Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nạp Thiếp Ký
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 227: Ngọn Đèn Trước Gió
"V
ậy lò luyện trong xưởng của ngươi để làm cái gì? Đừng có trả lời ta là thợ mộc cũng là thợ sắt dùng lò luyện để nấu chảy sắt nghe? Nhưng mà ở trong đó còn lưu lại bột bạc!" Dương Thu Trì cười lạnh.
"Cái này...."
"Do đó, ngươi dường như chẳng phải vì có mấy lượng bạc phí bảo quản mà giúp hắn?"
Lý mộc tượng không dám ngẩng đầu: "Tiểu nhân đích xác là như vậy."
"Ngươi cho rằng như vậy là có thể thoát vụ này? Cho ngươi biết, đại hán Hoa Cương chỉ là tên giả, hắn vốn là 'Ngô Dương Tuấn', là một bá tổng thuộc Kinh doanh đệ tứ vệ của Bạch thiên tổng tại Ứng thiên phủ ở kinh sư, cùng một tên bá tổng khác tên là Đặng Hữu Lộc, nhân vì tham dự mưu phản đã bị chúng ta giết chết rồi! Ngươi biết vì sao ta cần phải báo cho ngươi biết chuyện này không?"
Lý mộc tượng bắt đầu run rẩy toàn thân.
Dương Thu Trì buông giọng rề rà: "Bởi vì ta muốn cho ngươi biết, Ngô Dương Tuấn là trọng phạm mưu phản, lúc trước hắn chính là người mang binh đi cướp loan giá ái phi của hoàng thượng! Ngươi có biết là các ngươi trợ giúp cho trọng phạm mưu nghịch này sẽ có kết quả thế nào không?"
Lý mộc tượng càng run rẩy kịch liệt hơn.
Dương Thu Trì chuyển đầu hỏi Kim sư gia: "Tiên sinh, theo Đại Minh luật của chúng ta thì quy định trừng phạt đối với kẻ phạm tội mưu nghịch như thế nào?"
Kim sư gia đáp: "Phàm là người mưu phản và phạm tội đại nghịch, thì không phân biệt khác họ hay cùng họ, liên quan luôn cả bác chú cha anh em con, không phân biệt là cùng ở một chỗ hay khác nơi, nam từ 16 tuổi trở lên bất luận là đui mù câm điếc tàn phế đều bị lăng trì hoặc chém, còn nam 15 tuổi trở xuống cùng mẹ con thê thiếp tỷ muội, thê thiếp và con của con đều cấp cho công thần làm gia nô, tài sản sung quan."
Dương Thu Trì gật gật đầu, hỏi Lý mộc tượng: "Nghe rõ chưa? Chính là nói, chỉ cần ngươi có liên hệ gì tới kẻ mưu phản, không phân là cầm đầu hay tùy tòng, đều bị lăng trì xử tử! Biết cái gì là lăng trì không? Chính là dùng đao cắt ra từng mảnh thịt da cho tới chết, mùi vị thế nào ngươi có thể tưởng tượng được đấy. Đúng rồi, người chết còn chưa kể làm gì, nam nhân trong gia đình ngươi đều phải chết theo ngươi, nữ thì phải bị dâng cho người ta làm nô tì, bảy đời cô bác dì dượng gì của ngươi đó đều phải theo ngươi tiêu đời, đến lúc đó ngươi chính là tội nhân của gia tộc ngươi rồi!"
Lý mộc tượng đã run như cầy sấy, lấp bấp nói: "Nhưng tôi, tôi thật không biết hắn là phản tặc. Tôi không biết sao tôi lại bị coi là phản tặc được?"
Dương Thu Trì cười lạnh nói: "Trước đây không lâu hai đại quan của thành Vũ Xương là bố chánh sứ và tri phủ đều chết hết. Bọn họ cũng ở trong tình huống không biết mà bị phản tặc mưu nghịch lợi dụng, kết quả cũng bị luận tội như mưu phản. Ngươi cảm thấy hậu đài của ngươi so với họ lớn hơn, nên sẽ không bị xử tử hả?"
