Vũ Toái Hư Không epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 255: Khúc Mắc Của Mặc Ly
a ha, ngươi thật là có ý tứ. Chúng ta đang ở Đoạt Nhật Lâu, diễn vở Chân Long này thật đúng là càng tăng thêm sức mạnh.
Lập tức Mạnh lão cho người đi chuẩn bị.
Đám quan lớn cũng hứng thú, ồn ào dựa theo thân phận ngồi xuống. Trong lúc Trầm Côn còn đang tìm chỗ thì Cơ Na đã nhiệt tình kéo tay hắn lại để cho hắn ngồi cạnh mình. Hắn chợt cả kinh khi nhận ra mình đang ngồi ngang hang với Lệ Cửu Thiên và Hoàng Kim Tam đại chiến tướng, chỉ ngồi sau vị trí của Đông Ca.
Thấy Trầm Côn ngồi ở vị trí đó, Hoàng Kim Huyết tộc có những trạng thái khác nhau, có người thở dài, có người ghen tị, có người ao ước. Biểu tình của Đông Ca cũng rất thú vị, hắn liếc nhìn Cơ Na rồi nói khẽ với Lệ Cửu Tiêu.
- Cô gái nhỏ của chúng ta cũng hiểu biết đôi chút rồi.
Lệ Cửu Tiêu nhướng mày.
- Thánh nhân, công chúa chính là người mà ngài cùng ba thánh nhân chọn làm nữ hoàng. Việc nàng quá thân cận với một tên heo da vàng như hắn thì...
- Cửu Tiêu tầm nhìn của ngươi không nhìn ra xa a.
Thanh âm của Đông Ca nhẹ nhàng nói:
- Cho đến ngày nay cây đám heo da vàng đã chiếm nửa giang sơn Cửu Châu. Vị thế của chúng ta đã không còn như trước đây nữa. Muốn vững chắc địa vị làm chủ thiên hạ của Đại Chu thì Cơ Na nhất thiết phải gần gũi với một tên heo da vàng. Có như vậy thì những heo da vàng khác mới an tâm không ít đấy.
Lịch Cửu Tiêu im lặng gật đầu.
Vũ kịch Chân Long này nội dung cũng được đơn giản hóa rất nhiều, một cái phông sân khấu, hơn chục diễn viên.
Nhưng Trầm Côn lại không dám khinh thị vũ kịch này, hắn đang nghĩ mình sẽ biết được bí mật gì qua vở kịch này.
- Màn thứ nhất, Thiên môn chi thượng.
Biểu diễn bắt đầu, mây mù dâng lên, đem toàn bộ sân khấu trở thành tiên giới mà ngay tại trung tâm sân khấu có một đại môn dáng vẻ cổ xưa hiện lên.
Đây là đích đến của tất cả những người theo võ đạo, là ranh giới giữa người và thần, Thiên Môn.
Trầm Côn trợn mắt nhìn, vũ kịch này cũng quá cường hãn mà. Màn mở đầu đã nói lên tất cả điều mà Cửu Châu mong muốn Tiên Giới Chi Môn. Nhưng chúng cũng rất mờ mịt Trầm Côn chỉ có thể nhìn thấy số lượng mười mấy chứ không thể nhìn được tên cùng hình dáng.
Bỗng nhiên chợt xuất hiện mấy diễn viên đóng giả làm võ giả ở bên ngoài Thiên Môn. Bọn họ oán độc nhìn lên Thiên Môn, bỗng nhiên gầm lớn nói.
- Mở cửa, mở cửa.
Cánh cửa Thiên Môn vẫn như vậy, đóng chặt...
- Vì cái gì không mở cửa?
Đám vũ giả bi phẫn gầm lên giận dữ.
- Chúng ta rõ ràng đã đạt được Vũ Thần cảnh giới, có tư cách trở thành thần tiên.
Tranh cãi như vậy một hồi lâu mà Thiên Môn vẫn như cũ không hề có một khe hở.
Đúng lúc này, một đạo kim quang hiện ra sau lưng đám vũ giả, nói:
- Đừng gào nữa, Thiên Môn sẽ không vì các ngươi mà mở ra đâu.
- Tại sao cơ chứ? Chúng ta đã!
- Ngươi là ai, có tư cách gì để nói chúng ta không thể tiến vào Thiên Môn?
Đám vũ giả lập tức nhao nhao lên nhưng cũng có người lạnh giọng nói
- Ngươi nói là Thiên Môn không thể mở ra. Chẳng lẽ ngươi là thần tiên sao?
Từ kim quang truyền ra rất nhiều tiếng cười, hiển nhiên là có một đám người.
- Vấn đề của các ngươi còn nhiều lắm. Được rồi có thể xem chúng ta là thần tiên đi! Các ngươi có thể gọi chúng ta là Hoàng Kim Thần Tộc.
- Khẩn cầu thượng tiên cho phép chúng ta đi qua Thiên Môn.
Đám vũ giả vội vàng quỳ xuống.
- Thật đáng tiếc, chúng ta cũng không có cách nào mở ra Thiên Môn.
Thanh âm từ trong kim quang lộ ra vẻ bất đắc dĩ, bỗng nhiên lại nở nụ cười.
- Bất quá chúng ta cũng có thể cho các ngươi những thứ không thua gì đằng sau cánh cửa đó, sinh mệnh lực, lực lượng cường đại, quyền lực vô biên, còn có vô số của cải. Tóm lại đằng sau cánh cửa kia có cái gì, thì chúng ta cũng có thể cho các ngươi những thứ đó.
- Đây không phải là còn so với Thần tiên lợi hại hơn sao?
Đám vũ giả nở nụ cười, tràn ngập vể châm chọc, hiển nhiên là không quá tin tưởng vào lời nói của Hoàng Kim Thần Tộc.
Theo bọn họ thì Hoàng Kim Thần Tộc có lẽ không phải thần tiên mà là một đám tà ma nào đó ở ngoài Thiên Môn.
Tà ma sao?
Có thể, phi thăng lên đến Thiên Môn thì những võ giả này ai không phải là những anh hùng hào kiệt một thời của Cửu Châu. Căn bản bọn họ không e ngại tà ma, hơn nữa còn có vài người còn hứng thú trêu chọc đám Hoàng Kim Thần Tộc.
- Được rồi, ngươi có thể cho chúng ta chỗ tốt còn hơn thần tiên nhưng cái chính là...chúng ta sẽ phải trả giá như thế nào?
- Điều đầu tiên, ta muốn các ngươi làm chủ nhân của Cửu Châu đại lục.
