Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chân Tiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 80: Hắc Diễm Hỏa Hải
T
u vi hiện tại của Cổ Thần là Đoạt Xá hậu kỳ, thông qua Ngịch Mệnh Hóa Long Quyết biến thành long thân, tu vi càng tiến thêm một tầng, ngay cả tu sĩ Nguyên Thần sơ kỳ cũng có thể đánh chết.
Cự trảo kim long chộp về phía trước, hai đạo cương mang long trảo lớn tới vài trăm trượng trong nháy mắt chộp vào đạo kiếm cương đen bóng kia.
Một tiếng nổ vang như trời long đất nở, cương mang long trảo thật lớn bị đạo kiếm cương đen bóng kia trảm thành hai nửa, nhưng đạo kiếm cương cũng bị đẩy lui về phía sau một chút.
Đúng lúc này, hai chiếc long trảo nhỏ chừng mười trượng nhanh chóng chộp lên trên kiếm cương đen bóng kia.
Hai tiếng giòn vang, kiếm cương nghìn trượng nhất thời bị cắt thành ba mảnh, sau đó hóa thành vô số cương khí màu đen tản mát ra bốn phía.
Cổ Thần hóa thân thành kim, thực lực được đề cao gấp mấy lần so với trạng thái hình người, đạo kiếm cương đen bóng kia tuy rằng lợi hại vô cùng nhưng vẫn không thể gây tổn hại với long trảo của Cổ Thần.
Hai trảo cắt đứt đạo kiếm cương kia, thân thể Cổ Thần ngưng lại, giữa không trung lóe lên một đạo kim mang, trong sát na liền bay về phía trước hơn trăm trượng, há miệng rồng phun ra một ngụm Hắc Diễm Phần Thiên.
Hắc Diễm Phần Thiên vừa ra khỏi miệng rồng, liền giống như biển lửa, lan rộng ra tới mấy trăm trượng, cuồn cuộn lao về phía nguyên thần ba trượng như phác thiên cái địa.
Nguyên thần ba trượng nhìn Hắc Diễm Phần Thiên như phác thiên cái địa lao tới, hai mắt căng thẳng, cưỡi hắc kỵ tung vó như bay, trên bầu trời xẹt qua một vết lửa cháy thật dài, nguyên thần ba trượng đã lui lại ngoài mấy trăm trượng, Hắc Diễm Phần Thiên nhất thời đánh vào khoảng không.
Vừa quay người lại, quang mang hắc nhận lập tức lóe lên, tiếp tục có một đạo kiếm cương đen bóng dài nghìn trượng bổ về phía Cổ Thần trnog nháy mắt.
Cổ Thần vẫn như trước, hai long trảo vung ra về phía trước, đầu tiên dùng lực lượng cương mang làm cản trở kiếm cương, sau đó dùng hai long trảo chộp lên kiếm cương rồi bẻ gãy.
Tiến đến, long thân ngưng lại, Cổ Thần lấy đà lao nhanh về phía trước hơn trăm trượng, há miệng rồng...
Bất quá. lần này không phải phun ra Hắc Diễm Phần Thiên mà là một đoàn Tử Diễm Băng Viêm, cũng giống như trước, Tử Diễm Băng Viêm lao nhanh như một mũi tiễn mang, không trung lóe lên tử ảnh, trong nháy mắt đã tới trước mặt nguyên thần ba trượng.
Tốc độ Tử Diễm Băng Viêm cực nhanh, nhanh hơn Hắc Diễm Phần Thiên gấp mấy lần, nguyên thần ba trượng không kịp né tránh.
Đoàn Tử Diễm Băng Viêm kia tới trước mặt nguyên thần ba trượng đột nhiên nổ tung, ngay sau đó, trời đất bỗng dưng phát lạnh, trong phạm vi mấy trăm trượng, tất cả đều hóa thành huyền băng, nguyên thần ba trượng bị vây hãm trong băng tuyết, đông tác nhất thời chậm hẳn.
Lúc này, Cổ Thần há miệng rồng, một đoàn Hắc Diễm Phần Thiên lao ra, biến thành biển lửa ngay trên bầu trời rồi ập xuống.
Nhìn Hắc Diễm Phần Thiên lấp trời ập xuống, bốn vó hắc kỵ của nguyên thần ba trượng khẽ động, muốn tránh qua một bên, nhưng vị vây hãm trong huyền băng đầy trời, tốc độ của nó không còn được như trước, chỉ chậm một chút, biển lửa trước đó còn cách ngoài trăm trượng đã hạ xuống trên người nguyên thần ba trượng.
