Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Gia Đinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 254: Nhu Tình
- G
iết người... Lại giết người...
Tiểu đạo đồng chăm chú nhìn đằng trước kia một đoàn người khủng hoảng, sắc mặt bi thương, hình như có vô hạn phiền muộn.
Trần Tiểu Cửu nội công có chút đặc biệt, bèn nhìn kỹ vào bóng đêm, nhưng nội lực không đủ, lại là lần đầu vận dụng, thị lực tự nhiên không thể đạt được độ xa nhất. Nhưng, theo tiếng rên bi thảm kêu trời khóc đất, hắn nhắm mắt lại cũng có thể tưởng tượng ra phía trước là như thế nào, lại một cảnh tượng đầu rơi máu chảy.
Trong giây lát, đám người kia líu ríu chạy bán sống bán chết, mấy gã hán tử ôm đầu như chuột chạy trối chết nhảy vào trong tầm mắt hắn, mỗi người đều quăng mũ cởi giáp, trên người vết máu loang lổ, vẻ mặt tràn đầy sự kinh hãi.
Vào lúc này, những gã đàn ông kia sớm đã đem danh dự nam nhân ném ra phía sau đầu, chỉ hận cha mẹ bọn họ lúc trước sao chỉ sinh ra hai chân. Trong lúc hoảng loạn, cương đao trong tay cũng không biết đã rơi ở nơi nào, bọn họ trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu là phải chạy trốn.
Trong tiếng gào khóc thảm thiết, xen lẫn những nét cười duyên quyến rũ, bốn mỹ nhân trẻ tuổi như hoa như ngọc quơ thanh cương đao, truy đuổi bọn quân sĩ thảm hại, chỉ cần bị các nàng đuổi kịp, cương đao mà lóe lên, quỷ môn quan liền mở ra cho lũ vong hồn.
Tiểu đạo đồng lắc đầu nói:
- Khốn Long đầm tổng cộng có hơn hai trăm quân sĩ, mà ngay tại tối nay, vừa chết, vừa thương. Hừ..., có thể hoàn hảo không bị thương tổn gì, cũng chỉ có hơn năm mươi người trước mặt này!
Trần Tiểu Cửu im lặng.
Tiểu đạo đồng nghiêm nghị nhìn thẳng Trần Tiểu Cửu nói:
- Ngươi nói đây đều là lỗi của ai?
Trần Tiểu Cửu không thể đáp lại, tuy rằng tứ đại hoa đán là nương tử yêu của hắn, nhưng hắn không cách nào ngăn cản các nàng điên cuồng tàn sát, bởi vì các nàng là yêu nữ, là ma nữ.
Đang lúc hắn suy nghĩ vẫn vơ, đột nhiên nghe thấy một tiếng khẽ kêu, thanh âm kia theo không trung xa xôi truyền đến, du dương hoang vắng, giống như âm thanh của tự nhiên, khiến người khác không khỏi suy nghĩ miên man.
- Hồng Hạnh... Là Hồng Hạnh...
Thanh âm tuyệt vời như thế, chỉ cần nghe qua một lần, liền khó mà quên được.
Trần Tiểu Cửu mừng rỡ như điên, hướng về phía trước chạy vội đến.
Tiếng kêu khẽ qua đi, trời cao trăng thanh, một thân hắc y lả lướt bóng dáng nhẹ nhàng tung bay, trường kiếm trong tay vẽ lên trên không trung một đạo kiếm quang màu xanh lấp lánh sao trời, bộc phát ra hào quang loá mắt! Rơi vào mặt sau của ba tên quân sĩ kia quát to một tiếng, nhắm hai mắt lại lòng có chút không cam chịu.
- Hồng Hạnh, Hồng Hạnh tỷ tỷ, ta ở trong này!
Trần Tiểu Cửu lo lắng lớn tiếng kêu to, chạy hướng vùng kiếm quang kia mà chạy đến, hai người khoảng cách càng lúc càng gần.
