Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hi Du Hoa Tùng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 11: Báo Đáp Của Vương Đông Đông
V
ương Đông Đông sắc mặt ửng đỏ, khẽ gắt một tiếng, nói: “Đại sắc lang, lại không nghiêm chỉnh nữa.”
Lưu Phong cười hắc hắc, nói: “Đùa à? Ta là người đứng đắn, hơn nữa bây giờ ta cũng đã là có lão bà.”
Vương Đông Đông nghe vậy, trong mắt lóe lên một cái làm cho Lưu Phong nhận thấy có chút buồn bã.
Hai người cùng sóng vai đi trên đường, đột nhiên Vương Đông Đông kéo tay Lưu Phong.
“Làm cái gì thế? Ngươi không phải là muốn...” Lưu Phong mỉm cười, con mắt chuyển hướng xuống phong nhũ phong mãn của Vương Đông Đông.
Vương Đông Đông nắm chặt tay Lưu Phong, liếc mắt nhìn hắn, nói: “Ngươi tưởng được ăn sao, nhân gia chỉ làm như kiểu dáng của Tố Tố, ta sợ bị Yến Vương nhìn ra sự việc.” Sự thật, Vương Đông Đông là vì cảm giác an toàn nên mới cầm tay Lưu Phong. Hiện nay Lưu Phong và Yến Vương đang ở thế cờ đối nghịch, làm cho Vương Đông Đông thay đổi cách nhìn đối với Lưu Phong. Trong lòng lại bội phục Lưu Phong, tuổi còn trẻ như thế, lại dám cùng đối đầu với Yến Vương kẻ mà ở đế quốc này dưới một người, mà trên vạn nhân, thật sự là lợi hại.
Hai người tay trong tay, giống như đôi tình lữ thông thường, tán gẫu suốt con đường, rất nhanh chóng về tới Thủ bị phủ.
“Đông Đông, ngươi vào đi thôi, ta đi trước nhé. Phải rồi, mấy ngày nữa ta có nhiều chuyện, có thể không có thời gian tới tìm ngươi, nếu ngươi không muốn Chu Tam tìm ngươi quấy rầy, tốt nhất ngươi tới chỗ sư tôn ngươi, Bạch Mi chân nhân đợi vài ngày đi.” Lưu Phong muốn buông tay, nhưng Vương Đông Đông lại níu lại ngay lập tức.
“Đại ca, nếu đã tới, người hãy theo ta vào uống chén trà đi.” Vương Đông Đông lôi kéo Lưu Phong tiến vào trong phủ.
Cứ chiếm tiện nghi đã, nguyên tắc của Lưu Phong là vậy. Lưu Phong theo Vương Đông Đông đi vào một gian phòng sạch sẽ chỉnh tề, mới vừa tới cửa, một mùi hương dìu dịu bay vào mũi hắn.
“Đại ca, nơi này là khuê phòng của ta.”
Vương Đông Đông nói làm cho Lưu Phong thất kinh, nữ nhân tự nhiên dẫn hắn tới khuê phòng của mình. Tại cổ đại, hành vi như vậy có ý nghĩa...
“Đại ca, ta lại giúp ngươi...” Ngay khi Lưu Phong thất thần, đột nhiên cảm giác được Vương Đông Đông từ phía sau ôm chặt lấy mình.
“Đông Đông, ngươi đây là...?”
“Đại ca, người không phải nói để cho ta lấy thân báo đáp sao?” Vương Đông Đông ôn nhu nói: “Đông Đông không phải nữ nhân tùy tiện, trước khi thành thân, thân thể ta không thể cho ngươi. Nhưng là ta lấy tay giúp ngươi...” Trong những ngày trước đây, Vương Đông Đông từng hai lần lấy tay giúp Lưu Phong. Nàng biết Lưu Phong rất thích như vậy. Cho nên, hôm nay nàng lựa chọn phương thức này để báo đáp.
Lưu Phong nhất thời nhớ tới hai lần tiêu hồn kia, hạ thể nảy lên một cỗ noãn lưu mãnh liệt, hắn không nhịn được hôn lên đôi môi mềm mại của Vương Đông Đông.
Vương Đông Đông không có cự tuyệt đôi môi của Lưu Phong, ngược lại dùng cái lưỡi đinh hương vụng về đáp lại Lưu Phong.