Từ trong kim quang hiện ra một tấm bản đồ của Cửu Châu đại lục, từ Côn Lôn Sơn đến Xuất Vân Hải thành, hiện lên cả những long hình hồng tuyến.
- Long mạch của Cửu Châu?
Trong đám võ giả cũng có phong thủy sư, hắn nhận ra hồng tuyến này chính là Cửu Châu long mạch. Cửu Châu long mạch xuất phát từ Côn Lôn Sơn, đến Đông Hải chi tân, Xuất Vân Hải Thành.
- Các ngươi lại có thể xem hiểu được tấm phong thủy đồ. Tốt lắm, tốt lắm!
Kim quang có vẻ ngạc nhiên, cười to nói:
- Như vậy thì lại càng đơn giản, sau khi trở thành chủ nhân của Cửu Châu đại lục, ta muốn các ngươi ngăn chặn Cửu Châu Chân Long, trấn áp phong thủy số mệnh của Cửu Châu.
- Đáng chết
Gã phong thủy sư lập tức mắng to:
- Các ngươi tự xưng là Thần tộc, chẳng lẽ không biết phong thủy là vật quan trọng sao? Cửu Châu long mạch một khi bị trấn áp thì phong thủy khí vận sẽ bị rối loạn, Cửu Châu đại lục sẽ liền lâm vào cảnh loạn thế, dân chúng sẽ lầm than, nhất là đám võ giả chúng ta một khi long mạch bị trấn áp, linh khí của Cửu Châu chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, võ học Cửu Châu sẽ bị thụt lùi.
- Ha ha, chúng ta chính là muốn võ học của Cửu Châu thụt lùi. Cho dù có gây ra ngàn năm loạn lạc cũng sẽ không hối tiếc.
- Thúi lắm, chúng ta quyết sẽ không để cho loại sự tình điên rồ này phát sinh.
- Các ngươi không muốn? Không các ngươi sẽ phải nguyện ý...Ngươi, Ngươi, Ngươi
Kim quang đột nhiên chỉ ba gã võ giả:
- Các ngươi đều là những kẻ mạnh nhất ở đây. Hãy đi vào quang mang, ta sẽ cho các ngươi xem một số đồ vật...Có gan không?
- Có gì mà không dám, Vô Cực ta đến đây!
- Ta Ba Nguyên đến đây
- Ta Công Tôn Nhất Tâm cũng tới.
Ba gã võ giả đi vào kim quang, sau đó một lúc lâu sau vẫn chưa đi ra...
- Chư vị
Không biết qua bao lâu, ba gã võ giả đi ra, mặt xám như tro tàn, bất đắc dĩ hô:
- Chúng ta quyết định đi theo Hoàng Kim Thần Tộc, còn các ngươi?
Ở sau lưng đám kim quang cũng phối hợp nói lên:
- Chỉ cần làm đại biểu cho chúng ta ở nhân gian, ta sẽ ban thưởng cho các ngươi làm Hoàng Kim Thế Gia.
Đông gia, Ba gia, Công Biệt gia có được huyết mạch Hoàng Kim Thần Tộc, sẽ là tam gia chi thượng của Hoàng Kim Huyết Tộc.
Những người đứng đầu đã thần phục, những người khác liền phủ phục dưới chân kim quang.
- Tốt lắm, đi thôi, trở thành chủ nhân Cửu Châu, ngăn chặn Cửu Châu Chân Long.
Kim quang như trút được gánh nặng nói.
- Thượng tiên
Tam đại thế gia quỳ xuống cười khổ nói:
- Chúng ta là võ giả đã, đã thoát khỏi trói buộc của thân thể. Nếu không có thân thể thì chúng ta có trở về cũng chỉ như là âm hồn dã quỷ.
- Không nên gấp. Ta sẽ cấp cho các ngươi một thân thể mới.
Kim quang chợt lóe, một cánh đồng bao la bát ngát tràn ngật mùi máu tanh bất ngờ xuất hiện. Trên đó không ngờ lại có vô số thi thể, có nhân loại có yêu thú cũng có.
- Thượng tiên người muốn chúng ta làm nửa người nửa quái vật sao?
Đám vũ giả nhìn những thi thể này nói.
- Không! Là ta muốn các ngươi cùng với những Hồng Hoang thần thú này dung hợp, đã có trí tuệ thiên phú của nhân loại lại có thân hình cường hãn của yêu thú, các ngươi sẽ là lực lượng cường đại nhất trong Nhân Gian Giới.
Kim quang bình thản hỏi:
- Nếu không có thân thể cường hãn thì các ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ của chúng ta sao?
Đám vũ giả thở dài đi đến thi thể của những con quái thú.
Một đám nửa người nửa thú quái vật được ra đời.
Thanh âm từ kim quang chậm chạp truyền đến:
- Đúng rồi, cái thân hình mới này có một cái khuyết điểm nho nhỏ. Chính là bọn chúng có lưu lại một ít thú tính, đó là lấy thịt nhân loại làm thức ăn.
Đám quái vật trợn mắt nhìn nhau.
Đây là nguồn gốc của Hoàng Kim Huyết Tộc?
Trầm Côn hít một hơi khí lạnh. Hắn thật không ngờ nguồn gốc của Hoàng Kim huyết tộc lại là nhóm người võ giả.
Trong cở thể Bất Sắc chợt rùng mình. Lúc hắn phi thăng lên Thiên Môn không đột nhiên mê man bị tiến nhập Thanh Long đao thì chỉ sợ giờ phút này cũng có kết cục giống như những người kia.
Trầm Côn mặc dù kinh hãi trước nguồn gốc của Hoàng Kim Huyết Tộc nhưng đám quan lại lớn nhỏ lại sớm biết được nên trong quá trình diễn xuất cũng không có thảo luận hoặc tranh cãi.
- Màn thứ hai: Trấn Long chi lâu!
Sau khi màn thứ nhất kết thúc, trăm năm trôi qua. Lúc này Hoàng Kim Huyết Tộc đã mở rộng đến mười hai gia, trở thành chủ nhân của một nửa Cửu Châu.
- Thượng tiên! Côn Lôn Sơn đã bị chúng ta biến thành Cứu Thế sơn áp trụ long vỹ của Cửu Châu Chân Long...Long đầu ở Xuất Vân Hải Thành cũng bị chúng ta phá.
Trên đỉnh núi, một thân ảnh đang cầu nguyện. Sau lưng hắn khói thuốc súng đang tràn ngập Xuất Vân Hải thành.
