Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Liên Hoa Bảo Giám
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 244: Goethe Hải Đồ
R
ất nhanh, vẻ mặt kinh hoàng và bất đắc dĩ của Goethe liền bị ánh mắt âm sâm của Dịch Cốt tìm về, hắn từ miệng Dịch Cốt đã biết được sự tình gì, vừa thấy Đỗ Trần, liền lập tức hét lớn:
- Đỗ Trần thần tại thượng, Francis, ta bị oan a.
Ngay tiếp đó hai cái tay cá của hắn ôm trước ngực, tiểu vương tử hải tộc như một tín đồ trung thành với tín ngưỡng "Đỗ Trần", nhưng ý nghĩ thực tế trong lòng hắn, mỗi ngày gần đây làm việc thiện, thật là vất vả mới kiếm được chút thiện cảm của sư phụ Brook, nếu bởi vì việc này mà ảnh hưởng tới ấn tượng của sư phụ đối với mình, từ đó không chịu truyền thụ bí pháp, vậy chính mình chẳng phải chết oan sao?
Hắc, trời đất bao la, học được bản lãnh cao nhất! Nhanh hướng tín ngưỡng Đỗ Trần thần của sư phụ cáo tội a.
Hắn giải thích:
- Francis, cảng New Zealand của đại lục Beins tại góc đông nam, hic!
Hai tay giơ lên, huyễn hóa ra thủy mạc hải đồ trước mặt Đỗ Trần:
- Ta trước hết giải thích rõ ràng phân bố thế lực của hải tộc...
Ba khối đại lục của đấu thần thế giới, tách ra tứ đại hải dương, trong đó cảng Antwerp của đại lục Beins, Emir của Ya Qin, còn có Kim Sa Giác của tiêu vân kinh, hợp thành đại tam giác hải vực do cha hắn khống chế. Đại tam giác hải vương uy danh hiển hách, nhưng nói rõ, bất quá là một đại lĩnh chủ dưới tay hải hoàng Sainz mà thôi, hắn nắm trong tay đại tam giác nhưng chỉ có thể nắm trong tay đại tam giác, ba hải vực khác không ai gọi hắn là vương, sự khác biệt, hải tộc tứ đại hải vương còn có cừu oán không nhỏ...
Mà cảng New Zewland của Đỗ Trần ở Đông Hải hải vực, không thuộc phần phụ thân Goethe quản lý, cho nên Đỗ Trần thực ra thật sự đổ oan cho tiểu vương tử, Ngư nhân căn bản không có liên quan gì tới hắn.
- Tình huống là như thế!
Goethe thản nhiên nhìn Đỗ Trần, hình dáng tựa hồ muốn nói. Xem đi, ngươi đổ oan cho ta rồi, vậy còn không mau mời sư phụ truyền cho ta mấy chiêu bí pháp bồi thường bồi thường sao?
Đỗ Trần tựa hồ không nhìn ra ánh mắt Goethe, cười nói:
- Xem ra chuyện này đích xác không quan hệ với ngươi. A, phải biết rằng, việc thiện ở New Zealand, sư phụ ngươi cũng có phần, nếu chuyện này có quan hệ với đại tam giác hải vực của ngươi, vậy sợ rằng sẽ ảnh hưởng tới quan hệ thầy trò các ngươi à.
Đỗ Trần làm ra dáng vẻ lo lắng của Goethe. Tiểu vương tử cười hắc hắc, suy nghĩ chốc lát, đột nhiên hình như rất khó khăn nói:
- Ngươi nói đi. Nếu ta có thể giúp ngươi giải quyết Ngư nhân phiền toái này, sư phụ có phải sẽ thật sự dạy ta không?
Đỗ Trần tâm niệm chuyển động:
- Ta nghĩ hẳn là sẽ, ngươi thật sự có biện pháp giải quyết Ngư nhân không thuộc đại tam giác hải vực chứ?
Goethe gật đầu, lại lắc đầu:
- Francis, mặc dù ta rất muốn học bí pháp, nhưng ta sẽ không bán đứng lợi ích căn bản của chủng tộc chúng ta, càng sẽ không giúp nhân loại chĩa đồ đao vào đồng loại xuất sinh từ đại dương... cho nên, trước kia ngươi hỏi ta làm sao giải quyết vấn đề Ngư nhân, ta đều từ chối, chỉ nói rất khó khăn. Nhưng lần này Ngư nhân tập kích thành thị nhân loại, nguy hại thật sự quá lớn - đáng chết, bọn họ giết hơn một ngàn nhân loại phụ nữ (phụ nữ trẻ em người già)! Ta... có lẽ có thể giúp ngươi một phần.
- Điểm này ta hoàn toàn hiểu, tín đồ trung thành của Đỗ Trần thần, Goethe vương tử điện hạ, ngươi có thể cho ta sự trợ giúp gì, xin nói ra, ba mươi vạn dân sông Newzeland cảm kích ngươi.
Đỗ Trần trong lòng vui vẻ.
