Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vũ Luyện Điên Phong
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 266: Đuổi Cùng Giết Tận
T
rong lúc vội vã bị khống chế, sau đó lại bị ném lại, thiếu nữ đến thời gian phản ứng cũng không kịp, rơi thẳng xuống mặt đất.
Đám người đuổi từ sau tới nhìn thấy cảnh này đều phấn chấn, vây bốn phía, đợi sau khi thiếu nữ rơi xuống mặt đất thì bao vây nàng.
- Ả tiện nhân, giờ xem ngươi chạy đâu.
Tên cầm đầu cắn răng gầm lên, vẻ mặt sát khí.
Những người còn lại đều ha hả cười lạnh, còn có mấy người nhìn thân hình đầy đặn mềm mại của thiếu nữ, trong mắt hiện vẻ dâm tà.
Dương Khai đoán ý qua lời nói và sắc mặt, để ý đến thần sắc đám người kia thì sắc
mặt chợt âm u lạnh lẽo.
Đám người này không phải tử tế gì.
Thiếu nữ thần sắc phẫn uất, cắn chặt đôi môi đỏ mọng, dè chừng nhìn đám người Đại Hán xung quanh, không dám động đậy. Thực lực của nàng không phải mạnh, chi có Ly Hợp Cảnh đỉnh phong mà thôi, hiện tại bị bao vây như vậy làm sao có thể trốn thoát.
Đôi mắt to long lanh nhìn về phía Dương Khai, mắng the thé:
- Ngươi khốn kiếp, ngươi vô sỉ, ta nguyền rủa ngươi chết không được tử tế, thần hồn câu diệt, thiên lôi đánh trúng
Nếu không bị Dương Khai ném trở lại thì giờ nàng đã vọt vào được Dược Vương Cốc, đã được an toàn. Nghĩ đến đây thiếu nữ vừa uất vừa hận.
Dương Khai hừ nhẹ một tiếng, quay người rời đi.
Hắn mặc dù biết đám người kia không phải hạng tốt đẹp gì, nhưng hành động vừa rồi của thiếu nữ cũng làm hắn tức giận nên quyết định phải hù dọa nàng một chút.
Vừa thấy hắn tuyệt tinh vô nghĩa như thế, thiếu nữ thấy toàn thân mình lạnh lẽo.
Thấy Dương Khai muốn đi, mấy tên vây quanh thiếu nữ khẽ nhìn nhau, lập tức có hai người yên lặng không tiếng động chạy ra, đao thép kiếm sắc trong tay, hướng phía Dương Khai nhào tới.
Mặc kệ hai người này có phải quan hệ biểu ca biểu muộn hay không, đã bị hắn bắt gặp thì không có lí nào để sống.
Thiếu nữ đang muốn mở miệng nhắc nhở thì một thanh kiếm sắc đã kề cồ nàng. Cảm giác lạnh lẽo truyền đến, thiếu nữ lập tức nuốt lại những lời định nói.
Hai người thực lực đều là Ly Hợp Cảnh đỉnh phong, cũng ngang bằngvới cảnh giới của thiếu nữ, rất nhanh liền tiến tới sau Dương Khai. Vũ khí trên tay tạo thành một vệt sáng âm u, nhắm hướng Dương Khai đánh tới.
Thiếu nữ không kìm nổi kinh hãi hô lên một tiếng rồi nhắm nghiền mắt lại. Hàng lông mi không ngừng run rẩy. Giờ khắc này nàng không khỏi có chút hối hận.
Mình không nên kéo người chưa từng gặp mặt này vào cuộc. Vừa rồi cũng vì bị truy đuổi quá mức, trong đầu lóe lên một ý tưởng mới hô lên như thế, cũng không muốn liên lụy tới hắn, khiến hắn gặp phải tai họa bất ngờ như vậy.
Dương Khai đang đi về phía trước, cứ như có thể nhìn thấy sau lưng. Trước khi thanh kiếm vừa gần chạm thân mình thì nhẹ nhàng lách ra kịp thời, tránh được sự tập kích của hai người một cách thần kỳ.
