Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dị Giới Quân Đội
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 269
Q
uyển thứ Năm
Chương 269: Xếp đặt
Nguồn: Sưu tầm
------------------------
Vài ngày sau Lưu Vân hoàn toàn biến mất trong phạm vi tầm mắt của mọi người.
- Đầu trâu đực này đang động dục, ban ngày thì suy nghĩ cách bắt giữ địch nhân, buổi tối thì không ngừng hấp khô nữ nhân.
Ma Tước tạm thời thoát khỏi sự hành hạ của Lưu Vân, hắn ác độc nói với những người khác như vậy. Lần này những lời của hắn khiến cho Nã Luân Đa cùng các sĩ quan Hắc Ưng rất là bất mãn. Bởi vì điều này làm tổn hại nghiêm trọng tới hình tượng vĩ đại của Lưu Vân ở trong lòng bọn họ. Mặc dù mọi người không có công khai trách cứ Ma Tước nhưng mọi người đều hiểu được Ma Tước rất dâm đãng, bởi vì thân thể nhỏ bé nên càng tệ hại hơn.
Trên thực tế Ma Tước nói cũng không sai, những lời của hắn đã khái quát được công việc trong mấy ngày nay của Lưu Vân. Ban ngày hắn nhốt mình trong phòng, cơm nước cũng do Thủy Linh Nhi cùng Hoa Phi Lệ đưa vào phòng. Hắn không ra khỏi cửa phòng, cả người hắn giống như một bộ máy cơ khi tràn ngập điện năng, đang điên cuồng chạy hết mã lực để làm việc.
Tin tức về ma đạo đại pháo cùng chiến xa làm cho hắn nhận thức một cách sâu sắc rằng thế giới này đang không ngừng phát triển, tuyệt đối sẽ không vì hắn làm ra một hai kiện vũ khí mới mà xảy ra vấn đề. Huyết thần giáo ở ngoài sáng, Minh Lạc từ một nơi bí mật gần đó, Hải Luân thần bí khó lường đều kích thích thần kinh của Lưu Vân.
- Chiến tranh quả nhiên là động lực để loài người đi tới sự văn minh. Ngay cả người thô lỗ như lão tửu cũng bắt đầu nghiên cứu khoa học tới quên cả ăn!
Lưu Vân mở tấm giấy ra, đem bút ném ở trên bàn, thân thể nặng nề ngã xuống ghế, hữu khí vô lực rên rỉ.
Hắn cảm giác được dường như mọi người lười biếng sử dụng các loại phát minh mới, vì thế để phát triển hơn, vũ khí mới cùng với các loại công nghệ cao đã thúc đẩy toàn bộ xã hội văn minh tiến bộ. Ở kiếp trước là huấn luyện viên đặc chiến đại đội, Lưu Vân quen thuộc với súng ống, tính năng của mỗi loại súng, cấu tạo, cách sử dụng cho nên sau mấy ngày hăng hái làm việc, hắn thành công vẽ ra sơ đồ của súng cùng hỏa pháo. Hiện tại điều hắn lo lắng chính là công nghệ của đại lục không thể đáp ứng yêu cầu để sản xuất được những vũ khí này.
- Nếu thật sự không được, lão tử sẽ dùng hoả khí nguyên thủy!
Lấy ra sơ đồ, Lưu Vân cho rằng chỉ cần giảm các thông số cùng tính năng xuống thì có thể sẽ có biện pháp sản xuất ra những vũ khí mới này.
Một đôi tay mềm mại từ phía sau đặt lên vai hắn.
- Để bổn công tử đoán xem nào…. Linh Nhi?
- Chàng chỉ nhớ Linh Nhi của chàng. Ta là người đến sau, chàng hoàn toàn không để ý tới ta, giờ lại còn nhầm ta với Linh Nhi muội muội. Được rồi, chàng muốn nàng ấy thì để ta gọi nàng ấy đến hầu hạ chàng.
Một giọng nói ai oán vang lên.
Lưu Vân quay đầu lại, khuôn mặt xinh đẹp mang chút buồn vui lẫn lộn xuất hiện trước mặt hắn. Lưu Vân đưa tay véo một cái lên khuôn mặt Hoa Phi Lệ:
- Phi nhi, không phải nàng nói sẽ không xen vào khi ta đang làm việc sao?
- Ta thích nhìn dáng vẻ chăm chú làm việc của nam nhân của ta, điều này làm cho trong lòng ta cảm thấy rất ấm áp.
Hoa Phi Lệ cười nói.
- Sắp tới ta sẽ cần rất nhiều tiền, nàng còn không cố gắng đi kiếm tiền cho lão công sao? Cẩn thận không ta sẽ làm cho La Mạn gia tộc phá sản đấy.
- Ta hết tiền nhưng lại buôn bán lời được chàng. Lão công, Phi nhi sinh ý giảm bớt hay là buôn bán có lời đây?
Hoa Phi Lệ cười nói.
- Đương nhiên là buôn bán có lời rồi.
