Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ma Phi Khó Theo Đuổi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.4 - Chương 256: Một Tiểu Thiếu Niên Xinh Đẹp Xuất Hiện…
Đ
ối với việc Tô Linh Phong trở về sớm, Tư Dồ Tiêu Sơn quả thật vô cùng vui mừng, khuôn mặt nghiêm túc từ trước đến nay cũng hiếm khi xuất hiện vẻ tươi cười.
Buổi chiều, Tư Đồ Tiêu Sơn đặc biệt bày tiệc tối, một là cho Tô Linh Phong đón gió tẩy trần, chúc mừng cấp bậc linh thuật của nàng đột phá lên cấp năm, đấu khí đột phá cấp bốn!
Đúng vậy, đấu khí của Tô Linh Phong cuối cùng cũng đã đột phá bình cảnh cấp ba, tiến vào giai đoạn cấp bốn, lúc nàng đang trên đường trở về, đấu khí đột phá cấp bốn rất ngẫu nhiên, lúc ấy, nàng cũng chỉ là tiện tay săn giết một con ma thú cấp năm đi ngang qua mà thôi, liền bỗng nhiên đột phá một cách kỳ lạ…
Đối với tin linh thuật Tô Linh Phong đột phá lên cấp năm, Tư Đồ Tiêu Sơn mất cả buổi mới kịp phản ứng, lúc mới đầu nghe được tin này, ông còn cho là mình nghe lầm nữa chứ!
Hai chữ “khiếp sợ” đã không đủ để diễn tả phản ứng của Tư Đồ Tiêu Sơn đối với tin tức này rồi, ông cảm thấy trình độ biến thái của cháu ngoại mình đã đạt tới cấp bậc siêu cấp yêu nghiệt rồi…
Mục đích thứ hai của yến hội đương nhiên là vì mở tiệc chiêu đãi hai người Mặc Vấn Trần và Tá Dịch, biểu đạt cảm tạ đối với việc bọn họ đi rèn luyện cùng Tô Linh Phong.
Về phần Nguyệt Quang ra sao, Tư Đồ Tiêu Sơn cho là hắn có mục đích không trong sáng với cháu ngoại của mình nên mới có thể mặt dày mày dạn dán theo đi rèn luyện, đương nhiên không có lòng cảm kích gì rồi.
Tư Đồ Tiêu Sơn dường như cố ý không để ý đến, thật ra Mặc Vấn Trần và Tá Dịch cũng không có ôm mục đích thuần khiết gì đối với Tô Linh Phong …
Đương nhiên, danh sách mời của Tư Đồ Tiêu Sơn không có bạn nhỏ Nguyệt Quang, cuối cùng vẫn là hắn phát huy tính chất đặc biệt của mình mặt dày mày dạn, đi theo Mặc Vấn Trần và Tá Dịch xuất hiện ở tiệc tối phủ thành chủ.
Tuy Tư Đồ Tiêu Sơn không muốn giữ tinh linh Nguyệt Quang này lại, nhưng trước mặt Mặc Vấn Trần và Tá Dịch, ông cũng không tiện phát tác đuổi Nguyệt Quang ra ngoài, chỉ có thể tận lực không để ý đến Nguyệt Quang, coi hắn không tồn tại.
Nguyệt Quang tự nhiên không quan tâm Tư Đồ Tiêu Sơn có để ý hắn hay không, dù sao hắn tới tham gia tiệc đón gió của Tô Linh Phong là để dùng cơm, cũng không phải đến coi Tư Đồ Tiêu Sơn thối lão cứng rắn mặt mo này.
Trước yến hội, ma thú Dạ Vi Lương dùng lễ tiết của nhân loại hành lễ với Tư Đồ Tiêu Sơn, cũng tự giới thiệu mình: “Kính chào ngài, thành chủ đại nhân, tôi là bạn tốt nhất của Linh Phong tiểu thư, cũng là đồng bọn thân mật nhất, tôi tên Dạ Vi Lương, rất vui được biết ngài.”
Tư Đồ Tiêu Sơn hơi sững sờ, một con ma thú mặc quần áo? Một con ma thú rất biết cách nói chuyện?? Nó còn tự giới thiệu giống nhân loại???
