Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 137: Gặp Lại
K
hi đoàn người từ từ đi vào U cốc, Tô Viễn Hành đã sớm chờ ở đó.
Lãnh Đình Dực vừa tới đã thấy ngay lão già đã bắt cóc con gái mình, kẻ đầu sỏ làm mọi người lo lắng thì khuôn mặt tuấn tú tái xanh, sát khí từ trên người hắn cuồn cuộn tản mác ra bên ngoài.
“Lão già xấu xí, ngươi xem đây.”
Mặc dù Loan Loan không xảy ra chuyện gì, nhưng lại hại bọn họ lo lắng mất ăn mất ngủ mấy ngày, vì thế hắn không thể tha thứ cho lão già này. Thân hình chớp nhoáng, Lãnh Đình Dực lấy tốc độ như sấm giật công kích Tô Viễn Hành.
“Lãnh huynh…”
“Nhạc phụ…”
“Lãnh thúc…”
“Lãnh gia…”
“……”
Mọi người thấy Lãnh Đình Dực công kích Tô Viễn Hành, trong lòng không khỏi trầm xuống. Quyền pháp kì bí của Lãnh Đình Dực chưa thể so với thân thủ của Tô Viễn Hành. Lời nói vừa dứt, đám người Hiên Viên Dạ cũng bay vút theo phía sau bọn họ.
Đôi mắt sáng ngời của Tô Viễn Hành chăm chú nhìn mái tóc không dài không ngắn của nam tử đang hùng hổ tiến lên, ánh mắt có chút kì dị. Người này hẳn là phụ thân thứ hai của bảo bối đồ đệ, mấy phần khí thế của nàng và hắn có vài phần thật giống nhau. Tô Viễn Hành đứng yên, không nhúc nhích. Nhìn thì giống như không để mấy quyền cước của Lãnh Đình Dực vào mắt, nhưng chỉ mình hắn biết, nếu hắn động thủ với phụ thân của nàng, chỉ sợ nàng không lột da của hắn mới lạ.
Ngay khi quyền pháp của Lãnh Đình Dực gần chạm vào người, thân thể Tô Viễn Hành chớp nhoáng, tránh công kích của hắn. Sau đó Tô Viễn Hành lại quan sát những người trừng mắt nhìn mình ở phía sau, nhếch môi, nhanh chóng làm bộ dáng bắt tay làm hòa, nói: “Chư vị, chư vị dừng lại, trước hết nghe lão phu nói một câu đã.”
“Ở đây thì cần nói cái gì.” Đôi mắt lạnh lùng của Lãnh Đình Dực trừng Tô Viễn Hành, hận không thể đánh mấy quyền vào người lão đầu. Nhưng hắn cũng có thể thấy được công phu quỷ dị của lão, lại nói ngay cả góc tay áo của lão hắn cũng chưa thể chạm tới.
“Tô sư bá, ngài muốn nói gì?” Lãnh Địch U cũng đứng dậy, đối này vị sư bá này, hắn cảm thấy vô cùng đau đầu. Không biết nên kính hắn, hay nên trách hắn bắt muội muội của mình, hại bọn họ lo lắng muốn chết.
“Sư điệt tốt.” Tô Viễn Hành nhìn Lãnh Địch U thở dài, may mắn có sư điệt ở đây, bọn họ hẳn đã nể mặt mình mà không tiếp tục thượng cẳng tay hạ cẳng chân, mà hôm nay hắn đến đây để phụng lệnh của bảo bối đồ đệ tới đón những người này vào U cốc, không phải để động thủ với bọn họ.
“Bảo bối đồ đệ bảo ta tới mời các ngươi, các ngươi mau chóng theo ta gặp nàng đi.”
“Bảo bối đồ đệ?” Mọi người hai mặt nhìn nhau, chẳng lẽ Hoàng Hậu nương nương cuối cùng cũng chịu làm đồ đệ của hắn rồi sao?
“Lão đầu, ngươi nói Loan Loan bái ngươi làm sư phụ?” Lãnh Đình Dực nhướng mày, nhìn Tô Viễn Hành, không tin.
“Đương nhiên.” Tô Viễn Hành kiêu ngạo ngẩng đầu, “Chính miệng bảo bối đồ đệ nói thế.” Thu được một đồ đệ xuất chúng như vậy, quả thực so với chuyện hắn có một thân võ nghệ cao thâm càng khiến cho hắn vui sướng
“Ta không tin.” Lãnh Đình Dực trực tiếp phủ nhận, “Loan loan sao có thể bái ngươi làm sư phụ được?” Đôi mắt thâm thúy đánh giá Tô Viễn Hành, không nhìn ra lão già này có gì đặc biệt đáng giá để Loan Loan thay đổi chủ ý.
“Ngươi…” Tô Viễn Hành bị Lãnh Đình Dực hoài nghi thì tức tối vô cùng, nhưng vì bảo bối đồ đệ, hắn phải khó khăn nén cơn giận này xuống.