- Còn có một tin tức tốt lành nữa.
. Thân ảnh ấy lại tiếp tục nói
- Lợi dụng uy vọng của hoàng thất Đại Chu. Chúng thần đã có được sự trung thành của Mặc gia. Thần đã ra lệnh cho bọn chúng đem đầu của Lạc Nhật Chiến Thần kiến thiết thành Đoạt Thành Lâu trấn áp đầu rồng của Cửu Châu Chân Long.
- Thánh nhân!
Một gã tướng quân đi đến trước người hắn, cúi đầu nói.
- Đoạt Nhật Lâu đã hoàn thành. Mặc Ly đến xin gặp người.
- Cho nàng vào!
- Thánh nhân...
- Ngươi muốn nói cái gì?
Thân ảnh xoay người lại.
Đại hán cúi đầu nói
- Thánh nhân! Đoạt Nhật Lâu đã hoàn thành. Chúng ta phải tuận theo ước định ngày đó, sáp nhận cho Mặc gia làm Hoàng Kim thập tam gia...Nhập vào Hoàng Kim Huyết Tộc. Nhưng với tính cách cứng cỏi của Mặc Ly khi làm Hoàng Kim huyết tộc chỉ sợ nàng không ăn Hoàng Kim thịnh yến.
- Dù sao thì Đoạt Nhật Lâu cũng đã hoàn thành. Mặc Ly nếu không cần, thì giết.
Trong giọng nói tràn ngập sự khinh miệt.
- Cơ quan chi hoàng sao? Ta chỉ dùng cái tên của Đại Chu hoàng thất đã lừa được. Hừ ta có thể lừa nàng cũng có thể giết nàng.
- Nhưng mà cơ quan thuật của Mặc gia...
- Yên tâm đi! Ta chỉ giết Mặc Ly thôi.
Thân ảnh cười lạnh nói.
- Trong lúc Mặc Ly cải tạo lại Đoạt Thành Lâu. Ta đã cho gọi mấy nhi nữ của nàng, bọn chúng muốn ăn hoàng kim thịnh yến. Vì thế chỉ cần giết Mặc Ly, đưa bọn nhi nữ này lên thống trị Mặc gia, sẽ vì chúng ta mà dốc sức.
- Thánh nhân! Ngươi chẳng những lừa Mặc Ly mà còn dụ dỗ cả nhi nữ của nàng ư?
Trên đỉnh núi đột nhiên truyền đến một tiếng cười bi phẫn.
Một vị lão nương cầm quải trượng đi lên đỉnh núi, cười lạnh nói:
- Hoàng Kim Huyết Tộc không phải huyết thống của Viêm Hoàng. Đại Chu hoàng thất, bất quá cũng chỉ là do đám cầm thú các ngươi điều khiển. Ha ha! Mặc gia chúng ta không ngờ lại giúp một đám súc sinh trấn áp Cửu Châu Chân Long.
Nàng thê lương rống to.
- Ba Hách! Ngươi lừa lão nương ta thật khổ a.
- Mặc Ly?
Thân ảnh khẽ nhíu mày:
- Ngươi nghe hết rồi sao?
- Ngươi đã quá coi thường kỹ thuật chế tạo cơ quan của Mặc gia. Từ lúc hai mươi tuổi, ta đã có thể phỏng chế hệ thống Thuận Phong Nhĩ của Lạc Nhật Chiến Thần! Ta cũng nghe được, nghe được tất cả...
Mặc Ly khóc lớn, nói:
- Mặc gia truyền thừa ngàn năm, thế nhưng hôm nay lại nối giáo cho giặc, thành một đám tay sai của súc sinh, Ba Hách, nạp mạng đi...
Vài kiện cơ quan chiến khí theo người nàng bắn ra, lao thẳng tới Ba Hách. Tuy nhiên vì giới hạn của sân bãi, trận chiến đấu này không thể diễn được, cho nên màn thứ hai kết thúc như vậy.
- Thấy chưa, đây chính là tổ tiên của ta, Ba Hách thánh nhân.
Trong lúc đổi phông diễn, Cơ na cực kỳ hứng thú khoe với Trầm Côn
- Nếu không có tổ tiên của ta lừa Mặc Ly thì cũng sẽ không có Đoạt Nhật Lâu này.
Trầm Côn cười híp mắt, gật gật đầu, hắn nhớ rõ rằng Mặc Ly khi còn sống bị lừa thật thảm, nàng nhất định sẽ hận không thể giết sạch người của Ba gia.
- Đệ tam màn, huyết đồng.
Sau tiếng giới thiệu, sân khấu lại tiếp tục được mở ra.
Trải qua trận chiến trên đỉnh núi, Ba Hách chết trận, nhưng Mặc Ly cũng thân đầy máu tươi, thất tha thất thểu chạy vào Vu Hải thành. Dưới Đoạt Nhật Lâu, các thành viên của Mặc gia đang chúc mừng công trình thuận lợi thành công thì thấy gia chủ chật vật đi đến, một gã tráng hán vội vàng chạy đến dìu lấy nàng và nói.
- Nương, là ai đánh ngài bị thương?
- Ba Hách!
Mặc Ly ngã vào lòng nhi tử, nghiến răng nghiến lợi hô lên một cái tên.
- Ba Hách thánh nhân?
Tráng hán ngẩn người, vẻ mặt khó tin nói.
- Nương, chúng ta muốn gia nhập Hoàng Kim Huyết Tộc, thánh nhân sao lại làm vậy?
- Hắn không phải là thánh nhân, hắn ngay cả heo chó cũng không bằng, là một tên lừa đảo, súc sinh.
Mặc Ly cố sức đúng lên, hướng về toàn bộ Mặc gia tinh anh hét lớn
- Ta Mặc Ly hổ thẹn với liệt tổ liệt tông Mặc gia, có mắt như mù, đi tin tưởng một tên lừa đảo ngay cả heo chó cũng không bằng, sai lầm lớn nhất đã xảy ra, chúng ta không thể tiếp tục sai thêm nữa! Lập tức dỡ bỏ toàn bộ Đoạt Nhật Lâu, ngay lập tức!
- Nương!
Tráng hán kinh hãi nói
- Bây giờ trong thành Xuất Vân này, binh mã của Hoàng Kim Huyết Tộc không dưới bốn mươi vạn, cường giả võ hoàng cũng có hơn ba mươi người, nếu đi hủy Đoạt Thành Lâu, Mặc gia chúng ta...còn có đường sống sao?
