Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Si Hoàng Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 258: Tê Tâm Phế Liệt
C
ô có biết không, một hơi thở sót lại, cũng đã đứt đoạn cùng cô mất rồi.
Hắn cứng người, hơi thở cũng ngừng lại theo cô, trong trời đất rộng lớn, chỉ còn sót lại tiếng gió lao xao.
Bàn tay trắng bệch run rẩy nắm lấy bàn tay đã gần lạnh như băng của Hương Diệp, cúi đầu, nhìn người đang im lìm nằm trong ngực, ánh mắt thoáng chốc trở nên trống rỗng, sức lực của trái tim, trong khoảnh khắc cô ngã vào lồng ngực hắn, đã đi theo mất dạng.
Vị trí gần ngực, có một nơi đã bị đâm cho chằng chịt thương tích, huyết nhục mơ hồ.
Sao cô chẳng hề hay biết?
Sao cô lại có thể yên lặng như vậy?
Sao cô có thể bỏ hắn lại?
Hương Diệp không nhìn rõ sắc mặt của hắn, nhưng lại có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng nồng đậm toát ra từ trên người hắn, sâu đậm, bi ai, xuyên thấu qua tâm hồn, vì đã khắc cốt ghi tâm mà giờ phút này đã vỡ tan thành từng mảnh vụn. Bờ vai rộng lớn đã từng kiên cường như vậy, giờ phút này chỉ run lên từng chập, ôm người đã không còn một hơi thở trong ngực, thật chặt, rồi sau đó từ từ co lại, cả người đều không ngừng run rẩy.
Gân xanh trên cổ chợt hằn lên, co giật đến đáng sợ.
Sự đau đớn không thể phai nhòa, khiến cô không tài nào thở nổi.
Hương Diệp chưa từng thấy Ngọc Sanh Hàn yếu ớt như vậy bao giờ, con tim thắt lại, chịu đựng sự co rút đau đớn trong lòng, nhanh chóng tiến lên, còn chưa kịp tới gần, đã nghe thấy giọng nói khàn khàn vỡ vụn của hắn như muốn xé rách cả núi rừng…
“Không!!!!”
Một tiếng gầm điên cuồng đến tê tâm liệt phế, khiến cho người ta đứt từng khúc ruột. Tất cả đều bi ai, đau đớn, tuyệt vọng đến cùng cực, vang dội khắp tuyệt cốc, thê lương tận thiên nhai, Hương Diệp cảm thấy trái tim mình khi nghe thấy tiếng gầm kia của hắn liền vỡ tan nát.
Tan nát thành từng mảnh vụn theo hắn.
Chân nhanh chóng bước về phía trước, ôm chầm lấy hắn từ phía sau, cảm giác thân thể Ngọc Sanh Hàn cứng đờ lại, những giọt nước mặt nóng bỏng của Hương Diệp nhỏ lên gáy hắn, những sợi gân xanh hằn lên bên cổ như đang dần biến mất.
“Hàn… em đây, em ở đây, em ở đây.” Hương Diệp siết chặt lấy hắn, giống như hắn đang ôm chặt lấy Tần Hương Diệp, hai linh hồn, đều muốn níu lấy mảnh vỡ cuối cùng.
Ngọc Sanh Hàn nghe cách gọi quen thuộc vang lên sau lưng, nghe cô thấp giọng rầm rì, sự ấm áp từ sau lưng khác hẳn với cảm giác lạnh lẽo trước ngực, là sự tồn tại chân thực.
Hồi lâu, khi hắn từ từ quay đầu, nhìn dưới bóng cây, từng vệt nắng lấm tấm rơi trên cô gái trước mặt, gương mặt thanh lệ trắng nõn, so với Hương Diệp, tăng thêm mấy phần lãnh diễm xinh đẹp, cặp mắt ửng đỏ mở to, nửa phần đau lòng, nửa phần sầu bi, chỉ nhìn về phía hắn, cặp mắt như vậy, khác xa với những lần nhìn nhau trong ký ức, có điều gương mặt này, hắn chưa từng quên.
Hoa Hương Dư.
Một thân váy liền màu trắng, điểm chút hoa chìm, tôn lên sự sạch sẽ, khí chất thấu người của cô.
Ngọc Sanh Hàn nhìn người trước mặt, liền sững sờ tại chỗ.
Hương Diệp từ từ buông hắn ra, ánh mắt vẫn đặt trên người hắn, ngay cả chính cô cũng không biết phải giải thích tình huống hôm nay thế nào, thân thể Tần Hương Diệp nằm trong lòng hắn lạnh như băng, mà trước mặt hắn là Hoa Hương Dư.
Nhẹ nhàng đặt thân thể Tần Hương Diệp xuống, Ngọc Sanh Hàn nhìn Hoa Hương Dư trước mặt mà sợ run.
“Tần….” Ngọc Sanh Hàn mới nói một chữ, thanh âm khản đặc đã nghẹn trong cổ họng, Hương Diệp mới gật đầu, nước mắt đã lăn xuống, chỉ vì, Ngọc Sanh Hàn trước mặt khiến cho cô đau lòng.
Gương mặt râu ria lởm chởm không hề chăm chút, trong mắt không còn vẻ khôn khéo lạnh lùng ngày xưa, quầng thâm dưới hốc mắt in đậm, dường như đã lâu lắm rồi không ngủ, một người vốn bừng bừng phấn chấn, hiện giờ lại trở nên tiều tụy như vậy…
“Hàn, là em, em ở đây.” Hương Diệp nhẹ giọng kéo tay hắn qua, học động tác hắn kéo tay cô khi trước, tỉ mẩn vuốt ve trong lòng bàn tay, ngẩng đầu, muốn nhìn hắn lần nữa, bỗng lại bị hắn kéo cả người vào trong ngực, ôm thật chặt, không để cho cô có một cơ hội để hít thở, cho dù cô có muốn đi, cũng tuyệt đối sẽ không đi nổi.
