Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ác Hán
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 257: Trù Tính Lập Tân Quân (1)
C
ó câu tục ngữ: Thời gian như bóng qua thềm...
Mắt thấy nữ nhi mỗi ngày lớn lên, trong lòng Đổng Phi cảm thấy ngọt ngào, lúc nào trên mặt cũng treo nụ cười.
Năm thứ 3 Trung Bình trôi qua theo sự rung chuyển của xã tắc Đại Hán.
Ngẫm lại thì cũng có nhiều hồi ức ấn tượng lưu lại cho Đổng Phi.
Có thể kể đến tin hai người Biên Chương cùng Lý Văn Hầu chết, đã khiến Đổng Phi vui mừng không thôi.
Cái chết của Biên Chương cùng Lý Văn Hầu nói lên phản loạn của người Khương Lương Châu hiện giờ chỉ còn hai người Hàn Toại, Mã Đằng giãy giụa tại Vũ Uy. Lúc đầu nghe được tin Mã Đằng tạo phản, Đổng Phi còn lấy làm kinh hãi. Trong ấn tượng của y, Mã Đằng là một người trung với hoàng thất, sao lại tạo phản cùng Hàn Toại?
Nên nhớ, hắn chính là hậu nhân của Mã Viện.
Sở dĩ Đổng Phi có ấn tượng với Mã Đằng như vậy, chính là vì có liên quan đến Mã Siêu Mã Mạnh Khởi, một trong Ngũ hổ tướng Thục Quốc trong Bình thư. Nếu như cần phải nói trong tam quốc, Đổng Phi yêu thích ai nhất thì có hai người. Một là Thường thắng tướng quân Triệu Tử Long bảy lần đánh vào giết ra tại dốc Trường Bản. Người còn lại chính là Tây Lương cẩm Mã Siêu, từng đánh cho Tào Tháo cắt râu vứt áo bên bờ Vị thủy.
Có lẽ là vì nguyên nhân đồng hương Lương Châu, cho nên Đổng Phi có thiện cảm với Mã Siêu.
Có điều nghe có người nói, Mã Đằng có 3 nam 1 nữ, trưởng tử gọi là Mã Siêu, năm nay khoảng 10 tuổi, vẫn còn là một tiểu hài tử.
Trong lịch sử, sau khi Đổng Trác chết, Mã Đằng cùng Hàn Toại hùng bá Tây Lương.
Trời mới biết hắn có làm việc tạo phản hay không, nhưng ngẫm lại thì cũng hiểu được vì sao hai người Mã Đằng, Hàn Toại lại có thể sống sót dưới sự áp bức của hơn 10 vạn Lương Châu thiết kỵ của Đổng Trác. Vũ Uy, cũng chính là Vũ Uy quận đứng đầu Hà Tây tứ quận trong hậu thế, ở vào hành lang Hà Tây, nối liền Trương Dịch, Đôn Hoàng, Tửu Tuyền, dựa lưng vào Tây Vực.
Chắc hẳn năm đó Mã Đằng dù bị Đổng Trác đuổi đánh, nhưng hắn lại có được không gian chạy trốn rộng lớn.
Còn hiện tại...
Đổng Phi ôm nữ nhi Thái Văn Cơ lúc này đã hơn một tuổi, tai nghe thê tử Thái Diễm nói lại tin Lý Nho đưa tới.
Y thành hôn với Thái Diễm cũng đã hơn một năm. So với vẻ lãnh diễm ngày đầu gặp mặt, Thái Diễm giờ đây càng thêm phần thành thục quyến rũ. Má phấn hồng nhuận, sóng mắt thu ba, giọng nói không khác nào chuông bạc, dễ nghe vô cùng, khiến người khác mê đắm.
Thư tín qua lại đều là do Thái Diễm đọc cho Đổng Phi.
Việc này lâu ngày đã trở thành tật của Đổng Phi, nói theo nhạc phụ Thái Ung, thì chính là tạo cho Thái Diễm một thói quen xấu.
