Chương 252: Ngộ Pháp
iên Dịch: [Vo] Thien
Vèo! Vèo!
Từng đạo thân ảnh nhanh chóng tiến vào trong Sát Lục động phủ. Trong đám người, có mấy tên lúc trước không nhúc nhích cùng Thanh Dương lão tổ tiến vào bên trong thì giờ phút này ánh mắt cũng lóe lên rồi tiến vào trong.
- Chúng ta cũng lên đường!
Người thanh niên thần bí đột nhiên nói, vung tay lên rồi thản nhiên bước vào trong Sát Lục động phủ. Sa Môn tứ lão cũng hơi kinh hãi, chủ nhân lúc trước nói là sẽ làm thế tọa sơn quan hổ đấu, nhưng không ngờ bây giờ lại tiến vào. Trong lòng bốn người tuy có chút do dự, nhưng vị thanh niên thần bí trước mắt này lại quan hệ đến việc chấn hưng cả Sa Môn cùng với Phật tông, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì. Hơi do dự một chút, bốn người cũng nhanh chóng bước theo vào.
Thấy đoàn người của người thanh niên, những người khác rối rít tránh ra. Bên thân người này có đến mười ba đầu trọc, mà người nào cũng có khí tức trầm ổn, số mệnh tinh mang màu đỏ, rõ ràng là cường giả Địa Biến cảnh. Đội hình như vậy cũng đủ khiến cho bất cứ ai cũng phải kiêng kỵ.
- Hử?
Phương Vân dù đang nhắm mắt, nhưng vẫn lưu ý tới người thanh niên này. Người này ban đầu rõ ràng là có chủ ý là ngư ông đắc lợi, nhưng không hiểu vì sao giờ này lại tiến vào bên trong.
- Âm Dương Tý Sĩ huynh, muốn đạt được bảo tàng ở bên trong thì phải công phá cấm chế, chuyện này là nghĩa vụ của tất cả mọi người. Tú Sĩ huynh có võ đạo cao thâm, tất nhiên cũng phải giúp một tay!
Nhưng vào lúc này thì có một tu sĩ dáng người hơi gầy hiện ra bên cạnh Phương Vân, thần sắc nghiêm chính nói.
Phương Vân nhìn hắn một cái rồi nhìn về phía xa, chỉ thấy cách đó không xa có một hán tử vóc người to con, hai tay chồng chéo với nhau đang nhìn mình. Trong ánh mắt lộ rõ vẻ uy hiếp.
- Hừ!
Thấy Phương Vân nhìn sang, hán tử này hừ lạnh một tiếng. Trong con ngươi đen nhánh đột nhiên phát ra vô số đốm sáng giống như là bầu trời đầy sao, tản mát ra một cỗ khí tức kinh người.
Người này rõ ràng là võ giả Linh Tuệ cảnh. Võ giả Linh Tuệ cảnh tìm hiểu quy tắc của thiên địa, cho nên mọi biến hóa đều diễn ra ở trong mắt.
- Ha ha ha.
Phương Vân cười lớn một tiếng đứng dậy. Thanh Dương lão tổ cùng Kim Cương Đầu Đà sau khi tiến vào trong Sát Lục động phủ thì không hề có tin tức gì. Hiển nhiên khiến cho những người ở đây không hề có tin tức gì ở bên trong, cho nên những cường giả ở đây chỉ còn cách tụ tập mọi người lại để công phá cấm chế của Thiên Nguyên pháp khí. Dưới tình huống như vậy thì những cường giả ở đây cũng phải hợp sức lại, tự nhiên sẽ không cho phép người khác ở bên ngoài để chiếm tiện nghi.
- Linh Tuệ cảnh cường giả thì như thế nào, không đột phá được một con thiên long lực thì cũng chỉ là có tiếng mà không có miếng, không thể nào uy hiếp được ta. Được rồi, ta tạm thời cứ ẩn nhẫn xuống đã, xem tình thế bên trong phát triển như thế nào!
Lúc này trong động phủ của Sát Lục kiếm phái đã có rất nhiều thế lực: Các cường giả Linh Tuệ cảnh đã có thế lực riêng của mình; truyền nhân đạo thống Phật tông là một thế lực; Cô Xạ quận chúa nắm trong tay các cấm chế của động phủ cũng là một thế lực; các cường giả các tông phái khác, rồi cùng với các tán tu cũng chia thành vô số thế lực.
Nếu nói có lợi thì lục thân cũng không nhận thì chỉ cần bảo tàng Sát Lục kiếm phái phong phú thì chắc chắn sẽ có một tràng chém giết diễn ra.
Phương Vân che giấu ý niệm trong lòng rồi cười lớn bước vào trong động phủ. Hắn biết những cường giả Linh Tuệ cảnh này tất nhiên nhìn ra bản thân mình có vấn đề, nhưng mà hắn cũng không thèm để ý, cứ như vậy thản nhiên đi vào trong động phủ.
