Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thượng Ẩn - Sài Kê Đản
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 52: Lại Thêm Một Tình Địch.(Xasax)
Q
uyển Thứ Hai: Lửa Tình Bùng Cháy
Chương 52: Lại Thêm Một Tình Địch.(xASAx)
******
Biên soạn: Vũ Phong.
******
"Trời lạnh như vầy ở bên ngoài lăn qua lăn lại làm gì?" Cố Hải làm ra vẻ định đỡ Bạch Lạc Nhân dậy, "Ngoan, theo tôi vào trong nhà, đừng để bị lạnh."
Bạch Lạc Nhân gạt tay Cố Hải ra, "Để tôi ở đây một mình chuộc tội đi, tôi không muốn sau này gặp báo ứng."
Cố Hải ngồi xổm người xuống, có chút phát rầu nhìn Bạch Lạc Nhân, thấy cậu không giống như đang đùa giỡn, liền mở miệng nói: "Như vậy đi, cậu thẳng thắn nói ra tội lỗi của cậu, tôi giúp cân nhắc thử xem, nếu tôi cảm thấy cậu tội lỗi tày trời, cậu cứ tiếp tục ở đây chịu lạnh. Nếu tôi cảm thấy có thể tha thứ, chúng ta trở về ngủ, được không?"
Bạch Lạc Nhân im lặng một lát, nhịn không được mở miệng nói: "Thật ra là tôi cố ý làm đồ ăn khó ăn như vậy."
Sắc mặt Cố Hải đổi rồi lại đổi, vì một bữa cơm này, cậu phải uống không dưới hai thùng nước, nhưng trong lòng vẫn vui vẻ hài lòng. Bởi vì đó là Bạch Lạc Nhân cam tâm tình nguyện làm cơm cho cậu, không ngờ lại là cố ý giày vò cậu.
Dù vậy, Cố Hải vẫn rất đàn ông kéo tay Bạch Lạc Nhân, rộng lượng cười cười, "Không phải chỉ là việc nhỏ như vậy sao? Tôi tha thứ cậu, chỉ cần là cậu tự mình làm, không quan tâm xuất phát từ mục đích gì, tôi đều vui vẻ."
Kết quả, Bạch Lạc Nhân vẫn không đứng lên, tiếp tục khó khăn bộc bạch tâm sự bản thân, "Thật ra là tôi thấy Diêm Nhã Tịnh mua thuốc trị sẹo cho cậu, để trả đũa mới quyết định làm cho cậu bữa cơm này."
Cố Hải buồn bực, "Cô ta mua thuốc cho tôi liên quan gì tới việc cậu làm cơm?"
"Tôi cho rằng thuốc kia là cậu nhờ cô ta mua cho cậu."
[Wattpad: Tieuphongdamdang]
Được rồi, cái này Cố Hải cũng cố nén, tuy rằng Bạch Lạc Nhân có không tin tưởng bản thân, nhưng điểm xuất phát cũng là vì cậu ta quan tâm mình, vì ghen mà làm ra chuyện hoang đường cậu có thể hiểu được.
"Còn có, lúc cậu ăn cơm, tôi quay phim cho cậu, thật ra là muốn giữ lại, để lần sau cậu trêu chọc tôi sẽ lấy đoạn phim này ra đe dọa cậu."
Khoảng thời gian tốt đẹp mà Cố Hải xem như giấc mộng thần tiên dưới vô số suy nghĩ xấu xa của Bạch Lạc Nhân, trong nháy mắt biến thành bọt nước.
Nhưng Cố Hải là một người đàn ông chân chính, nghe xong những lời này vẫn có thể mặt không đổi sắc, ngược lại tới an ủi Bạch Lạc Nhân, tấm lòng rộng lượng đến mức khiến người khác xuýt xoa.
"Cái này cũng không coi là gì, chỉ cần cậu thẳng thắn với tôi, tôi sẽ vô điều kiện mà khoan dung hết mọi sai lầm của cậu. Được rồi, quay về ngủ đi, đừng ở đây chịu lạnh nữa."