Đổng Lục cũng đã mang thai ba tháng, có điều nàng cũng không sửa được thói quen cũ.
Mỗi ngày đều chà lau bảo kiếm, dường như nó đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của nàng.
Đổng Phi từng cố gắng khuyên nhủ Đổng Lục nghỉ ngơi nhiều, nhưng lại bị cự tuyệt. Trong đại trạch môn, những thứ vui chơi dường như cũng ít. Ban ngày Đổng Phi phải đi Bắc Cung trực ban, vội vội vàng vàng, chỉ có buổi tối Đổng Lục mới được gặp y.
Đột nhiên Thái Diễm không đọc nữa, mà dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Đổng Phi.
- A Sửu, ngươi lại giở trò quỷ sao?
Đổng Phi ngẩn ra:
- Trò quỷ gì?
Đổng Phi 18 tuổi, dưới hàm đã lún phún râu. Y theo theo thường lệ vuốt cằm, ôm nữ nhi đứng dậy khỏi ghế bành, ha ha nói:
- Tỷ tỷ đang nói cái gì thế, ta làm trò quỷ gì mà giấu được tỷ?
Thân đã cao quá trượng, nhìn qua Đổng Phi như một người khổng lồ.
Trong đại trạch môn, thân hình có thể sánh được với Đổng Phi cũng chỉ có Sa Ma Kha, Điển Vi thì vẫn kém Đổng Phi một thước.
Vì vóc người cao to, cho nên mỗi lần nói chuyện với người khác, Đổng Phi đều phải cúi đầu.
Giọng nói cũng trở nên khàn khàn, giống như tiếng sắt đá va nhau, chấn động nhân tâm. Tướng mạo cũng không có thay đổi gì lớn, chỉ có thêm chòm râu xuất hiện, khuôn mặt vì vậy càng thêm dữ tợn.
Đi trên đường dù không tức giận, cũng khiến người khác nhượng bộ thoái lui.
Đương nhiên là ngoại trừ người nhà...
Thái Văn Cơ ngồi trên cổ Đổng Phi cười khanh khách.
Còn Thái Diễm mỉm cười, má phấn ửng hồng:
- Trong tin nói, Trương Dịch, Tửu Tuyền, Đôn Hoàng bây giờ đã bị một người không rõ lai lịch chiếm rồi. Mã Đằng, Hàn Toại mấy lần định lẻn đi từ Trương Dịch nhưng đều bị đối phương chặn lại... Đối phương có vài vạn tinh binh, lại có dũng tướng... Hì hì, tỷ phu hỏi ngươi có thật là không biết lai lịch của những người này hay không?
- Không biết, làm sao mà ta biết được?
Đổng Phi trả lời như đinh đóng cột:
- Khi ta tới Lạc Dương, làm sao biết được bọn Hàn Toại bị áp chế ở Vũ Uy.
- Thật vậy chăng?
- Thiên chân vạn xác.
Phu thê hai người thường xuyên đấu võ mồm, Đổng Lục ở bên cạnh cười ha ha quan chiến.
Nàng rất ít khi tham dự, có điều lần nào Đổng Phi cũng bị ép cho không còn lời nào để nói, Đổng Lục lại nhớ lại năm đó khi y 11, 12 tuổi, đồng thời cũng nhớ lại rất nhiều chuyện cũ.
Thái Diễm hắc hắc cười nhạt, khiến cho Đổng Phi trong lòng bất ổn.
- Hỏi ngươi một việc...
- Chuyện gì?
- Hai năm nay sao không thấy bọn Bùi Nguyên Thiệu? Còn Đằng Lệ Nhi tỷ tỷ, hình như cũng không nghe thấy ngươi nhắc đến. Ta nhớ lúc trước khi ở mục trường, ngươi có rất nhiều gia tướng... Hoàng Thiệu, Trần Đáo, Đổng Triệu, Đổng Khí, Hàn Mãnh, hiện giờ bọn họ ở đâu? Còn nữa, Viện tỷ gởi thư bảo ta hỏi ngươi, người của Tướng Tố doanh sao lại mất đi đâu một nửa?