- Cho dù chết, cũng không thể trở thành tội nhân của Viêm Hoàng!
Mặc Ly hướng tới Đoạt Nhật Lâu đi đến, mở ra một cơ quan then chốt, đó chính là hệ thống tự bạo của Đoạt Nhật Lâu. Chỉ cần ấn vào nó, Đoạt Nhật Lâu sẽ lập tức nổ mạnh, giúp cho Cửu Châu Chân Long cũng thoát khốn. Nhưng đúng vào lúc ngón tay của Mặc Ly chạm vào cái nút thì...một thanh băng lãnh chủy thủy đã đặt lên hậu tâm của nàng
- Nương, chúng ta đã sai rồi, vậy sai thêm cũng không sao, trở thành gia tộc Hoàng Kim thứ mười ba cũng không phải là một lựa chọn tồi.
Mặc Ly nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác, ngơ ngác nhìn đứa con do chính mình sinh ra:
- Ba Hách nói các ngươi đã ăn Hoàng Kim Thịnh Yến, đó là thật sao?
- Chúng con đã.
Tráng hán cúi đầu nói. Lại có thêm một phụ nữ trung niên đi tới, cười nói:
- Nương, Hoàng Kim Huyết Tộc thống nhất Cửu Châu là vận mệnh không thể thay đổi, người cũng già rồi, không bằng đem vị trí gia chủ nhường cho đại ca đi.
Tiếng cười của nàng lại càng thêm chói tai.
- Dưới sự dẫn dắt của đại ca, Mặc gia sẽ trở thành một trong những chủ nhân của Cửu Châu này, mà người cũng sẽ được ghi vào sử sách, trở thành công thần được người người kính ngưỡng.
Mặc Ly bỗng nhiên rơi lệ...Khóc thật lâu! Đến khi nước mắt trong suốt biến thành màu đỏ...
Đột nhiên, một cánh tay máy rút ra từ trong ngực tráng hán, cầm lấy một đoạn nội tạng, nhẹ nhàng nắm, không ngờ trái tim của tráng hán đã bị dập nát.
- Đại ca! - Nữ nhân kia trơ mắt nhìn tráng hán chết trước mặt mình, nhưng không đợi nàng phản ứng một cánh tay máy khác cũng đã đâm thủng ngực nàng.
- Thiên Thủ Độc Quan Âm - Người phụ nữ trung niên ngơ ngác quay đầu, thấy được một người máy được tạo dáng như Quan Âm, thiên thủ biến ảo, đang từ từ gặt hái tính mạng của tinh anh Mặc gia.
- Nương, chúng ta là con cái của người mà!
- Các ngươi là súc sinh, Mặc gia ta không cần đám súc sinh...
Mặc Ly trên mặt không có chút biểu cảm, chỉ một lát sau toàn bộ đám người Mặc gia đã ngã xuống đất, toàn bộ đều bị bóp nát trái tim, máu tươi nhất thời nhuộm đỏ cả mặt đất, mặt trời ngả về hướng tây chiếu lên Đoạt Nhật Lâu, tạo thành một tầng huyết sắc quang mang. Sau kho toàn bộ đám người Mặc gia không một ai còn sống, Mặc Ly tháo một cánh tay của Thiên Thủ Độc Quan Âm xuống, tạo thành một con phi điểu, sau đó phóng nó ra ngoài.
- Khởi động Đại Nhật Chiến Thần, phong ấn hệ thống.
Thanh âm của nàng cũng như biểu hiện bên ngoài, cứng rắn, lạnh lùng, không có bất kỳ một loại cảm xúc nào, thản nhiên nói.
- Từ nay về sau, Mặc gia phong ấn, trừ phi bảy khối Mặc Ngọc kết hợp lại, khởi động hóa thân thứ ba của Đại Nhật Chiến Thần!
Phi điểu biến mất ở chân trời, sau đó mọi chuyện đã được lịch sử chứng minh, cho đến ngày nay Mặc gia đệ tử vẫn còn ở trong phong ấn. Làm xong tất cả mọi chuyện này, Mặc Ly ngơ ngác đi đến Đoạt Nhật Lâu, tiếp tục nhấn xuống cái nút tự bạo. Nhưng đúng lúc mấu chốt này, thân ảnh của Ba Hách lại hiện ra sau lưng nàng, nói:
- Mặc Ly, ngươi nghĩ thực sự có thể giết được ta sao? Ba gia chúng ta đã dung hợp thần thú cực mạnh, Thiên Y Vũ Hồn, sau đó truyền xuống đời đời!
Thủ ảnh chớp động, đánh bay đầu của Mặc Ly.
- Đoạt Nhật Lâu, khởi động hệ thống dung hồn! - Ngay lúc đầu bị đánh bay lên không trung, Mặc Ly không cam lòng giận dữ hét lên:
- Ba Hách, lão thân có biến thành quỷ cũng sẽ trở về hủy diệt Đoạt Nhật Lâu.
Màn thứ ba kết thúc, màn thứ tư được diễn tiếp. Một màn này có tên "Ngày thần diệt".
Quay lại quá khứ, không biết là bao lâu trước đây, Đoạt Nhật Lâu trước kia may mắn thoát được một kiếp lúc này tựa hồ như trở lên phong trần, hướng về biển lớn, chút nắng chiều còn sót lại rọi lên thành không khỏi lộ ra một tia mệt mỏi. Khi đó Bản La vẫn còn chưa chết, hắn đang mang theo một đội binh lính nhàn nhã đi dưới Đoạt Nhật Lâu, bên tai nghe tiếng sóng biển, hắn nhàm chán ngáp một cái
- Hôm nay là ngày...$^^^$! Sau khi trở thành Thành chủ, lão tử nhàn rỗi đến nỗi quên cả ngày tháng!
- Đại nhân, hôm nay là mồng ba tháng chạp - Đám lính cười nói - Ngài cũng không thể buông lỏng a, Ba Sơn Vũ thánh nhân sẽ đến quan sát Đoạt Nhật Lâu.
- Đã là mồng ba tháng chạp sao?
Bản La thất kinh - Không tốt, ta phải nhanh đi nghênh đón thánh nhân.
Nói xong liền vội vàng đi nhanh, bất quá hắn đột nhiên vỗ lên trán mình một cái, bật cười nói:
- Ta thật là hồ đồ, Ba thánh nhân tính tình thế nào ta lại không rõ sao? Nếu hắn muốn đến cũng sẽ đến một mình, vào ngày Tế Tổ hắn không thích bị người khác quấy rầy.
