Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Tiên Y
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 263: + 264: Đệ Nhất Kỵ Sĩ
T
ô Hiểu Hồng biểu hiện cực kỳ xuất sắc, làm kẻ khác thật khó tin đây là lần đầu thực chiến của nàng. Duỗi tay bắn ra linh khí đạn, thành công đem lực chú ý của Thạch Tượng Quỷ và Thanh Đồng Khôi Lỗi hấp dẫn lên người mình, nàng bắt đầu dẫn dắt ba Thạch Tượng Quỷ và bốn Thanh Đồng Khôi Lỗi chạy lòng vòng bên trong nhà bảo tàng Anh rộng lớn. Không chỉ như vậy, linh khí đạn bắn ra từ trong khẩu Desert Eagle cũng trở nên thiên biến vạn hóa, lúc thì là linh khí đạn của sương đống đạo thuật, khi lại là linh khí đạn của linh hỏa chân quyết, rồi hỗn loạn linh khí đạn kèm theo lôi điện, đủ loại quang hoa huyễn lệ liên tục phóng xuất lên người Thạch Tượng Quỷ cùng Thanh Đồng Khôi Lỗi, so sánh với pháo hoa năm mới đẹp mắt gấp trăm lần.
Tuy rằng là lần đầu thực chiến, tuy rằng vẻ mặt hưng phấn, thế nhưng nội tâm của Tô Hiểu Hồng lại vô cùng lãnh tĩnh, nàng cũng không giống như một tay thái điểu mới lên chiến trường, một hơi đã đem chân nguyên trong cơ thể tiêu xài sạch sẽ, nàng rất rõ ràng mình vừa mới bước vào cánh cửa tu chân nên chân nguyên còn rất thấp, không có tư cách tiêu xài phung phí, cho nên mỗi khi nàng bắn ra một viên linh khí đạn, đều có trải qua sự tính toán, mỗi lần đều đợi hiệu quả của đạo thuật trên Thạch Tượng Quỷ và Thanh Đồng Khôi Lỗi gần biến mất, nàng liền bổ sung một phát súng. Đồng thời nàng còn thường thường thiết kế bẫy rập đạo thuật, đem ba Thạch Tượng Quỷ và bốn Thanh Đồng Khôi Lỗi dây dưa, trong lúc đó thậm chí còn có Thạch Tượng Quỷ bởi vì từ lạnh đột nhiên chuyển nóng mà vỡ toang biến thành mảnh nhỏ, tuy nói rất nhanh liền có thể trọng tổ lại, nhưng từ việc này cũng có thể nhìn thấy được lần đầu tiên thực chiến của Tô Hiểu Hồng cũng cực kỳ thành công, thiên phú tại phương diện này của nàng cũng rất tốt.
Tô Hiểu Hồng thân là đương sự, nhưng đối với biểu hiện của chính mình cũng không thỏa mãn, trong lòng còn âm thầm nói: “Muốn đem tri thức lý luận chuyển hóa thành thực tiễn, thật đúng là không phải một chuyện dễ dàng. Tuy rằng ta cũng có thể xem như một cao thủ lý luận, nhưng không nghĩ tới khi đối diện thực tiễn, lại liên tục làm lỗi. Ai, then chốt là vì ta còn thiếu hỏa hầu. Xem ra ngày sau còn phải rèn đúc thêm về phương diện này mới được. Nếu như ta có được một linh sủng da dày thịt béo thì tốt rồi, có nó thay ta hấp dẫn hỏa lực phía trước, ta vừa chạy vừa đột kích, biểu hiện cũng phải tốt hơn hiện tại rất nhiều.”
Xem ra Tô Hiểu Hồng thật đúng đang xem chuyện này như một trò chơi để đùa giỡn!
Ngay khi Tô Hiểu Hồng bắn ra linh khí đạn hấp dẫn Thạch Tượng Quỷ và Thanh Đồng Khôi Lỗi, Trương Văn Trọng đã nhảy đến lầu hai phía trái, vung nắm tay hướng phía khung cửa sổ thủy tinh ở trước mặt.
“Phanh!”
Quyền đầu nện vào khung cửa sổ thủy tinh, cũng không phát sinh tiếng vang quá lớn, chỉ xoảng lên một tiếng trầm thấp, sau đó liền truyền ra thanh âm vang giòn “ca ca”, ngay sau đó từng đạo vết rách xuất hiện ngay trung tâm nắm tay hắn, lại hướng bốn phương tám hướng lan tràn ra rất nhanh, tối đa chỉ khoảng một giây đồng hồ, khung cửa thủy tinh đã nứt ra thành từng mảnh vụn rơi lả tả đầy mặt đất, Trương Văn Trọng liền mượn cơ hội này nhảy vào bên trong phòng.