- A, cái này...
Đổng Phi á khẩu không trả lời được, đột nhiên ôm nữ nhi cười hì hì:
- Tỷ tỷ, Văn Cơ muốn bú rồi.
Má phấn Thái Diễm nhất thời đỏ bừng:
- Hạ lưu, mỗi lần hỏi ngươi chính sự, ngươi lại không đứng đắn.
- Ta rất nghiêm chỉnh, nữ nhi thực sự đói rồi mà.
Đổng Lục bên cạnh cười khanh khách không ngừng, cười đến nỗi làm mặt Thái Diễm nóng lên, đón lấy nữ nhi nói:
- Ngươi không nói thật, tỷ phu nếu đã hỏi ngươi thì chắc chắn là đã cảm thấy điều gì. Ngươi cẩn thận một chút, vạn nhất Hàn Toại bị tiêu diệt, công công (cha chồng) phát quân Tây chinh, lúc đó người nhà đánh người nhà thì ngươi có khóc cũng đã muộn. Lục nhi, chúng ta đừng để ý đến y nữa.
Đúng lúc này Thành Lễ đi vào, nói nhỏ:
- Chúa công, trưởng sử đại tướng quân phủ Tào Tháo đang ở bên ngoài cầu kiến, nói có hẹn trước với ngài rồi...
- A, ta suýt nữa quên việc này.
Đổng Phi vỗ trán, cười khổ với hai người Thái Diễm:
- Tỷ tỷ, Lục nhi, ta còn có chút việc phải ra ngoài.
Đổng Lục chau mày:
- Tên béo đen kia sao hay tìm ngươi ra ngoài? Chẳng lẽ các ngươi...
- Đừng hiểu lầm, chỉ là gặp gỡ người thôi.
Thái Diễm cảnh giác hỏi:
- Người nào?
- Còn có thể là ai, chẳng phải là đám người Mạnh Đức sao... Tỷ tỷ, nói ra thì cũng là tỷ tỷ mang đến phiền phức cho ta.
- Ta mang tới phiền phức cho ngươi?
- Lúc trước nếu tỷ tỷ không biên soạn ra thứ vứt đi [Sắc Lặc xuyên văn tập], không lôi ra [Đạo Đức Kinh] với những dấu chấm, thì ta có nhiều phiền toái như vậy không? Hiện giờ ta mỗi ngày đều phải xã giao với những người này, tỷ tỷ cũng biết ta rất là không thích như vậy.
Thái Diễm cười khúc khích:
- Được rồi, được sướng mà còn giả vờ, biết ngươi ủy khuất, nhanh đi qua đó đi. Lúc trước cũng là hảo tâm, ai ngờ ngươi lại dùng dấu chấm lung tung trong Đạo Đức Kinh, khiến cho cha bây giờ cũng đã thành trò cười.
Đổng Phi cười ha ha, đi tới ôm Thái Diễm cùng Đổng Lục. Đây đã trở thành thói quen của phu thê y, mỗi lần ra ngoài đều làm thế một lần.
Đã hơn một năm, Thái Diễm và Đổng Lục tập mãi cũng thành quen, nhưng vẫn không nhịn được mặt đỏ bừng, có điều trong lòng ngọt ngào không ngớt.
Thành Lễ tự động dời mắt, ngẩng đầu nhìn nóc nhà, giống như trên đó có điều gì hay lắm vậy.
Mãi đến khi nghe Đổng Phi nói một tiếng: "Đi thôi!" hắn mới cười ha ha cúi đầu, theo Đổng Phi rời đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ác Hán
Canh Tân
Ác Hán - Canh Tân
https://isach.info/story.php?story=ac_han__canh_tan