Có cái gọi là chuyện lành chưa ra tới cửa, chuyện xấu đã bay ngoài nghìn dặm. Chuyện vừa rồi ở Vũ Xương đã sớm truyền đến Côn Minh, Dương Thu Trì đi đường vòng từ Quảng Tây đến, lại dọc đường du sơn ngoạn thủy, cho nên trước khi tới Côn Minh thì chuyện này đã được đồn tới nơi rồi. Lý mộc tượng cũng có nghe nói, hiện giờ Dương Thu Trì lại bảo thế, tức thì mềm nhũn người nằm bệt ra đất.
Dương Thu Trì nhân cơ hội đó dấn tới: "Án mưu phản đó có rất nhiều người bị lăng trì xử tử, tru diệt cửu tộc, nhưng bố chánh sứ và tri phủ chỉ bị treo cổ chết và chém đầu, không bị lăng trì xử tử, người nhà cũng không bị liên lụy, ngươi biết nguyên nhân vì sao không?"
Lý mộc tượng thảm não gật đầu: "Tôi đoán ra rồi, bọn họ nhất định là khai ra gì đó lập được công, nhưng mà tôi chỉ là tiểu lâu la, cũng chẳng biết thứ gì, có nói ra cũng chẳng có ích gì cả."
"Ngươi không nói sao biết không có ích gì chứ?"
Lý mộc tượng cúi đầu trầm tư, cuối cùng gật đầu nói: "Vậy thì được, tôi nói. Tên Ngô Dương Tuấn này là bà con xa của tôi, tôi chỉ biết hắn làm quan ở kinh thành, bình thường chẳng qua lại gì với nhau. Cuối năm rồi hắn đột nhiên hóa trang đến Côn Minh tìm tôi, nói là ở kinh thành tham ô tiền nên trốn đến đây xin tôi cho ở nhờ, còn cho tôi khá nhiều bạc để tôi thu hắn lưu lại. Tôi nhất thời tham tài nên đáp ứng."
"Hắn thường ngày thường nói với tôi những lời bất mãn với triều đình, nói hoàng thượng là... là soán vị đoạt quyền, không phải dòng chính thống của Đại Minh. Hắn nói rất nhiều, mới đầu tôi rất sợ, sau đó nghe hoài cảm thấy cũng có chút ít đạo lý."
"Sau đó, hắn lại bỏ tiền ra để tôi khuyếch trương chuyện làm ăn, tiếp tế cho gia nhân của tôi, cuối cùng mới nói cho tôi biết hắn ở kinh thành đã lãnh binh tạo phản, cướp ái phi của hoàng thượng thất bại, đột vây đến nơi này. Tôi sợ quá, định báo cáo quan phủ, nhưng hắn ngầm cho tôi biết là tôi đã thu lưu hắn lâu như vậy, cho dù có tố cáo thì cũng bị khép tội đồng mưu, chỉ cần dây vào bên mưu phản thì chẳng ai chạy thoát cả."
"Sau đó hắn lại lấy bạc ra đưa cho tôi, nói chỉ cần tôi tham gia người của chúng, sau này Kiến Văn đế đoạt lại hoàng vị, chúng tôi đều là công thần, hưởng cao quan hậu lộc, vinh hóa phú quý cái gì cũng có. Tôi đã không còn lựa chọn nào khác, chỉ còn biết phải đi theo chúng. Lần này hắn trộm bạc trong ngân khố của đề hình án sát nha môn, quan phủ tra xét ở cổng thành rất nghiêm, chúng tôi nghĩ ra việc dùng gỗ lớn chứa bạc bên trong chuyển ra ngoài thành, dư định là chiều tối nay đưa đi trước khi thành đóng cửa thì các ngài đã tới."
Dương Thu Trì thầm cảm thấy may, vì chỉ cần chậm trễ chút nữa chúng đã che giấu trốn ra khỏi thành được rồi, hỏi tiếp: "Các ngươi chuẩn bị đưa số bạc này đi đâu?"
