Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vô Địch Hắc Thương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 248: Ác Linh Quỷ Thủ.
P
hương Nhã Văn nghe vậy cả kinh nhìn lại. A Ngốc của Diệp Sảng đang ngậm chìa khóa trong miệng.
“Diệp Sảng, ta vốn cùng ngươi không thù không oán, vì cái gì ngươi lại đối nghịch với ta nhiều lần như vậy?” – Phương Nhã Văn truy vấn.
Diệp Sảng lạnh lùng nói: “Vậy ngươi dựa vào cái gì biết ta tên là Diệp Sảng?”
Tinh Tinh ngây dại, đây là lần đầu tiên cô biết tên thật của Diệp Sảng. Quả nhiên Phương Nhã Văn biết Diệp Sảng.
Phương Nhã Văn cũng lạnh lùng nói: “Ta muốn điều tra một người có gì khó?”
Diệp Sảng không trực tiếp trả lời: “Không biết!”
Phương Nhã Văn ngơ ngẩn, hàn ý trong mắt càng tăng lên: “Ngươi có ý gì?”
Diệp Sảng tức giận nói: “Ngươi tự cho là có mấy đồng tiền dơ bẩn, tự cho là mình là người tuyệt vời nhất thế giới thì có thể muốn làm gì thì làm sao? Không biết đã đến mức này thì ta còn có thể nói cái gì?”
Phương Nhã Văn trầm ngâm, nói: “Đem chìa khóa cho ta, ta có thể bỏ tiền ra mua. Ngươi ra giá. Ta tuyệt đối không nuốt lời!”
Diệp Sảng nhếch mép cười, nói: “Ngươi muốn bằng hữu ta coi ta là con chó sao?” – Nói xong liền giương M4 lên.
“Không được cử động!” – Phương Nhã Văn quát to – “Hẳn là ngươi cũng không muốn tình nhân của ngươi bị một kiếm chém chết chứ?”
Diệp Sảng quyết đoán dừng tay bởi vì Phương Nhã Văn đã chuyển kiếm kề lên cổ Tinh Tinh. Tinh Tinh cả người toàn là máu, quỳ trên mặt đất thở gấp từng đợt, xem ra đã sắp không chịu nổi nữa.
“Không được động đậy!” – Phương Nhã Văn rất thông minh, biết cung thủ không có kĩ năng trị liệu, muốn tự động hồi 5HP/giây thì nhất định phải duy trì trạng thái bất động.
Không phải Diệp Sảng bất động vì sợ Tinh Tinh bị cô ta một kiếm giết chết ngay lập tức. Trong game, chết rồi cũng có thể sống lại, chỉ là đêm nay Tinh Tinh đã chịu đủ ủy khuất rồi, nếu lại chết trên tay Phương Nhã Văn thì nỗi nhục này còn lớn hơn so với cái chết.
“Không tin được ngươi lại là kẻ đa tình!” – Phương Nhã Văn cười – “Ném súng đi!”
Diệp Sảng không một chút do dự lập tức ném M4 sang bên cạnh. Trong ánh mắt Tinh Tinh tràn đầy phẫn nộ mà bất đắc dĩ, nhưng nhiều hơn là cảm kích. Giờ khắc này cô đã biết, trong lòng Diệp Sảng, địa vị của Tinh Tinh cô so với Kim Nguyệt Ngân vô giá kia cao hơn rất nhiều. Trong Đệ Nhị Thế Giới có thể quen biết một bằng hữu như Diệp Sảng, vô luận là sau này chơi tới trình độ nào thì hiện tại cũng cảm thấy quá đủ rồi.
Nhân sinh là cuộc chơi, kỳ thật cuộc chơi cũng là nhân sinh. Vô luận nhân sinh vẫn là cuộc chơi. Có một đoạn ký ức tốt đẹp ở trong cuộc chơi chính là chuyện rất hạnh phúc.
“A Ngân…” – Tinh Tinh dùng ánh mắt cầu xin nhìn Diệp Sảng, ý là cứ diệt Phương Nhã Văn rồi chạy đi.
“Câm miệng!” – Kiếm của Phương Nhã Văn đã dán lên cổ họng của Tinh Tinh, chỉ cần hơi kéo tay một cái thì từ cổ họng cô sẽ bay ra một lục thương.
“Ngươi không làm được!” – Diệp Sảng bình tình nói.
“Thu hồi sủng vật, giơ tay trái lên!” – Phương Nhã Văn trừng mắt nhìn Diệp Sảng.
A Ngốc nhanh chóng hóa thành hắc quang quay lại nhập vào trong cơ thể Diệp Sảng. Diệp Sảng cũng giơ tay trái lên.