Nguyên thần ba trượng hét thảm lên một tiếng, từ bên trong hắc bào tản mát ra từng đạo khói xanh, biển lửa ngợp trời kia còn bao phủ cả người kỵ mã phía dưới, khiến nó phải há mồm kêu lên một tiếng thê lương thật dài.
Khi nguyên thần ba trượng lao ra khỏi biển lửa, thân thể thấp đi một trượng, hiển nhiên đã bị thương nặng, hắn nhanh chóng hóa thành một vết hỏa diễm dài trên bầu trời, chạy trở lại bên trong đội kỵ sĩ.
Cổ Thần phóng lên cao, ngửa cổ ngâm long lên một tiếng vang vọng thiên địa, thân rồi dài mấy trăm trượng uốn lượn giữa không trung, hai mắt sắc như đao nhìn về đội hơn nghìn kỵ binh trước mặt.
Nguyên thần ba trương kia tuy đã trốn ra khỏi biển lửa hắc diễm nhưng vẫn không ngừng có khói xanh thoát ra sau lớp áo bào, hiển nhiên Hắc Diễm Phần Thiên vẫn còn đang tạo thành thương tổn cho hắn, chưa có dừng lại.
Vung tay lên, nguyên thần ba trượn nhất thời phóng đi vào trong rừng quỷ, hắn đã bị Cổ Thần đánh trọng thương, nếu như không trở về nơi âm tuyền, vết thương sẽ vĩnh viễn không dừng lại, muốn phục hồi như cũ phải trở về nơi âm minh cực kỳ âm hàn mới được.
Nguyên thần ba trượng vừa đi, từng nhóm từng nhóm kỵ sĩ áo đen liền lục tục kéo theo phía sau, nhảy vào trong rừng quỷ, không tới nửa khắc toàn bộ đã đi vào trong rừng quỷ không còn thấy đâu nữa.
Trên mặt đất lộ ra một vết tích dài nghìn trượng, rộng một trượng, sâu tới mấy trăm trượng, chứng tỏ một hồi đại chiến kinh thiên động địa vừa rồi mới diễn ra.
Cổ Thần nhìn cửa ra rừng quỷ một hồi lâu, thấy không còn quỷ vật đi ra, nhất thời xoay người lại, trải qua thời gian lâu như vậy, độn quang mấy người Hoàng Dược Tiên đã sớm đi xa mấy nghìn dặm rồi.
Hóa thành hình người, mở ra Thiểm Thiên Phong Dực, Cổ Thần hóa thành một đạo quang mang bay giữa không trung nhanh như thiểm điện, cấp tốc đuổi theo mọi người.
Đồng thời, trong lúc phi độn, Côn Ngô Ấn bay ra khỏi mi tâm Cổ Thần, hóa lớn thành mười trượng, tại bên cạnh mảnh rừng rậm đen kịt chính là một mảnh thảo nguyên rộng lớn vô cùng.
Cũng giống như trước, bên trên Côn Ngô Ấn có một quang điểm lấp lánh, tại ngay trung tâm thảo nguyên cũng có một lỗ trống.
- Chẳng lẽ, trung tâm thảo nguyên này cũng có bảo vật?
Cổ Thần thầm nghĩ.
Từ tốc độ quang điểm bên trên Côn Ngô Ấn có thể thấy được, diện tích thảo nguyên còn lớn hơn rừng quỷ một chút, nơi này cách tới chỗ trung tâm có chừng hai vạn dặm.
- Phải đi tới đó nhìn một chút mới được.
Cổ Thần thầm nghĩ, tại trong rừng quỷ chiếm được phù Trấn Minh Ngọc Bi, nơi trung tâm thảo nguyên này hẳn cũng phải có thứ bảo bối gì đó, không chừng còn là Như Ý Linh Lung bảo tháp...
Độn tốc của Cổ Thần so với mấy người Hoàng Dược Tiên tự nhiên nhanh hơn rất nhiều, không lâu sau đã đuổi kịp theo bọn họ.
- Cổ Thần, ngươi đều đánh đuổi hết đám kỵ sĩ áo đen kia rồi sao?
Cổ Thần còn ở ngoài trăm dặm, Tiểu Bạch đã vỗ Thiểm Thiên Phong Dực bay qua.
Cổ Thần quay đầu nhìn thoáng qua về phía rừng quỷ, nói:
- Đúng vậy, đều chạy hết rồi!
Lời tuy nói vậy, nhưng Cổ Thần còn chưa nói hết, chính xác mà nói vẫn còn có thể có quỷ vật lợi hại hơn từ bên trong rừng quỷ chạy ra ngoài.