Goethe chần chừ nói:
- Tình huống phương nam Beins ta có nghe qua, so với tin tức nhân loại nắm giữ bất đồng, ta biết Ngư nhân nơi đó phi thường quái dị, hình như Đông Hải hải vương đều không có biện pháp bắt bọn họ! Nếu ngươi hoàn toàn giải quyết bọn họ, ta có thể thể trợ giúp ngươi chút ít.
Nói xong, hắn hai tay lại huyễn hóa ra một bản đồ, nhưng có chút bất đông, nó là một bản đồ lập thể biển sâu, triển hiện ra cảnh sắc thần bí dưới hải dương.
- Nhiều năm qua, cao cấp đầu thần trong các tộc, nhiều nhất là nhân loại không có cách nào bắt được hải tộc, trong đó có một nguyên nhân là không biết hoàn cảnh của biển sâu - ta nghĩ ngươi hẳn là hiểu được, trên chiến trường nếu có bản đồ tường tận thì có ý nghĩa trọng yếu thế nào! Đây là hải đồ hải vực phụ cận New Zealand...
Goethe nói đến nơi này, thần sắc buồn bã, thanh âm cũng nhỏ đi rất nhiều:
- Vốn Đông Hải hải đồ đối với vương thất đại tam giác chúng ta cũng là cơ mật, nhưng mười năm trước, đại ca đã qua đời của ta xảo hợp có được...
Đỗ Trần kinh hãi, ánh mắt tập trung vào hải đồ, cũng không có lưu tâm tới vẻ mặt Goethe khi nhắc tới đại ca đã khứ thế, hắn lập tức thúc đẩy trí nhớ lực siêu xuất thường nhân ghi nhớ mỗi điểm trên hải đồ vào trong trí nhớ - Goethe nói đúng, hải đồ cũng không rõ, phạm vi triển hiện cũng rất nhỏ, còn giẩu đi nhiều địa phương trọng yếu đối với hải tộc, nhưng Đỗ Trần chỉ muốn biết tình báo của Ngư nhân, lại không muốn dụng binh đối với hải tộc, vậy hải đồ này đã là đủ rồi, đã quá trân quý rồi.
Có thể nói, nếu lãnh địa của Đỗ Trần là một căn phòng lớn, thì bây giờ, hắn rốt cục thấy rõ trước cửa phòng là cái dạng gì, cũng biết địch nhân của hắn - địa lý tình báo của đại bộ phận Ngư nhân.
Sau khi dụng tâm ghi nhớ, Đỗ Trần không đợi Goethe mở miệng, liền nghiêm túc nói:
- Goethe, phi thường cảm tạ tín nhiệm của ngươi, ta với danh nghĩa Đỗ Trần thề, cả đời tuyệt không giao hải đồ cơ mật này của hải tộc cho người nào khác.
Goethe cười cười, không nói gì, nếu đại ca còn sống, biết mình giao hải đồ của hắn cho một nhân loại, sẽ phản ứng thế nào nhỉ?
Ai, đại ca a, bí truyền tuyệt kĩ của đại tam giác vương thất đều theo ngươi biến mất, ngươi lưu lại cũng chỉ có một phần hải đồ tứ hải...
Tống đi Goethe, xoay người đi tìm thánh giáo gián điệp Mina, từ nàng, Đỗ Trần hiểu rõ không có từ trong miệng cựu quan liêu của lãnh địa biết được tình huống chân thật, tiếp theo, lửa giận của hắn lại bốc cao lên một tầng - vốn lần này gặp nạn chỉ có cảng Antwerp, nhưng sau khi tai nạn phát sinh, quan viên cảng bỏ lại bình dân chạy trối chết, đều chạy vào trong lục địa nơi không có nguy hiểm, kết quả trong lãnh địa không có nhân viên chính phủ duy trì trật tự, lúc ấy lâm vào hỗn loan... tai hoạ Ngư nhân, biến thành nhân họa.
Trong lòng như có lửa đốt, Đỗ Trần ngày thứ hai liền xử lý hết thủ tục, bước lên Belkesi.
Trên sàn thuyền, Đỗ Trần cau mày nói với Dịch Cốt:
- Cái gì? Bác Bì nói hắn có chuyện gì, không theo ta đi sao? Đáng chết, sao lại bây giờ.
Dịch Cốt gật đầu một chút:
- Bác Bì chẳng biết suy nghĩ gì, thiếu gia giải quyết Ngư nhân cùng đạo phỉ trong lãnh địa, là tạo phúc cho dân chúng một phương, là thiên đại việc thiện, tán dương giáo nghĩa của Đỗ Trần thần giáo...
Hắn không tiếp tục nói nốt, mà sửa lời nói:
- Bất quá, Bác Bì còn chuyển cáo ngài một câu.
- Cái gì?
Dịch Cốt bắt chước ngữ khí của Bác Bì, lạnh nhạt nói:
- Do dự không nên thuộc về ngươi, những lời này ngươi hẳn đã nhớ kỹ, vậy, nhớ kỹ câu thứ hai ta nói với ngươi...