- Mười mấy năm không gặp, ngươi còn nhớ rõ tính tình của ta, thật không uổng công ta đề bạt ngươi!
Sau lưng hắn truyền đến một thanh âm nhẹ nhàng, Bản La nghe thấy vậy vội vàng quỳ xuống, nói
- Thánh nhân!
Một thân ảnh có bộ dáng giống hết như Ba Hách năm đó, đi tới nói
- Đứng lên đi, ta muốn đến Đoạt Nhật Lâu để tế tổ, ngươi biết tính của ta rồi, ta chỉ muốn đi một mình.
- Tuân mệnh!
Bản La vội vàng đáp ứng, dù sao thì Thánh Nhân đến đây, việc đón tiếp không thể xem nhẹ. Vài mệnh lệnh được nhỏ giọng truyền đi rất nhanh, ngay sau đó dân chúng trong phạm vi mười dặm của Đoạt Nhật Lâu liền bị dì dời không còn một mống, mười vạn Hoàng Kim Chiến Sĩ đông nghìn nghịt dàn trận, Bản La suất lĩnh hơn một trăm hoàng kim mãnh tướng, ưỡn ngực ngẩng đầu đứng ở ngoài Đoạt Nhật Lâu.
Dưới Đoạt Nhật Lâu. Ba Sơn Vũ đứng ở chỗ trước kia là vị trí nút tự bạo, hiện nay đã được Công Thâu gia dỡ xuống khiến Đoạt Nhật Lâu đã không còn có nguy hiểm tự bạo nữa.
- Tổ tiên Ba Hách...
Ba Sơn Vũ yên lạng quỳ xuống, nhớ lại năm đó, Ba Hách thánh nhân đã chết mà sống lại, ở trong này kịp thời ngăn cản Mặc Ly không cho nàng bấm vào nút tự bạo, thế nhưng hắn lại quá xem thường Thiên Thủ Độc Quan Âm của Mặc Ly. Ngay khi Mặc Ly chết thì Thiên Thủ Độc Quan Âm cũng đem Ba Hách xé thành những mảnh nhỏ, hơn nữa mỗi một bàn tay bắt lấy một phần thân thể của Ba Hách, hóa thành phi điểu bay về bốn phương tám hướng...vì thế cho dù có là Thiên Y Vũ Hồn cũng không thể cứu được tính mạng của Ba Hách, từ đó ở nơi này của Đoạt Nhật Lâu trở thành chỗ tế tổ của Ba gia.
- Tổ tiên anh linh ở trên.
Ba Sơn Vũ thì thào kể.
- Mấy năm nay, Ba gia cũng không có phụ lời chỉ dạy của ngài, Sơn Vũ vẫn là Hoàng Kim Thánh Nhân, nữ nhân của Sơn Vũ cũng đã trở thành hoàng hậu của Đại Chu, ngoại tôn cũng được chọn làm nữ hoàng tương lai."
Sưu!
Ba Sơn Vũ đang nói bỗng nhiên chợt nghe từ sau lưng vang lên một tiếng xé gió.
Tuyệt đối là cao thủ! Hắn đã hiểu, đay là một người đang bay tới Đoạt Nhật Lâu, tốc độ bay rất nhanh hơn nữa hắn lại không có ý ẩn tàng thực lực, thậm chí có thể nói là ngang ngược, càn rỡ hạ xuống Đoạt Nhật Lâu. Mười vạn đại quân, Bản La cùng hơn trăm viên chiến tướng, Thánh Nhân Ba Sơn Vũ, đối mặt với đội hình như vậy, là ai mà có thể càn rỡ, hung hăng đến như vậy?
- Thật đúng là đau đầu ta mà!
Một bạch y thân ảnh tựa hồ như không nhìn thấy Hoàng Kim quân trận, bình tĩnh đi đến Đoạt Nhật Lâu, một mặt còn day day trán.
- Rốt cuộc cái gã Sở Bá Vương Đại Nhật Chiến Thần nghĩ cái gì vậy, muốn phả hủy thật đúng là mất một phen tâm tư mà.
"Phá hủy Đoạt Nhật Lâu?" Những lời này nói ra làm cho mọi người biến sắc, Bản La không dám kinh động đến Thánh Nhân tế tổ, vung tay lên, mười vạn đại quân nhẹ nhàng không một tiếng động đi về phía người kia.
Bạch y thân ảnh vẫn bộ dạng lầm bầm lầu bầu, bất quá khi một gã binh sĩ đến gần hắn, trong tay hắn liền hiện ra một thanh trường kiếm, nhẹ nhàng vung lên:
- Dù có thiên quân vạn mã, ta nhất định không quay lại, kiếm quang sắc bén như thủy triều tràn đến, nháy mắt đã bao phủ đại quân của Hoàng Kim tộc.
Không một âm thanh. Ngay cả một tiếng nhỏ cũng không có. Bạch y thân ảnh đứng dưới Đoạt Nhật Lâu, ở sau lưng hắn Hoàng Kim Quân từ quân sĩ bình thường cho đến Bản La mỗi người đều bị một vầng sáng bao phủ, không thể nhúc nhích.
- Uy, ngươi là Ba Sơn Vũ sao? - Bạch y thân ảnh mỉm cười, đáng tiếc là hắn lại đeo mặt nạ nên không thể thấy rõ dung mạo.
- Thật là lợi hại, ngươi là cảnh giới Vũ Thần?
Ba Sơn Vũ chậm rãi đứng lên, thần sắc vô cùng ngưng trọng.
Nhưng mà bạch y tựa hồ như không nghe thấy Ba Sơn Vũ nói, hỏi ngược lại:
- Nga, quả nhiên là Ba Sơn Vũ! Ngươi có thể nói cho ta biết làm thế nào mới phá hủy được Đoạt Nhật Lâu này không?
- Muốn chết! - Ba Sơn Vũ lạnh lùng cười.
- Không chịu nói, vậy ngươi cũng không còn tác dụng.
Bạch y thân ảnh một kiếm chém ra, đầu của Ba Sơn Vũ tức thì bị chém rơi xuống đất. Tựa hồ như vừa làm một việc không đáng để ý, hắn sờ cằm đánh giá Đoạt Nhật Lâu, nói:
- Nên xuống tay từ nơi nào? Mái nhà, nền, hay là đoạn giữa?
- Trung tâm nguồn năng lượng của Đoạt Nhật Lâu nằm ở mái nhà cùng tầng ngầm thứ mười tám.
Một thanh âm cao vút truyền đến.