Buộc chặt lấy cô trong ngực mình, còn không cho cô ngẩng đầu nhìn hắn.
Đầu của Hương Diệp bị hắn ấn lên vai, không sao nhúc nhích nổi, cô đang định nói gì đó, lại nghe thấy một tiếng nức nở khe khẽ, mang theo sự bi ai đã ẩn nhẫn đến cùng cực, mang theo sự vui sướng khi lấy lại được những gì đã mất.
Hương Diệp cảm thấy trái tim mình lại vỡ vụn lần nữa.
Một người kiên cường như vậy, lạnh lùng như vậy, sao có thể vì cô mà rơi xuống những giọt lệ quý giá của nam nhi cơ chứ?
Cảm thấy cổ ươn ướt, Hương Diệp giật mình một cái, chợt vươn tay, cũng dùng sức ôm lại hắn, chịu đựng những giọt nước mắt không ngừng rơi xuống, chỉ thấp giọng thì thào, “Em đây, em ở đây, quay về rồi, đang ở bên cạnh anh đây… sẽ không bao giờ đi nữa.”
Cảm giác bờ vai Ngọc Sanh Hàn run lên, Hương Diệp cọ cọ lên vai hắn, nói ra lời cam kết duy nhất cả đời này với hắn, “Chưa được bên nhau đến bạc đầu, em tuyệt đối sẽ không rời xa anh.”
Ngọc Sanh Hàn chỉ im lặng rồi im lặng, cánh tay lại siết chặt hơn, khiến cho Hương Diệp không hít thở nổi nữa, chỉ nghe thấy giọng nói khàn khàn của hắn vang lên bên tai, “Tần Hương Diệp! Anh thực sự muốn bóp chết em!”
Hương Diệp nghe vậy, nhất thời dở khóc dở cười, trước kia trách cô không chịu cho hắn một lời cam kết thực sự, giờ cô cho rồi, hắn sao lại còn muốn bóp chết cô chứ?
Không biết là ôm nhau bao lâu, Ngọc Sanh Hàn cuối cùng cũng buông cô ra, trong mắt tuy có ửng đỏ, lại nhìn không ra dấu vết đã khóc, hai người đồng thời quay đầu, nhìn Tần Hương Diệp một bên đã không còn hơi thở, khẽ thở dài, Ngọc Sanh Hàn hỏi cô, “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Em trở về?”
Nhưng lời ra khỏi miệng, lại cảm thấy không đúng, Tần Hương Diệp, sau sinh nhật 21 tuổi đã chết đuối, vậy thì thân thể này ở đâu ra?
Hương Diệp thực sự không hiểu nổi tình huống như vậy, chẳng qua là thân thể của cô bây giờ, đúng là dáng vẻ khi 21 tuổi của cô, hơn nữa dường như hoàn toàn không có gì khác biệt. Đảo mắt, lại cẩn thận nhìn Ngọc Sanh Hàn trước mặt.
Thân thể Đại hoàng tử năm nay hai mươi tư, vốn hai gương mặt đã vô cùng giống nhau, linh hồn Ngọc Sanh Hàn nhập vào thân thể này, cộng thêm khí chất lạnh lùng kia, thực sự cực kỳ giống nhau.
Sau khi cô hôn mê tỉnh lại, Ngọc Thăng Hàn kia cũng không quá hai mười lăm, cùng với hắn trước mặt, gần như giống nhau như đúc, thân khí chất kia, cũng giống Ngọc Sanh Hàn lúc cô mới quen.
Ngọc Sanh Hàn vẫn ở thế giới này, như vậy một “hắn” khác, là ở đâu ra?
Chẳng lẽ, sau khi cô xuyên qua, thế giới hiện đại đã xảy ra biến cố gì? Rõ ràng Ngọc Sanh Hàn đã nói, khi đó cô đã chết rồi, sao lại xuất hiện ở….
Trong đầu chợt thoáng qua cảnh tượng phát trên màn hình lớn ở quảng trường lúc cô đi ngang qua, cái gì mà vụ nổ, oanh tạc, không gian dị dạng, tập kích siêu cường…
Nghĩ đến đây, Hương Diệp đột nhiên cười cười, cảm thấy xuyên qua nhiều, trí tưởng tượng cũng phát triển hơn.
“Em cười cái gì?” Ngọc Sanh Hàn nhìn cô hỏi, Hương Diệp ngẩng đầu, nhìn dáng vẻ râu ria lởm chởm của hắn, thực sự là tổn hại hình tượng, nghĩ đến trước đây không lâu ở bên kia Ngọc Thăng Hàn còn mặt mày nhẵn nhụi, âu phục phẳng phiu, mới đảo mắt gương mặt này đã trở nên tiều tụy như vậy, vậy nên, Hương Diệp như có chút suy ngẫm nhìn chằm chằm Ngọc Sanh Hàn, đột nhiên vươn tay, bàn tay thon dài chạm lên mặt hắn, lòng bàn tay hơi ngửa, lại khiến cô có chút không nỡ buông ra.
“Giúp Tần Hương Diệp an trí thân thể xong, em cạo râu giúp anh đi, bộ dạng này…” Khiến cô rất đau lòng.
Câu cuối cùng không cần phải nói ra, cô biết, hắn cũng biết là tốt rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Si Hoàng Hậu
Hồng Chu
Hoa Si Hoàng Hậu - Hồng Chu
https://isach.info/story.php?story=hoa_si_hoang_hau__hong_chu