Hắn cao giọng:
- Francis, ngươi đã phụ rất nhiều người, thủ đoạn quá ôn nhu... càng phải khôn ngoan, càng phải tâm địa cứng rắn, muốn đánh bại đối thủ, chỉ có càng tàn nhẫn so với đối thủ mà thôi.
Đỗ Trần trong mắt tinh quang chợt lóe, sờ sờ cái mũi.
Dịch Cốt tiếp tục nói:
- Đáng chết phải giết, đó là các thánh vương thượng cổ, cũng không phải là mãn thủ huyết tinh sao, trải qua núi xương biển máu bước lên vuơng tọa sao? Ngươi không giết địch, địch liền giết ngươi, có đôi khi, một thành đồ đao so với trăm ngàn mưu kế hiệu quả hơn.
Đỗ Trần khép hờ hai mắt, suy nghĩ thật lâu, gật đầu lạnh nhạt nói:
- Ta biết rồi.
Biết rồi sao? Ý tứ gì vậy? Dịch Cốt trong lòng nghi hoặc, thiếu gia đến tột cùng là cùng quan điểm với Bác Bì, nhưng liệu nó có lọt tai không?
- Dát chi, dát chi!
Tiếng động vang lên từ Biekersi, Đỗ Trần nhìn biển rộng, chuẩn bị rời tới lãnh địa của mình, lúc này thì, trên bến cảng có người gọi:
- Francis, chờ ta.
Porter vác theo một túi nhỏ, mang theo một quyển sách từ xa chạy tới, đứng trên bến cảng, vỗ ngực thở dốc nói:
- Hoàn hảo tới kịp, thật sự xin lỗi, ta chuẩn bị một chút đồ vật, tới chậm một chút.
Đỗ Trần ngạc nhiên nhìn Porter:
- Ngươi sao không chiếu cố Tuyết Ny a di, ngược lại tới nơi này?
- Thư ngốc tử (gã trai ẻo lả) này sao cũng muốn đi?
Chesini đang giúp Harry điều khiển thuyền cũng chỉ vào Porter kêu to - Đỗ Trần muốn cho Chesini tự mình thể hội một chút tật khổ của dân sinh, liền mang hắn bên người, dù sao mình có Liên Hoa bên người, tùy thời đều có thể đánh ngất hắn mang theo, không lo lắng tiểu tử phiền toái này gặp phải nguy hiểm.
Mấy ánh mắt tập trung vào, phản ứng của Porter so với tiểu nam sinh ngượng ngùng trước kia có chút bất đồng, hắn ngẩng mắt, mỉm cười:
- Thư ngốc tử không thể đi sao?
- Chúng ta muốn khai chiến cùng Ngư nhân, chiến tranh, đây là chiến tranh.
Chesini hưng phấn phất tay kêu to, khinh thường nhin Porter yếu nhược:
- Thư ngốc tử, đối với chiến tranh không hữu dụng.
Porter trừng mắt liếc hắn:
- Ngươi biết Ngư nhân phân làm ba loại không? Loại thích ăn rong biển, có thể dụng điểm này dẫn dụ bọn chúng tới? Biết không...
Porter liên tiếp nói mấy vấn đề, lại cười bĩu môi:
- Thư ngốc tử không hữu dụng sao? Tiểu bằng hữu?
Chesini á khẩu không trả lời được.
Porter cười với Đỗ Trần:
- Tuyết Ny sư phụ biết Ngư nhân mang đến cho ngươi phiền toái rất lớn, nên kêu ta theo ngươi, có lẽ sẽ có trợ giúp chút ít.
Hắn mở túi nhỏ, bên trong có mây bộ sách về hải tộc.
Từ trong đó lấy ra một phong thơ, Porter lại nói:
- Ta đi tới túc xá của ngươi trước, kết quả đã khóa cửa, ta phát hiện phong thư này.
Đỗ Trần chỉ sửng sốt chốc lát, cười nói:
- Cũng tốt, ngươi đi theo ta, ta sẽ chiếu cố ngươi... bây giờ Tuyết Ny a di ai chiếu cố?
Biekersi đã khởi hành, xa xa, dưới chân Ôn Tuyền sơn, trên quan tinh đài của Đồ Thư quán, Bác Bì đang đứng bên Tuyết Ny:
- Porter này, thật sự có thể giúp Francis?
Khuôn mặt trắng bệch của Tuyết Ny lộ ra vẻ tươi cười:
- Green, không nên đánh giá thấp đệ tử của ta, năm đó khi ta bằng tuổi nàng, cũng là một tiểu cô nương không hiểu gì cả.
Nàng thở dài:
- Hài tử này không thích chịu ân huệ của ngươi khác, Francis giúp nàng cứu rất nhiều hài tử, nàng cũng mong thường hoàn lại một chút...
- Không nên gọi là Green, ta đã nói rồi...
Bác Bì lại nhắc lại câu nói mà hắn đã nói qua nhiều lần, bất quá, thanh âm rất nhẹ, rất nhẹ....
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Liên Hoa Bảo Giám
Du Tạc Bao Tử
Liên Hoa Bảo Giám - Du Tạc Bao Tử
https://isach.info/story.php?story=lien_hoa_bao_giam__du_tac_bao_tu