Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
U Minh Trinh Thám
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 287 : Lão Nương Cùng Nữ Vương
- L
ặp lại lần nữa, cần kêu là chị, kêu lại một lần!
Ada ngồi xổm người xuống, dùng hai tay nắm lấy mặt Tiểu Quất véo mạnh.
- Ada…chị…
Tiểu Quất dùng sức giãy dụa khỏi tay Ada, xoa mặt mình.
- Những bại hoại như các người, luôn nắm mặt của cháu. Cháu mạn phép kêu dì, dì, dì…
- Là chị, chị, chị!
Trên trán Ada nổi gân xanh, có dấu hiệu tùy thời bão nổi.
- Cắt, Tiểu Manh là chị, Ada là dì!
Tiểu Quất nói nhanh câu đó, lại chạy vào phòng khách tránh trong lòng Minh Diệu.
- Sao cô lại tới đây?
Minh Diệu mỉm cười nói:
- Hôm nay rảnh rỗi sao?
- Xem như thế đi, tới thăm anh một chút!
Ada cau mày, trong nháy mắt lại giãn ra:
- Gần đây cảm giác thế nào?
- Cũng không tệ lắm!
Minh Diệu cười cười:
- Nước đến tay cơm đến miệng, những ngày ngồi yên há mồm thật thoải mái!
- Chị Ada, chị tới rồi.
Trong tay Diệp Tiểu Manh cầm chén bát, từ trong phòng bếp nhô đầu ra:
- Buổi tối ở lại ăn cơm đi!
- Được, để chị giúp em.
Ada buông túi xanh trong tay, kéo tay áo muốn đi giúp đỡ, kết quả Minh Diệu đưa tay giữ nàng đứng lại.
- Làm ơn đi chị cả, cấp cho con đường sống đi thôi!
Minh Diệu làm như buồn rười rượi nói:
- Tôi chỉ muốn ăn một bữa cơm thật ngon mà thôi, lão nhân gia ngài ngồi nghỉ một chút đi.
Tiểu Quất cũng lộ ra thần sắc kinh khủng, từ sau khi Ada tự xưng muốn vào phòng bếp thể hiện tài năng, bóng ma trong lòng mọi người đều không cách nào xóa bỏ. Từ sau khi trải qua trải qua cảm giác về miếng thịt bò tản ra ánh sáng năm màu cùng cảm giác như miếng cao su kia, tâm linh bé nhỏ của Tiểu Quất liền nhận lấy tổn thương nghiêm trọng, thường xuyên nằm thấy ác mộng. Ở trong mộng, Ada đeo tạp dề, trong tay cầm ma trượng, dáng tươi cười chẳng khác gì lão vu bà, bưng một mâm cao su tản ra mùi thịt bò bắt buộc nàng phải ăn cho hết.
Một đĩa thức ăn tản ra hương thơm được đặt lên bàn, khiến người vừa ngửi được đã cảm thấy ngón trỏ động đậy. Nhi đồng khổ sớm đương gia, trình độ làm thức ăn của Diệp Tiểu Manh đúng là nhất lưu, so sánh với vũ khí sinh hóa của Ada đúng là cách biệt một trời, thậm chí còn giỏi hơn Từ Mẫn, chỉ là còn thiếu chút độ lửa so với mẹ của Từ Mẫn mà thôi.
- Ân, ăn ngon, ăn ngon!
Không đợi đồ ăn mang lên đầy đủ, Tiểu Quất đã đưa tay cầm một đùi gà cắn lên.
- Cô nhỏ này, không phải vừa mới ăn hết một quả dưa chuột lớn hay sao?
Minh Diệu cau mày nói:
- Tôi thật sự hoài nghi bụng của nha đầu ngươi làm sao chứa được nhiều thực vật đến như vậy!
- Hiện tại bổn nữ vương đang tới thời gian phát triển cơ thể, tự nhiên phải ăn nhiều một chút.
Tiểu Quất liếm liếm bàn tay bóng loáng, ngửa đầu nói:
- Nếu hiện tại không đánh cho tốt trụ cột, thật dễ dàng ngày sau khi dậy thì sẽ biến thành dáng người sân bay như chị Tiểu Manh!
- Chết tiểu quỷ, em nói ai là sân bay?
Diệp Tiểu Manh từ phòng bếp lao ra, hai tay chống nạnh oán hận nói:
- Hiện tại chị đã có A+, A+, biết chưa? Bổn tiểu thư ước chừng đã lớn hơn nửa Cup đâu!
- Cắt, có khác nhau sao?
Tiểu Quất làm như không nhìn thấy gân xanh nổi lên trên trán Tiểu Manh, tiếp tục khí thế nói:
- Chỉ cần chen chúc chen chúc một chút là em đã dư sức rồi!
- Tiểu Quất!!!
Diệp Tiểu Manh nắm lấy mặt Tiểu Quất, không ngừng chà đạp.
- Hôm nay không chỉ đơn giản tới thăm tôi đi!
Không để ý tới Diệp Tiểu Manh cùng Tiểu Quất đang đùa giỡn ầm ĩ, Minh Diệu dùng đũa gắp một miếng thịt gà đưa lên miệng, hướng Ada nói:
- Cô tựa hồ có sự tình gì thì phải!
- Làm sao anh biết?
Ada nghe được lời nói của Minh Diệu, như có chút kinh ngạc kỳ quái hỏi.
- Cô cứ xem như trực giác của đàn ông là được!