Ngay khi hai chân Trương Văn Trọng rơi xuống mặt đất tràn đầy mảnh vỡ thủy tinh, từ trong bức tranh dần hiện ra một tia sáng chói mắt, lập tức hóa thành ba mũi tên ánh sáng, tạo thành hình tam giác bắn nhanh về hướng Trương Văn Trọng.
Trương Văn Trọng không tránh không né, tay trái ấn một pháp quyết, vẽ lên ngay trước người, trong miệng niệm tụng chú ngữ rất nhanh, cuối cùng quát lên: “Sắc!”
Chỉ thoáng chốc, một mặt gương trơn bóng xuất hiện ngay trước người hắn, ba mũi tên ánh sáng bắn trúng ngay mặt gương, không ngờ liền phát sinh hiện tượng dội ngược, trong nháy mắt bắn trở về phía bức tranh.
“Độc!” Hỏa diễm thiêu đốt hừng hực lập tức xuất hiện, trong nháy mắt đã nuốt gọn lấy bức tranh. Nhưng Trương Văn Trọng cũng không hề ngừng lại, thế tiến công không hề kết thúc, hai chân hắn điểm mạnh xuống đất, cả người giống như một viên đạn pháo bắn về phía bức tranh đang bị ngọn lửa thiêu đốt, đồng thời tay phải hắn sờ vào bên hông, Tam Xích kiếm lập tức xuất hiện trong bàn tay hắn.
Chỉ cầm Tam Xích kiếm trong tay, mà không hề xuất kiếm, nhưng đã có một cỗ kiếm ý tận trời khiến cho kẻ khác kinh hãi từ trong thân thể Trương Văn Trọng tuôn ra. Giờ khắc này, cả người Trương Văn Trọng bất tri giác đã hóa thành một bảo kiếm hình nhân sắc bén, kiếm ý dũng mãnh từ trên người hắn tiến ra, phảng phất như muốn đem trời đất chém nứt vỡ!
Ngay khi kiếm ý kinh khủng đạt tới đỉnh cao nhất, tay phải cầm Tam Xích kiếm của Trương Văn Trọng đâm thẳng vào trước mặt bức tranh. Tuy rằng tốc độ đâm kiếm cũng không nhanh, cũng không có chiêu số gì xinh đẹp, nhưng kiếm ý khủng bố vẫn theo một kiếm kia đâm thẳng vào trong bức tranh.
Tiếng rít chói tai, tiếng gió rít sắc bén, kiếm ý vô hình kinh khủng giống như một con ác giao hồng hoang dữ tợn, đang gào thét đâm thẳng tới bức tranh lớn, như muốn nuốt chửng nó.
Kiếm ý vô hình kinh khủng trong nháy mắt bắn trúng bức tranh thật lớn đang hừng hừng thiêu đốt, ở ngoài cửa sổ vang lên tiếng ù ù, bức tranh trong nháy mắt liền hóa thành bột mịn. Cùng lúc đó, vách tường treo tranh cũng trong tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc, cũng gặp phải tai ương như bức tranh, hóa thành một mảnh bột mịn.
Sau khi bước vào tầng thứ nhất Khí Thôn Sơn Hà của Dưỡng Khí Cảnh, khí thế phát ra từ trên người Trương Văn Trọng giống như núi cao, như sông Hoàng Hà mạnh mẽ, giở tay nhấc chân hiển lộ mười phần khí phách, làm kẻ khác không tự chủ được tâm sinh sợ hãi.
Sau khi dùng một kiếm đem bức tranh lớn cùng vách tường đánh thành bột mịn, Trương Văn Trọng cũng không thu hồi Tam Xích kiếm, cũng không thu liễm kiếm ý xung thiên trong cơ thể, mà nghiêng đầu nhìn về phía bên phải, híp mắt lại nhìn vào trong góc tối đen kịt.
Trong góc tối đen kịt đang đứng một người, chính là nữ tu sĩ hạm lệ được vẽ trong bức tranh lớn. Đừng nói gương mặt, dù cách ăn mặc trên người, cũng giống như đúc nữ tu sĩ bên trong bức tranh, hơn nữa ngay trước trán của nàng, còn có dấu hiệu vài lọn tóc bị đốt trọi, một màn nhìn thật quỷ dị, phảng phất như nàng vừa mới từ trong bức tranh trốn đi ra.
“Kiếm pháp thật đáng sợ, ngươi rốt cục là ai? Chạy đến nhà bảo tàng nước Anh làm gì?” Nữ tu sĩ có vẻ chật vật căm tức nhìn Trương Văn Trọng, thanh âm cũng vẫn uyển chuyển êm tai như hoàng oanh.
Trương Văn Trọng thản nhiên cười, hồi đáp: “Ta là ai có trọng yếu sao? Xu Na Weier Gwen nữ sĩ, ý đồ của ta đến đây ngươi hẳn rất rõ ràng, hà tất còn phải hỏi làm gì?”