Mặc dù ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng Lưu Vân lại biết nếu như đổi lại là ở thời đại của hắn, một người nam nhân suốt ngày lấy tiền của nữ nhân thì nhất định bị gọi là kẻ ăn bám. Nhưng mà ở thế giới này, hiện tại vào lúc này, hắn lại có thể yên tâm thoải mái làm điều đó. Bởi vì hắn quyết định đi lên một con đường hoàn toàn mới. Hắn muốn đứng ở chỗ cao nhất ở thế giới này, cho đến lúc này, nếu như nữ nhân của hắn thích tiền, hắn sẽ giúp nàng giàu có nhất thiên hạ!
- Nhưng mà ta lại cảm thấy mệt! Tiền này cũng không thể do một mình ta xuất ra, dẫu sao việc này không phải là việc nhà chúng ta. Chàng không cho người khác bỏ tiền ra, có lẽ sẽ có người trong lòng không thoải mái đấy.
Hoa Phi Lệ nói làm cho Lưu Vân cảm thấy cả kinh. Hắn nhớ tới đế đô xa xôi còn có một hoàng đế tín nhiệm hắn, còn có một người xưng huynh gọi đệ với hắn, đó là Thế Viêm.
- Cám ơn nàng đã nhắc nhở ta, Phi nhi!
Lưu Vân đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy eo Hoa Phi Lệ.
- Nam nhân của ta làm việc luôn quang minh lỗi lạc cho nên không để ý tới việc này. Nhưng thật ra ta là tiểu nữ tử cho nên lại hay suy nghĩ như vậy. Hắc hắc!
- Tiểu nữ tử?
Ánh mắt Lưu Vân nhìn chằm chằm vào trước ngực Hoa Phi Lệ, rồi lại chậm rãi nhìn xuống phía dưới, tựa hồ muốn lột sạch quần áo nàng ra, hai mắt của hắn giống như hai ngọn lửa. Hoa Phi Lệ mặc một bộ lụa mỏng, cổ áo thấp và hơi mở ra, lộ ra hai trái đào tiên mơn mởn, đủ để kích thích dục vọng của bất cứ một người nam nhân nào. Cái áo trong vừa vặn làm nổi bật thân thể, rất giống với nội y bó sát người trong trí nhớ của Lưu Vân.
- Phi nhi mà nhỏ sao? Hai trái đào tiên này đã làm cho lão công không bò dậy được!
Nhìn trước ngực Hoa Phi Lệ hơi chảy xuống, mùi thơm thầm kín trong cở thể tỏa ra.
- Cũng không phải do chàng làm hại ta sao!
Hoa Phi Lệ nũng nịu nói.
- Dáng vẻ của nó trước kia không giống như bây giờ.
- Đàn bà giống như một miếng đất, mỗi ngày nam nhân khổ cực canh tác, chăm sóc tưới bón, miếng đất này cũng chậm rãi thay đổi, màu mỡ, phì nhiêu hơn.
Lưu Vân cười dâm đãng, rồi nói.
- Vậy chàng hiện tại có muốn canh tác không?
Nàng hỏi một câu rất trực tiếp.
- Canh tác chứ!
Nam nhân trả lời một cách rất dứt khoát.
- Không còn thiết kế nữa sao?
Nữ nhân thở hổn hển.
- Trước thử cây súng này!
- Kẽo kẹt kẽo kẹt.
Cái ghế phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt, đưa ra kháng nghị đôi nam nữ này không được ngồi trên nó.
Nhưng rất nhanh tiếng kẽo kẹt này được thay thế bởi một âm thanh rên rỉ tiêu hồn.
- Cẩn thận không sập! Động tác chậm một chút.
- Cứng như thế này, làm sao vào được!
Nam nhân ấn mạnh kéo nữ nhân ngồi xuống. Nữ nhân nặng nề hạ xuống, bị đâm mạnh một cái, phát ra tiếng thét chói tai.
- Cẩn thận đổ giấy….
Nữ nhân gục xuống bàn, phía sau nam nhân không ngừng đẩy mạnh hạ thể về phía trước, gắn liền với hạ thể của nữ nhân.
- Trên mặt đất….
Nữ nhân nằm ngửa trên mặt đất, chân bị giơ lên cao, dưới thân xuất hiện nước nôi lai láng.
- Lạnh!
Thân thể nữ nhân dán vào vách tường, thân người được nam nhân nhấc bổng, 2 tay 2 chân cuốn chặt lấy thân thể nam nhân, còn nhịp nhàng lên xuống hỗ trợ….
………..
- Ta đi cho chàng tiếp tục làm việc.
Hoa Phi Lệ mặc xong quần áo, chuẩn bị rời khỏi phòng. Mới đi được hai bước thì chân mềm nhũn, ngã xuống mặt đất.
Lưu Vân vội ôm lấy nàng:
- Làm sao vậy?