- Cô Xạ Quận Chúa, mới chỉ một Thanh Dương Phương Tôn thôi thì ngươi đã lập tức trở mặt. Bản thân ta cũng muốn nhìn xem ngươi làm sao ứng phó với những tên điên này, những thứ mà bọn họ muốn so với ta còn nhiều hơn a.
Ánh mắt Phương Vân híp lại rồi lóe lên. Hắn vốn đã có Ngũ Ngục Phong hộ thể, nay lại phong ấn một Kim Cương Đầu Đà thì coi như đã có thêm một công pháp tuyệt thế.
Pháp môn Đại Lực Kim Cương ngoại trừ có công kích sắc bén thì còn là một môn công pháp hộ thân vô cùng mạnh mẽ. Khi phù chú hội tụ lại thành Đại Lực Kim Cương thì sẽ bất động an ổn như thái sơn, ngoài ra môn pháp môn này còn có một tầng kim cương hộ thân, cũng có thể coi như là một pháp môn cường thân!
- Tên Kim Cương Phật Đà này có ý niệm quá nhiều cho nên Đại Lực Kim Cương hắn chỉ ngộ ra có bảy thành. Ta phải tìm một địa phương để tìm hiểu Đại Lực Kim Cương Phật Đà, Đại Lực Kim Cương chưởng, sau đó hãy lẫn vào bên trong tranh đấu!
Tên Kim Cương Phật Đà này nếu nói theo Phật môn thì phải nói là nhiễm trần tục quá nặng. Đốt, giết, gian cái gì cũng đã từng làm. Bản thân hắn chính là một người thô kệch, một quyển Đại Lực Kim Cương kinh mà hắn có thể ngộ đến tầng thứ bảy thì coi như đã là cực hạn. Nếu không phải có thánh tăng trong chùa chỉ điểm thì sợ rằng còn chưa đạt đến mức như vậy.
Mà ngộ tính của Phương Vân so với hắn mạnh hơn nhiều. Đại Chu hoàng triều dù sao đối với Nho học cũng cực kỳ sùng bái, mà Phương Vân lại xuất thân từ học cung, về phương diện văn chương càng là người đứng đầu ở trong đám sĩ tử kinh thành. Chênh lệch của Kim Cương Đầu Đà cùng với hắn xa không sao kể hết.
Khi trong đầu hắn hiện lên kinh văn Đại Lực Kim Cương thì đã dựa trên những gì Kim Cương Đầu Đà lĩnh ngộ được mà tiếp tục tiến tới.
Phương Vân vừa mới tiến vào trong Sát Lục động phủ thì thoáng một cái đã kiếm một chỗ âm u rồi ngồi xuống. Hắn lấy ra Nặc Tức châu thu liễm hơi thở, tay phải vung lên thì đã ném ra Thập Nhị Tà Thú Tế Đàn đã lâu không sử dụng, lập tức có một cỗ tế đàn cổ xưa phun ra khói đen bao trùm Phương Vân lại hoàn toàn, rồi biến mất ở trong góc.
Lúc này trong đầu mọi người ở đây chỉ toàn nghĩ đến báu vật của Sát Lục động phủ cho nên cũng không có bao nhiêu người chú ý tới Phương Vân. Cho dù có chú ý tới thì cũng không có bao nhiêu người để ý!
Mỗi người đều có mục đích khác nhau, người nào có tâm tư mà đi chú ý!
Hơi thở Phương Vân hoàn toàn bị Nặc Tức châu che đi. Ngay khi hắn vừa mới tiến vào bên trong thì đã biến mất, cho nên cả những tên cường giả Linh Tuệ cảnh cũng vì cảnh tượng phía trước quá ồn ào mà không chú ý đến hắn đang trốn trong góc.
- Kim Cương Đầu Đà có quá nhiều tạp niệm, khó trách không tìm hiểu kỹ được Đại Lực Kim Cương kinh này.
Kinh văn của Đại Lực Kim Cương kinh hiện lên trong đầu Phương Vân. Cuốn kinh văn này vốn là kinh phạn của Phệ Đà châu, nhưng sau khi truyền giáo tới Trung Thổ thì đã được đại tăng của Chiêu Giác Tự dịch thành văn tự Trung Thổ để dạy cho chúng tăng trong chùa.
Kinh văn Phật tông so với công pháp của Trung Thổ thì hoàn toàn bất đồng. Cần phải có thành tựu Phật học sâu đậm, nếu như không am hiểu phật học thì cho dù có nhận được điển tịch phật môn cũng là vô dụng.
Nhưng mà, Phương Vân sau khi phong ấn Kim Cương Đầu Đà xong thì liền có toàn bộ trí nhớ của hắn. Các đại tăng trong Chiêu Giác tự đã xóa đi rất nhiều trí nhớ về Chiêu Giác tự trong đầu người này, nhưng không có xóa đi các phật học, các kinh điển mà các đại tăng đã dạy cho hắn. Dương như những đại tăng này luôn hi vọng một ngày nào đó người này có thể đột nhiên lĩnh ngộ được ý nghĩa sâu xa của Phật học, sau đó nhớ lại chốn xưa mà quay về Chiêu Giác tự.