Gió nhẹ khẽ vuốt ve, ánh trăng bàng bạc chiếu soi từng sợi tóc bóng loáng tán loạn khẽ phơ phất qua vai Hồng Hạnh, phong vận cực kỳ phi thường. Trần Tiểu Cửu đôi mắt lóe sáng, si ngốc nhìn dung nhan xinh đẹp của Hồng Hạnh, thấy nàng vẫn như trước kia, vẫn phong hoa tuyệt đại như vậy, đột nhiên mỉm cười, mặt do kích động mà lệ tràn ra. Hắn kinh ngạc đối diện với nàng, thấp giọng nỉ non nói:
- Hồng Hạnh... Ta... Ta rốt cục cũng tìm được nàng!
Hồng Hạnh nghe thấy Trần Tiểu Cửu kêu gọi, trong lòng chấn động mạnh, khắc cốt ghi tâm chua xót tay cầm trường kiếm chạy đến, cắn chặt đôi môi hồng tươi, tịch mịch yên lặng nhìn khiến nàng tim đập thình thịch, chính là nam nhân mà nàng ngày nhớ đêm mong.
- Hồng Hạnh... Ta... Ta nhớ nàng thật là khổ!
Trần Tiểu Cửu tiến lên đem nàng ôm chặt lấy, bắt được đôi môi anh đào của nàng liều mạng hôn lấy. Nàng thuận theo, hắn liền khơi mở miệng anh đào nhỏ của nàng, vươn đầu lưỡi thăm dò trong miệng nàng, kịch liệt tìm kiếm hương thơm mềm mại của nàng. Hai tay ở sau lưng nhẵn bóng nàng thân mật sờ soạng, thoả thích giải tỏa áp lực nhiều ngày mong nhớ.
Hồng Hạnh bị nam nhân âu yếm tha thiết ôm giữ vào trong ngực, tình cảm dâng trào, hai mắt đẫm lệ mông lung. Cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi tản ra tình yêu nóng bỏng, nàng nồng nhiệt đáp lại sự yêu thương của Trần Tiểu Cửu, cái lưỡi thơm tho mềm nhẵn nhẵn nhụi cùng với đầu lưỡi Trần Tiểu Cửu đan vào một chỗ, dằng dai triền miên.
Bóng đêm trống trải phía sau, bốn phía không ngừng truyền đến tiếng kêu gọi hỗn độn, đao kiếm giao nhau, máu chảy thành sông. Trước một khắc còn là một hán tử như rồng như hổ, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành oan hồn. Mà Hồng Hạnh và Trần Tiểu Cửu lại ở trong màn huyết sắc này thân thiết yêu thương, thể nghiệm kia là do tưởng niệm sự thê lương và sự xa cách đã lâu.
- Hồng Hạnh, mấy ngày nay nàng đi đâu, ta... Ta không bao giờ... sẽ không bao giờ rời xa nàng nữa!
Trần Tiểu Cửu vuốt ve hai má trắng nõn của nàng, thấp giọng nỉ non.
Trong giây lát, Hồng Hạnh bỗng nhiên như chợt nhớ đến điều gì, liền đẩy Trần Tiểu Cửu ra, sắc mặt lạnh như băng, kiềm nén những giọt nước mắt:
- Ngươi là ai? Ta căn bản không biết ngươi, ngươi đi mau!
Trần Tiểu Cửu nghe lời nói tuyệt tình như thế, tựa như sấm sét giữa trời quang, trong đầu hắn chấn động vang lên tiếng ông ông.
Hồng Hạnh như thế nào lại đột nhiên trở nên lạnh nhạt, cự tuyệt hắn như thế? Hắn vô cùng khó hiểu, dịu dàng nói:
- Hồng Hạnh, nàng làm sao vậy? Chẳng lẽ không nhận ra ta sao? Ta là Trần Tiểu Cửu! Là người yêu dấu của nàng!
- Ta không biết ngươi, ngươi đi, ngươi đi, đi mau!