Bên trong Côn Ngô Bí Cảnh này, độ hung hiểm vượt quá mức tưởng tượng, nếu như không phải được Côn Ngô Ấn tụ linh, tu vi tăng mạnh đạt tới Đoạt Xá hậu kỳ, ở bên trong Côn Ngô Bí Cảnh tuyệt đối là cửu tử nhất sinnh.
Ba người Hoàng Dược Tiên, Đạo Cửu Thiên và Quy tổng quản đợi ở phía trước, Cổ Thần và Tiểu Bạch rất nhanh liền đi tới.
- Cổ Thần, ngươi có bị thương không?
Hoàng Dược Tiên lo lắng hỏi thăm.
Cổ Thần lắc đầu, cười nói:
- Bên trong Côn Ngô Bí Cảnh, người có thể đả thương được đệ tử cơ bản là không có.
- Đám quỷ vật đó đều có tu vi Đoạt Xá hậu kỳ, Cổ sư đệ, chúng ta đều toát mồ hôi lo lắng cho ngươi!
Đạo Cửu Thiên cười nói.
- Hắc hắc... Ta cũng rất lo lắng, nhưng ngược lại vẫn tin tưởng Cổ Thần có thể đánh đuổi bọn chúng.
Tiểu Bạch cười hắc hắc, nói.
Quy tổng quản đi tới, hỏi:
- Đám quỷ quái kia tu vi quá khủng bố? Chúng ta vừa rồi ở trong rừng quỷ gặp được quỷ hồn lợi hại nhất cũng chỉ có Kim Đan hậu kỳ, nhiều quỷ hồn Đoạt Xá hậu kỳ như vậy không biết chạy ra từ chỗ nào? Nếu như gặp phải tại bên trong rừng quỷ, chúng ta đã chết hết rồi!
Cổ Thần đơn giản nói lại chuyện tình trong rừng quỷ cho mọi người nghe, tay nhấc lên, phù Trấn Minh Ngọc Bi lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay, nói:
- Đám quỷ vật kia đi ra từ Âm Minh Đàm trong rừng quỷ, đầm này vừa sâu vừa lạnh vô cùng, trên miệng đầm còn có khối Trấn Minh Ngọc Bi này, ta thấy quỷ hồn trong rừng quỷ đều sợ hãi Trấn Minh Ngọc Bi nên đoán nó là một kiện bảo bối, liền quyết định đào nó lên.
Nói xong, Cổ Thần nhìn sang Hoàng Dược Tiên, hỏi:
- Sư phụ, ngươi cũng biết lai lịch bia này?
Hoàng Dược Tiên lắc đầu, ánh mắt Cổ Thần lại chuyển sang trên mặt Đạo Cửu Thiên, nói:
- Đạo huynh thế nào?
Đạo Cửu Thiên là thiếu chủ Thiên Đạo Tông, Thiên Đạo Tông được xưng là không gì không biết, thế nhưng Đạo Cửu Thiên vẫn lắc đầu, căn bản không biết lai lịch Trấn Minh Ngọc Bi này ra sao.
Cổ Thần nhìn qua Quy tổng quản, thế nhưng Quy tôngr quản đã sống hơn vạn năm cũng phải lắc đầu chịu thua.
Thu hồi Trấn Minh Ngọc Bi, Cổ Thần nói:
- Xem ra chỉ còn cách chậm rãi nghiên cứu về sau.
Hoàng Dược Tiên lại hỏi:
- Cổ Thần, lúc trước ngươi biến thân thành kim long, chuyện này rốt cuộc là sao?
Thấy mọi người đều có vẻ hiếu kỳ, chuyện Cổ Thần có thể hóa long vẫn còn chưa ai biết được, Cổ Thần đành nói ra chuyện gặp Ngô Tinh trong Địa Cung, được truyền thụ Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết, đương nhiên Cổ Thần chỉ nói ra đoạn đầu, còn phần giảng thuật đều phát ra từ trong miệng Tiểu Bạch.
- Ai, gã đầu bạc kia hiện không biết đã chạy đi đâu rồi!
Nói xong, Tiểu Bạch than thở.
Tác dụng của Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết, Cổ Thần mới chỉ nói ra một nửa là biến hóa long thân, về phần tu luyện có thể nghịch mệnh, đề cao tiên căn cho tu sĩ thì hắn không nói ra.
Cổ Thần từng đáp ứng Ngô Tinh, Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết không thể truyền thụ cho bất kỳ kẻ nào, cũng không để cho bất luận kẻ nào biết được bí mật Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết có khả năng đề cao tiên căn cho tu sĩ.