- Báo cáo quân đoàn trưởng, viện quân Linh nhi chưa tới, Phi nhi một mình nghênh địch, tình hình chiến đấu rất thảm thiết, đã bị thương.
Hoa Phi Lệ che miệng cười duyên nói.
Lưu Vân cùng Hoa Phi Lệ đi tới đại sảnh thì gặp Thủy Linh Nhi.
- Vân, tang lễ đã chuẩn bị tốt rồi. chàng chuẩn bị khi nào thì để Mai Sâm cùng Nặc Đinh yên nghỉ trong lòng đất?
Thủy Linh Nhi vừa thấy Lưu Vân liền hỏi.
Mấy ngày qua nàng cùng Hoa Phi Lệ mang theo ba gã đội viên Dạ Phong từ Tây Tư trở về, cùng nhau chuẩn bị tang lễ cho Mai Sâm cùng Nặc Đinh. Tất cả công việc chuẩn bị đều tiến hành theo sự phân phó của Lưu Vân. Tang lễ này thậm chí còn hơn cả tang lễ của tướng quân đế quốc. Hơn nữa hai nàng đều có tình cảm đặc biệt đối với các đội viên Hắc Ưng cho nên mỗi sự kiện đều làm rất cẩn thận, quả thực mất rất nhiều tâm tư vào việc này.
- Di thể bọn họ không có vấn đề gì chứ?
- Tạp đại thúc dùng băng hệ ma pháp đóng băng bọn họ, an trí tại Học viện chỉ huy quân sự. Đại thúc mỗi ngày đều tự mình đi xem qua một lần. Ngươi yên tâm!
- Tốt lắm. Ta sẽ đi coi một lát! Ta cấp cho bọn họ nghi thức tiễn biệt thuộc về Hắc Ưng quân đoàn! Ta nghĩ cho đến lúc này bọn họ mới có thể chính thức nghỉ ngơi!
Long Vân cùng Ốc Tư Lạc Phu từ trụ sở đại hành sơn vội vã đi tới Phổ Lí Tắc Lợi thành. Bọn họ vừa vào thành đã bị Lưu Vân gọi tới phủ.
- Lão đại, lại có nhiệm vụ gì sao? Trong căn cứ công việc bộn về gấp gáp tới muốn điên lên rồi, ta hiện tại rất thiếu người làm!
Long Vân vừa mới ngồi xuống đã sốt ruột hỏi.
Lưu Vân cười, chỉ vào mấy bản vẽ trên bàn:
- Hãy để thiên tài Ốc Tư Lạc Phu xem trước vài thứ kia đi rồi hẵng nói! Lão Long ngươi không nên vừa thấy ta đã kể khổ. Thời gian kế tiếp ngươi cần gì ta đều cung cấp cho ngươi.
Long Vân trợn mắt nhìn Lưu Vân:
- Từ khi bị ngươi đánh bại tại Tam đoàn, ta chưa có một ngày nào yên ổn. Ngươi nói muốn tiền thì sẽ đưa tiền, đây là nửa câu đầu, nửa câu sau: ngươi muốn cái gì, ta phải làm gì cho ngươi, ngươi muốn bao nhiêu, ta phải tạo ra bao nhiêu?
Lưu Vân:
- Ách, cái này…. Nếu không để Lạc Phu ở chỗ này xem mấy bản vẽ đó, chúng ta tìm một nơi khác đánh lại lần nữa….
- Thật ra cuộc sống ở trụ sở cũng rất ung dung thoải mái, quan trọng là ta không có kinh nghiệm quản lý, quản lý còn chưa đến nơi đến chốn. Ha ha, lão đại huynh có việc gì cứ phân phó! Lão Long sẽ là hậu thuẫn vững chắc cho ngươi!
Long Vân cười ha ha, trong lòng thì rất khinh bỉ kẻ quái thai là Lưu Vân. Bởi vì Lưu Vân là kẻ ưa bạo lực, thậm chí còn hành hạ cho Long kỵ sĩ thừa sống thiếu chết.
- Như vậy không cần đánh lại. Lão Long ngươi làm việc thì ta yên tâm rồi!
Lưu Vân cười gian manh nói.
- Trước đây ta cảm giác mình là thiên tài. Sau khi ‘Lạc Phu tạo’ thành công sản xuất ra, ta cảm giác được mình là thiên tài trong thiên tài. Nhưng khi nhìn thấy bản vẽ vĩ đại này, ta lại thấy mình thật vô dụng!
Ốc Tư Lạc Phu hiển nhiên bị kích động rất lớn, thanh âm có chút run rẩy.
Ánh mắt của hắn ngơ ngác nhìn bản vẽ trong tay, trong ánh mắt chỉ có sự cuồng nhiệt cùng sùng bái ---- bản vẽ này làm cho hắn thấy được một thời đại chiến tranh kiểu mới.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dị Giới Quân Đội
Lý Bố Y
Dị Giới Quân Đội - Lý Bố Y
https://isach.info/story.php?story=di_gioi_quan_doi__ly_bo_y