Kích thích từ nụ hôn truyền tới, làm cho hô hấp của đôi nam nữ này trở nên nặng nề, dần dần, Vương Đông Đông đã không có ngượng ngùng và khẩn trương như lúc trước, đôi tay của nàng lần mò, lớn mật cầm bổng bổng nóng như lửa kia...
Mặc dù chỉ là lấy tay, nhưng Lưu Phong cũng rất thích kích thích như vậy, phối hợp nàng vuốt ve nhiệt tình, Lưu Phong vén ống quần của Đông Đông lên, nhanh nhẹn cho vào nội khố, ngón tay khều vào nơi tối mẫn cảm của nàng một chút.
“A...” trong cổ họng Vương Đông Đông phát ra rên rỉ mị nhân, khu vực bí ẩn ướt át bị Lưu Phong sờ mó (^^ xịt cả máu), thân thể nhất thời run rẩy, khoái cảm mãnh liệt cơ hồ làm cho thân thể của nàng hạ xuống. (haha sil đệ xịt máu à? Hèn gì ta biên lại mà thấy chương này nó ướt ướt)
Vương Đông Đông giãy dụa vì không chịu nổi kích thích, hai tay nắm chặt bổng bổng của Lưu Phong, dùng sức xoa bóp... Lưu Phong chỉ cảm thấy một trận tê tê tại hạ thân, một nỗi vui sướng thật khó tả.
Không biết khi nào, Vương Đông Đông đã lột khố tử của Lưu Phong xuống, ngay khi Lưu Phong còn kinh ngạc, đã thấy Vương Đông Đông cong người, ngồi xuống, miệng vô tình đã nuốt trọn bổng bổng nóng như lửa kia.
“Đông Đông...” Lưu Phong đang muốn nói chuyện, cũng không nghĩ tới Vương Đông Đông ngồi xổm như vậy, hai tay như trước nắm bổng bổng nhẹ nhàng xoa bóp nhè nhẹ.
Lưu Phong có chút tâm động, cố ý ưỡn lưng một chút, bổng bổng nóng hổi kia nhằm miệng Vương Đông Đông đưa tới, nữ nhân chỉ cảm thấy một cỗ khí tức kích tình xông thẳng vào mũi, ngay lúc nàng ý loạn tình mê, thân thể Lưu Phong tiến thẳng về phía trước, thuận theo miệng nữ nhân đâm vào...
Vương Đông Đông sửng sốt, nàng không nghĩ tới hổ thẹn, miệng chuyển động nhẹ nhàng, lúc này trong miệng nàng chỉ cảm thấy căng đầy, trong lòng vừa khẩn trương, vừa hưng phấn...
Cảm giác kỳ diệu êm dịu bao vây làm cho Lưu Phong nhẹ hô sảng khoái vô cùng, mặc dù chuyện hôm nay có chút ngoài ý muốn, nhưng ngẫu nhiên cũng vui mừng lẫn sợ hãi.
Vương Đông Đông cho tới bây giờ không có kinh nghiệm, nàng theo bản năng vươn đầu lưỡi cẩn thận đụng chạm bổng bổng nóng như lửa kia, Lưu Phong nhất thời phát ra một trận thở dốc.
Vương Đông Đông nghe được tiếng thở dốc của Lưu Phong, tựa hồ có chút rõ ràng, làm như vậy, sẽ làm hắn càng thêm thoải mái và vui sướng...
“Đông Đông, đầu lưỡi...” Lưu Phong đề tỉnh Vương Đông Đông tiếp tục.
Vương Đông Đông nhận định không sai, sau vài lần thí nghiệm (bó chíu ^^), dĩ nhiên nắm giữ được một chút kinh nghiệm, đầu lưỡi nhẹ nhàng hút hút, miệng siết chặt...
Lưu Phong nhất thời phát ra một tiếng gào sung sướng, thân thể cũng đồng thời run run một chút.
Cảm nhận được phản ứng của nam nhân, Vương Đông Đông tự nhủ, mình làm đúng rồi.
Khuôn mặt Vương Đông Đông đỏ bừng, ngẩng đầu một chút nhẹ nhàng liếc nhìn Lưu Phong, vẻ mặt say mê sảng khoái, cố tình trêu chọc bằng cách hăng hái hơn nữa.
