Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thần Y
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 281
T
hần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 281: Tôi đến phỏng vấn
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Người đẹp dẫn chương trình Lý Giai Giai còn chưa nói xong, đã bị Diệp Thanh xua tay, cũng không thèm để ý cô ấy, chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm Cẩu tử, dùng ánh mắt khích lệ gã.
Lý Giai Giai tức chết, mình xinh đẹp như hoa, khí chất thoát tục, các nhân vật lớn nào chưa phỏng vấn qua, người này, không thèm nhìn mình thực quá đáng, nhưng trong lòng cô tuy tức giận cũng biết vừa xong hơi đường đột một chút, liền ra hiệu cho máy quay quay Diệp Thanh và tên ăn mày.
Cô đã nhiều năm lấy các tin tức nhạy cảm, cũng biết, đây chính là tin lớn, đáng để đào bới! Không cần nói gì khác, chỉ Diệp Thanh này cũng đủ hấp dẫn nhãn cầu rồi.
- Cẩu tử, dũng cảm một chút, không phải sợ! Lũ người xấu đó muốn đầu độc chết cậu, cậu phải hung hăng đánh trả, để cho chúng nếm được trái đắng của việc xấu! Yên tâm, chú cảnh sát nhất định sẽ giúp đỡ và bảo vệ cậu!
Diệp Thanh tiếp tục động viên.
- …
Cẩu tử cúi đầu, con mắt chuyển động, cũng có chút lay động, nhưng vừa nghĩ đến mình muốn nói ra sẽ gặp phải tra tấn không bằng người, lập tức im miệng, lắc đầu không ngừng
- Em không nói được, e không nói được!
Diệp Thanh lập tức cười, đứa trẻ ngốc này, cậu không nói, điều đó ta cũng biết không muốn nói, hay không dám nói.
Mã Tiểu Linh cũng khẽ mỉm cười, khuyên:
- Cẩu tử, nếu cậu không nói, về sau bọn chúng vẫn sẽ hại cậu!
Cẩu tử trầm ngâm một lúc, rối loạn vô cùng, đột nhiên, nổi điên lên không ngừng lăn lộn, ngắc đầu, kêu to cuồng loạn:
- Tôi không biết, tôi không biết! Các người không nên hỏi tôi!
Khiến những thị dân đứng xem cũng giật mình kinh hãi.
Diệp Thanh vội vàng đè gã, thi triển Thương lê thần châm giúp gã bình tĩnh, rất nhanh, Cẩu tử liền bĩnh tĩnh lại, bóng châm của Diệp Thanh không ngừng, cuối cùng cắm thẳng vào Huyệt ấn đường ở mày, sâu vào thịt đủ 1 thốn, quả thực nghe rợn cả người, khiến người khác không dám nhìn.
Đúng là “ phương pháp châm cứu thôi miên”, dẫn xuất từ Thương lê thần châm, cưỡng ép thôi miên, vô cùng có hiệu lực, dường như lập tức Cẩu tử liền ngơ ngơ ngác ngác.
- Cẩu tử nói với anh, người nào đã đưa cho cậu viên con nhộng thuốc độc này?
Tiếng nói của Diệp Thanh như có ma lực, Cẩu tử nghe xong mặt không ngừng giật giật.
- Là, là, Là Báo ca!
Cẩu tử đáp.
- Báo ca là ai?
Diệp Thanh hỏi.
- Là anh cả được phân công quản lí em, mỗi tối, y đều đến thu tiền ăn xin vất vả khổ cực của em, chỉ để lại vài đồng cho em! Ngay cả anh bánh mì cũng không đủ!
Dù là đang thôi miên nhưng Cẩu tử vừa nói xong, nước mắt lại “ ào ào” chảy ra, nước mắt trong trẻo, chảy trên khuôn mặt bẩn đều để lại rất nhiều vết như con giun ngoằn nghèo.
Lời này vừa nói ra “bùm” không khác 4 quả bom nổ, lập tức dấy lên sóng to gió lớn trong đám người.
- Không ngờ còn có việc này?
- Tiểu hành khất thật đáng thương!
- Trước đây sớm đã nghe nói, nói là đám ăn mày này thật ra không phải là trời sinh tàn phế mà là từ nhỏ bị lừa bán, bắt cóc sau đó bị chặt mất hai chân hoặc hai tay cưỡng bức họ đi ăn xin mà tiền ăn xin về tất nhiên cũng thuộc về xã hội đen đứng sau.
- Thực không còn thiên lí, việc thiếu đạo đức như vậy cũng làm.
- Không ngờ ở Thành phố Phù Liễu chúng ta cũng tồn tại xã hội đen.
- Nơi có người ở là có giang hồ, Thành phố Phù Liễu tại sao không thể có?
- Tôi từ nhỏ sinh sống ở đây, chưa từng xuất hiện.
- Ánh sáng và hắc á, người của hai vòng tròn này, từ trước đến nay rất ít giao thiệp! đặc biệt là những người thành thực như cậu!