Bạch Lạc Nhân vừa muốn đứng lên, đột nhiên lại nhớ tới một việc, "Được rồi, quên nói cho cậu biết, thật ra đây không phải là bữa cơm đầu tiên tôi tự mình làm."
Động tác kéo Bạch Lạc Nhân của Cố Hải ngưng lại trong chốc lát.
"Bữa cơm tôi làm bị anh cậu ăn rồi."
Cố Hải, "..."
"Hơn nữa so với bữa này làm ngon hơn. "
Cố Hải, "..."
Bạch Lạc Nhân nói ra hết mọi thứ, trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn, lúc này chuẩn bị đứng dậy, "Đi, quay về ngủ đi."
Bạch!
Lại bị Cố Hải ấn trở lại.
"Ngồi xuống! Cậu dám đứng dậy thử xem!" Thái độ Cố Hải nhanh xoay chuyển 180 độ, tất cả khoan dung vừa rồi đều không thấy đâu nữa, trong hai tròng mắt đỏ ngầu đều là dáng vẻ bá đạo dọa người.
Bạch Lạc Nhân không ngờ, cậu ta lại thua bởi câu nói sau cùng. Những lời bộc bạch cậu cho là tội lỗi tày trời trước đó thì không sao, kết quả việc cậu xem là nhỏ nhất lại khiến Cố Hải đen mặt.
"Không phải cậu nói cái này cũng không phải vấn đề gì sao?" Bạch Lạc Nhân nhắc lại lời nói phóng khoáng của Cố Hải trước đó.
"Sao không phải là vấn đề gì chứ?" Cố Hải mờ mịt nghiêm mặt, "Cái này không phải là vấn đề, còn cái gì gọi là vấn đề hả?!"
[Wattpad: Tieuphongdamdang]
"Cũng đâu phải tôi chủ động làm cho anh ta ăn, tôi là làm cho cậu, bị anh ta ăn!"
Nắm tay Cố Hải siết đến kêu rắc rắc, "Tôi mặc kệ cậu làm cho ai, cuối cùng không phải vẫn là bị ăn vào trong bụng anh ta? Chỉ cần để anh ta ăn là không được!!"
Con người mới vừa rồi còn phúc hậu đến khiến người khác lộn ruột, lúc này lại trở nên thô bạo, Cố Hải dùng sức ấn đầu Bạch Lạc Nhân xuống, hung hăng nói: "Cậu ngồi đây tự kiểm điểm thật tốt cho tôi!"
Đi nhanh vào phòng ngủ.
Bạch Lạc Nhân quay đầu lại nhìn cậu ta, cậu ta còn lớn tiếng khiển trách: "Ngoan ngoãn ở đó, không được phép của tôi không được vào trong nhà, hôm nay tôi phải đông lạnh cậu cả đêm!"
Kết quả, tên thô bạo nằm trên giường chưa được mười phút, trong đầu toàn là hình ảnh Bạch Lạc Nhân đẹp trai trần trụi ngồi xếp bằng dưới đất. Vóc người không thể chê vào đâu, đường cong cơ bắp mượt mà, hai chân dài thẳng tắp cứ như vậy giao nhau ngồi trên đất, bộ phận nhô lên ở giữa được một lớp vải thật mỏng bao bọc, phác họa hình dạng mê người.
Mấy ngày nay, Cố Hải mỗi ngày bôi thuốc cho Bạch Lạc Nhân, đều muốn xuất huyết bên trong rồi, thật vất vả mới ôm về nhà nuôi mấy ngày, lại chỉ có thể nhìn không thể đụng vào, đối với loại lưu manh đã đắc đạo như Cố Hải, quả thật là phung phí của trời.
Vì vậy, Cố đại thiếu gia giống như chơi trò lật mặt, mười lăm phút trước đen mặt đi vào nhà, mười lăm phút sau lại đỏ mặt ra khỏi phòng, vừa đấm vừa xoa dụ dỗ Bạch Lạc Nhân trở về giường.
Hai thân thể rất nhanh vặn vẹo cùng một chỗ, Bạch Lạc Nhân đòi hỏi chính là hơi ấm trên người Cố Hải, Cố Hải để mặc cậu quấy rối, sau đó đi thẳng vào vấn đề, bàn tay trực tiếp trượt vào trong quần lót của Bạch Lạc Nhân.