Minh Diệu cười cười:
- Ánh mắt nhìn không thấy, nhưng có chút cảm giác ngược lại càng thêm linh mẫn!!!
- Kỳ thật hôm nay tôi tới là để tạm biệt!
Ada buông chén cơm trong tay xuống, diễn cảm có chút vắng vẻ.
- Tôi cần phải quay về Anh quốc!
- Quay về Anh quốc? Khi nào thì đi?
Minh Diệu thoáng có chút kinh ngạc, nhưng trong lòng lại có cảm giác thoải mái. Quan hệ ám muội không rõ của Ada đối với hắn làm cho hắn luôn có chút không được tự nhiên. Nếu đặt ở trước kia còn hoàn hảo, dù sao hai người vẫn duy trì quan hệ vượt hơn bạn bè nhưng người yêu thì chưa tới, ngẫu nhiên liếc mắt đưa tình cũng gia tăng thêm hương vị cho tình cảm đôi bên. Nhưng từ sau khi từ tiểu trấn trở về, loại quan hệ này lại làm Minh Diệu có chút không thoải mái. Giữa hai người khác giới nếu không nói đến tình yêu, ngay cả tình bạn cũng không được tự nhiên, Minh Diệu đối với loại tình cảm không rõ ràng này luôn luôn không biết nên làm sao xử lý. Mà bây giờ Ada phải về Anh quốc, ít nhất hắn có chút thời gian thả lỏng, không cần phải đi phiền não tình cảm vướng mắc rối loạn giữa hắn cùng Ada.
- Chuyến bay ngày mốt!
Ada nói:
- Tôi đã thu thập xong hành lý, hôm nay tới là vì muốn cáo biệt với anh.
- Vậy sao?
Minh Diệu mỉm cười, cầm chén canh cà chua trứng đưa lên nói:
- Lấy canh thay rượu, mời cô một chén, chúc cô thuận buồm xuôi gió!
Ada cười khổ đem chén canh trong tay uống cạn sạch. Gần đây Minh Diệu nhìn qua như thật lơ đãng mất đi vẻ thân mật với nàng, nàng có thể rõ ràng cảm giác được. Tuy rằng Minh Diệu luôn luôn không chịu nói thẳng ra, mà Diệp Tiểu Manh cũng không giải thích được rõ ràng, nhưng Ada biết về chuyện của nữ ác ma Lilith, chuyện gì xảy ra với Minh Diệu nàng đại khái cũng suy đoán được một chút.
- Chị Ada, chị phải về Anh quốc sao?
Diệp Tiểu Manh khi đấu tranh thể lực với Tiểu Quất luôn luôn duy trì được thân phận của người thắng, lần này cũng không ngoại lệ, không hề có chút hổ thẹn vì mình dùng bạo lực chiến thắng một cô bé năm tuổi.
- Nhớ rõ khi quay lại phải mang theo lễ vật cho em nha, em thật thích một chú gấu Teddy lắm đó!
- Em cũng muốn, em cũng muốn!
Hai má Tiểu Quất đỏ hồng, bên trên còn dấu ngón tay của Diệp Tiểu Manh, cô bé từ trên ghế nhảy xuống, chạy tới trước mặt Ada lắc lắc tay nàng làm nũng.
- Em cũng muốn chú gấu Teddy, em còn muốn túi xách Burberry, em còn muốn…
- Quỷ tham lam!
Diệp Tiểu Manh học theo Minh Diệu gõ lên đầu Tiểu Quất.
- Nhỏ như vậy đã muốn đòi đồ chơi hàng hiệu nổi tiếng, khi trưởng thành em nhất định là một cô gái ham giàu sang!
- Cắt, ham giàu sang thì có sao đâu.
Tiểu Quất lắc lắc đầu nói:
- Nam nhân hiện tại nếu bản thân cùng gia tài không đủ bảy con số đều xem như người nghèo. Nữ nhân đối với bản thân mình tốt hơn một chút có gì là sai!
- Còn nhỏ đã quỷ lớn!
Ada trạc lên gò má tròn trịa của Tiểu Quất nói:
- Khi nào cần lễ vật mới biết kêu chị, không phải vừa rồi còn gọi dì hay sao?
- Hắc hắc…
Tiểu Quất thè lưỡi:
- Chị Ada, nhớ rõ nga, em muốn túi xách Burberry, đương nhiên cả nước hoa cũng có thể!
- Được, đã biết rồi, chị sẽ từ Anh quốc gởi qua đường bưu điện cho em.
Ada cười vuốt vuốt đầu Tiểu Quất:
- Tiểu Manh cũng như vậy, chị sẽ gởi một con gấu Teddy lớn cỡ như em làm lễ vật.
- Không cần gấp, em cũng không nóng nảy.
Diệp Tiểu Manh ngượng ngùng cười cười:
- Khi nào chị trở lại mang cho em là được mà.
- Lần này chị trở về, rất có thể sẽ không trở lại.
Ada cười khổ nói.
- Nga, vậy không sao cả…Di?
Diệp Tiểu Manh mở to hai mắt, kéo tay Ada kinh ngạc nói:
- Chị Ada, chị về Anh quốc sẽ không trở lại nữa sao?
- Ân, không trở lại!
Ada gật gật đầu:
- Trong nhà có chút chuyện cần phải làm, rất có thể sau này phải ở lại Châu Âu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
U Minh Trinh Thám
Lão Thiên Thúc Thúc
U Minh Trinh Thám - Lão Thiên Thúc Thúc
https://isach.info/story.php?story=u_minh_trinh_tham__lao_thien_thuc_thuc