Phương Nhã Văn nói: “Dùng tay phải ném chìa khóa qua đây. Đừng có giở trò. Chỉ cần ta không đón được thì ả tình nhân của ngươi liền lập tức về thành. Ta nói được làm được!”
Diệp Sảng chậm rãi giơ chìa khóa lên. Chỉ là, trong nháy mắt đó, đại khái là do đêm tối, toàn thân Diệp Sảng có phần hóa đen.
“Ném lại đây!” – Phương Nhã Văn hét chói tai.
“Vậy thì ngươi tiếp lấy!” – Diệp Sảng quả nhiên không giở trò, tay phải giơ lên, chìa khóa vẽ một đường parabol trên không trung bay về phía Phương Nhã Văn.
Phương Nhã Văn vững vàng tiếp được chìa khóa, lộ ra một tia tươi cười không dễ thấy. Lúc này một tiếng nổ “oanh~” kinh thiên động địa vang lên. Sau lưng Diệp Sảng đột nhiên phun ra một cự long hỏa diễm. Diệp Sảng vẫn giơ cao hai tay lên. Toàn thân Phương Nhã Văn run rẩy, sau đó nặng nề ngã xuống.
Tinh tinh sợ ngây người, chỉ thấy sau lưng Diệp Sảng xuất hiện một bàn tay. Cánh tay kia hoàn toàn do hắc vụ tạo thành, giống như một con quỷ thủ tới từ địa ngục. Quỷ thủ này cư nhiên lại cầm Thunder, mà còn che giấu rất xảo diệu, ở bên hông Diệp Sảng lặng lẽ nhắm chuẩn Phương Nhã Văn, ngay lúc Phương Nhã Văn tiếp được liền nổ súng, một thương bắn trúng ngực cô ta.
“Đây là…” – Tinh Tinh không giải thích nào.
Đây là kỹ năng của Quỷ Thương Thủ - “Ác Linh Quỷ Thủ. Đây là một kỹ năng phụ trợ có thể vươn ra từ bất kỳ một bộ phận nào trên thân, linh hoạt giống như hai tay thật của chủ nhân, có thể ngắm bắn, có thể bóp cò nổ súng, có thể đánh người, thậm chí còn có thể châm, ném lựu đạn… thuộc tính cũng tương tự như thuộc tính trên người. Trước mắt kỹ năng này còn đang ở cấp bạch, khởi động cần 50 mana, hao tổn thuộc tính tinh thần rất cao, tiêu hao 20% giá trị chịu đựng, tăng thêm 20% mệt nhọc cùng độ đói khát, kéo dài liên tục trong 15 giây… Kỹ năng này nhìn như là thứ rác rưởi, thực ra lại có rất nhiều diệu dụng không tưởng tượng được.
Từ lúc cầm Thunder, Diệp Sảng chuyển M4 đeo sau lưng, chủy thủ gài trên đùi, Thunder đút trong đai lưng, shotgun cùng 98K đựng trong túi Càn Khôn… Phối trí đơn giản như vậy nhưng lại giúp tiết kiệm thời gian trong chiến đấu rất tốt. Cho nên, trước đó nhiều người bị ám sát như vậy, chủy thủ linh hoạt như vậy chính là do Diệp Sảng phối trí rất thông minh. Thêm nữa vừa rồi đêm tối ánh sáng yếu, quỷ thủ xuất hiện từ sau lưng, Phương Nhã Văn căn bản không nhìn thấy. Diệp Sảng giơ hai tay lên đã thành công lừa được cô ta.
Phương Nhã Văn bị viên đạn này mài mất 834HP, nhưng mà cô ta cũng đủ mạnh, không ngờ là không bị chết, nhưng HP còn không tới 30 điểm, ngay cả đứng cũng khó. Cô ta cấp tốc lấy ra một lon nước hồi sức cao cấp từ trong đai lưng uống hồi sức. Mũi giày da của Diệp Sảng không chút lưu tình dẫm nát cổ tay phải cầm kiếm của cô ta. Cổ tay đau đớn, lần này cô ta chân chính không thể động đậy.
Diệp Sảng lạnh lùng nhìn: “Ta nói rồi, ngươi không làm được!”
“Đợi một chút!” – Phương Nhã Văn phát hiện Diệp Sảng đang cầm khẩu super shotgun trên tay – “Chúng ta có thể hợp tác!”
“Hợp tác thế nào?” – Diệp Sảng lạnh lùng hỏi.
“Ta có thể hồi báo cho ngươi!” – Phương Nhã Văn khẩn trương nói.