Khi đó Cổ Thần còn không hiểu được, công pháp huyền diệu như vậy vì sao lại không lưu truyền cho đời sau.
Ngô Tinh nói:
- Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết nhìn như có tác dụng vô cùng lớn với tu sĩ, trên thực tế nếu nó được lưu truyền trên thế gian sẽ có nguy hại cực lớn, bất luận một thế lực nào đều sẽ không từ thủ đoạn cướp giật pháp quyết này tới tay, có thể bồi dưỡng được lượng lớn tu sĩ lợi hại, khẳng định sẽ tạo tành một hồi mưa máu gió tanh cho tu chân giới, nhưng những chuyện giết chóc này còn chưa tính là gì, then chốt chính là tu sĩ tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết sẽ có được tâm tính hiếu chiến của Long tộc, đến lúc đó người trong thiên hạ đều có tiên căn tuyệt phẩm, người người đều có thiên tư tuyệt luân, ai ai cũng muốn mình làm thiên hạ đệ nhất, không ai chịu khuất phục ai, với tâm tính hiếu chiến, tu chân giới sẽ vĩnh viễn không có được một ngày bình yên, thẳng đến một ngày toàn bộ tu sĩ tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết đều ngã xuống, tu chân giới mới trở lại nguyên điểm của nó, thế nên Nghịch Mệnh Hóa Long Quyết chỉ có thể bí mật lưu truyền, không thể đưa ra một cách rộng rãi.
Đối với vận may của Cổ Thần, mọi người đều sợ hãi than.
Cổ Thần nói:
- Vừa rồi tại trung tâm rừng quỷ ta lấy được Trấn Minh Ngọc Bi, lúc này trên địa đồ Côn Ngô Bí Cảnh cũng thấy được nơi trung tâm thảo nguyên này có điểm khác thường, chúng ta tới đó xem sao!
Hoàng Dược Tiên nói:
- Trong Côn Ngô Bí Cảnh có tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh đi vào, mấy người chúng ta cơ bản không làm nên chuyện gì, đi theo bên cạnh ngươi ngược lại còn khiến ngươi vướng bận, Cổ Thần, ngươi đi một mình đi thôi, chúng ta tìm một chỗ hẻo lánh, an toàn chờ đợi qua một năm, lúc ngươi đấu pháp với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh cũng không phải lo cho chúng ta.
Đạo Cửu Thiên gật đầu, nói:
- Hoàng sư thúc nói đúng, nguyên tưởng tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh sẽ có chút thu hoạch, không nghĩ tới ngay cả Tàng Thiên Cơ cũng đi vào, quỷ hồn Mệnh Tuyền cảnh cũng xuất hiện nhiều như mây, có thể tưởng tượng mọi nơi trong Côn Ngô Bí Cảnh đều vô cùng nguy hiểm, tuyệt không giống như lúc đầu bên trong rừng quỷ, chúng ta ở bên cạnh ngươi lại khiến ngươi phân tâm bảo hộ, không bằng cứ yên ổn một chỗ, chuyên tâm tu luyện, bên trong Côn Ngô Bí Cảnh có hàm lượng linh khí vượt xa bên ngoài, chính là một nơi tu luyện tuyệt vời.
- Nhưng...
Cổ Thần đang muốn nói sợ trong rừng quỷ còn có quỷ hồn lợi hại đi ra, thế nhưng lại nghĩ, đám kỵ sĩ áo đen kia đi ra là vì Trấn Minh Ngọc Bi trong tay mình, nếu như mình không ở cùng mấy người Hoàng Dược Tiên, hẳn bọn họ sẽ không bị quỷ hồn truy kích.
Thấy Cổ Thần có chút chần chờ, Quy tổng quản nói:
- Ngươi không cần lo lắng cho chúng ta, gặp phải nguy hiểm gì, mai rùa của ta rất cứng, đến lúc đó chúng ta truyền tin cho ngươi, cũng đù cố gắng đợi đến lúc ngươi trở về!
Cổ Thần thầm nghĩ:
“Tại trung tâm rừng quỷ, lấy đi Trấn Minh Ngọc Bi, kết quả kéo ra một đoàn quỷ hồn Đoạt Xá hậu kỳ, ngay cả quỷ hồn Nguyên Thần kỳ cũng có, tại trung tâm thảo nguyên kia, nói không chừng cũng có quái vật gì lợi hại, bọn họ đi vào, sợ rằng có chút nguy hiểm, không bằng cứ yên ổn chờ tại một chỗ còn an toàn hơn.”