"Ngô Dương Tuấn chỉ nói giúp đưa bạc ra khỏi thành là không cần lo gì nữa, hắn sẽ tự có an bài, còn nói làm chuyện đáng rơi đầu này đều sử dụng đơn tuyến liên hệ, bảo tôi đừng nghe ngóng tình hình gì."
Dương Thu Trì mắng thầm, công tác ngầm của các Kiến Văn dư đảng này quả thật là hiệu quả. Xem ra, chỉ có Ngô Dương Tuấn khai ra mới biết thêm những người phía sau nữa.
Dương Thu Trì trực tiếp thẩm vấn những thợ học việc trong tiệm gỗ, tra khảo dọa nạt vân vân đều không khai thác được gì, xem ra những người này đều nghe theo Lý thần đao, chỉ biết có chút tiền bạc, còn nội tình thế nào chẳng hay chẳng rõ.
Dương Thu Trì cho người đưa Ngô Dương Tuấn lên.
Ngô Dương Tuấn được đưa tới đại đường, Dương Thu Trì giật mình thảng thốt, vì đại hán này đã bị Cẩm y vệ dày vò không còn hình dáng con người nữa. Ngoại trừ mặt mũi của hắn còn đỡ, những chỗ khác đều bị thương đến da thịt, lưng, ngực, đùi chỗ nào cũng máu thịt bầy nhầy. Căn cứ báo cáo của Nam Cung Hùng, cho dù dùng đến khốc hình thế nào, Ngô Dương Tuấn này vẫn thà chết không khai.
Điều này khiến Dương Thu Trì nhớ tới Tạ quả phụ thà chết không khai, xem ra trong Kiến Văn dư đảng vẫn có những thành phần trung kiên, hèn gì Cẩm y vệ truy tìm họ nhiều năm như vậy mà không có biện pháp gì bắt được. Dương Thu Trì cho người tạt nước cho Ngô Dương Tuấn tỉnh, sau đó hỏi: "Ngươi dù gì cũng là một bá tổng, sao chỉ vì hơn hai nghìn lượng bạc mà cũng hứng thú, ngươi chẳng phải nghèo dữ như vậy sao?"
Ngô Dương Tuấn hơi ngẩng đầu, nỗ lực mở mắt, cười khổ nhưng chẳng nói gì.
Dương Thu Trì lại nói: "Ngươi đương nhiên sẽ chẳng thể tầm thường như vậy, Kiến Văn lại càng không, và cũng không thể nói kim ngân châu báu mang theo lúc y rời khỏi hoàng cung quá ít đến nỗi phải sống nhờ vào sự tư trợ của những người như Mễ viên ngoại vậy. Y muốn sinh hoạt sung túc cả đời thật ra rất dễ dàng, cho nên có đâu lại đi hứng thứ với số bạc này chứ?"
Ngô Dương Tuấn nỗ lực ngẩng đầu, chẳng nói lời nào, ngẩn ngơ nhìn Dương Thu Trì.
Dương Thu Trì lạnh lùng nói: "Kỳ thật chuyện này rất dễ đoán, bởi vì Kiến Văn vẫn là Kiến Văn, dư đảng vẫn là dư đảng, chẳng có liên hệ gì với nhau. Ta nói có sai không?"
Thần tình của Ngô Dương Tuấn lập tức ảm đạm lại ngay, giống dư đèn dầu lập lòe trước gió lạnh vậy, nhưng vẫn không nói tiếng nào.
Nếu như Cẩm y vệ không cạy được miệng Ngô Dương Tuấn, Dương Thu Trì quyết định giao y cho Cẩm y vệ Bắc Trấn Phủ ty, để cho họ từ từ tra khảo hắn.