Diệp Sảng mắt sáng rực lên: “Hồi báo cái gì?”
Phương Nhã Văn phát hiện con mắt Diệp Sảng chăm chú rơi trên bộ ngực mình, quyết tâm mạo hiểm: “Ngươi muốn gì ta cũng có thể cho ngươi!”
Cô ta chắc chắn Diệp Sảng nhìn trúng sắc đẹp, nếu không lần trước ở trường học còn đưa thư tình làm gì?
Phương Nhã Văn cũng không sai. Đúng là Diệp Sảng thích mỹ nữ, nhưng hắn phân biệt rất rõ giữa địch nhân cùng người của mình.
“Thứ ta muốn là cái này!” – Diệp Sảng vừa nói vừa bóp cò. Lần này thủ pháp cực kỳ tàn nhẫn, khẩu super shotgun bắn 8 viên vào ngay bộ ngực Phương Nhã Văn. Áo giáp vùng ngực bị bắn nát, bên trong là một mảng huyết nhục mơ hồ.
Phương Nhã Văn bị hắn đạp, thân hình run rẩy vài cái liền ngừng thở. Ai cũng không có thể tin được ở khoảng cách gần như vậy mà super shotgun lại có thể tạo ra nhiều công kích như thế. Chuẩn xác mà nói, Diệp Sảng tiên thi.
Tinh Tinh sợ hãi: “A Ngân, mi… mi…”
Diệp Sảng cười lạnh nói: “Đây chính là hồi báo cho cô ta…”
Trong hình thức u linh Phương Nhã Văn giận điên lên. Diệp Sảng chẳng những lấy lại chìa khóa mà còn động thủ bới thi cô ta. Dây chuyền của Phương Nhã Văn bị Diệp Sảng vô sỉ lột mất.
Chiến Hỏa Liên (tinh anh).
Yêu cầu cấp bậc: 30.
Yêu cầu chức nghiệp: chiến sĩ hệ thông dụng.
Thuộc tính: công kích +10; lực lượng +10; nhanh nhẹn +10; +5% công kích hấp huyết.
Diệp Sảng cười: “Phương đại tiểu thư, thật sự là cám ơn phần đại lễ này của ngươi!”
Tinh Tinh cũng cười, hiện tại cô đã biết vì sao Phương Nhã Văn lại sợ chết như vậy. Toàn thân toàn là cực phẩm đó nha, bị lột mất thì thật là đáng sợ. Thật đáng tiếc là Diệp Sảng rất trâu bò, đã cướp mất dây chuyền rồi.
“Ta không dễ dàng tha cho các ngươi như vậy đâu! Hãy đợi đấy!” – Trong hình thức u linh, Phương Nhã Văn nhìn bóng lưng hai người Diệp Sảng nhớn nhác rống to.
Trên đỉnh núi tuyết lớn, giữa sườn núi sương tuyết còn mạnh hơn, phía dưới ẩn ẩn có tiếng sóng biển rì rào, phỏng chừng phía trước là vách núi đen, phía dưới là biển rộng bao la. Tinh Tinh đã khôi phục trạng thái bình thường, tốc độ hai người càng nhanh hơn. Hiện tại trên cơ bản rất có khả năng có người lại đuổi tới. Nhưng chạy đi đã rất xa, đội truy binh ba người thứ năm lại tới. Một tia hắc đạo quỷ mị từ phía sau lẻn lên phía trước chặn đường đi. Diệp Sảng cùng Tinh Tinh dừng bước, đồng thời hít một hơi khí lạnh.
Tiêu Dao Tán Tiên cả người đều là máu, trên đoàn kiếm vẫn còn rỉ máu. Diệp Sảng còn chưa kịp mở miệng, cô ta đã lạnh lùng cướp lời: “Ta Vốn Ngạo Mạn, Dữ Dội Tướng Quân, Tiêu Dao Lãng Tử, còn có Nhất Chưởng Sát Nhân đã ở phía sau, rất nhanh sẽ tới đây. Hai người các ngươi có thể đỡ nổi bọn họ không?”
Diệp Sảng mặt không biến sắc: “Không thể!”
Tiêu Dao Tán Tiên: “Hai người Trà Viên Tỷ Tỷ đã bị ta giết chết. Trận chiến này đã kết thúc, nhưng mọi người đều biết ta không thích kết thù!”
Tinh Tinh không nhịn được nói: “Vậy cô muốn thế nào?”