“Sao ngươi lại biết tên của ta?” Nữ tu sĩ áo đen hiện lên một tia thần sắc kinh ngạc.
Trương Văn Trọng hồi đáp: “Chẳng lẽ ngươi còn không biết sao? Phía dưới bức tranh lớn của ngươi ở có viết một dòng chữ: “Vợ của vua Arthur: vương hậu Xu Na Weier Gwen.” Nhưng ta còn thật không ngờ, vị nữ sĩ chết già trong tu viện trong truyền thuyết không ngờ vẫn còn sống. Ta đang hiếu kỳ ngươi làm sao làm được? Lẽ nào nói ngươi cũng không phải là một nữ tu sĩ, mà là một bà đồng? Nhưng còn là một bà đồng tu luyện Vong Linh thuật pháp được coi là tà thuật của giáo hội phương Tây?”
“Cũng như ngươi vừa nói, ta là nữ tu sĩ hay bà đồng, đối với ngươi còn trọng yếu sao?” Xu Na Weier Gwen cười lạnh nói: “Tuy rằng kiếm pháp của ngươi lợi hại hơn những kẻ xâm nhập bảo tàng trước đây, thế nhưng số phận cuối cùng của ngươi cũng chỉ trở thành một cất giấu phẩm của ta. Nhiều lắm khi ta đem ngươi chế thành xác ướp hay Thanh Đồng Khôi Lỗi, sẽ sửa gương mặt của ngươi lại cho đẹp một chút, bởi vì gương mặt hiện tại của ngươi thực sự làm cho ta thấy buồn nôn!”
Xu Na Weier Gwen ôm đồm cây thập giá đen kịt trước ngực, đưa trước người, miệng rất nhanh niệm tụng một đoạn chú ngữ tối nghĩa khó hiểu, đột nhiên lớn tiếng hô lớn: “Sống lại đi, dũng sĩ của ta!”
Sương mù dày đặc tối đen như mực lập tức bừng lên trong cây thập giá đen kịt trong tay Xu Na Weier Gwen, cuồn cuộn, rất nhanh dũng mãnh tuôn vào bức tượng đá cẩm thạch sừng sững bên cạnh người nàng.
Đây là một bức tượng cẩm thạch có dáng dấp của một kỵ sĩ, mặc áo giáp, tay phải ôm kiếm, tay trái cầm thương, ưỡn ngực ngạo nghễ đứng thẳng, trong ánh mắt tràn đầy sự tự tin và cao ngạo, tư thế oai hùng. Mà trên bệ bên dưới tượng đá cẩm thạch, còn có một câu tiếng Anh điêu khắc: Đệ nhất kỵ sĩ trong kỵ sĩ bàn tròn, Lancelot.
Trương Văn Trọng cũng không vội vàng động thủ, chỉ cười lạnh nói: “Xu Na Weier Gwen và Lancelot? Không nghĩ tới truyền thuyết quả nhiên là thật, hai ngươi đúng là dan díu cùng nhau.” Hắn đang muốn hấp dẫn toàn bộ dị năng giả tiềm tàng bên trong nhà bảo tàng Anh ra để diệt trừ, mới có thể thuận lợi chở hết văn vật bên trong đi.
“Chiến đấu vì nàng, nữ sĩ của ta.” Một thanh âm nặng nề từ bên trong bức tượng cẩm thạch truyền ra. Ngay sau đó, một thanh âm trầm muộn vang lên, vô số đá vụn tro bụi từ trên bức tượng rơi xuống, sau đó, một người sống mặc áo giáp bằng thép từ bên trong bức tượng cẩm thạch đi ra, quỳ gối ngay trước người Xu Na Weier Gwen.
Xu Na Weier Gwen giơ lên tay phải, chỉ Trương Văn Trọng, nhìn vị kỵ sĩ đang quỳ trước người nàng ta nói: “Lancelot, dũng sĩ của ta, đi giết hắn cho ta.”
“Dạ, nguyện ý cống hiến sức lực cho nàng, Xu Na Weier Gwen thân yêu của ta!” Lancelot trầm giọng đáp, ngay sau đó đứng lên, đem mũ giáp đội lên đầu, xoay người nhìn Trương Văn Trọng, sau đó hắn há mồm gầm gừ một tiếng, hai chân giẫm lên mặt đất, làm cả phòng triển lãm cũng chấn rung lên. Hai tay hắn nắm chặt trường thương kỵ sĩ, nhanh như gió xoáy nhắm về phía Trương Văn Trọng, bởi vì sự ma sát quá nhanh, trên trường thương toát ra một đoàn hỏa diễm thiêu đốt hừng hực.
“Thần thánh chế tài hỏa thương đột thứ.” Lancelot lớn tiếng quát to.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Tiên Y
Ngũ Chí
Siêu Cấp Tiên Y - Ngũ Chí
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_tien_y__ngu_chi