Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Nguyệt Chi Mị
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.4 - Chương 70: Thiếu Niên
M
a quả sinh trưởng trên ma thụ, ở Ma giới, ma thụ là tất cả nguồn sống, tựa như thần mộc của thần giới và linh mộc của Tinh Linh giới, còn có máu của Ám Dạ chi tộc.
Mặc dù ma quả thông dụng, nhưng không phải tất cả mọi người đều có được, nghe nói ma thụ sinh trưởng ở chỗ nguy hiểm nhất của Ma tộc, nếu không, năm đó hoàng gia gia đã không phải vì hoàng nãi nãi của Cách Lực Tân mà dùng thổ linh châu đổi lấy ma quả?
Cho nên người nọ không phải hạng người hời hợt.
"Phụ hoàng đi..." Thiên Nguyệt Triệt phi thân lên ngựa, hắc mã không phải tuyệt phẩm, nhưng trong tay Thiên Nguyệt Triệt lại phát huy được tốc độ tối đa.
Thiên Nguyệt Thần đuổi sát, Đàn Thành và Nặc Kiệt lần lượt theo sau.
"Triệt nhi..."
Nơi Ma thụ sinh trưởng được gọi là Ma Thú Lâm, ma thú ở đó đều không có lý trí, không chịu huấn luyện, công kích so với ma thú bình thường không chút kiêng kỵ, bởi vì bọn chúng không bị trói buộc bởi khế ước của chủ nhân.
Chạy hai ngày, cuối cùng bốn người tới Ma Thú Lâm trước khi mặt trời lặn, dưới chân núi Ma Thú Lâm có mấy thôn xóm, nhưng chỉ là thôn nhỏ, nhân khẩu vô cùng ít ỏi.
Bất quá không phải không có đình viện xinh đẹp, đoán chừng là do quý tộc kiến tạo.
"Phụ hoàng, thế nào?" Hỏi thăm người trên đường, qua cây cầu kia, tiếp tục cưỡi ngựa nửa canh giờ là đến Ma Thú Lâm, nhưng qua cầu gỗ thì không có thôn để ngủ lại.
"Bệ hạ, tiểu điện hạ, các ngươi nhìn." Nặc Kiệt chỉ vào lầu các phi thường bí ẩn đối diện cầu gỗ.
Thiên Nguyệt Thần, Thiên Nguyệt Triệt nhìn lại, nơi đó có ánh đèn, xem bộ dáng là có người, là ai lại xây lầu các tại nơi gần Ma Thú Lâm như vậy?
"Chúng ta đi xem." Thiên Nguyệt đề nghị.
Thiên Nguyệt Triệt đồng ý, nhưng ngay khi đám người chuẩn bị cưỡi ngựa qua cầu gỗ, sau lưng truyền đến rung động.
"Triệt nhi." Thiên Nguyệt Thần hô to.
Thiên Nguyệt Triệt bay lên, ngựa bị kinh sợ, hướng về cầu gỗ phóng đi, rơi xuống vách đá cao vạn trượng, ngay sau đó một con ngựa lao ra, bên trên là một thiếu niên.
"Công tử... Công tử..." Sau lưng thiếu niên có mấy tùy tùng hô to, hóa ra ngựa bị kinh sợ, không thể khống chế.
Mà ngựa Thiên Nguyệt Triệt, cũng bị ngựa của thiếu niên quấy nhiễu.
Ngựa của thiếu niên ngày càng lồng lộn, cầu gỗ chỉ có một thước, lung la lung lay, vách núi bên dưới cao hơn trăm mét, tùy thời có thể đứt rời.
Nhưng là...
A...
Tiếng kêu sợ hãi truyền khắp núi rừng, bóng dáng Thiên Nguyệt từ trên vách núi nhảy xuống, cứu thiếu niên đang rơi.
Nước từ bàn tay Thiên Nguyệt Triệt phát ra hướng đối diện vách núi, mượn lực cản, nhảy lên vách núi đối diện.
Kinh ngạc đến ngây người, mặt trắng bệch, toàn thân thiếu niên đều phát run, không ngờ thoát được hiểm cảnh.
"Phụ thân..." Thiên Nguyệt Triệt vẫy vẫy tay, mặc dù nam nhân không thể nghe được thanh âm của hắn, nhưng với Thiên Nguyệt Thần lúc nào cũng chăm chú quan sát, liền hiểu ý tứ.