Ma sủng cháu ngoại của ông thu được đều khác người như vậy sao…
Nhìn dáng vẻ mấy người Mặc Vấn Trần và Tá Dịch thấy như không thấy, Tư Đồ Tiêu Sơn mới vội vàng thu lại biểu hiện kinh ngạc trên mặt, giả vờ bình tĩnh hỏi: “À… Chào, chào cô, Tiểu thư Ma thú….đáng yêu.”
Dạ Vi Lương nghe xong xưng hô của Tư Đồ Tiêu Sơn thì mặt tiểu hồ ly không khỏi co lại, trong lòng tự nhủ lão già này thật sự là không biết đạo lý, không biết đạo lý quá thể, người ta tôn trọng ông như vậy, chính thức giới thiệu với ông như vậy, ông vừa há mồm liền “tiểu thư Ma thú”, thật quá đáng, đây không phải là cố ý vạch trần vết thẹo của người ta ra sao?! Quá khinh người rồi!
Nhưng nhìn ông ngoại của Tô Linh Phong vẫn là lão soái nhé, Dạ Vi Lương vẫn là rộng lượng không so đo với ông, mặt tiểu hồ ly cố gắng làm ra vẻ ưu nhã hào phóng, nói với Tư Đồ Tiêu Sơn: “Ngài có thể gọi ta là Vi Lương tiểu thư, hoặc là Vi Lương cũng được, chúng ta cũng không phải người ngoài, ta có thể theo Tô Linh Phong gọi ngài là ông ngoại được không?”
“…” Tư Đồ Tiêu Sơn nháy mắt mấy cái, hoài nghi mình lại nghe lầm rồi, một con ma thú? Muốn gọi ông là ông ngoại??
Đám người Mặc Vấn Trần cúi đầu, bả vai run run khả nghi…
Dạ Vi Lương thấy Tư Đồ Tiêu Sơn sững sờ không có phản ứng thì mới cảm thấy xấu hổ, duỗi móng vuốt giật nhẹ góc áo Tô Linh Phong, ra hiệu cho nàng hỗ trợ giải vây.
“Khụ!” Tô Linh Phong cúi đầu liếc Dạ Vi Lương, sau đó ho một tiếng, bình tĩnh mở miệng với Tư Đồ Tiêu Sơn, “Gần đây Vi Lương muốn bản thân phải dùng chuẩn tắc của nhân loại, ngôn hành cử chỉ đều theo nhân loại, cũng hy vọng người khác đối đãi với nàng ấy ngang hàng như con người, ông ngoại xin đừng trách, à…ừm… Quen rồi là ổn thôi.”
“…” Các cơ trên cái mặt của Tư Đồ Tiêu Sơn lại khẽ nhăn một cái, cuối cùng vẫn rất nể tình gật đầu với Dạ Vi Lương, “Vi Lương tiểu thư.”
Dạ Vi Lương thầm than: được rồi được rồi, từ từ cũng đipwkc, cũng không thể yêu cầu người ta vừa thấy mặt, liền đối xử với một con ma thú như cháu ngoại được…
Lúc yến hội bắt đầu, tiểu thư ma thú Dạ Vi Lương này lại đòi lên bàn lớn, an vị bên người Tô Linh Phong, thuần thục sai sử những người hầu, thị nữ phục vụ cho nàng ta.
“Cho ta xin một phần bò bít – tết, cảm ơn, phải chín năm phần đấy!”
“Làm phiền cô, có thể cho ta một ly rượu nho không?”
“Ối, hương vị của gan ngỗng này thật sự là rất ngon, ta có thể xin một phần nữa không?”
“…”
Mặc Vấn Trần, Tá Dịch, Nguyệt Quang: “…”
Bọn họ chưa bao giờ biết ma thú này ăn được như vậy! Chẳng nhẽ con Bích bích hồ này không phải là lớn lên trong môi trường hoang dã mà là do con người nuôi dưỡng lớn lên sao??
Chúng người hầu: “…”
Một con ma thú còn con ngươi hơn so với con người??! Thật là thế giới to lớn không thiếu gì chuyện lạ! Ma sủng của tiểu tiểu thư bọn họ đều không giống người thường như vậy…
Tư Đồ Tiêu Sơn: “…”
Ma thú này quả nhiên giống như Tô Linh Phong đã nói, hết thảy đều lấy nhân loại làm chuẩn…
Tô Linh Phong là người bình tĩnh nhất, động tác ưu nhã ăn ăn uống uống, làm như không thấy con hồ ly bên cạnh đã trở thành tiêu điểm của mọi người.