Tiêu Dao Tán Tiên: “Thời gian nửa tiếng đã qua, ta cho dù có giết được các ngươi cũng chưa chắc đã cầm được chìa khóa. Mà ta lại rất muốn giết các ngươi. Nhưng ta thà rằng kết thù cùng Phủ Đầu Bang cũng không muốn kết tử thù với Thần Kinh Thương!”
Diệp Sảng đã hiểu: “Đa tạ Tán Tiên tỷ thủ hạ lưu tình!”
Tiêu Dao Tán Tiên cười lạnh: “Nhưng ta cũng không phải người dễ nói chuyện như vậy!”
Diệp Sảng hiểu ý: “Nếu ta có thể thuận lợi đem chìa khóa này tới phòng đấu giá Thành Tín thì Tán Tiên tỷ có thể nhận ba phần.”
Tiêu Dao Tán Tiên gật gật đầu: “Ta biết Thần Kinh Thương cùng ngươi đều là người coi trọng chữ tín. Ta tin được. Nhưng truy binh còn ở phía sau, các ngươi tự xem xét mà xử lý!”
Diệp Sảng không nói hai lời, đem Chiến Hỏa Liên vừa mới vật lộn đọ sức mà cướp được ném cho Tiêu Dao: “Thứ này ta lấy cũng phỏng tay, không bằng đưa cho Tán Tiên tỷ, xem như một phần lễ vật nhỏ.”
Tiêu Dao Tán Tiên nhìn dây chuyền, vừa lòng gật đầu: “Đi, ta nhiều nhất có thể ứng phó hai người, còn lại các ngươi tự bảo vệ mình.”
“Đa tạ.” – Diệp Sảng cùng Tinh Tinh tiếp tục chạy xuống núi. Không tới một phút sau, tứ đại cao thủ Ta Vốn Ngạo Mạn, Dữ Dội Tướng Quân, Tiêu Dao Lãng Tử cùng Nhất Chưởng Sát Nhân đã chạy tới.
“Người đâu?” – Nhất Chưởng Sát Nhân hỏi.
“Đi rồi!” – Tiêu Dao Tán Tiên nhàn nhạt trả lời.
Đồng tử Nhất Chưởng Sát Nhân bỗng nhiên co rút lại: “Ngươi thả bọn họ đi rồi?”
Tiêu Dao Tán Tiên nói: “Ta còn có chút giao tình trước đây theo chân bọn họ, không thể không làm!”
“Ngươi điên rồi!” – Ta Vốn Ngạo Mạn kinh ngạc – “Không phải ngươi muốn chìa khóa sao?”
Tiêu Dao Tán Tiên cười lạnh nói: “Không có công hội, lấy chìa khóa làm gì?”
Dữ Dội Tướng Quân tức giận: “Ngươi là kẻ ăn cây táo, rào cây sung!”
Tiêu Dao Tấn Tiên không nói chỉ quyết đoán đâm một kiếm: “Ta không lấy một phân tiền của các ngươi, ngược lại còn xuất lực giúp ngươi. Nói ta ăn cây táo, rào cây sung, xem ra ngươi chán sống rồi đúng không?”
Dữ Dội Tướng Quân lập tức nhấc đại quan đao lên phản kích: “Muốn biết thì về thành sẽ rõ.”
Kiếm của Tiêu Dao Tán Tiên lại chuyển hướng: “Chuyện của Tịch Tĩnh không đến lượt Hoàng Kim các ngươi nhúng tay!”
Ta Vốn Ngạo Mạn mau chóng né tránh: “Hôm nay ta đến đây lại gặp người được xưng là đệ nhất cao thủ khu Tịch Tĩnh!”
Người ở đây nhìn như dễ nói chuyện, kỳ thật mỗi một người đều tâm cao khí ngạo, không chấp nhận việc người khác khiêu chiến với tôn nghiêm của mình. Tất cả đều không cần dùng lời giải thích làm gì cả, chỉ cần đánh là xong, thực lực quyết định tất cả.
Nhất Chưởng Sát Nhân tức giận đến mức thở mạnh một hơi. Hắn cũng biết khuyên giải mấy tên trâu bò này là vô ích. Hắn vẫy tay về phía Tiêu Dao Lãng Tử: “Trúng ta đi đuổi!”
Tiêu Dao Lãng Tử gỡ trường cung trên vai xuống: “Vào thời khắc nguy cấp vẫn phải dựa vào ta, chỉ có trang bị của ta mới có thể “giúp” người ta đại bạo!”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vô Địch Hắc Thương
Biên Thành Lãng Tử
Vô Địch Hắc Thương - Biên Thành Lãng Tử
https://isach.info/story.php?story=vo_dich_hac_thuong__bien_thanh_lang_tu