Xoay người, Dương Khai thản nhiên nhìn hai người, khóe miệng chậm rãi khiêu khích, nở nụ cười quỷ dị.
Biến cố lần này làm hai người kia túa mồ hôi lạnh, lập tức biết được thiếu niên này thực lực không kém, bèn hét lớn một tiếng, thôi động nguyên khí, thi triển sát chiêu, đánh tới Dương Khai.
Giữa không trung hiện lên hai đạo quyền ảnh. Hai người kia còn chưa kịp phản ứng, thân mình đã bị một cỗ đại lực va chạm mạnh mẽ bay đi.
Trong không trung, không ngừng phun máu. Sau khi rơi xuống đất đã mất mạng.
- Khạc khặc khặc khặc
Địa Ma cười quỷ dị. Lúc ở dị địa, lão không phát huy mấy tác dụng, hiện giờ không dễ gì ra được thì đương nhiên phải giương thân thủ.
Hắc khí phun ra từ chỗ hai người chết, cuộn thành vòng rồi bay ra ngoài.
Kẻ cầm đầu thấy hai thủ hạ của mình mất mạng trong nháy mắt, sắc mặt cũng biến đổi, trường kiếm đặt tại cổ thiếu nữ quát lạnh một tiếng:
-Lên!
Những người còn lại không khỏi nuốt nước miếng, nhất tề rống giận, hung hãn chạy về phía Dương Khai.
- Khạc khặc
Địa Ma lại đánh úp lại, vài người bị bí bảo quỷ dị này làm cho kinh hãi, da mặt co giật liên hồi. Lập tức chia ra một người đấu với Phá Hồn Chùy của Địa Ma, những người còn lại nhằm hướng Dương Khai đánh tới.
Pặp, pặp, pặp
Ba tiếng trầm đục, ba người vừa chạy đến bên Dương Khai đều không tự chủ được bật ra, kêu lên, mỗi người có một vết lõm trên ngực.
Từ một năm nay khi tiến vào dị địa, những người giao đấu với Dương Khai đều là những đệ tò tình anh của các thế lực lớn nhỏ. Những đệ tử tinh anh này, ai cũng có năng lực chiến đấu vượt cấp, mỗi người đều có thể giết được những đối thủ nhiều hơn mình hai
ba cảnh giới hoặc nhiều tiểu cấp bậc.
Nhưng những đệ tử tinh anh đó vẫn kinh ngạc khi gặp Dương Khai, mà ngay cả Vũ Thừa Nghi có thực lực mạnh nhất cũng vẫn khó tránh được cái chết.
Hiện tại gặp phải đám cá tạp này thì nào đâu là đối thủ của Dương Khai?
Mỗi người một chiêu, đến cơ hội phản kháng cũng không có. Người thực lực thấp một chút lập tức mất mạng, kẻ mạnh hơn một chút thì cũng ngã không dậy nối, hoàn toàn mất đi khả năng tác chiến.
Thân thể ba người vừa rơi xuống đất, Địa Ma ráo riết từ bỏ đối thủ của mình mà tiến thẳng đến thu thập thần hồn.
Đối thủ kia của Địa Ma còn chưa kịp chạy trốn đã bị Dương Khai tóm lại, hai tay túm đầu gã dùng sức bẻ mạnh.
Răng rắc một tiếng giòn vang, cổ gã này đã bị gẫy, thân mình mềm nhũn gục ngã.
Bỏ lại thi thể người này, thần sắc Dương Khai lạnh lẽo hướng về phía gã đang uy hiếp thiếu nữ kia. Một thân chân nguyên từ cơ thể toát ra, quần áo không gió mà bay, giống như một pho tượng sát thần, uy phong lầm lẫm.
Miệng thiếu nữ há hốc kinh ngạc nhìn Dương Khai, không nghĩ thiếu niên vừa bị mình làm liên lụy lại có sức mạnh như vậy.