Sau khi tiệc tối kết thúc, Mặc Vấn Trần, Tá Dịch và từng người trở về chỗ ở của mình, Nguyệt Quang tất nhiên là theo chân Tá Dịch đến phủ đệ tạm thời của hắn.
Dạ Vi Lương nhìn Nguyệt Quang đi theo sau lưng Tá Dịch, hèn mọn nhỏ giọng nói thầm với Tô Linh Phong: “Cô nói, cái tên tinh linh kia có phản công được hay không?”
“Phản công cái đầu cô ấy!” Tô Linh Phong bạo phát lên đầu Dạ Vi Lương!
“Ôi chao! Tiểu Tô thật bạo lực, đã nói bao nhiêu lần rồi, không cho phép ký
Trở về chỗ ở Lâm Phong Uyển của Tô Linh Phong, Đoàn Tử ăn uống no đủ tắm rửa sạch sẽ nhào vào trong lòng Tô Linh Phong làm nũng một lát, sau đó liền ngáp ngủ đi vào ma sủng không gian.
Tiểu Bạch tự nhiên cũng trở vào ma sủng không gian trông coi Đoàn Tử.
Quỷ Mị lúc theo vào phủ thành chủ đã vô cùng hiếu kỳ phiêu đãng đi tham quan bốn phía, Tô Linh Phong trở lại Phong Lâm Uyển không lâu, Quỷ Mị mới đi tham quan trở về, sau đó cũng vào ma sủng không gian phá Tiểu Bạch.
Còn con Bích Bích hồ khác loại Dạ Vi Lương này nói sao cũng không chịu vào ma sủng không gian ngủ, cứ một mạch đi dạo Lâm Phong Uyển, nhao nhao làm ầm làm ĩ muốn Tô Linh Phong chuẩn bị cho nàng ta một cái gian phòng lớn thoải thoải mái mái, nàng ta muốn giường ngủ cũng giống với nhân loại, không chịu ngủ trong ma sủng không gian!
Nhìn chỗ ở của Tô Linh Phong, rộng bao nhiêu thì xinh đẹp thoải mái bấy nhiêu! Còn có người hầu hạ, nàng ta thật sự hâm mộ ghen tị thống hận đó! Nàng ta cũng muốn hưởng thụ đãi ngộ mà một nhân loại xứng đáng hưởng!
Hứa Nặc rất câm lặng, ma thú này thật sự là càng ngày càng xem mình là người rồi…
Tô Linh Phong nhìn con hồ ly đặt móng vuốt trên eo trước mặt, dựng đứng lông, trừng mắt, một bộ tư thế nếu không thỏa yêu cầu của nàng ta thì liền khóc lóc om sòm lăn qua lăn lại, bề ngoài vô cùng bình tĩnh, chỉ hơi trầm ngâm một lát, liền nói với Hứa Nặc: “Em thu dọn một căn phòng bên cạnh, cho nàng ta ở.”
“Vâng, tiểu thư.” Hứa Nặc đáp lời, quay người đi dọn dẹp phòng ở cho Dạ Vi Lương.
Đối với việc Tô Linh Phong sẽ đáp ứng thõa mãn yêu cầu của Dạ Vi Lương, Hứa Nặc cũng không cảm thấy bất ngờ, nàng đã sớm cảm giác được Tô Linh Phong đối xử rất khác với ma thú này, tuy nàng cũng rất yêu chiều Đoàn Tử, nhưng loại yêu chiều với con Bích Bích hồ biến dị này lại hoàn toàn không giống.
Nói như thế nào nhỉ…Giống như tiểu thư vốn không xem nó là ma sủng, mà dường như thực sự coi nó là nhân loại …
“A, Tiểu Tô à, cô thật sự là quá tốt, ta yêu cô quá đi…” Dạ Vi Lương đạt được thõa mãn, bèn ôm đùi Tô Linh Phong cọ cọ.
