Gia hơi thất vọng. Trong mắt hắn, động tác của Drebber không khác gì đứng yên. Hắn thong thả dời một bước sang bên cạnh, dùng con dao mổ lóe ánh đỏ ở ngón giữa đâm thẳng vào tim Drebber.
“Phập!”
Ngực Drebber nát bấy. Tuy máu me chảy phùn phụt nhưng hắn ta lại tỏ ra hưng phấn.
Miêu Gia đang nghi hoặc thì chợt cảm thấy cơn đau lan ra từ bên gáy trái.
Vương Hủ đứng bên cạnh nhìn cảnh tượng trên với vẻ khiếp đảm:
“Ngươi… đang làm trò gì vậy?”
Miêu Gia ngã xuống đất, gắng sức lấy tay che miệng vết thương sau cổ, đau đớn nói:
“Đây là năng lực gì vậy? Ta đã né được rồi mà!”
Vương Hủ tức giận chửi:
“Móa, rõ ràng ngươi đứng yên không thèm nhúc nhích.”
Hắn tung người lên, chém thanh kiếm ngắn bọc lửa đen ra sau gáy Drebber.
Drebber vẫn cười điên khùng. Không cần xoay người, hắn cũng thừa biết hành động của Vương Hủ nên vung dao ngược ra sau. Con dao nhỏ chọi cứng với thanh kiếm ngắn ngay trên không.
Không thứ gì mà thanh kiếm ngắn của Vương Hủ không phá được, thậm chí còn có thể xé rách thời không. Vậy mà khi chạm nhẹ vào con đao cùn kia, nó lại bị sức mạnh vô hình lớn lao đánh văng ra.
Sức mạnh trên đẩy Vương Hủ bay ngược trên không. Do không thể kiểm soát cơ thể nên hắn đâm lún hẳn vào bức tường.
Miêu Gia nhìn chằm chằm vào Drebber. Vô số suy nghĩ nảy lên trong đầu.
Bỗng, hắn vội vàng ngẩng đầu lên nhìn làn sương mù cuồn cuộn trên bầu trời:
“Thật xui xẻo! Kết giới này tự tiến hóa!”
-----o Chú thích o-----
(1): Trích Kim Lũ Y của Đỗ Thu Nương
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quỷ hô bắt quỷ
Ba ngày ngủ hai
Quỷ hô bắt quỷ - Ba ngày ngủ hai
https://isach.info/story.php?story=quy_ho_bat_quy__ba_ngay_ngu_hai