Thân thể Bạch Lạc Nhân cứng đờ, "Cậu không phải nói trước khi tôi khỏe sẽ không đụng vào tôi sao?"
Cố Hải thề son sắt, "Tôi không đụng vào cậu cũng có thể khiến cậu thoải mái."
Cái này nghĩa là hôm nay Bạch Lạc Nhân chỉ có thể bị đè, cậu ta ngay cả một cơ hội chủ động cũng bị mất.
Thấy Bạch Lạc Nhân có chút do dự, Cố Hải lúc này đem Tiểu Hải Tử như que hàn đặt vào giữa khe mông Bạch Lạc Nhân, khi có khi không đâm vào, "Cũng bao nhiêu ngày rồi? Từ lúc hai đứa cãi nhau đến giờ, tôi ngay cả tay cậu cũng chưa từng đụng vào."
Bạch Lạc Nhân suy nghĩ kỹ một chút, hình như thật sự là như vậy, thoắt cái hơn mười ngày trôi qua, bởi vì thằng nhỏ vẫn luôn không có sức, cậu cũng không để ý đến việc này. Bây giờ bị Cố Hải cọ quẹt một hồi như vậy, trái lại thật có chút nghĩ tới, cái người khỏe mạnh bên kia hẳn là nhịn đến vô cùng khó chịu nhỉ?
Vì vậy, nghiêng đầu qua chỗ khác, tiếp nhận nụ hôn chủ động Cố Hải đưa tới.
Đầu lưỡi Cố Hải từ môi mỏng một đường trượt đến giữa hai chân, thuận thế tách chân Bạch Lạc Nhân ra, đầu lưỡi ở giữa trêu đùa, chỉ là không chạm đến thứ đói khát ở trung tâm.
Bạch Lạc Nhân bị khiêu khích đến thở hồng hộc, đầu lưỡi Cố Hải hoạt động ngay mép quần lót, cơ đùi Bạch Lạc Nhân run lên bất quy tắc. Cuối cùng thật sự nhịn không được, một tay đè lấy đầu Cố Hải lên Tiểu Nhân Tử.
"Làm cho tôi một chút..."
Môi Cố Hải dán lên Tiểu Nhân Tử nhếch lên một độ cong mị hoặc, tay cách lớp quần lót xoa nắn, Bạch Lạc Nhân lập tức phản ứng mạnh mẽ rướn hông, Cố Hải vỗ mông cậu một cái, "Chờ khỏe rồi làm, ngoan, tạm thời nhịn một chút..."
Mặt của Bạch Lạc Nhân lập tức trầm xuống.
Cố Hải không nỡ nhìn Bạch Lạc Nhân mất hứng, vì vậy dịu dàng dụ dỗ nói, "Được rồi, được rồi, được rồi, cách quần lót liếm vài cái, chỉ liếm cách quần lót, không thể cởi ra nha!"
Kết quả, Cố Hải khiêu khích như vậy, Bạch Lạc Nhân càng không chịu nổi, đơn giản là gãi không đúng chỗ ngứa, ngứa càng thêm ngứa.
Bạch Lạc Nhân tự mình đưa tay về phía quần lót, bị Cố Hải nhanh tay cản lại, bẻ quạt ra sau. Lại nhấc hông Bạch Lạc Nhân lên, bày ra tư thế quỳ sấp ở trên giường, quần lót kéo xuống, tất cả bộ phận xấu hổ nhìn không xót thứ gì.
Cố Hải giống như thưởng một món bảo bối, không chút che giấu ánh mắt ngả ngớn và lưu manh. Cảm giác xấu hổ to lớn kích thích Bạch Lạc Nhân, cậu muốn tránh ra, nhưng lại sợ Cố Hải làm ra hành động càng khiến cậu khó chịu.