Thiên Nguyệt Thần một tay nắm áo Nặc Kiệt, một tay nắm Đàn Thành, nhún người phi thân tới.
Phanh...
Nặc Kiệt và Đàn Thành bị ném trên đất, mặt đầy bụi bặm.
"Phụ thân, tới đây." Thiên Nguyệt Triệt hướng phía Thiên Nguyệt Thần vẫy tay, "Phụ thân nhìn..."
Thiên Nguyệt Thần đi vào, nhìn nhìn cọc gỗ, mâu quang thâm thúy không chút biểu tình, tính mạng con người, y chưa bao giờ quan tâm.
Chẳng qua...
"Đây là có ý mưu sát." Thiên Nguyệt Thần thản nhiên nói, bởi vì trên cọc gỗ có dấu vết bị đao kiếm chém qua.
"Ân." Thiên Nguyệt Triệt gật đầu, "Đối phương có vẻ hiểu rõ hắn, nếu không đoán chính xác, tùy thời sẽ phát sinh biến..., phụ hoàng..." Thiên Nguyệt Triệt đột nhiên nhớ ra cái gì đó.
Mắt Thiên Nguyệt Thần hiện lên quang mang, hiểu rõ ý Thiên Nguyệt Triệt, tầm mắt dừng trên người thiếu niên bị hù dọa, đánh giá mấy cái: "Đúng là, các ngươi cao bằng nhau, dáng người cũng tương tự."
"Cho nên, phụ hoàng, vừa rồi ngựa của ta chấn kinh không phải vì bị quấy nhiễu, mà có người cố ý tập kích ngựa của ta."
"Có thể, người nọ tưởng Triệt nhi là hắn."
"Hắn thấy ta cùng phụ hoàng ở cạnh nhau, nhất định rất buồn bực." Thiên Nguyệt Triệt suy nghĩ.
Lúc này thiếu niên từ trong kinh hoảng đã thanh tỉnh lại, hắn đi tới trước mặt Thiên Nguyệt Triệt: "Đa tạ thiếu niên anh hùng."
Thiếu niên ăn nói vô cùng nho nhã, nhưng là người của Ma giới rất khó nhìn ra tuổi thật từ bề ngoài.
Thiên Nguyệt Triệt phất phất tay không để ý: "Mạng ngươi tốt, đụng lúc thiếu gia ta đột nhiên nảy sinh hảo ý." Thiên Nguyệt Triệt nói, không có ý vui đùa, từ trước tới nay Thiên Nguyệt Triệt không phải người nhiều chuyện.
Thiếu niên cười một tiếng, nhưng thoáng phát ra lệ khí cùng sát ý, dù rất nhanh, cũng bị Nguyệt triệt và Thiên Nguyệt Thần nhìn thấu.
"Hôm nay sắp vào đêm, không biết công tử tới phụ cận Ma Thú Lâm là...?"
"Bọn ta muốn đi Ma Thú Lâm hái ma quả, ngươi cũng biết." Thiên Nguyệt Triệt mở to hai mắt, nam nhân cười khẽ, nhưng vừa mới xảy ra chuyện, nếu nam nhân thật sự có thể cười kia đúng là quái dị.
"Nếu như vậy, mấy vị không chê, đến chỗ ta ở một đêm, sắc trời đã tối, sợ là đường núi không nên đi." Thiếu niên khách khí nói, cũng rất thành tâm.
"Ngươi nói chính là lầu các bên kia." Thiên Nguyệt Triệt chỉ vào phòng ốc đèn sáng rỡ, nói.
"Đúng vậy." Thiếu niên thừa nhận.
Thiên Nguyệt Triệt lập tức đồng ý: "Vậy thì quấy rầy, vốn còn muốn đi phiền toái người ta, nếu là bằng hữu đã mời, vậy thì không cần khách khí."
Thân phận của đối phương lập tức thăng đến cấp bậc bằng hữu.
Bởi vì ngựa của Thiên Nguyệt Triệt và thiếu niên làm đứt cầu gỗ, nên từ vách núi đến lầu các bọn họ đều phải dùng đường núi để đi, bất quá cũng may thiếu niên đối với nơi này vô cùng quen thuộc.
