Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Soán Đường
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 256: Tìm Tiên Y Nơi Nào?
N
gay từ đầu, Trịnh Ngôn Khánh không có ý định mang theo Đóa Đóa, nhưng mà Đóa Đóa kiên trì hắn cũng đồng ý.
Đầu tiên, Đóa Đóa biết thổ ngữ người Liêu, có thể trao đổi thích hợp với dân bản xứ, tiếp theo Đóa Đóa bây giờ là Cốt Lan Đóa, là chất nữ của liêu soái Vinh Nhạc thành, điều này cũng khiến cho nàng bớt đi rất nhiều phiền toái, thứ ba võ nghệ của nàng không tệ, sẽ không liên lụy tới Trịnh Ngôn Khánh.
Trịnh Ngôn Khánh nghĩ nghĩ rồi cũng đáp ứng.
Bùi Hành Nghiễm muốn đi theo nhưng Trịnh Ngôn Khánh không đáp ứng.
Khuyên bảo một phen, cuối cùng cũng khiến Bùi Hành Nghiễm bỏ đi ý định này.
Hắn nói rõ tình huống với Cao phu nhân, mời Cao phu nhân cùng Vô Cấu ở lại điền trang.
Đầu hạ, vào một sáng sớm, Ngôn Khánh, Đóa Đóa và Hùng Đại Hải ba người mang theo hành lý dẫn Tế Yêu và Tứ Nhãn lên đường khởi hành.
Ba người đều thay đổi trang phục.
Họ mặc quần áo người Liêu, mang theo cung tên và đầy đủ lương thực.
Núi Nga Mi có diện tức tầm trăm dặm vuông, trong đó có bốn tòa núi lớn.
Đường đi vô cùng hiểm trở, thế núi phập phồng, có cảnh tượng hùng vĩ.
Đại Nga Mi chủ yếu dùng chùa chiền làm chủ, thờ cúng Bồ Tát.
Tôn Tư Mạc không có khả năng ở Đại Nga Mi tu đạo, cho nên không cần phải tìm kiếm nơi này, Tôn Tư Mạc có khả năng lớn nhất là ởi hai tòa núi nhị Nga Mi và tam Nga Mi, ở đó có không ít đạo quán, mặc dù Tôn Tư Mạc không ở đó nhưng cũng có thể thăm dò được tin tức của hắn. CHo nên mục tiêu của ba người Ngôn Khánh hôm nay là đi tới tam Nga Mi.
Vừa vòa núi, trong núi nổi lên sương mù.
Núi Nga Mi là nơi nổi danh có nhiều sương mù, sương mù tràn ngập trong núi, biến hóa nghìn vạn, khiến cho người ta có cảm giác tiến vào tiên cảnh. Ba người Trịnh Ngôn Khánh sau khi vào trong núi, dựa theo lời mô tả của dân bản xứ kiếm được tào đạo quán của Tam Nga Mi.
Thế nhưng nghe ngóng một hồi vẫn không đước hành tung của Tôn Tư Mạc.
- Tiểu Tú hình như Tôn tiên sinh nhàn vân dã hạc, chỉ sợ ông ấy chưa chắc ở lại những đạo quán này.
- Có thể ông ấy ẩn nấp trong núi sâu, trong một động phủ sơn dã nào đó, thổ nạp tu hành, không để ý tới thế sự? Nếu như thế thì tìm ông ấy vô cùng khó khăn.
Ngôn Khánh lầy từ trong người ra một phong thư.
Đó là bức thư mà Tôn Tư Mạc lần cuối viết cho hắn, Tôn Tư Mạc nói là đang tu hành thật tốt, trong thư cũng nói, ông ấy ở núi Nga Mi, cùng với mấy vị hảo hữu tu đạo, có rất nhiều đạo pháp tinh thâm.
Còn nói, còn có Viên thủ thành ở cùng, trong thư tràn ngập ngôn ngữ hâm mộ.
- Rất không có khả năng.
Trịnh Ngôn Khánh thấp giọng nói:
- Tôn tiên sinh nếu như cùng với người khác tu đạo thì không thể nào ở trong sơn dã động phủ.
Trịnh Ngôn Khánh lại lấy ra bức thư của Tôn Tư Mạc đọc lại lần nữa.
- Đóa Đóa, ngươi có biet nơi này chỗ nào có nhiều chim quyên nhất không?
Trịnh Ngôn Khánh đột nhiên hỏi khiến Đóa Đóa giật mình lắc đầu:
- Chuyện này ta làm sao biết được, đây cũng là lần thứ hai ta tới Nga Mi.
- Ta tìm đạo quán nào đó hỏi đạo sĩ một chút xem.
Trịnh Ngôn Khánh nói xong cất bước chuẩn bị lên núi.
Tế Yêu và Tứ Nhãn lúc này bắt đầu sủa.
Từ phía xa xa truyền tới từng thanh âm khẹc khẹc, mấy con khỉ lông vàng xuất hiện.
Trịnh Ngôn Khánh khẽ giật mình kinh ngạc nhìn về phía đó, không ngờ ở Nga Mi này, khỉ lại vô số.
