Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiên Tuyệt
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 269: Lăng Tẩm Viễn Cổ (thượng)
M
ấy bức họa kế tiếp giảng thuật quá trình trưởng thành của Phù cổ, chỉ bất quá Vũ La không dùng được những bước này.
Tỷ như một bức trong đó giảng rằng Phù cổ gặp cơ duyên xảo hợp, ăn một gốc thượng cổ kỳ trân Bách Diệp Chi Hoa, thực lực đại tiến, tiếp cận rất gần trạng thái thành niên.
Nhưng kể từ sau thời Hồng Hoang, không còn có ai nhìn thấy Bách Diệp Chi Hoa nữa. Mấy bức họa này đều mô tả tình huống đại khái như vậy, khiến cho Vũ La xem thấy tấm tức trong lòng, nhưng không giúp ích cho hắn chút nào cả. Bởi vì hiện tại cơ hồ không thể nào thỏa mãn điều kiện trong mấy bức họa này.
Những bức họa kế tiếp, hình ảnh trên đó quen thuộc vô cùng.
Trên một bức họa, Phù cổ hóa thành một con giun bạch ngọc tròng vàng khổng lồ, trên thân óng ánh từng đạo phù văn. Giun nọ khổng lồ tới mức thân nó quấn mấy vòng quanh bảy ngọn núi lớn. Trên không có bày con thần điêu có hình dạng giống như Kim Sí Đại Bằng lượn vòng quanh. Nhưng Phù cổ này không hề tỏ ra sợ hãi, ngửa mặt lên trời gầm rống, tới mức bảy con Kim Sí Đại Bằng này cũng không dám bay xuống đánh nhau.
Bức họa kế đó vẽ một tu sĩ con rối, Phù cổ co rút lại to chừng hạt gạo tiến vào Mi Tâm, tu sĩ con rốinhất thời hóa thân thành một viên kim giáp chiến thần, quanh người bùng lên ngọn lửa màu vàng, lúc mờ lúc tô, đánh tơi bởi mấy trăm cao thủ các tộc. Kim giáp chiến thần nọ hùng mạnh vô cùng, cước vừa đạp xuống, lập tức san bằng một ngọn núi. Hai chân dang ra, mặt đất liền nứt ra một khe sâu, tay điểm lên không, lập tức có vạn mẫu hỏa vân cuồn cuộn bay tới.
Bức họa thứ ba, Phù cổ phóng xuất hào quang vạn trượng, chui vào trong hai tay chủ nhân, hóa thành một món tuyệt thế thần binh.
Chủ nhân Phù cổ này dường như có cừu hận vô tận, sau khi hóa Phù cổ thành tuyệt thế thần binh, lập tức múa may xông lên một tòa thần điện bạch ngọc trên mây.
Thần điện này rộng lớn vô cùng, xung quanh có vô số binh tướng cỡi mây bảo vệ. Người nọ lại không chút nào sợ hãi, mỗi một lần vung tuyệt thế thần binh lên, đều có hàng trăm hàng ngàn thủ cấp rơi xuống đất. Đến cuối cùng, máu chày thành sông, người nọ xuất ra một đòn sau cuối, xé rách hư không, đánh thần điện bạch ngọc vào trong không gian loạn lưu vô tận.
Ba bức họa này, Vũ La đã từng thấy qua ở Nam Hoang. Bất quá tu sĩ trong bức họa ở Nam Hoang là Nhân tộc, nhưng ở đây lại là Yêu tộc.
Sau ba bức họa này, không biết thông đạo đã bị lực lượng gì phá hỏng, bị vặn thành thạch động gấp khúc, thạch bích rạn nứt vặn vẹo, hình ảnh trên đỉnh vỡ nát, rốt cuộc nhìn không rõ lắm.
Chẳng qua thông đạo gấp khúc trước mắt còn có thể thông qua, Vũ La xuyên qua đoạn thông đạo này, tiến vào một tòa thạch thất cuối cùng.
Từ khoảnh khắc bắt đầu tiến vào, Vũ La liền có một cảm giác, nơi này dường như không phải một tòa thần điện, mà như là một tòa... lăng mộ!
Sau khi tiến vào thạch thất cuối cùng này, Vũ La rốt cuộc xác định, đây quả thực là một tòa lăng mộ quy mô lớn đến mức làm cho người ta giật minh, mà địa phương hiện tại hắn đang đứng, chính là mộ thất cuối cùng.
Nơi này không có bị phá hỏng, mộ thất hình vòm cung đường kính đạt tới ba mươi trượng, trên thạch bích xung quanh điêu khắc mười ba cây cột đá cực lớn. ngăn cách tường đá quanh mộ thất thành mười bốn bộ phận, ngoại trừ một mặt nối liền mộ đạo, còn lại mười ba bộ phận đều khắc đầy linh văn Yêu tộc.
Vũ La nhìn thoáng qua, sử một pháp thuật, vẽ lại tất cả những linh văn này lên một miếng ngọc giản.
Mộ thất có vẻ cực kỳ trống trải, không có bất cử vật bồi táng gì để khoe công tích của chũ nhân lăng mộ lúc còn sống. Trên thực tế lăng mộ so với thần điện còn lớn hơn này đã chính là khoe khoang tốt nhất rồi, ngoại trừ lăng mộ này, cho dù là thần khí cũng không cách nào biểu hiện sự hùng mạnh của chũ nhân lăng mộ, cho nên căn bản cũng không cần vật bồi táng gì-
Trung ương mộ thất, bày một bộ quan tài thủy tinh cực lớn dài ba trượng, liếc mắt liền có thể nhìn thấu- bên trong trống không.