Cho nên, những trí nhớ này cũng đã không công mà tiện nghi cho Phương Vân, cũng tương đương với việc chính Phương Vân đã được nghe các đại tăng Chiêu Giác tự truyền giảnh kinh phật, điển tịch. Nhưng Kim Cương Đầu Đà thì chỉ hiểu được một nửa, còn Phương Vân lại là say đắm lắng nghe.
Cái âm thanh phát ra từ lão tăng không thể nhìn rõ diện mạo này trong cảm giác của Kim Cương Đầu Đà cũng giống như một người bình thường. Mỗi lần lão tăng này giảng kinh thì Kim Cương Đầu Đà lại có cảm giác vô cùng bùn ngủ, cực kỳ khó chịu, càng có nhiều thứ hắn nghe mà không hiểu gì cả.
Nhưng không biết vì sao khi Phương Vân nghe thấy lão tăng này giảng kinh thì mỗi chữ lại như được khắc vào trong đầu hắn vậy. Mỗi một câu chữ đều nhớ rõ vô cùng, cho dù muốn quên thì cũng không quên được.
Phương Vân cũng cảm giác được tình huống như vậy là có vấn đề, nhưng hắn cũng không phát hiện được căn nguyên là do đâu. Năng lực của lão tăng trong trí nhớ của Kim Cương Đầu Đà này thật sự là quá đáng sợ rồi, chỉ là nghe qua trí nhớ của Kim Cương Phật Đà mà đã khiến cho hắn có ấn tượng sâu như vậy!
- Võ học Phật tông hoàn toàn khác với Trung Thổ. Sau này ta có gặp gỡ thì phải cẩn thận mới được!
Phương Vân thông qua trí nhớ của Kim Cương Đầu Đà cảm nhận được điều trên thì nhất thời trong lòng sinh ra sự kiêng kỵ đối với Phật tông.
Trong đầu xẹt qua kinh văn cùng với lời giảng của đại tăng Chiêu Giác tự, hai cái liên hợp lại lập tức làm cho Phương Vân có sự hiểu sâu đối với Đại Lực Kim Cương Kinh.
Kim Cương, theo ý nghĩa Phật tông thì chính là có nghị lực, quyết tâm bỏ hết mọi điều sằng bậy. Mà Đại Lực Kim Cương kinh chính là phật hiệu của Phật tông, chính là đại nghị lực, đại quyết tâm! Kim Cương Đầu Đà vừa mới bắt đầu tu luyện pháp môn này thì đã sai lầm rồi! Sự tinh mãnh của pháp môn này không phải là thể hiện ra bên ngoài, mà chính là thể hiện ở bên trong nghị lực!
Ngay lúc Phương Vân ngộ ra được điểm này thì nội lực Kim Cương trong Kim Cương Phật Đà liền xảy ra biến hóa. Tất cả nội lực của Kim Cương Phật Đà này giờ đây đã hoàn toàn sụp đổ, rồi lại ngưng tụ lại thành một phù chú hoàn toàn khác trước, đạo phù chú này vô cùng huyền ảo, so với trước thì càng thêm khó lường.
Những phù chú này xuất hiện ở bên ngoài cơ thể Phương Vân rồi kết thành một pho tượng Đại Lực Kim Cương Phật Đà. Phật quang lúc này không còn xuất hiện bên ngoài pho tượng nữa mà hoàn toàn thu liễm vào bên trong. Chỉ nghe bang bang hai tiếng thì đã có hai đạo vòng sáng xuất hiện bên trong đầu của pho tượng Phật Đà. Hai vòng sáng này còn phát ra một tiếng keng keng, đây chính là dấu hiệu đại thành của pháp môn Đại Lực Kim Cương.
Hai vòng sáng này, một đạo uy nghiêm, một đạo thánh khiết. Đó chính là đại biểu cho hai đạo ánh sáng trí khôn, cùng đạo ánh sáng chém tà ma của Phật! Hai đạo vòng sáng này vừa mới xuất hiện thì tự nhiên trong lòng Phương Vân xuất hiện một sự thành kính, như phải quỳ xuống khóc rống, xuống tóc làm tăng, từ đó ăn cơm chay niệm phật!
- Không ổn, pháp môn Phật tông này quả nhiên quỷ dị! Lại có thể khống chế tâm thần người khác!
Ý niệm này vừa hiện lên trong đầu Phương Vân thì lập tức hắn giật mình lên kêu không ổn. Loại pháp môn này sau khi đại thành lại gây cho hắn cảm giác giống như là đang đối chọi với máu huyết hung thú vậy, đều có ý muốn đoạt lấy tâm thần người sử dụng. Sự khác biệt duy nhất đó là máu huyết hung thú muốn chiếm lấy thân thể, còn pháp môn này lại muốn đoạt lấy ý niệm để khống chế người!
npq91
ĐẠI CHU HOÀNG TỘC
HOÀNG PHỦ KỲ
Hoàng Tộc Đại Chu Hoàng Tộc Đại Chu - Hoàng Phủ Kỳ Hoàng Tộc Đại Chu