Dương Thu Trì bảo Kim sư gia viết mật báo cho chỉ huy sứ Kỷ Cương, nói rõ chuyện đã bắt được trọng phạm mưu phản Ngô Dương Tuấn, nhấn mạnh công lao lần này có sự chỉ điểm của hai mẹ con Bạch phu nhân nhận ra sự hóa trang của hắn, lập được công đầu trong việc bắt cả ổ của Kiến Văn dư đảng tại Côn Minh thành, thỉnh cầu lấy công chuộc tội, xá miễn tội liên can. Sau đó đem hết khẩu cung, mời đề hình án sát sứ Khang Hoài viết tờ làm chứng kèm theo.
Sau khi niêm phong mật báo lại, giao cho Nam Cung Hùng dẫn người áp giải Ngô Dương Tuấn, Lý mộc tượng cùng các vị học đồ dùng yêu bài Cẩm y vệ bắc trấn phủ ty của Nam Cung Hùng đưa đến Cẩm y vệ thiên hộ sở ở Vân Nam cho bọn họ phụ trách áp giải phạm nhân lên kinh thành cùng giao trình mật báo.
Ngô Dương Tuấn bị áp giải đi rồi, Bạch phu nhân và Bạch Tố Mai ở phòng khách nhìn ra thấy bộ dạng thảm thương của hắn, tuy vẫn hận thấu xương nhưng lòng cũng có đôi chút trắc ẩn.
Đêm đó, Khang Hoài thiết yến ở nha môn tẩy trần Dương Thu Trì, biểu kỳ sự cảm tạ.
Sau khi nghỉ ngơi hai ngày ở Côn Minh, Long sư gia chuyên tâm làm mấy cỗ kiệu cho Dương Thu Trì cùng gia quyến dùng. Nhất thiết chuẩn bị đâu đó rồi, họ chính thức lên đường đến huyện Thanh Khê - châu Trấn Viễn nhận nhiệm sở.
Khang Hoài án chiếu theo mọi chuyện đã bàn bạc kỹ trước đó, phái một ti ngục tin cậy cùng đi với Dương Thu Trì, mẹ con Bạch phu nhân đến chỗ lưu đày lo chuyện nạp thục. Khang Hoài còn tự thân viết một bức thư gởi cho quan viên quản lý phạm nhân chịu tội lưu đày ở đó, lệnh cho họ xử lý linh hoạt, để cho mẹ con Bạch phu nhân theo Dương Thu Trì đến Trấn Viễn châu cư trú, ba năm hết hạn trở về tiêu án.
Từ biệt Khang Hoài xong, Dương Thu Trì rầm rộ lên đường.
Có thư riêng của Khang Hoài, cùng một ti ngục thân tín của y đi theo lo liệu mọi chuyện, nên việc ở nơi lưu đày tiến hành rất thuận lợi.
Sau khi xong việc, Dương Thu Trì thưởng cho ti ngục đó ít ngân lượng, khiến y vui mừng khôn xiết quay trờ về.
Và thế là, khối đá nặng trong lòng mẹ con Bạch phu nhân coi như được vứt sạch, hai mẹ con họ hầu như đã khôi phục tự do, lại còn tận mắt chứng kiến cừu nhân bị bắt tống giao cho luật pháp, lòng thanh thản rất nhiều. Sự cảm kích của hai mẹ con họ đối với Dương Thu Trì chẳng có gì sánh hơn nữa.
Bạch Tố Mai cảm kích có dư, nhân lúc không người ôm chặt Dương Thu Trì tặng cho hắn một nụ hôn ngọt ngào nồng cháy, biểu đạt sự cảm kích vô hạn trong tim.
Mang theo hai mẹ con Bạch phu nhân, đoàn người tiếp tục đến huyện Thanh Khê.
Sau khi đi vào địa giới của huyện, họ thấy quả thật nơi đây thanh sơn lục thủy, phong cảnh hữu tình, chỉ có điều bá tánh thì rất khổ sở.
Ngày ấy, khi đến một tiểu trấn cách trung tâm huyện không xa, Kim sư gia bắt đầu an bài cụ thể lễ nghi tiếp nhận nhiệm sở.
o O o
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nạp Thiếp Ký
Mộc Dật
Nạp Thiếp Ký - Mộc Dật
https://isach.info/story.php?story=nap_thiep_ky__moc_dat