Hồng Hạnh khoa tay nhỏ bé, nôn nóng nói, nước mắt trên mặt lại cuồn cuộn chảy ra.
- Chẳng lẽ nàng đã quên đêm đó cùng ta xuân nồng ấp lạnh đã một lần sao? Giường ngà khảm ngọc, màn che lung lay, nến hồng nhảy múa, liều chết triền miên. Hồng Hạnh, chẳng lẽ nàng đều đã quên rồi sao?
Trần Tiểu Cửu vội dậm chân la lên.
Hồng Hạnh xoay thân thể mềm mại, huơ kiếm chỉ vào Trần Tiểu Cửu, dùng sức lắc đầu, nhẫn tâm nói:
- Đã quên, ta cái gì cũng đã quên hết, ngươi đi mau, bằng không ta giết ngươi!
Trần Tiểu Cửu thương tâm đến cực điểm, giọt châu cuồn cuộn theo hai khóe mắt mà chảy xuống, hai tròng mắt trung phiếm nhu tình, thấp giọng khóc nói:
- Sau này, ta muốn cùng nàng tương hội, cả đời không phai nhạt. Dù núi có mòn, trời đất hợp làm một, dòng sông cạn nước.
Đông có sấm sét, hạ có bão tuyết. Ta mới dám đoạn tuyệt cùng nàng
Hồng Hạnh được nghe lời thành khẩn như vậy liền rơi lệ như mưa, khàn cả giọng khóc ròng nói:
- Trần Tiểu Cửu, ngươi đi mau, ngươi không nên ở đây. Ngươi đi mau, nếu ngươi không đi, ta thật sự sẽ giết ngươi!
- Nàng giết ta đi! Ngươi không thừa nhận ta, ta sống cũng không bằng chết!
Trong lúc nhất thời, Trần Tiểu Cửu thiên hôn địa ám, kích động không ngờ ngay cả sinh tử cũng không để ý, nhắm mắt lại, nhằm thanh kiếm của Hồng Hạnh mà hướng đến.
Hồng Hạnh đáy lòng chợt yếu ớt, rõ ràng đã bị tình cảm dịu dàng của Trần Tiểu Cửu hoàn toàn xáo trộn.
Nàng yêu mến Trần Tiểu Cửu, vốn tưởng rằng đó chỉ là một chút hoài niệm, hoàn toàn không ngờ một đêm triền miên, không ngờ làm cho tình cảm đối với âu yếm nam nhân nàng càng sâu đậm thêm.
Giờ này khắc này, thấy hắn nhìn kiếm sắc mà như không có gì, không để ý gì đến sinh tử của chính mình mà đi tới, Hồng Hạnh tâm đều nát, lòng vốn rắn như đá cũng trở nên mềm nhũn, nàng ném thanh kiếm xuống, phi thân đến ôm lấy cổ Trần Tiểu Cửu, chủ động dâng hiến môi thơm ngọt ngào.
Trần Tiểu Cửu không để ý sinh tử, yêu thương rốt cục cũng đánh động đến nội tâm của Hồng Hạnh. Hắn không khỏi nảy sinh vui mừng, đầu lưỡi hắn linh môi mềm nàng, tùy ý tìm kiếm hương thơm.
Hồng Hạnh nước mắt nóng bỏng, hàm răng cắn đầu lưỡi Trần Tiểu Cửu, đến khi đầu lưỡi hắn chảy ra huyết, mới buông tha hắn.
- Oan gia, ngươi vì sao phải ra xuất hiện trước mắt ta!
Hồng Hạnh rúc vào trong ngực hắn, dùng sức vuốt bờ vai của hắn, khổ sở nói.
- Bởi vì... Bởi vì ngươi cướp đi đêm đầu tiên của ta!
Trần Tiểu Cửu mừng quá mà khóc, cười trêu.
- Nàng cướp đi tấm thân trinh nữ của ta, thì phải có trách nhiệm với ta!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Gia Đinh
Tử Vi
Siêu Cấp Gia Đinh - Tử Vi
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_gia_dinh__tu_vi