- Này, ý của cậu là gì hả? còn hạ nhục ta cẩn thận ta đánh?
- Tôi ngất, nói cậu thật thà là khen cậu đấy.
- Có cậu mới khen như vậy, cậu mới là người thật thà, cả nhà cậu đều là người thật thà!
- …
Diệp Thanh rút ngân châm ra, im lặng, trong mắt nước mắt lâm râm.
Mã Tiểu Linh cũng không nén nổi lén lau nước mắt, tiểu hành khất này, thật đáng thương, quả thực như người ta nói, hai ba tuổi đã bị người khác chặt hai tay rồi, sau đó quẳng ra đường lớn làm đạo cụ của lợi nhuận phi pháp!
- Báo cảnh sát! Lũ khốn này quá hiểm độc! không quét sạch bọn chúng, tối tôi ngủ không ngon giấc!
Đang lúc Diệp Thanh muốn báo cảnh sát, cảnh sát đã đến rồi!
- Diệp Thanh,sao lại là cậu hả?
Vương Binh và Trình Thiết dẫn theo mấy cảnh sát không dễ dàng mới chen được vào, vừa trông thấy Diệp Thanh và Mã Tiểu Linh, vô cùng kinh ngạc nói, tiểu tử này sao nhanh nhạy cao như vậy.
Sau đó, Diệp Thanh liền kể lại tường tận sự việc một lần, các thị dân ở gần xung quanh cũng nghe được Cẩu tử vừa nãy “ cung khai”, mấy chục người có thể làm chứng, Vương Binh và Trình Thiết ghi chép cẩn thận tình hình, quyết định lập tức đi bắt “ Báo ca” kia.
Nào ngờ, đúng lúc đó, bóng của một người đột nhiên từ trên trời rớt xuống, “ bịch”, ngã trên đường lớn, một chiếc ô tô phanh không kịp, chèn qua người y, lập tức là một mớ máu thịt hỗn loạn, cảnh chân tay gãy bay thê thảm.
- A!
- Có người nhảy lầu!
- Hả, thật khủng khiếp!
- Tiểu Manh, không được nhìn!
Một bác gái che kín mắt cháu gái mình.
Đây hoàn toàn khác với Bác sĩ Diệp Thanh vừa nãy, cảnh tượng chấn động, máu tanh, sợ đến mức nhiều người hoảng lên, sợ trời còn rơi một người chết, nện chính đầu mình!
Diệp Thanh và Mã Tiểu Linh cũng hoảng sợ không ngừng, đối phương sớm đã máu thịt hỗn loạn, ngay cả cơ hội cấp cứu cũng không có.
- Mọi người không nên hoảng sợ, không được chen lấn, cẩn thận bậc thang, chú ý an toàn!
Vương Binh dùng tay gậy quát lớn, đồng thời chỉ huy các cảnh sát duy trì trật tự.
Chỉ trong chốc lát, cảnh sát giao thông cũng chạy lại, hai bên cùng hợp tác, hiện trường thành vòng tròn.
Vương Binh và Trình Thiết dẫn người kiểm tra, thu thập chứng cứ, qua các mặt xác nhận, đặc biệt là chính Cẩu tử thừa nhận, nam tử “ nhảy lầu” này chính là “ Báo ca” mà hắn vừa nói đến ban nãy.
Trình Thiết nói:
- Thực sự gặp ma rồi, vừa muốn tóm y, liền nhảy lầu, sợ tội tự sát sao?
Vương Binh lắc đầu nói:
- Không loại trừ có khả năng giết y! giết người diệt khẩu, đối phương thật độc ác mà cũng rất đúng lúc!
…
Trong lầu viết chữ, khóe miệng củaTần Hưu kèm theo nụ cười độc ác, đẩy cửa mà vào.
Thịnh Tuấn Phong buông rèm, quay đầu nhìn Tần Hưu gật gật đầu, khen:
- Làm tốt lắm, rơi rất sạch sẽ!
Tần Hưu cười nói:
- Phong thiếu gia yên tâm, đảm bảo không tra ra được thân phận chúng ta!
Thịnh Tuấn Phong có chút không vui nói:
- Đáng tiếc không chỉnh được tiểu tử Diệp Thanh này! Tên khốn này may mắn cũng nhiều thật, như vậy cũng có thể hóa giải được.
Tần Hưu:
- …
Trong lòng cũng không tán đồng, phải ta nói, trực tiếp vài người chém chết hắn cũng không được. Tuy tiểu tử đó có võ công lợi hại, nhưng loạn quyền đánh chết sư phụ già, còn sợ Y không thành? Làm đa dạng như vậy, càng làm càng rối thêm! Dù sao thúc đẩy người khác thành nổi tiếng? Tuy nhiên, Thịnh Tuấn Phong dù sao cũng là ông chủ, hắn không dám phản bác.