- A, đa tạ
Hắn cũng không quan tâm giọng nói này là của ai, vì sao lại trợ giúp mình, bạch y thân ảnh tùy tiện một kiếm chém ra, bầu trời xanh tựa hồ như cũng bị chia là hai đoạn, mà Đoạt Nhật Lâu lại từ đầu đến chân mở ra. Nhìn sắc trời hắn lầm bầm nói.
- Còn không tính...ách.
Bạch y thân ảnh xoay người rời đi.
- Mục tiêu kế tiếp hình như là Thú Tôn Thái.
Chờ cho gã thanh niên nhân kia đi thật lâu, thi thể của Ba Sơn Vũ mới bắt đầu động đậy, cầm lấy đầu đặt lên cổ, sau đó hắn ngơ ngác nhìn về phương hướng tên bạch y thiếu niên vừa ly khai.
- Người này...hắn là quỉ thần sao? - Hắn bỗng hét lớn - Lập tức truyền lệnh Công Thâu gia, không tiếc công của, mau ổn định lại Đoạt Nhật Lâu."
May là Công Thâu Huyền cùng đám Hoàng Kim công binh của hắn đang ở phụ cận, mấy vạn người liên thủ thi công, hơn nữa cơ quan tạo ra bởi kĩ thuật của Mặc gia cực kỳ cứng rắn, cuối cùng cũng bảo vệ được Đoạt Nhật Lâu không bị đổ.
- Hô! - Mạnh mẽ như Ba Sơn Vũ cũng không nhịn được thở nhẹ ra một cái - Cuối cùng cũng bảo vệ được Đoạt Nhật Lâu, Cửu Châu Chân Long cũng không có thoát khốn.
- Thánh nhân - Công Thâu Huyền lo lắng đi tới, nói - Chúng ta tuy rằng đã củng cố được Đoạt Nhật Lâu, nhưng trung tâm của hai nguồn đại năng lượng đều đã bị phá hủy, chỉ sợ rốt cuộc trấn áp không nổi Cửu Châu Chân Long."
- Thật sao? - Ba Sơn Vũ ngữ khí thập phần bình tĩnh, sau khi chứng kiến ba kiếm tuyệt luân của gã cao thủ trẻ tuổi kia, hắn cảm thấy cho dù trên đời này có đại sự gì đi nữa cùng chỉ là bình thường.
- Huyết Phật từng có lời tiên đoán, Cửu Châu Chân long bị trấn áp ngàn năm, tích lũy cũng được ngàn năm, đã biến hóa ra được hai đại thần thông, thứ nhất là Họa Long Điểm Tình, thứ hai, Cửu Châu Chân Long, chân long của cửu ngũ chí tốn, của các bậc đế vương, đã muốn chuyển hóa thành Chân Long Đế Khí - Ba Sơn Vũ chậm rãi nói:
- Một khi Cửu Châu Thần Long thoát khốn, Chân Long đế khí hàng thế, trên Cửu Châu đại lục sẽ xuất hiện một Thánh chủ ngàn năm khó gặp, có thể lật đổ Hoàng Kim Huyết Tộc chúng ta..."
- Nói cách khác, số mệnh của Hoàng Kim Huyết Tộc của chúng ta thực sự sẽ kết thúc sao?
Ba Sơn Vũ ảm đạm thở dài.
Vũ kịch cũng kết thúc tại đây.
- Hay! - Ngay khi vở diễn vừa kết thúc, Trần Côn đã điên cuồng hét lên.
Hắn lúc này vô cùng hưng phấn. Đương nhiên vũ kịch này tuy không có quan hệ gì với hắn, nhưng hắn hưng phấn chính là vì rốt cuộc hắn cũng hiểu được tâm nguyện của Mặc Ly, vũ hồn thứ sáu đang ở ngay trước mắt. Ai nha, Trầm Côn có chút ai oán, bần tăng còn chưa đem Hồn Kinh tu luyện đến tầng thứ sáu, Mặc Ly có đến cũng chỉ có thể tạm thời ở tại U Minh hồn phủ, tới tay lại không thể dùng, cái này thật là khó chịu mà. Hắn đã đem Mặc Ly coi như vũ hồn thứ sáu của mình.
- Trầm Côn, người mặc áo trắng vừa rồi...- Thanh âm kinh hãi của Vương Kiêu truyền đến - đây chính là ngươi trước khi mất đi trí nhớ sao?
- Được rồi, đúng là ta trước khi mất trí nhớ, ngươi có thể gọi hắn là Cửu Châu Trầm Côn, hắc hắc ta cũng thường gọi như vậy.
Trầm Côn cười cười, trong vở kịch vừa rồi, một kiếm đánh tan mười vạn đại quân, một kiếm chém chết Ba Sơn Vũ, một kiếm phá hủy Đoạt Nhật Lâu, người trẻ tuổi áo trắng đó chính là Cửu Châu Trầm Côn. Người cũng như kiếm, thoáng nhìn quả nhiên mềm mại.
- Thật mạnh! - Vương Kiêu thất thần nòi - Một kiếm phá hủy Đoạt Nhật Lâu, nhớ năm đó Sở Bá Vương liên tục đánh ra ba mươi chiêu, cũng không làm được như vậy.
- Yên tâm, không cần nhắc đến Cửu Châu Trầm Côn - Trầm Côn nhìn sau đó nhún nhún vai - Chuyện của hắn, ta toàn bộ đều quên, Cửu Châu Trầm Côn là Cửu Châu Trầm Côn, ta là ta, chúng ta hoàn toàn không giống nhau, lão huynh ta nói có đúng không?
- A! - Vương Kiêu cười - Không sai, mặc kệ ngươi trước kia có là ai, như thế nào, chỉ biết ngươi hôm nay chính là Trầm Côn.
- Không sai, ngươi cũng đã có võ ý mới, không cần phải đi bắt chước Cửu Châu Trầm Côn - Lý Mục cũng mỉm cười nói.
Huyền Si, Thủy Nhi hai người đều vuốt cằm gật đầu. Cửu Châu Trầm Côn tuy mạnh, nhưng tiềm lực của Trầm Côn so với hắn cũng không kém hơn, sớm muộn cũng có ngày, âm dương vũ ý sẽ vượt qua kiếm ý của Kinh Hồng Tam Kiếm kia.
- Cổ lão huynh, như thế nào mà lại trầm mặc vậy? - Trầm Côn đột nhiên nói.
- Đừng phiền ta!