Theo sự trêu ghẹo của Vương Đông Đông, Lưu Phong cảm thấy một cỗ thủy triều kích thích, thân thể run run mãnh liệt, la lên một tiếng rồi phun ra ngoài một dòng chất lỏng ấm nóng.
Vương Đông Đông cả kinh, muốn né tránh, nhưng không còn kịp. Sau khi đứng lên, mặt ngượng ngùng, mị nhãn mê ly, một đôi ngọc thủ ôm chặt cổ hắn, thấp giọng hỏi: “Đại ca, thoải mái không?” (Ước j mình như anh ý)
“Thoải mái, đương nhiên thoải mái.” Lưu Phong cười hắc hắc, đưa tay định sờ sờ chỗ kín của Vương Đông Đông, lại bị cự tuyệt: “Đại ca, nhân gia đã báo đáp ngươi, ta nói rồi, thân thể của ta trước khi thành thân, sẽ không trao cho nam nhân.”
Lưu Phong âm thầm bật cười, nha đầu kia thực không hiểu chuyện, rõ ràng hai người đều xảy ra quan hệ nam nữ, hoàn toàn nghiêm chỉnh. Cũng được, kích thích khác thường như vậy cũng đáng để hưởng thụ.
o O o
Trở lại Di Hồng viện, Ân Tố Tố lại một phen nghiền ép, cũng may Lưu đại tước gia thân cường thể tráng, cũng không có lộ ra sơ hở gì.
Sáng sớm, ánh sáng lấp lánh chiếu vào phòng, Lưu Phong ưỡn căng người, không muốn rời khỏi giường ngủ, đưa tay vỗ vỗ hương đồn phì mỹ của Ân Tố Tố.
Nữ nhân mở mắt, cánh tay ôm lấy cổ Lưu Phong, kéo đầu hắn đặt trên vú mình. Lưu đại tước gia tự nhiên không khách khí trêu ghẹo một phen.
Sau một phen cười đùa, Lưu Phong đắp chăn cho Ân Tố Tố, để cho nàng tiếp tục nghỉ ngơi, tự mình mặc quần áo, hướng ngoài phòng bước đi.
Đẩy cửa phòng ra, không khí trong lành làm cho tinh thần hắn sảng khoái, không khỏi hít sâu một hơi, đi vào trong viện.
Lúc này, Bạch Thọ đi đến, nhẹ giọng nói: “Công tử, Nguyệt Ngạc phu nhân mời ngươi tới biệt viện Tổng đốc phủ một chuyến, nàng muốn gặp ngươi.”
Lưu Phong hơi kinh hãi, có chút khó hiểu: “Nguyệt Ngạc phu nhân? Người nào là Nguyệt Ngạc phu nhân? Ta biết nàng sao?” Trong trí nhớ của Lưu Phong, hắn tựa hồ cũng không biết một vị Nguyệt Ngạc phu nhân nào.
Bạch Thọ mỉm cười, vỗ nhẹ đầu nói: “Xem ta thiếu chút nữa quên giải thích cho ngươi, Nguyệt Ngạc phu nhân chính là phụ nhân cao quý bên cạnh Yến Vương mà ngày hôm qua ngươi gặp qua. Cũng chính là muội muội của Yến Vương phi.”
“Là nàng à?” Lưu Phong có chút kỳ quái: “Nàng vì sao phải gặp ta? Ta hình như cũng không quen biết nàng?”
Bạch Thọ cau mày nói: “Cái này ta cũng không rõ ràng, ta cũng là vừa mới nhận được thông tri của thị vệ Yến Vương nên mới lại đây thông báo cho ngươi một tiếng.”