Mặt ngoài quan tài thủy tinh dùng kim tuyến miêu tả một bộ trận pháp, trận pháp này có thé phóng ra một lực trường, hư không nâng vật phâm lên. hién nhiên nơi này chính là địa phương giữ viên yêu đan kim sắc kia.
Vũ La chậm rãi đi xuống bậc thang, đi tới phía trước quan tài thủy tinh kia, đẩy nắp quan tài bằng đá cực lớn mà trầm trọng ra, đáy quan tài đá rỗng tuếch dùng đường nét cẩn thận khắc một bộ đồ họa.
Chính giữa bức tranh, một vị Yêu tộc chi vương đỉnh thiên lập địa đứng đó, một đôi sừng trâu cực lớn chạm vào mây trắng trên trời, hai chân đạp đại địa, dãy núi chỉ có thể cao đến đầu gối của hắn.
Vũ La đương nhiên sẽ không thực sự nghĩ vị Yêu Vương này thực cao lớn như vậy, đây chẳng qua là một loại thủ đoạn khoa trương, thế nhưng có thể làm cho người vẽ dùng loại thủ đoạn này để thể hiện, ít nhất chứng minh vị Yêu Vương này thực sự có được lực lượng hủy thiên diệt địa.
Trong miệng Yêu Vương, một đoàn kim quang giống như mật trời chiếu xuống mặt đất, từng đạo hào quang giống như lợi tiễn bắn xuống mặt đất bốn phía.
Có hào quang rơi vào trong nước sông, có rơi trên ngọn núi, có rơi ở trong vực sâu, có rơi ở sườn rừng hoang.
Vũ La cũng không hiểu bức tranh này có hàm nghĩa đặc biệt gì. Vừa nhìn thị tuyến hai mắt lại xuyên qua thạch quách (quan tài đá), thấy được phía dưới, hắn không khỏi nhướng mày.
Hai tay Vũ La đặt ở cạnh thạch quách, hơi chút dùng sức, đầy thạch quách cực lớn kia ra, mặt đất phía dưới bóng loáng như sương, bên cạnh cũng có một vết lõm có hình dạng như chìa khóa. Trên tay Vũ La còn mang theo chiếc nhẫn nọ, nhẹ nhàng ấn vào, lập tức vừa khít.
Không tìm được Cốc Mục Thanh. Vũ La lại mất tích. Chu Cẩn nhớ thương Vũ La không o khóc lóc giống như nữ tử bình thường đã là khí độ đại gia rồi, muốn nàng đưa ra chủ ý chính ^ là hy vọng xa vời.
Hổ Mãnh nhìn Chu Cẩn ngồi một bên thất hồn lạc phách, âm thầm lắc lắc đầu, chuyển tới một bên tìm Hắc Thủy Tiên. Hắc Thủy Tiên dù sao cũng không phải người một phe với bọn họ, không đến vạn bất đắc dĩ. Hổ Mãnh cũng không muốn trưng cầu ý kiến của vị Độc Quả Phụ nổi tiếng Thẩm Phán Đình này.
- Hiện tại nên làm gì đây? Vũ La đi vào đã mấy canh giờ, cứ đứng chờ ở đây cũng không phải biện pháp.
Hắc Thủy Tiên chính là người trấn định nhất trong ba người, xua tay nói:
- Các ngươi gấp cái gì? Khi Vũ La tiến vào Nhạc Băng Uyên, tất cả mọi người đều nghĩ hắn đã chết, nhưng qua hơn mười ngày người ta không phải còn sống nhảy ra ngoài sao?
- Nhưng lần này không giống vậy.
Hổ Mãnh thầm nghĩ nữ nhân này tính tình thô kệch, không để ý gì cả.
Hắc Thủy Tiên khoát tay chặn lại:
- Có gì không giống, bằng không hai ta đánh cược, một ngàn miếng Ngọc Tủy, ta cá là
Vũ La khẳng định có thể đi ra...
Hổ Mãnh nghiêm mặt. không nói một lời, Hắc Thủy Tiên không khỏi bĩu môi một cái.
Trên thạch kính kia nổi lên một mảnh quang hoa, lập tức trở nên ba động giống như gió thổi mật nước, Hắc Thủy Tiên mừng rỡ:
- Nhìn xem, ta nói mà, Vũ La nhất định có thể đi ra!
Quang hoa chợt động, một người từ bên trong lăn ra, rơi trên mặt đất hoi có chút chật vật, đúng là Vũ La bình yên vô sự.
Chu Cẩn che miệng, cố sắng ngăn mình không được khóc, Vũ La phủi bụi đất trên người, dang tay ra với nàng:
- Được rồi, đừng khóc, tới đây ta ôm một cái!
Chu Cẩn lao lên nhào vào lòng hắn. dùng sức ôm chặt lấy hắn. nước mất không nhịn được tràn mi mà ra.
- Ngươi thật là đáng chết, cũng không biết người ta lo lắng thế nào, hu hu...
Hắc Thủy Tiên đắc ý dào dạt nhìn Hổ Mãnh. Hổ Mãnh nhẹ nhàng thở ra, không có tâm tư đi so đo với Hắc Thủy Tiên, tiến lên nói:
- Vũ huynh đệ, Cốc thần bộ còn chưa tìm được, Lệ Thương Hải lại đã chết, manh mối này đứt rồi, chúng ta kế tiếp làm gì đây?
Chu Cẩn lúc này mới nhớ tới xung quanh còn có người khác, vội vàng thoát khỏi lòng Vũ La. sửa sang lại quần áo, ngọc chỉ khẽ lau khóe mắt, lập tức thần sắc đoan chính, ra vẻ đạo mạo, một vị tiểu thư khuê các rụt rè.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiên Tuyệt
Thạch Tâm
Tiên Tuyệt - Thạch Tâm
https://isach.info/story.php?story=tien_tuyet__thach_tam