Buổi tối, đài truyền hình cũng đưa tin, ngày hôm sau báo chí cũng đăng tin, so với trước đây lúc Diệp Thanh cứu Vương lão bá khác nhau, lần đó là miếng đậu phụ nhỏ, lần này đều là trang nhất của các báo lớn! Nói đơn giản là y thuật của Diệp Thanh cao như thế nào, khống chế được kẻ đứng sau tên ăn mày, lại là tàn nhẫn như thế nào, giảo hoạt, trong việc này, công của Diệp Thanh vĩ đại sao! Khiến Diệp Thanh đẹp một chút!
Nhóm vài tên ăn mày Cẩu tử vì họa gặp phúc, được Viện phúc lợi Thành phố Phù Liễu giữ lại, từ đó cũng không trải qua cuộc sống ăn mày nữa, mỗi ngày còn có thể ăn bánh bao nhân thịt nóng hổi.
...........................
Ninh thành Bắc giao, khu Tê Hà.
- Dừng lại ở đây!
Diệp Thanh nói với tài xế taxi, sau đó trả tiền, nhảy ra khỏi xe, đi đến nhà xưởng cho thuê!
Đến cửa, chỉ thấy trên tường khắc vài chữ to, rồng bay phượng múa, có nghệ thuật:
- Công ty TNHH hóa mĩ phẩm Đại Nghiên Ninh Thành!
Nói đến cái tên này, lúc đó còn có hứng thú, Ninh Não Nhi và Trần Du đến hỏi Diệp Thanh, Diệp Thanh nghĩ cũng không nghĩ trực tiếp áp dụng chiêu bài của Đại Nghiên Ninh Não Nhi, Ninh Não Nhi lúc đó nghe được, thực vui mừng vô cùng, Trần Du liền trêu cô, Diệp Thanh người này nhìn bề ngoài tuy vụng về nhưng tán gái rất kỹ xảo, đó không đơn giản là tên công ty mà khiến cô bé Não Nhi xinh đẹp như ngọc lại lần nữa rơi vào!
Thằng nhãi Diệp Thanh này cũng là chó ngáp phải ruồi, nếu để hắn biết, tuyệt đối sẽ hô lớn oan uổng, tình hình thương mại anh rất kém, làm sao có tâm địa gian xảo như vậy, chỉ là lúc đó lười nghĩ, lấy bừa mà thôi.
Hắn lần này đến Tỉnh thành, một là thị sát công việc một chút, xem Ninh Não Nhi và Trần Du cặp chị em này mở công ty mới tiến triển sao rồi, hai là muốn xem có cơ hội tìm con đường cho cha An Tiếu Trúc, mình đã nhận lời cô ấy, dù thế nào cũng phải cố gắng hết sức, đúng không? Chẳng sợ chơi trò may rủi!
Sau khi hắn ở Thành phố Phù Liễu gặp qua Tô Thông, lại đi tìm Trương Kim Thụ, hi vọng y có thể giúp một tay, Trương Kim Thụ đã nhận lời sẽ thám thính bạn bè trong Tỉnh hơn nữa Trương Hạo Kiệt buôn bán ở Tỉnh cũng muốn chuyển ngành khác, nhưng hai người đều không có kết quả, Diệp Thanh vô cùng gấp, tự mình đến!
Bảo vệ là một ông già hơn năm mươi tuổi xem ra rất thật thà chất phác, Diệp Thanh ở chỗ ông đăng kí, chỉ nói mình đến phỏng vấn xin việc, là Ninh tổng đích thân gọi điện cho hắn, Bác bảo vệ thấy Diệp Thanh nho nhặn, đẹp trai, còn cho rằng là một cao học của trường lớn, cười khà khà hỏi vài câu, sau đó gọi điện cho Ninh Não Nhi xác nhận, không biết Ninh Não Nhi nói gì, bác bảo vệ liên tục gật đầu, để cho Diệp Thanh vào.
- Chàng trai, phỏng vấn tốt nhé, chúc cháu thành công!
Lúc gần đi, bác còn chúc hắn.
Trong lòng Diệp Thanh trộm cười, về sau nếu bác này biết mình là ông chủ, không biết cảm tưởng như thế nào, Não Nhi này cũng đùa ác thật, không vạch trần mình.
Trong lòng Diệp Thanh nghĩ đến Não Nhi, coi như linh hồn nhỏ bé cũng mất đi, tiến lên đại sảnh tầng một, liền tiến thẳng đến cầu thang.
- Này này này, anh là ai? Sao lại xông loạn vào!
Đúng lúc này, thanh âm của một cô gái trẻ tuổi truyền đến.
Diệp Thanh quay đầu vừa nhìn, mới chú ý, trong đại sảnh có một cô gái hai mốt hai hai tuổi giống như mình, vẫn mang theo một chút non nớt của học sinh ngồi ở trước máy tính, cau mày, nhìn hắn quát.
- Ồ, tôi đến phỏng vấn!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thần Y
Hành Xích Đạo
Thần Y - Hành Xích Đạo
https://isach.info/story.php?story=than_y__hanh_xich_dao