Cổ Nguyệt Hà hiếm khi tỏ ra vẻ chán nản, đang đi tới đi lui, không ngừng suy tư. Thật lâu sau đó, hắn mới bấy đắc dĩ lắc đầu:
- Lão đại, Huyết Phật là ai?
- Huyết Phật? - Trầm Côn có nghe Trầm Phù Đồ nhắc qua cái tên này, bất quá Trầm Phù Đồ lại không chịu nói rõ, hắn cũng chỉ có thể lắc đầu - Ta chỉ biết hắn là một dự ngôn sư rất lợi hại, từng tiên đoán số mạng của ta.
Từ từ. Trầm Côn bị chính lời của mình làm cho sợ ngây người. Huyết Phật! Những gì hắn đoán về số mệnh của Trầm Côn đã dược chứng minh lúc ở Tân Nguyệt Thành. Thêm nữa, vào mấy tháng trước, Hoàng Hành của Thiên Cơ Môn vì dự ngôn cho Trầm Côn mà bản thân bị hãm trong mê thất vĩnh cửu. Số mệnh của Trầm Côn chịu ảnh hưởng rất nhiều bởi nhà sư quét rác, phàm nhân không thể đoán được, nhưng Huyết Phật lại có thể tiên đoán được. Huyết Phận rốt cục lợi hại đến thế nào?
Cổ Nguyệt Hà cũng cảm thán:
- Huyết Phật này...lợi hại, lợi hại a!
- Ngươi làm sao biết được? - Thủy Nhi kinh ngạc nói.
- Không có nghe lời kịch sao? - Cổ Nguyệt Hà cười khổ - Phong thủy dưới Đoạt Nhật Lâu không chỉ có Họa Long Điểm Tình mà còn có Chân Long đế khí...Ta đã tự mình ở dưới Đoạt Nhật Lâu hai mươi ngày lại chỉ phát hiện ra Họa Long Điểm Tình, cũng không phát hiện được Chân Long đế khí, điều này chứng tỏ phong thủy thuật của Huyết Phật còn ở hơn xa Cổ Nguyệt Hà ta.
- Đúng a, Chân Long đế khí! - Cặp mắt nhỏ của Trầm Côn lập tức sáng lên - Đoạt Nhật Lâu một khi bị hủy, Chân Long đế khí sẽ hàng thế...Cửu Châu sẽ xuất hiện một thánh chủ. Ai lấy được Chân Long đế khí liền có thể lật đổ Hoàng Kim Huyết Tộc, trở thành chủ nhân của Cửu Châu."
Hắn sau đó vội vàng đứng lên
- Cổ lão huynh, lập tức mau đi cùng ta tìm Chân Long đế khí!
- Lão đại, ngươi cũng muốn làm hoàng đế sao?
- Làm cái rắm! - Trầm Côn kích động nói - Ta có Hồn Kinh thì sớm muộn gì cũng sẽ là Địa Tàng vương, còn muốn làm một hoàng đế ở thế gian sao? Ta đi tìm Chân Long đế khí là để đem ra bán."
Hắn vẻ mặt sung sướng, ngất ngây nói:
- Có Chân Long đế khí có thể làm hoàng đế. Cái đế khí đó chắc chắn sẽ phải có một cái giá trên trời a! Bán rồi bần tăng sẽ mở một trăm tòa Thiếu Lâm Tự, một tòa để luyện bút, một tòa làm hậu cung (Trước chữ cung là chữ gì đệ không biết, bản TT cũng bị lọc rồi nên chém đại), còn lại chín mươi tám gian, một nửa sẽ mở trường dạy võ (đệ đang cân nhắc trường dạy võ và võ giáo), một nửa sẽ đánh vào lĩnh vực vui chơi giải trí,...
Đám vũ hồn không biết nói gì, hồi lâu cũng rủ nhau quỉ dị mà chuồn mất.
- Lão đại, đừng mơ nữa - Cuối cùng vẫn là Cổ Nguyệt Hà thở dài - Chân Long đế khí, một khi hình thành sẽ có ý thức, nếu ngươi không có số mệnh bá chủ Cửu Châu thì cho dù có biết Chân Long đế khí ở đâu cũng không lấy được, ta cũng không thể giúp ngươi, đế khí chỉ có đế vương mới có thể lấy được.
- Ách! Ai...- Trầm Côn thở dài, ngẫm lại cũng thấy đúng, Chân Long đế khí, nếu ngay cả cửu ngũ chí tôn cũng không có được thì hắn, một tặc hòa thượng, có cơ hội sao?
Đến khi bọn họ kết thúc trao đổi trong linh hồn thì đám quan viên Hoàng Kim tộc vẫn còn phấn khích vỗ tay. Sau khi hiểu được tâm nguyện của Mặc Ly, Trầm Côn cũng không muốn tiếp xúc với đám người này, lấy cớ là muốn chuẩn bị cho công trình liền đứng dậy cáo từ rời đi.
Kế tiếp chính là chiêu dụ vũ hồn thứ sáu kia, Trầm Côn tính rằng, đại khái cần chuẩn bị vài điểm nữa. Khuê La trước khi chết đã từng nói, sinh nhật thứ mười sáu của Cơ Na sắp đến, nhất định phải chuẩn bị cho nàng một lễ vật "thú vị". Nên chuẩn bị lễ vật như thế nào đây?
A La vẫn còn đang ở biểu diễn đoàn, bần tăng một khi thành công nhất định sẽ mang A La mau chóng rời đi. Được rồi, phải tìm cách để A La có thể đi theo mình. Còn có A Phúc, cái tên bàn tử này đã trở thành quan chức cao cấp của Thiên Minh, chiến thần hải quân, không biết còn có ý muốn trở lại với bần tăng không. Nhất định phải liên hệ được với hắn, dù hắn không về thì bần tăng cũng phải mang Long Thanh Sơn về. Nhưng làm thế nào để liên lạc với A Phúc vốn đang ở trong hải quân của Thiên Minh đây? Cân nhắc nửa ngày, Trầm Côn chợt phát hiện, những vấn đề khó khăn này tựa hồ chỉ có một người có thể giải quyết.
Mấy phút sau, Trầm Côn xuất hiện ở ngoài của nhà Nguyên Quân.
- Mỹ nữ, nghỉ ngơi sao? - Trầm Côn cười híp mắt ngồi xổm gõ cửa. (zero: Quái! Đệ nghĩ mãi không tưởng tượng ra cái kiểu gõ cửa này)
- Ta đã biến thành dạng này, còn xứng với hai từ mỹ nữ sao?" Nguyên Quân mở cửa, trên mặt có một tấm lụa mỏng, che đi dung mạo bị hủy hoại.
