Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tướng Dạ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 59: Náo Loạn Trường An
N
ăm mảnh kiếm tụ lại thành một, trong Triều phủ không khí nhất thời trở nên nóng bỏng, tựa như trong trời đêm đang hình thành một mặt trời, màn mưa nơi Thính Vũ Lâu bắt đầu nhanh chóng bốc hơi thành từng đám sương trắng.
Một kiếm nhìn như vô cùng vô tận, trên thực tế nó bao gồm vô số kiếm ý sắc bén tới cực hạn. Tinh thần cường đại của Triều Tiểu Thụ theo ánh mắt tập trung vào điều khiển thanh kiếm mỏng trong Thính Vũ Lâu đâm thẳng về phía bát đồng, một chốc lại lùi về, chốc lại dùng tốc độ càng nhanh hơn đâm tới lần nữa… Trong chốc lát đã đâm liền hơn mấy trăm kiếm.
Tốc đố công kích này so với chim gõ kiến còn gấp vô số lần, công kích khủng bố đó không ngừng đâm thẳng vào ngay giữa chiếc bát đồng. Âm thanh “soạt soạt” bởi tốc độ đâm quá nhanh mà dường như trở nên liên tục không hề đứt gãy khiến mọi người trong đình viện chỉ nghe thấy một âm thanh vang vọng kéo dài.
- Hắn cũng sắp không cầm cự được nữa rồi. Nhanh giết chết hắn!
Tên thủ lĩnh Đường quân nhìn sắc mặt Tiểu Thụ đang ngồi khoanh chân trong mưa càng ngày càng trở nên trắng bệt bèn quát lên, lúc này mấy tên quân sĩ không cần dùng kỷ luật nghiêm minh cũng biết rõ rằng đây chính là thời cơ giết chết Triều Tiểu Thụ tốt nhất, nếu như đợi thanh kiếm kia phá tan chiếc bát đồng, sau đó giết chết tên khổ hành tăng, vậy bọn chúng hẳn là cầm chắc cái chết.
Một màn tên dày đặc một lần nữa được bắn ra, cộng thêm hơn mười thân ảnh nhanh nhẹn phóng tới đánh úp, lúc này đây đám Đường quân càng lộ ra thêm sự kiên quyết đến tột cùng của mình, một loại kiên quyết đến từ sự tuyệt vọng.
Thế nhưng bọn hắn cũng không thể nào tới gần để giết chết Triều Tiểu Thụ, kẻ đạt tới cảnh giới Đại Kiếm Sư trước mắt, bởi vì bên cạnh hắn còn có một thiếu niên, Ninh Khuyết.
Ninh Khuyết không ngừng di động trên nền đá xanh, dưới trời mưa to bộ dáng hắn đặc biệt lộ ra vẻ trầm trọng, vẻ linh động cũng biến mất tự bao giờ, mỗi một bước xuất ra liền bắn lên một chùm nước, đồng thời thanh phác đao cũng diệt sát một tên quân sĩ.
Triều Tiểu Thụ khoanh chân ngồi dưới cơn mưa nặng hạt chẳng khác nào giao phó hoàn toàn sinh mệnh cho hắn, do vậy, đứng sau lưng Triều Tiểu Thụ, Ninh Khuyết đem bản thân cùng thanh đao nơi tay hóa thành một tấm lưới tử vong giăng kín khắp nơi.
Khủy tay cong xuống, lưỡi đao trầm mà mạnh chặt đứt đầu gối một tên Đường quân, Ninh Khuyết đao chưa rút lập tức nhấc chân, một cước mạnh như đá bắn ra mạnh mẽ đạp lên bộ phận sinh dục của một tên khác, ngay sau đó, hai tay hắn nắm lấy chuôi trường đao kéo một cái, lưỡi đao từ dưới hướng lên mạnh mẽ đâm thủng bụng tên thứ ba. Chớp mắt lại thêm mấy bóng người đánh tới đầy dũng mãnh, trong tư thế nửa ngồi trên mặt đất, hắn xoay eo một cái, một tay cầm đao hắn hung hăng quét một nhát, ánh đao lóe sáng trong đêm không biết đã kết liễu bao nhiêu mạng người.
Khăn che mặt màu đen sớm đã bị mưa làm ướt nhẹp khiến hô hấp cũng trở nên có vẻ ẩm ướt, nhưng vẻ mặt bên ngoài lộ ra vẻ bình tĩnh như thường ngày, thậm chí có lộ ra có chút lãnh đạm, động tác của hắn tuy đơn giản nhưng đặc biệt hiệu quả, lực sát thương cực kỳ kinh người. Tại trước mặt hắn, đám tinh nhuệ Đường quân chẳng khác nào mấy miếng gỗ mục không ngừng bị chà đạp, đồ sát.
Bất luận tên nỏ bắn ra bao nhiêu, ánh đao dày đặc thế nào hắn đều thủy chung đứng trước Triều Tiểu Thụ, không hề ly khai dù chỉ một bước, cho dù đầu vai bị tên nỏ trượt qua, hay bị đao phong chém tới cũng không thể lung lay được hắn.