Đáng tiếc, lưu manh Cố đại thiếu gia sẽ không buông tha bất kỳ cơ hội đùa giỡn Bạch Lạc Nhân nào. Theo cậu thấy, làm nhục một sĩ quan nghiêm túc, khiến cậu ta ở trước mặt mình lộ ra biểu tình dâm đãng là một việc đặc biệt vẻ vang.
Vì vậy, đặt hai tay Bạch Lạc Nhân lên hai mông của cậu ta, mạnh mẽ ra lệnh: "Mở rộng ra, để tôi xem thử cậu có ham muốn cỡ nào."
Mặt Bạch Lạc Nhân vụt cái đổi sắc, ánh mắt chịu đựng oán hận đe dọa nhìn Cố Hải, rất rõ ràng cậu không chịu được động tác thấp hèn đến vậy.
Cố Hải vẫn chưa bỏ cuộc, cậu ta đi xuống giường, giương cao Tiểu Hải Tử hiên ngang, lấy từ trong ngăn kéo ra thứ vũ khí vừa mới nghiên cứu kia. Khóe miệng hiện lên một nụ cười xấu xa, hôm nay tôi phải trừng trị cậu tới nơi tới chốn.
Bạch Lạc Nhân vừa nhìn thấy thứ kia, lập tức nghiến răng, "Cậu chưa đem thứ này phổ biến rộng rãi chưa từ bỏ ý định đúng không?"
"Tôi đảm bảo cậu sẽ thích." Cố Hải lần nữa khoe khoang khoác lác.
Sự thật chứng minh Cố Hải vì đề cao lạc thú trên giường và chất lượng đời sống tình dục hai người bọn họ, thật sự đã một phen khổ tâm. Thứ này qua nhiều lần cải tiến, đã bảo đảm đến mức an toàn vạn lần, về hiệu quả thì không ai địch lại.
Cố Hải mở công tắc, chỉnh thành chế độ bình thường, đưa tới vị trí nhạy cảm của Bạch Lạc Nhân, Bạch Lạc Nhân lập tức như chạm phải điện, trốn tránh khắp nơi, Cố Hải thừa thắng xông lên, một đường ép Bạch Lạc Nhân đến góc giường, cầm lấy thứ kêu ong ong đưa tới chỗ nhô lên trên ngực Bạch Lạc Nhân, Bạch Lạc Nhân lập tức phát ra tiếng kêu rên động tình.
"Lấy ra... Ưm..."
Cố Hải cười đến tà mị, "Nếu tôi lấy ra thật, cậu không được khóc nha?"
Vừa nói vừa đem thứ kia trượt lên lưng, Bạch Lạc Nhân lập tức không kiềm được nữa, eo lưng run lên, cơ thịt bụng dưới cũng rung động theo, mạnh mẽ xô đẩy tránh né.
Thấy những phản ứng này của Bạch Lạc Nhân, Cố Hải cũng có chút ghen tị, dường như lúc cậu tự mình ra tay cũng chưa từng thấy Bạch Lạc Nhân kích động như vậy.
Cố Hải lại đưa vật này đến khe mông Bạch Lạc Nhân, nhân lúc Bạch Lạc Nhân không khống chế được hừ một tiếng tiến vào.
"A a..."
Sau khi chọc vào mấy cái, Cố Hải cảm thấy chưa thỏa mãn, lại kéo tay Bạch Lạc Nhân tới, ném công cụ qua chỗ khác, trầm giọng nói, "Nếu muốn thì tự lấy đi."
Sự thật chứng minh, thứ này quả nhiên so với Cố Hải có sức hấp dẫn hơn, vừa rồi Cố Hải ép Bạch Lạc Nhân đẩy mông ra cậu còn không chịu, thứ này ở trong người Bạch Lạc Nhân chưa được mấy phút, cậu lại không nỡ lấy ra rồi, thậm chí không ngại ở trước mặt Cố Hải làm ra động tác khó chịu nhất.
Bạch Lạc Nhân vừa sử dụng công cụ vỗ về mình, vừa ngậm lấy đầu ngực bị vặn sưng của Cố Hải.
Cố Hải siết chặt đầu Bạch Lạc Nhân trong tay, giọng khàn khàn chỉ đạo: "Bảo bối, mút mạnh thêm một chút."