Đời sau, khỉ ở Nga Mi thậm chí còn nhiều hơn hiện tạ.
Hắn tiến lên vỗ đầu của Tế Yêu và Tứ Nhãn, ý bảo chúng không sủa nữa.
- Đóa Đóa, chúng ta trở về.
Trịnh Ngôn Khánh nói xong, thò tay kéo Đóa Đóa, nhận lấy túi đồ trên người của nàng.
- Ta nhớ ở trên đường có một tòa chùa miếu, chúng ta tới đó nghe ngóng một chút, Tôn tiên sinh nói, ông cùng với bạn bè của mình trong núi thưởng chim quyên, chắc hẳn nơi tu hành là một nơi có nhiều chim quyên.
Đóa Đóa đáp ứng, cũng không khách khí, cầm trong tay lợi kiếm sóng vai với Trịnh Ngôn Khánh mà đi.
Bất tri bất giác, mây mù càng trở nên dày đặc.
Ba người Trịnh Ngôn Khánh đi một hồi thật dài vẫn không dừng bước lại.
- Ta nhớ tòa chùa miếu kia cũng không xa... tại sao đi lâu như vậy vẫn chưa thấy hình bóng?
Trịnh Ngôn Khánh nói xong cùng với Đóa Đóa nhìn nhau.
Trong lòng cả hia cả kinh, một ý niệm không tốt dâng lên.
Không phải mình đã đi sang đường khác chứ?
- Tiểu Tú, không thể như vậy.
Đóa Đóa nhìn sắc trời:
- Sương mù hiện tại ngày càng dày đặc, sắc trời cũng trở nên âm trầm, chúng ta nếu như tiếp tục đi sẽ gặp nguy hiểm, theo ta tháy vẫn hay là tìm một chỗ ăn một chút rồi nghỉ ngơi đợi qua đêm tới hừng đông, nhận rõ phương hướng rồi lại tìm cũng không muộn.
Đi đêm trong đường núi đích thực là hiểm nguy trùng trùng điệp điệp.
Ngôn Khánh cũng không dám mạo hiêm vì vậy gật đầu đồng ý.
Ba người ở xung quanh đã tìm được một nơi khô ráo có thể che gió che mưa. Trịnh Ngôn Khánh dùng đá lửa nhóm lên một đống lửa, Hùng Đại Hải tìm được ở gần một con suối, đem túi nước chứa vào.
Ăn hết lương khô rồi uống nước suối.
Trịnh Ngôn Khánh để cho Đóa Đóa nằm phía sau hắn mà nghỉ ngơi.
Hai con chó ngao phủ phục cách đó không xa, chớp mắt mà nghỉ ngơi.
Hùng Đại Hải đem song phủ nặng trịch đặt ở bên cạnh, ngồi cạnh đống lửa nhanh chóng chìm vào mộng đẹp.
Trịnh Ngôn Khánh một lần nữa lấy phong thư ra bắt đầu đọc.
Ở trong thư xuất hiện một cái tên là Hi Tiếu đạo nhân, có vẻ là bằng hữu của Tôn Tư Mạc, vị Hi Tiếu đạo nhân này tựa hồ sống ở núi Nga Mi đã lâu, người biết hắn chắc hẳn nhiều hơn so với biết Tôn Tư Mạc.
Đem thư cất kỹ, Trịnh Ngôn Khánh hít sâu một hơi.
Trịnh Ngôn Khánh lúc tỉnh lại thì đã nghe thấy một thanh âm vui cười lờ mờ.
Hắn quay đầu nhìn thì đã không thấy bóng dáng của Đóa Đóa đâu, Hùng Đại Hải thì tựa vào tảng đá, vẫn còn đang ngủ gật, hai con chó ngao thì khôngthấyấy hình bóng đâu hết, điều này khiến cho Trịnh Ngôn Khánh cả kinh, hắn vội vàng cầm lấy thập tự đao, cảnh giác nhìn bốn phía.
Không có người nhưng lại có tiếng cười vọng lại.
Cảnh trí giờ phút này rất đẹp nhưng Trịnh Ngôn Khánh lại vô tâm thưởng thức.
Trong rừng sâu núi thẳm này, khó tránh khỏi việc dã thú qua lại, huống chi còn có người liêu hoang dã đáng sợ, tùy thời có thể xuất hiện, khiến cho Ngôn Khánh không thể không cẩn thận.
Hắn lay tỉnh Hùng Đại Hải, men theo tiếng cười mà đi.
Đi ra chừng một dặm, đã thấy một mảng rừng tùng.
Tế Yêu và Tứ Nhãn chạy tới, khiến cho Trịnh Ngôn Khánh thở phào một hơi, hai con chó ngao sủa không ngừng, ánh nắng chiếu xuống rừng cây sum xuê, phía xa xa chỉ nghe thấy tiếng nước chảy, một thiếu nữ thướt tha, trần truồng đứng trong dòng nước, mái tóc mây xõa xuống.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Soán Đường
Canh Tân
Soán Đường - Canh Tân
https://isach.info/story.php?story=soan_duong__canh_tan