"Nơi này tới gần Ma Thú Lâm, sao ngươi kiến tạo lầu các ở chỗ nguy hiểm như vậy?" Thiên Nguyệt Triệt khó hiểu nói.
"Các ngươi chỉ biết thứ nhất, không biết thứ hai." Thiếu niên bỏ đi bộ dáng kinh dị vừa rồi, lanh lảnh giới thiệu, "Thật ra ma thú trong Ma Thú Lâm không khủng bố như mọi người tưởng tượng, chỉ khi bắt bọn nó, bọn nó mới chủ động công kích người, hơn nữa ma thú lợi hại nhất và kinh khủng nhất đều tập trung tại phía đông. Nhà ta kiến tạo ở đây, bởi vì không khí nơi này tương đối mới mẻ, cỏ hoa trong Ma giới đều héo rũ, nhưng ở đây bất đồng."
Đi một đoạn, rất nhanh, bọn họ đến được lầu các, bên trong như tòa thành, phi thường hùng vĩ, đại môn phía ngoài được làm bằng sắt.
Cửa có thị giả trông coi, vừa thấy thiếu niên, lập tức cung kính hành lễ: "Thiếu gia."
Thiếu niên gật đầu, thỉnh nhóm người Thiên Nguyệt Triệt vào cửa.
Đẩy đại môn ra, bên trong vô cùng náo nhiệt, tựa hồ đang cử hành yến hội, nhìn thấy thiếu niên đi vào, toàn bộ ngưng động tác trong tay, tầm mắt nhất trí nhìn thiếu niên.
Thiếu niên dẫn Thiên Nguyệt Triệt tiến vào, một nam tử bộ dáng quản gia tiến lên, "Thiếu gia."
Ba...
Quản gia mới mở miệng kêu hai chữ thiếu gia, đã bị thiếu niên hung ác bồi một cái tát, khí lực lớn đến mức có thể thấy huyết tụ trên mặt.
Quản gia lập tức quỳ xuống, quý tộc đặc biệt coi trọng chủ nhân.
"Thiếu gia." Quản gia ngẩng đầu, không giải thích được ý thiếu niên, nhưng cũng không phản kháng.
Thiếu niên lại một cước đá lên ngực, bộ dáng ôn hòa mới vừa rồi hoàn toàn biến mất: "Phế vật, đã bảo ngươi kiểm tra dọc đường, nếu không nhờ ân nhân, vừa rồi bổn thiếu gia đã bị người giết."
Thiếu niên bộc phát hoảng sợ cùng tức giận đè nén lúc này, thanh âm hoàn toàn không có tình cảm: "Các ngươi náo cái gì, ầm ĩ cái gì, rõ ràng nơi này là nhà ta, bổn thiếu gia không đến, các ngươi chơi cái rắm a."
Quản gia té trên mặt đất, trong miệng trào ra máu tươi.
Từ đầu Thiên Nguyệt Triệt đã buồn bực trong lòng, lại thấy tình cảnh của viên quản gia, Thiên Nguyệt Triệt càng thêm mất hứng.
Thiếu niên hiển nhiên còn chưa phát tiết hết, nhưng nghĩ tới đám người Thiên Nguyệt Triệt, cũng chừa mấy phần mặt mũi.
"Chậm trễ mấy vị, ta sẽ cho hạ nhân dẫn mấy vị xuống nghỉ ngơi, tối nay có lẽ khá ầm ĩ, hy vọng mấy vị không để ý." Thiếu niên lại khôi phục nét mặt ôn văn nho nhã.
"Sẽ không." Thiên Nguyệt Triệt gật đầu.
"Phế vật, vẫn chưa chịu dậy." Thiếu niên quay đầu hướng phía quản gia, lại thêm một cước.
Quản gia lập tức đứng lên, thoáng cái như không xảy ra chuyện gì, dẫn đám người Thiên Nguyệt Triệt đến khách phòng, lưu lại một đám người trong đại sảnh vẫn không rõ tình huống.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Nguyệt Chi Mị
Tử Sắc Mộc Ốc
Thiên Nguyệt Chi Mị - Tử Sắc Mộc Ốc
https://isach.info/story.php?story=thien_nguyet_chi_mi__tu_sac_moc_oc