Bạch Lạc Nhân tăng thêm sức lực trong miệng, Cố Hải lập tức phát ra tiếng kêu rên thoải mái.
Lại liếc mắt nhìn Bạch Lạc Nhân, chỉ thấy cậu nằm úp sấp quỵ ở trên giường, tay ở sau người tích cực cử động, Cố Hải cũng có thể tưởng tượng đến cửa mật mê người phun ra nuốt vào công cụ kia ra sao.
Hơi thở Cố Hải càng ngày càng không ổn, trong hơi thở đầy mùi máu tươi, ánh mắt cũng sắp bị tình dục thiêu đốt. Cậu vốn là muốn làm nhục Bạch Lạc Nhân, kết quả cuối cùng là đem chính mình giày vò quá sức, vừa muốn thấy Bạch Lạc Nhân tự mình chơi đùa đến bộ dạng khóc lóc thảm thiết, vừa muốn mau chóng xách súng ra trận.
Tay Bạch Lạc Nhân mò đến phần dưới quần của Cố Hải, phát hiện Tiểu Hải Tử đã chảy nước miếng dài hơn một mét, lấy tay quét qua một cái, xấu xa quẹt vào bên mép Cố Hải.
Cố Hải mất khống chế gầm lên một tiếng, lập tức rút công cụ kia ra, thả Tiểu Hải Tử hung mãnh ra trận. Để tuyên bố chủ quyền của mình, Cố Hải còn ở lối vào cạ cạ, hơi thở hổn hển hỏi: "Muốn cái nào? Hử?"
Gương mặt Bạch Lạc Nhân trướng đỏ tản ra quyến rũ kinh người, dù khó có thể mở miệng, nhưng vẫn thành thật nói ra.
"Tôi vẫn là muốn cái kia..."
Dứt lời đưa tay về phía công cụ bị Cố Hải ném sang một bên.
"...??!!"
Sắc mặt Cố Hải chợt đổi, giữa tiếng thở dốc cũng mang một mùi dấm, cậu không chờ được đẩy Tiểu Hải Tử tiến vào, hung mãnh bá đạo cày cấy, chính là vì để nhanh chóng đoạt lại chủ quyền.
Cuối cùng, Bạch Lạc Nhân mất phương hướng giữa lúc Cố Hải liên tục ra vào, lúc sắp bùng nổ, Cố Hải hung hăng giữ chặt hông Bạch Lạc Nhân, mỗi một cái đâm tới đều hỏi: "Còn muốn thứ kia hay không?... Hử?..."
Tóc Bạch Lạc Nhân bị mồ hôi làm ướt nhẹp, theo động tác lắc lư của cậu vỗ vào trán, cậu đã hoàn toàn đắm chìm trong vòng xoáy khoái cảm, môi mỏng khêu gợi lúc khép lúc mở.
"Không... Chỉ cần cậu..."
Cố Hải hài lòng cắn chặt răng, một hồi va chạm kịch liệt đánh tới, hai người cùng lên đến đỉnh. Đúng như lời Cố Hải nói, cậu thật sự không dùng tay, chỉ dựa vào thực lực mạnh mẽ của mình chinh phục Tiểu Nhân Tử.
Đối với Cố Hải mà nói, trên cái thế giới này, âm thanh hay nhất chính là lúc Bạch Lạc Nhân ở vào thời khắc cao trào kia, hô lên một tiếng động tình "Đại Hải".
Cố Hải bên này còn đang thưởng thức dư vị, Bạch Lạc Nhân bên kia đã bắt đầu lẩm bẩm, "Thứ này thật không tệ."
Quay đầu nhìn lại, Bạch Lạc Nhân lại cầm "tình địch" kia của cậu lên loay hoay.
Cố đại thiếu gia giằng co mấy giây, "... Vứt---ngay ---cho ---tôi ---!"
.............
----------------[Edit:xASAx]--------------
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thượng Ẩn - Sài Kê Đản
Sài Kê Đản
Thượng Ẩn - Sài Kê Đản - Sài Kê Đản
https://isach.info/story.php?story=thuong_an_sai_ke_dan__sai_ke_dan