“Nếu các ngươi không tin, vậy thì theo lão phu gặp bảo bối đồ đệ hỏi cho rõ ràng đi.” Mặt đối mặt nói chuyện, không phải rõ ràng hơn sao?
“Đương nhiên.” Lãnh Đình Dực trợn trừng hai mắt, việc quan trọng bọn họ đến chính là tìm Loan Loan.
“Mời.” Tô Viễn Hành vươn tay ra phía trước, xoay người, dẫn mọi người vào trong U cốc.
Tiến vào U cốc, ai nấy cũng đều bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn, không khỏi trầm trồ. Không nghĩ tới ở Thiên Diệu hoàng triều lại có một nơi đẹp thế này, ngay cả đám người Hiên Viên Dạ cũng không biết, chẳng trách không tìm thấy Loan Loan.
Mọi người nhìn nhau không nói, bước chân theo Tô Viễn Hành đi qua một sơn đạo rất dài. Ra ngoài sơn động, một cảnh sắc mênh mông chìm ngập trong ánh sáng dần dần xuất hiện, trời xanh thăm thẳm, mây trắng lãng đãng, chim hóa líu lo, hoa thơm đua sắc, tiên cảnh nhân gian cũng chỉ đẹp đến mức này là cùng.
Vượt qua một cây cầu vòm, lọt vào tầm mắt bọn họ là thảm hoa anh túc kiêu sa rực đỏ lay động trước gió, sau những phiến hoa là những gốc tre thanh nhã được sắp xếp tỉ mỉ, mà người bọn họ đang đau khổ tìm kiếm lại đang nhàn nhã ngồi dưới tán trúc, lười biếng hưởng thụ làn gió tươi xanh, quần lụa xanh nhạt buông dài, mái tóc đen nhẹ bay theo gió, trông dịu dàng mà tôn quý. Bên cạnh có một đứa bé trai đang bắt bướm, cảnh đẹp tuyệt mỹ nhưng ấm áp, đầy tình yêu thương.
“Loan Loan…”
Trăm miệng không bằng một lời, Hiên Viên Dạ, Lãnh Đình Dực, Lãnh Bùi Viễn, Sở Ngự Hằng đồng thanh lên tiếng.
Lãnh Loan Loan ngẩng đầu, đôi mắt sáng ngời lóe ánh dương quang tựa như hai khối bảo thạch đen tuyền, trong suốt hoàn mĩ. Trên gương mặt xinh đẹp mang theo ý cười nhợt nhạt, nụ cười tuy nhạt nhưng lại rực rỡ hơn bất cứ loài hoa nào, nhìn thoáng chốc cũng làm người khác ngẩn ngơ. Nét mặt ôn nhu, không khỏi khiến trái tim người đối diện đập thình thịch. Thời khắc này, bọn họ đều nghĩ mình đã gặp Cửu Thiên Huyền Nữ sa gót hồng dưới phàm trầm tục tĩu…
“Cha, tướng quân, phụ thân.”
Lãnh Loan Loan ngồi dậy, nhìn hai người cha cười yếu ớt. Sau đó ánh mắt đảo qua những người khác, tất nhiên dừng ở trên người Hiên Viên Dạ. Nam nhân này gầy quá, tuy chỉ có ngắn ngủn mấy ngày nhưng ánh mắt hiện rõ sự mệt mỏi. Ánh mắt ấy đã từng ngạo nghễ nhìn thế gian, nay lại đờ đẫn như vậy là vì mình sao? Nụ cười yếu ớt biến mất, nàng đứng dậy, tiến tới về phía hắn…
Hiên Viên Dạ đơ người trong phút chốc, đem thân ảnh Lãnh Loan Loan thu vào đôi mắt, khảm vào trong đầu, sau đó khắc sâu vào trong lòng. Ngắn ngủn mấy ngày thôi nhưng hắn đã trải qua nhớ nàng biết bao, không gặp một ngày như cách ba thu, gặp lại, lại tựa hồ đã nghìn năm rồi.
Hai người nhìn nhau, không ai nói gì, gió hôn lên y bào của bọn họ bay phất phơ.
“Tô gia gia, bọn họ là ai? Muốn cùng Tinh nhi chơi đùa sao?”
Tinh nhi vui vẻ dừng chân, thân hình nho nhỏ đứng ở nơi đó chăm chú nhìn những người xa lạ, câu hỏi ngây thơ cắt ngang sự tĩnh mịch giữa hai người.
Tinh nhi hỏi vậy khiến ọi người đều buồn cười, không khí trầm lắng giảm đi vài phần.
“Tinh nhi, bọn họ đến để tìm Loan Loan tỷ tỷ.” Tô Viễn Hành đi qua, sờ sờ đầu Tinh nhi.
“Loan Loan, con có khỏe không?”
Lãnh Đình Dực, Lãnh Bùi Viễn đến bên người Lãnh Loan Loan, quan sát nàng, nhìn nàng bình yên vô sự nới cảm thấy yên lòng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu
Luyến Nguyệt Nhi
Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu - Luyến Nguyệt Nhi
https://isach.info/story.php?story=chin_tuoi_tieu_yeu_hau__luyen_nguyet_nhi