Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Giới Hoàng Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 99.6
N
ơi này chính là vô tình cốc, Mộc Thanh Dao vui mừng thở dài một hơi, mấy ngày liên tiếp bôn ba mệt nhọc cùng lo lắng hãi hùng, ngàn vạn loại tình tự xông lên đầu, nàng rốt cuộc không chịu nổi chậm rãi ngã xuống, Mạc Sầu cùng Mạc Ưu phục hồi tinh thần lại, sắc mặt bị dọa đến trắng bệch.
“Tiểu thư, tiểu thư?”
Mạc Sầu ôm nàng, một bên gọi, một bên hướng nơi sâu trong rừng đào thét chói tai: “Van cầu các ngươi, cứu cứu tiểu thư đi, van cầu các ngươi?”
Thanh âm kia vang xa, vọng vào bên trong rừng đào.
Ở sâu phía trong rừng đào, có người đang gảy đàn, tiếng đàn man mác, ưu nhã động lòng người, bạch y như tuyết, mười ngón xanh nhạt, đích thực là một đôi tay thiên bẩm để đánh đàn. Đôi tay di chuyển trên huyền cầm (dây đàn), từ đầu ngón tay xuất ra thứ âm thanh tuyệt diệu vô cùng, linh hoạt như hoa đào, sống động như vạn vật, khi ôn nhu như nước, khi thì du dương oán hận, khi lại trực thượng vân tiêu, một khúc cuối cùng, hoa đào rơi xuống dồn dập, màu hồng yêu mị tràn ngập mặt đất.
Thứ hồng phấn tinh khiết này như trải một tầng mỏng lên thân bạch y?.
“Công tử, phía bên ngoài hình như có người bị thương?”
Thiếu niên vừa nói chuyện lộ rõ vẻ trầm ổn nội liễm, hai hàng lông mày lãnh liệt, vừa nhìn đã biết là kiểu người thiểu ngôn quả ngữ (ít nói, kiệm lời), đôi mắt sáng hướng về phía vị chủ tử đang ngồi sâu trong rừng đào.
“Thanh Phong, ngươi dường như có chút muốn quản chuyện kẻ khác?”
Một thanh âm lạnh lùng không mang chút nhiệt độ vang lên, nam tử đánh đàn ngước mắt, con ngươi kia tựa như trong veo không mang theo một điểm tạp chất, làm tôn thêm vẻ đẹp của hàng mi dài hẹp, làm con người ta dễ thấy chói mắt, đôi môi anh đào hồng diễm. Cả thân hình mý đắc kinh diễm (đẹp đến không thể phát hoảng), khiến cho người ta vừa liếc mắt nhìn thì không thể dời đi được. Nhưng người xuất sắc như vậy cư nhiên quanh thân lại lạnh lùng, một điểm nhiệt độ cũng không có.
“Là, công tử, là Thanh Phong nhiều chuyện, ” thiếu niên trầm mặc ít lời cung kính liễm mi, đi tới phía sau đẩy xe lăn của chủ tử quay về.
Trong rừng đào, có một ngôi nhà trên nóc có hình chim điêu (đại bàng), ngói đỏ tường trắng, trước cửa có hành lang, lan can được điêu khắc tinh tế, còn có thềm đá sườn dốc trơn nhẵn, trước cửa là giả sơn thúy thạch, cây liễu xanh tươi rậm rạp, nơi đây tựa hồ như chốn bồng lai tiên cảnh, đẹp không sao tả xiết, làm cho người ta lưu luyến quên đường về…
Thanh Phong đẩy chủ tử vào trong phòng, lúc này, từ một nơi khác trong rừng đào có một thiếu niên như dương quang lóa mắt chạy ào tới, vẻ mặt không vui, từ xa đã kêu lên.
“Công tử, công tử, bên ngoài có người bị thương?”
“Lắm chuyện, ” Vô Tình mặt không chút cảm xúc hừ lạnh, Thanh Phong cũng không có dừng lại, đem chủ tử đẩy đi lên thềm đá, chuẩn bị đi vào. Thiếu niên vừa xuất hiện liền bĩu môi, không nghe theo mở miệng: “Người ta là muốn nói cho ngươi biết cái người bị thương kia là ai thôi! Chính là nữ nhân ngày ấy cứungươ, còn muốn bái ngươi làm thầy kìa!”
Vô tình nhăn mi, trong đầu tự động hiện lên ánh mắt ngang tàng cô tịch, cặp mắt kia, đẹp, nhưng mang theo ngạo khí không chịu khuất phục. Sở dĩ có thể nhớ kỹ, là bởi vì trong cặp mắt kia hắn dường như có thể thấy được bản thân, cô tịch, đòng dạng như loài sói, mang theo vẻ khát máu hung tàn, có đôi khi không phải thích đả thương người, mà là bất đắc dĩ.
Ánh mắt sắc bén chợt lóe, hắn xoay tới phía sau tấm bình phong, lạnh lùng mở miệng.
“Đem các nàng mang vào, chờ tỉnh lại, đuổi đi.”
“Là, công tử, ” Thanh Phong trầm ổn mở miệng, xoay người đi làm việc, Minh Nguyệt cá tính hoạt bát, theo hắn một đường đi ra ngoài, kỳ quái nhíu mày truy vấn: “Công tử thật kỳ quái, chưa bao giờ cứu nữ nhân, tại sao phải cứu nữ nhân kia chứ?”
“Đi, không phải chuyện của ngươi, ” Thanh Phong hừ lạnh, đều là do cái tên lắm chuyện này gây ra, chủ tử biết là một nữ nhân mang thai, có thể không cứu sao? Hắn từ trước đến nay thông cảm cho trẻ con cùng người già, tự nhiên sẽ không thấy chết mà không cứu được.
Bất quá hắn lo lắng chính là, nữ nhân kia là làm sao xông qua ao đầm, ao đầm kia cũng không phải là người bình thường có thể xông vào.
“Đi thôi, chuyện là do ngươi gây ra, ngươi đi mang vào, kiểm tra một phen, chờ nàng khỏe rồi, đem các nàng đi, bằng không công tử nhất định sẽ phạt ngươi.”
“Ta biết, ” Minh Nguyệt nhăn mặt nhìn trời, nghĩ muốn cố gắng, là để mình cứu sao? Hắn chỉ bất quá cười trên nỗi đau của người khác mà thôi, nữ nhân kia lại bị thương, là công tử muốn cứu mà? Vì sao mỗi lần gặp chuyện không may đều là do hắn chứ? Minh Nguyệt phẫn nộ nhìn những kẻ trong rừng.
Thanh Dao tỉnh lại, đã là ngày thứ hai.
Ngoài cửa sổ, chim nhỏ hót vang, ánh mắt trời xán lạn mà loá mắt, tất cả đều tốt đẹp như vậy, sắc phấn hồng theo làn gió thơm mát thổi qua, có cánh hoa bị gió cuốn nhẹ rơi xuống, tâm nàng vô thức cảm thấy khoan khoái, tất cả đều tốt, nàng cuối cùng đã tới vô tình cốc. Vô Tình cũng không vô tình, nàng chỉ biết hắn sẽ không thấy chết mà không cứu, nếu như thế, Thanh Dao con ngươi một mảnh hàn quang, nàng sẽ mạnh mẽ hơn, tất cả những gì đã mất nàng sẽ đòi lại.
Mai Tâm, tiểu thư sẽ mang ngươi rời khỏi nơi đó…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Giới Hoàng Hậu
Ngô Tiếu Tiếu
Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu
https://isach.info/story.php?story=thien_gioi_hoang_hau__ngo_tieu_tieu