Tô Linh Phong cúi đầu nhìn nhìn nàng ta, mặt vô cảm nói: “Cô đã không ở ma sủng không gian, vậy sau này gian phòng của cô, tự mình quản lí, đừng có trông chờ vào người khác hầu hạ cô.”
Dạ Vi Lương nghe vậy bèn nâng đầu tiểu hồ ly lên, ngây cả người: “Tại sao? Cô là tiểu chủ nhân ở đây đó, không thể sắp xếp một người thị nữ cho ta sao?”
“Cô cảm thấy để cho một nhân loại làm thị nữ cho một con ma thú thì phù hợp sao?”
“Nhưng…Nhưng mà…” Dạ Vi Lương buông đùi Tô Linh Phong ra, giơ một đôi chân đáng yêu lông xù lên, đáng thương nói với Tô Linh Phong: “hai cái “tay” này của ta thật sự không dùng tốt được đâu, làm việc thực sự rất bất tiện đó…”
“Đó là chuyện của cô, ta nghĩ cô sẽ quen thôi.”
“…” Đầu tiểu hồ ly Dạ Vi Lương cúi xuống.
Trong đêm.
Dạ Vi Lương mất ngủ.
Nàng ta thật hưng phấn! Cuối cùng cũng tiếp xúc với thế giới loài người Dị Giới rồi! Cuối cùng cũng có thể ở trong phòng ốc! Cuối cùng cũng có thể nằm giường ngủ rồi!
Ừ, ngày mai nhất định phải quấn lấy Tiểu Tô đi dạo phố! Lĩnh hội phong thổ nhân tình của Dị Giới, ăn các loại quà vặt mỹ vị Dị Giới!
Nàng ta còn muốn mua sắm! Mua đồ trang sức, các vật trang trí đáng yêu, trang trí lại phòng của mình! Quan trọng nhất là may một ít quần áo vừa người, quần áo Tiểu Tô cho nàng mặc thật quá lớn!
Dạ Vi Lương nghĩ đi nghĩ lại thì càng ngủ không yên, chớp đôi mắt hồ ly xanh biếc, ôm lấy gối đầu sang gian phòng của Tô Linh Phong, ừm… con gái mà, ngủ không yên thì đi tìm khuê mật nói chuyện phiếm.
Tuy Dạ Vi Lương và nàng ta còn chưa coi là khuê mật gì, nhưng tốt xấu cũng là đồng hương, hơn nữa có thể là đồng hương duy nhất của nhau ở trên thế giới này…
Thật ra ở gian phòng khác nhau cũng không ảnh hưởng đến chuyện kết nối chủ sủng giữa nàng và Tô Linh Phong, nhưng lúc nói chuyện phiếm phải mặt đối mặt mới có cảm giác chứ.
Tô Linh Phong nghe được tiếng đập cửa, bèn đứng dậy mở cửa.
Nhìn Dạ Vi Lương đang ôm gối đầu, vung vẩy cái đuôi, Tô Linh Phong không khỏi chau mày: “Hơn nửa đêm không ngủ, cô muốn làm gì?”
“Người ta ngủ không được đó, Tiểu Tô, chúng ta nói chuyện phiếm đi~~”
“Cô ngủ không được liền tới quấy rầy người khác ngủ à?” Tay Tô Linh Phong tiếp tục chắn trước cửa, không có ý để cho Dạ Vi Lương vào.
“Đừng như vậy mà, trò chuyện một lát một lát thôi…” Dạ Vi Lương chen mình qua khe cửa lách vào gian phòng của Tô Linh Phong.
Tô Linh Phong thầm than một tiếng, khép của phòng lại.
Đúng lúc này, không khí trong phòng bỗng nhiên xuất hiện chấn động mà Tô Linh Phong cảm thấy rất quen thuộc…
Sau khi không khí vặn vẹo xé ra, Mặc Vấn Trần ưu nhã đi ra từ trong không gian đường hầm.
Sau lưng Mặc Vấn Trần còn có một tiểu tiểu thiếu niên xinh đẹp đi theo…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ma Phi Khó Theo Đuổi
Mặc Nhã
Ma Phi Khó Theo Đuổi - Mặc Nhã
https://isach.info/story.php?story=ma_phi_kho_theo_duoi__mac_nha