- Như vậy cũng tốt! Gặp phải nguy hiểm phải lập tức truyền tin cho ta biết!
Cổ Thần lấy ra một kiện pháp bảo hạ phẩm từ trong Càng Khôn Trạc, nói:
- Có nguy hiểm gì hãy pháp vỡ pháp bảo này, bên trong pháp bảo có lưu lại dấu vết pháp lực của ta, nếu bị hủy, ta liền có thể biết ngay lập tức.
Hoàng Dược Tiên nhận lấy pháp bảo, Quy tổng quản lại nói:
- Cổ Thần, ta van ngươi một việc, nếu ngươi gặp được công chúa điện hạ, thỉnh ngươi bảo toàn tính mệnh cho nàng, ngày sau ngươi đi Đông Hải, lão rùa ta sẽ trả lại ân tình này.
Cổ Thần gật đầu nói:
- Quy tổng quản an tâm, Nhị Nhi là bằng hữu của ta, nếu nàng gặp khó, Cổ Thần ta tự nhiên sẽ không bàng quang đứng nhìn.
Nơi này tuy là thảo nguyên vô tận, những vẫn có những dải đất là đồi núi, bên trong nơi này mọi người chọn một sơn cốc nhỏ, mấy người Hoàng Dược Tiên quyết định chuẩn bị lưu lại chỗ này, chờ thời gian một năm qua đi.
Ba người Hoàng Dược Tiên, Đạo Cửu Thiên, Quy tổng quản ở lại, Tiểu Bạch và Cổ Thần vẫn như hình với bóng, tự nhiên đi theo bên người Cổ Thần, hơn nữa Tiểu Bạch có thể biến hóa to nho, nếu có nguy hiểm gì liền trực tiếp chui vào trong áo Cổ Thần, sẽ không ảnh hưởng tới Cổ Thần, nàng và Cổ Thần có quan hệ sinh tử cùng tồn.
- Cổ Thần, ngươi đi đi! Chúng ta ở lại chỗ này, chờ ngươi chiến thắng trở về!
Ba người đứng tại cửa cốc, Hoàng Dược Tiên phất tay nói.
Cổ Thần và Tiểu Bạch mở Thiểm Thiên Phong Dực, đứng ở không trung, hô lên:
- Sư phụ, Đạo huynh, Quy tổng quản... Cổ Thần đi đây!
Nói xong, Thiểm Thiên Phong Dực khẽ động, Cổ Thần và Tiểu Bạch hóa thành hai đạo quang mang, phi độn nhanh như thiểm điện về hướng trung tâm thảo nguyên.
- Bốn mặt Côn Ngô Ấn có bốn địa đồ, hắc hắc... Nếu như trung tâm mỗi mặt đều có một kiện bảo bối, vậy chúng ta có bốn kiện bảo bối rồi, ha ha...
Tiểu Bạch vừa phi độn, vừa cười nói.
Cổ Thần nói:
- Bên trong rừng quỷ lấy đi một khối Trấn Minh Ngọc Bi đã dẫn tới nhiều quỷ hồn lợi hại như vậy, ngay cả Nguyên Thần kỳ cũng có, nếu trung tâm thảo nguyên cũng có bảo vật... Không biết sẽ kéo tới đám quỷ quái nào đây!
- Chỉ cần có Cổ Thần, yêu ma quỷ quái gì cũng không sợ! Ha ha...
Tiểu Bạch cười ha hả.
Trong lòng Cổ Thần ấm áp, nếu nói trên đời này ai là ngươi tin tưởng hắn nhất, vậy chính là Tiểu Bạch rồi.
-------
Hai người vừa phi độn vừa truyện trò, thoáng cái liền qua nửa canh giờ, đã bay qua hơn vạn dặm.
- Đông...
Hai người đang cười nói, đột nhiên một tiếng chấn hưởng từ phía trước vọng tới.
Tiếng chấn hưởng này cũng không lớn, thế nhưng Cổ Thần lại cảm giác rõ ràng được sự tồn tại của nó.
Tiểu Bạch nhướng mày, nói:
- Tiếng vang này thật kỳ quái, rung động tới tận sâu trong lòng.
Cổ Thần tung Côn Ngô Ấn ra ngoài, toàn bộ bản đồ thảo nguyên đều hiện ra, trên bản đồ, quang điểm nhấp nháy đang tiến lại gần chỗ trống khu vực trung tâm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chân Tiên
EK
Chân Tiên - EK
https://isach.info/story.php?story=chan_tien__ek