Từ Thính Vũ Lâu truyền ra một tiếng nổ mạnh inh tai, tựa như đem một cục gạch đập mạnh vào một chiếc nồi sắt. Dưới thế kiếm dũng mãnh, bát động của khổ hành tăng cuối cùng vỡ tung tóe thành từng mảnh nhỏ.
Nón lá trên đầu theo bát đồng vỡ ra cũng đồng thời vỡ nát, khuôn mặt ngăm đen hiện lên vẻ nghiêm trọng, thủ ấn nơi tay biến đổi, tràng hạt vốn thủ hộ quanh hắn nãy giờ dừng lại hóa thành một đầu hắc thuồng luồng dữ tợn, cái đuôi nó rung lên mạnh mẽ quấn chặt lên thanh kiếm mỏng đang đâm thẳng về phía trước khiến thanh kiếm thoáng dừng lại trong chốc lát.
Triều Tiểu Thụ trầm mặc, nhìn diễn biến trong lầu, bàn tay phải lộ ra bên ngoài tay áo trong màn mưa khẽ nâng lên hướng về phía trước, thanh kiếm mỏng theo động tác này của hắn đột nhiên chấn động, cuồng phong gào thét tựa như “chân long phá mây”, không ngừng tiến lên mạnh mẽ.
Từng hạt mưa lớn như hạt đậu không ngừng trút xuống nền đá phát ra những âm thanh “Ba Ba”, trong Thính Vũ Lâu cũng vẳng tiếng “Ba Ba” nhưng đó là âm thanh tràng hạt đang hóa thành đầu thuồng luồng kia bị thanh cường kiếm công phá mà vỡ nát tung tóe.
Khổ hàng tăng cười khổ, hai mắt nhắm lại, thanh cương kiếm trong không trung xuyên qua hơn trăm hạt thiết châu của tràng hạt rồi đâm thẳng vào mi tâm của hắn. Máu tươi chậm chạp chảy ra hòa lẫn với nụ cười trở nên có chút chát đắng.
Tại cửa chính Triều phủ, Ninh Khuyết vừa nhìn đám địch nhân đứng không xa, vừa chậm rãi rút thanh phác đao đang cắm vào một tên binh sĩ ra.
“Cạch cạch cạch cạch”, âm thanh tràng hạt tung tóe đụng vào tường rồi rớt xuống sàn gỗ vang lên không ngừng.
Mấy tên Đường quân còn sống nhìn tên nam tử trung niên đam ngồi trong mưa mỉm cười, lại nhìn tên thiếu niên đang trầm mặc đứng trong mưa, nội tâm không ngừng dâng lên cảm xúc tuyệt vọng.
Bỗng một âm thanh của xe ngựa từ ngõ nhỏ truyền lại khiến lông mày Triều Tiểu Thụ từ từ cau lại.
...
...
Tại Nam thành Trường An, đổ phường Câu Tinh chính là thứ kiếm được nhiều bạc nhất của Mông lão gia, vào giờ khắc này nó đã hóa thành một đống đổ nát, phế tích, thẻ bài thường ngày đại biểu cho bạc trắng nay vỡ nát, vùi trong nước mưa rơi rớt khắp đường nhưng cũng không có ai có can đảm nhặt lấy. Tại con đường bên cạnh có không ít trẻ em, nữ hài cùng mấy tên quản sự, bảo vệ của đỗ phường. Tiếng khóc hô, í ới vang lên, nhưng chẳng ai dám xuất ngôn chửi bới những kẻ hành hung chết tiệt kia, thậm chí biểu lộ vẻ oán hận cũng không dám.
Hơn bốn mươi tên mặc áo xanh, đi giày xanh đặc trưng cho bang Phong Đình đứng vây bốn phía, hành động của chúng rất đơn giản, một là duy trì trật tự, hai là thông báo tới mọi người tại Nam thành rằng bọn họ đã chiếm giữ nơi này. Đứng ở hàng đầu, Tề Lão Tứ tiếp nhận một chiếc khăn tay màu xanh từ thuộc hạ rồi lau đi máu tươi nơi khóe miệng, trên mặt không hề có chút thần sắc kiêu ngạo, ngược lại còn thêm vẻ lo lắng bất an, hắn biết Ngư Long Bang tối nay thừa cơ xâm chiếm một địa bàn rất lớn, nhưng đại ca bọn hắn giờ phút này một mình phải đối mặt với những kẻ địch cường đại, bên cạnh lại không có bất kì người nào khác.
Hình ảnh tương tự xảy ra khắp các phường thị trong thành Trường An, tiệm cầm đồ cùng kỹ viện của Miêu thúc cũng bị một đám người mặc đồ xanh hung mãnh khống chế, đứng đầu là một tên mặc một bộ quần áo màu xanh biếc anh tuấn đang đứng bên ngoài mấy gian phòng, chỉ một động tác nhẹ nhàng của hắn, ba gian phòng xa hoa lập tức bị san phẳng thành bình địa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tướng Dạ
Miêu Nị
Tướng Dạ - Miêu Nị
https://isach.info/story.php?story=tuong_da__mieu_ni