Thấy hắn cũng lớn hơn mình không bao nhiêu, sao lại có thể lợi hại như vậy được?
Trong ánh mắt của nàng lộ ra một tầng ý nghĩ kinh hãi và khiếp sợ vô cùng. So sánh với đám địch thủ mấy ngày nay đuổi theo nàng mà nói thì Dương Khai vừa nãy giống một tên ác đồ không từ bất kỳ chuyện ác nào, một tên tử thù kỳ lạ nhuốm đầy máu.
Hắn giết người nhự nhàng như giết một con kiến. Từ đầu đến cuối thần sắc lạnh lùng kia không chút biến đổi, cũng không chớp mắt lấy một lần.
Mạng người với hắn mà nói nhẹ như lông hồng, căn bản không hề bận tâm đến.
Thiếu nữ trong lòng kinh sợ, người vừa uy hiếp nàng sao lại có thể là người như
vậy?
Y dù có là Chân Nguyên Cảnh tứ tầng thì giờ phút này cũng là gan mật liệt nứt, thần hồn bốc tán. Y là người rõ nhất thực lực của mấy tên thủ hạ của mình. Một chọi một, y
cũng có thể giải quyết được, nhưng căn bản cũng không thể nhẹ nhàng thoải mái như người thiếu niên này được.
- Vị bằng hữu, tất cả chỉ là hiểu lầm.
Trên trán tên cầm đầu toát mộ hôi lạnh, e dè bước tới phía Dương Khai, mặt cười
cười:
- Chúng ta cũng không làm gì ngươi, thôi chúng ta dừng tay ở đây, như vậy có được không?
Dương Khai thần sắc lãnh đạm, không nói lời nào.
- Đúng là ta có mắt không tròng, thế nhưng nhà ngươi đã giết nhiều như vậy, chẳng lẽ còn muốn đuổi tận giết tuyệt sao?
Tên này liên tiếp lùi về phía sau, từ đầu đến cuối, thanh trường kiếm vẫn đặt trên cổ
thiếu nữ.
Thấy Dương Khai vẫn bất động như cũ, y biết hôm nay không thể bỏ qua, lập tức trong lòng hung ác, thần sắc dữ tợn, cắn răng gầm lên:
- Đừng có tiến tới. Nếu không ta sẽ giết cô ta.
- Ngươi giết đi. Giết rồi ngươi cũng chết.
Dương Khai vẫn không nhanh không chậm tiến về phía y.
Tên này trong nháy mắt mồ hôi túa ra, cùng với bước tiến gần của Dương Khai, y cảm giác như cả quả núi đang đè lên mình làm y thở không nổi. Một thân chân nguyên không tự chủ được vận chuyển, trường kiếm trên tay khẽ dùng lực. Thiếu nữ không khỏi
phát ra tiếng thét kinh hãi, nàng cảm giác cổ mình chợt lạnh, từ nơi ấy rĩ ra một dòng ấm nóng.
- Ngươi thực sự nghĩ rằng ta không dám giết?
Y đe dọa yếu ớt.
Còn chưa dứt lời, hai mắt Dương Khai nhíu lại, một sức mạnh vô hình phát ra từ trong đầu hướng thằng thần hồn tên này.
Đây chính là thần thức lực.
Thần thức, chẳng những có thể dùng để cảm giác những tình hình xung quanh, cũng có thể dùng để công kích. Chỉ có điều Dương Khai chưa bao giờ trải nghiệm, hiện tại cũng chi là mạo hiểm thử một lần.
Thần thức rót vào, vẻ mặt tên kia kinh hãi. Đợi lúc y lấy lại tinh thần đã thấy thiếu niên đối diện đến gần mình, vươn tay chụp lấy thanh trường kiếm trong tay mình.
Tên này rống lên giận giữ, chân nguyên thúc giục, hung hăng muốn cắt cổ thiếu nữ, muốn ngọc nát đá tan.
Dương Khai tay mắt lanh lẹ, một chưởng đánh úp vào khuôn mặt tên này, đồng thời tung một cước về phía thiếu nữ đang bị chế ngự, đá nàng thoát khỏi mũi kiếm.