- Muốn trở lại thành mỹ nữ không? - Trầm Côn nói với Huyền Si một cái, dùng thuộc tính mới của hắn lấy ra từ trong linh hồn một lọ dược tề - Chân Diệp đan, đặc biệt khắc chế độc tính của Băng Cơ Ngọc Cốt, nếu dùng hết thì dung mạo của ngươi sẽ có thể khôi phục lại.
- Ngươi ở đâu mà có được?
Nữ nhân bình thường nếu nhìn thấy có thuốc có thể khôi phục dung mạo của mình thì chỉ sợ sớm đã khóc rống lên, hoặc là cười đến không ngậm miệng lại được, nhưng Nguyên Quân lại trước sau như một, biểu tình vô cùng bình tĩnh, thậm chí cũng không hề hoài nghi.
- Ngươi trước hết không cần biết, tóm lại đây là một vụ giao dịch, ngươi làm giúp ta vài chuyện, ta sẽ đem thuốc này cấp cho ngươi - Trầm Côn cười tủm nói.
Nguyên Quân trầm ngâm một lát khẽ mỉm cười nói:
- Chuyện gì? Nói nghe một chút!
- Thứ nhất, Công Thâu gia khẳng định có môt ít cơ quan ám khí, ta muốn lấy được món đồ lợi hại nhất trong đó, tốt nhất là đồ có lợi cho việc đánh lén, ám sát - Trầm Côn vươn một ngón tay, lắc lắc - Hơn nữa ngươi cũng không được hỏi ta, người ta muốn giết là ai.
Cần một ám sát lợi khí của Công Thâu gia, cũng không được hỏi giết ai, đây thực là khiến cho người khác hiếu kỳ, chỉ một lời nói ra đã chiếm thượng phong, tuy nhiên Nguyên Quân cũng không thèm nhìn cái vẻ bệ vệ của Trầm Côn, nàng nhìn chằm chằm hắn một hồi, bỗng nhiên cười nó:
- Không phải để giết nàng ta sao? Ta đồng ý! Coi như vì dung mạo của ta mà báo thù.
- Ngươi biết ta muốn giết ai sao? - Trầm Côn nhất thời bị đứng ở thế hạ phong.
- Tốt lắm, nói yêu cầu thứ hai của ngươi đi, trong vòng ba ngày ta chắc chắn sẽ lấy ám khí của Công Thâu gia giao cho ngươi, hơn nữa sẽ không có ai có thể nghi ngờ ngươi - Nguyên Quân mỉm cười.
Trầm Côn quái dị nhìn nữ nhân thần bí này, gật đầu nói:
- Tốt, yêu cầu thứ hai của ta là A La từ hôm nay trở đi chính thức thoát ly khỏi đoàn biểu diễ, gia đội ngũ thi công của ta. Bất quá vì để lấy tín nhiệm của Hoàng Kim Huyết Tộc, ta muốn ngươi cấp cho A La một chứng minh thân phận giả, ít nhất cũng phải cho Hoàng Kim Huyết Tộc thấy rằng A La có năng lực gia nhập đội thi công.
- Trong vòng ba ngày, ta sẽ dịch dung A La thành nam nhân, đồng thời cấp cho nàng thân phận chú tạo sư - Nguyên Quân trả lời ngắn gọn - Yêu cầu thứ ba là gì đây?
- Thứ ba...- Trầm Côn ngượng ngùng cười - Mỹ nữ, ta biết ngươi thần thông quảng đại, bằng hữu trải khắp Cửu Châu, cái này...ngươi chả phải là cùng với Thiên Minh khởi nghĩa quân quen biết sao? Hắc hắc, ta muốn gặp Quang Minh Hoàng."
- Ai nha...
Nghe xong yêu cầu thứ ba này, Nguyên Quân chần chừ một chút, cười nói:
- Muốn gặp hải quân chiến thần của Thiên Minh ngay dưới mắt Hoàng Kim Huyết Tộc...Cái này phải mạo hiểm rất lớn, nếu chỉ để đổi một lõ thuốc khôi phục dung mạo, ta có thể không đáp ứng..."
Ý của nàng vô cùng rõ ràng, nàng có thể liên lạc với Thiên Minh, nhưng Trầm Côn phải xuất ra một cái giá lớn hơn.
- Yên tâm, yên tâm - Trầm Côn hay tay mở ra - Có điều kiện gì, cứ nói!
Nguyên Quân cười híp mắt rút ra một trang giấy, bày trước mặt Trầm Côn:
- Rất đơn giản, ta muốn ngươi ký vào văn tự bán mình, phải biểu diễn cho ta một trăm vở vũ kịch.
- Mỹ nữ - Trầm Côn hai mắt thiếu chút nữa rớt xuống - Sao ngươi có thể nói ra điều kiện này chứ...
- Không ký, ta sẽ không giúp ngươi, không cần phải thương lượng - Nguyên Quân nói như đinh đóng cột.
- Không phải chỉ là một trăm vở kịch thôi sao? - Trầm Côn cắn răng, hai tay day day huyệt ở trán - Ta ký!
Nữ nhân chết tiệt, ngươi cứ chờ đi, một khi tìm được Mặc Ly, bần tăng sẽ bỏ chạy đến chân trời góc biển, xem ngươi làm thế nào tìm được ta mà đòi một trăm vở kịch kia!
- Tốt lắm - Trầm Côn bỏ bút, nói - Mau chóng liên hệ Thiên Minh đi, tốt nhất là ở trong vòng mười ngày.
- Mười ngày? - Nguyên Quân cười có vài phần quỷ dị - Cần lâu như vậy sao? Mười giây đồng hồ là đủ rồi.
Nàng vỗ vỗ tay, một gã đại hán cường tráng từ trong phòng của nàng đi ra, chắp tay cười"
- Tham kiến đại tế tửu, bỉ nhân là một trong Thiên Minh thập nhị thiên quân, đốc quân chiến tuyến Đông Cửu Châu, đại nguyên soái Cuồng Lôi."
Nguyên Quân cũng cười cười, học ngữ khí của Cuông Lôi mà chắp tay nói:
- Tham kiến đại tế tửu, một trong Thiên Minh thập nhị thiên quân, Cửu Châu tổng tình báo quan, Hồng Vân.
Vũ Toái Hư Không Vũ Toái Hư Không - Du Tạc Bao Tử Vũ Toái Hư Không