Lưu Phong thần sắc lạnh lùng, âm thầm đoán, Yến Vương này rốt cuộc muốn giở chiêu gì, ngày hôm qua không phải nói hắn muốn đích thân yến thỉnh sao, như thế nào qua một đêm lại biến thành nữ nhân. Chẳng lẽ thi triển mỹ nhân kế với mình. Quỷ mới biết sự xuất hiện của tiểu di tử hắn (em gái của vợ) là ý gì. Bình thường mà nói, nữ tử vóc người ma quỷ, rất có thể sở hữu khuôn mặt ma quỷ. Chỉ mong tiểu di tử hắn không phải siêu cấp đại khủng long.
o O o
Nói thật, Lưu Phong đối với tình hình của vị Nguyệt Ngạc phu nhân này một chút cũng không hiểu rõ. Trên đường hắn cố ý hỏi thăm Bạch Thọ: “Bạch đại nhân, nàng rõ ràng không có thành thân, vì sao hết lần này tới lần khác gọi là Nguyệt Ngạc phu nhân?” Phải biết rằng, hai chữ”phu nhân” không thể tùy tiện hô bừa như vậy. Ít nhất cũng đại biểu là vợ của người.
Bạch Thọ suy nghĩ một chút, nói: “Là như thế này, Yến Vương vẫn cố ý cưới Nguyệt Ngạc, nhưng nàng thủy chung không theo. Nhưng là ngươi nghĩ mà xem nữ nhân mà Yến Vương để ý, thử hỏi thiên hạ người nào dám đụng vào. Ngoại trừ nam nhân là Yến Vương, ai cũng không dám có nửa điểm hy vọng xa vời với Nguyệt Ngạc. Kể từ đó, Nguyệt Ngạc chỉ có lựa chọn duy nhất, cũng chỉ có thể là Yến Vương. Vì thế, Nguyệt Ngạc thề cả đời không lấy chồng, hơn nữa còn búi tóc lên, theo tư thế phu nhân.”
Lưu Phong cười hắc hắc: “Yến Vương cũng thiệt là, ngay cả Tiểu di tử cũng không buông tha.”
Theo Bạch Thọ đi tới biệt viện sau Tổng đốc phủ, sớm có nha hoàn bên cạnh Nguyệt Ngạc phu nhân là Bối Bối đợi từ sớm, nàng để cho Bạch Thọ về trước, dẫn Lưu Phong đi vào đại sảnh biệt viện, chỉ thấy Nguyệt Ngạc phu nhân trang điểm lộng lẫy, ngồi ưu nhã ở kia, cùng Ân Nguyên Đạo đàm luận về cái gì đó.
Thấy Lưu Phong tiến đến, Ân Nguyên Đạo vội vàng nghênh đón cười nói: “Hiền tế ngươi đã tới, phu nhân chính là đang nói về ngươi đấy, mau tới đây ra mắt phu nhân.”
Lưu Phong nghe vậy, trong lòng nói thầm, nhạc phụ đại nhân chẳng lẽ đối với Nguyệt Ngạc phu nhân có tâm tư gì đó, nếu không sao lại biểu lộ nhiệt tình như vậy.
“Ra mắt phu nhân!” Lưu Phong bước tới, hành lễ vấn an với Nguyệt Ngạc phu nhân.
Nguyệt Ngạc phu nhân thần thái đoan trang, có chút gật đầu, nhẹ giọng nói: “Tiểu tước gia, không cần đa lễ, mời ngồi xuống nói chuyện.”
Lưu Phong khách khí đáp một tiếng, ngồi ở ghế đối diện với Nguyệt Ngạc phu nhân, lúc này, Ân Nguyên Đạo đi tới, cáo tội nói: “Hiền tế, ngươi bồi tiếp Nguyệt Ngạc phu nhân nói chuyện, ta có việc đi trước.”
Nguyệt Ngạc phu nhân gật đầu, ôn nhu nói: “Tổng đốc đại nhân đã có việc, Nguyệt Ngạc cũng không lưu lại, ngày khác chúng ta lại tụ họp nói chuyện.”
Đợi khi Ân Nguyên Đạo đi rồi, Nguyệt Ngạc phu nhân cười quyến rũ, mỹ mục liếc mắt nhìn Lưu Phong, cười nói: “Đã sớm nghe nói Tiểu tước gia nhân trung chi long, hôm nay vừa thấy, quả nhiên bất phàm.”
Lưu Phong cười hắc hắc, nói: “Phu nhân quá khen, tiểu tử không dám.”
Ngừng một chút, Lưu Phong lại nói: “không biết phu nhân hôm nay triệu ta đến đây, là có chuyện gì?”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hi Du Hoa Tùng
Xích Tuyết
Hi Du Hoa Tùng - Xích Tuyết
https://isach.info/story.php?story=hi_du_hoa_tung__xich_tuyet