Nhanh như cắt, thiếu nữ chạy đến một bên, vài sợi tóc bị cắt đứt bay trong không trung. Tên kia vội vàng lùi về phía sau tránh chưởng của Dương Khai, trường kiếm trên tay vung ra, rạch một vết thương dài trên tay Dương Khai.
Máu tươi vẩy ra, Dương Khai thần sắc lạnh lùng, bình thản. Thừa cơ xông lên, nắm chặt bàn tay đầm đìa máu, một quyền trúng ngực tên kia.
Viêm Dương Tam Điệp Bạo.
Tên này thực lực ít nhiều cũng là Chân Nguyên Cảnh tứ tầng, trong lúc luống cuống không kịp chuẩn bị đã bị Dương Khai đánh trúng, cũng không đến nỗi không thể trở tay. Thanh trường kiếm múa tít không kẽ hờ, sát chiêu thi nhau tung ra.
Trong lúc tranh đấu, ba cỗ chân nguyên Viêm Dương Tam Điệp Bạo bạo phát trong nội thể y, làm tên kia kêu rên ba tiếng, sắc mặt tái nhợt.
Địa Ma lúc này mới có cơ hội nhào tới, hợp lực chiến đấu với Dương Khai.
Chi sau hơn mười chiêu, gã kia đã bị nhất chi của Dương Khai xuyên thủng.
Hai mắt dần mất đi thần thái, trên mặt y đầy chua xót lầm bấm nói:
- Đồ điên
Địa Ma cười quái dị, ôm Phá Hồn Chùy vọt vào trong cơ thể của y lấy đi thần hồn của y, rồi bỗng hóa thành hắc khí chui vào cơ thể Dương Khai.
- Thiếu chủ cảm nhận được chưa?
Địa Ma nhẹ giọng hỏi.
-ừ.
Dương Khai vẩy máu tươi trên tay.
- Những người này nguyên khí rất cuồng bạo. Xem ra là tu người luyện công pháp tà ác hoặc là người luyện võ rơi vào tà ma chi đạo.
Người luyện võ lúc ở Ly Hợp Cảnh, tâm tính sẽ phân hóa thành hai cấp, cho nên cảnh giới này mới được gọi là Ly Hợp.
Hưởng thụ khoái cảm sức mạnh nâng cao, không thể áp chế tâm tính mình bùng nổ cùng các loại cảm xúc khác, đây gọi là tà sỹ. Những người này thường thì đều rất hung tàn, khát máu cuồng bạo.
Có rất nhiều người luyện võ đều như vậy, sức mạnh càng cao, biểu hiện càng phát ra rõ rệt, cuối cùng đi vào đường tu luyện không giống những người khác. Những người Dương Khai vừa đánh chết lúc nãy chính là như vậy.
So với phương thức tu luyện bình thường, phương thức tu luyện nào tốt hơn cũng khó có thể nói rõ ràng. Nhưng xét một cách tồng thể thì tà sỹ vẫn không được đón nhận.
Mà trong thiên hạ, căn cứ lớn nhất của tà sỹ chính là Thương Vân Tà Địa. đọc truyện mới nhất tại.
Trong phạm vi mấy ngàn dặm, ma đầu lớn nhỏ đều tề tụ, người luyện võ tà ác khắp
nơi đều có.
Lúc trước Đại trướng lão của Lăng Tiêu Các, Ngụy Tích Đồng truyền lệnh thăng cấp cho Dương Khai, phái Dương Khai đi Thương Vân Tà Địa chém chết một gã tà sỹ có thực lực không thua kém mình, nhưng đã bị Dương Khai cự tuyệt.
Chỉ có điều Thiếu nữ này làm sao lại trêu chọc những người này?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vũ Luyện Điên Phong
Mạc Mặc
Vũ Luyện Điên Phong - Mạc Mặc
https://isach.info/story.php?story=vu_luyen_dien_phong__mac_mac