Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thanh Quan
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 239: Cừu Tiểu Bằng Bị Đánh. (2)
H
ắn đột nhiên nâng lên chân phải đá lên bụng Cừu Tiểu Bằng một cước. Lực đạo thật mạnh khiến Cừu Tiểu Bằng bật lui ra sau, mấy tên thanh niên liền vọt tới đem Cừu Tiểu Bằng đánh ngã trên mặt đất, quyền đấm cước đá.
Ánh mắt Tần Mục híp lại, lẳng lặng nhìn Cừu Tiểu Bằng bị đánh. Lúc này hắn không thể động, cho dù có đau lòng nhưng cũng không thể nhúc nhích. Vết xe đổ của Hầu Cửu Châu còn bày phía trước, vừa đi tới một địa phương mới đã cùng thế lực địa phương xung đột, đây hiển nhiên không phải đạo làm quan ổn trọng. Nói Tần Mục âm hiểm cũng thế, nói hắn không hợp đạo làm người cũng vậy, nhưng Tần Mục có tư tưởng làm quan của mình, đã vượt qua xúc động nhiệt huyết sôi trào của người tuổi trẻ.
- Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa!
Hà Tinh lớn tiếng kêu lên:
- Thả hắn ra, chúng tôi đưa đồ cho các người!
- Hà tỷ!
Hai thanh niên đứng bên cạnh la hoảng lên, mưu toan ngăn cản ý nghĩ của Hà Tinh. Nhưng Hà Tinh nhìn thoáng qua Tần Mục đứng ở đó, tuy rằng không biết vì sao Tần Mục thờ ơ, nhưng biết hắn tuyệt đối không phải là người dễ nói chuyện. Trong Tây Sơn thôn có ai chiếm được tiện nghi từ trong tay hắn?
Phụ nữ đối với người đàn ông mà mình thích luôn sùng bái mù quáng, Hà Tinh cũng không ngoại lệ. Huống hồ nàng là một trong số ít người biết được thân phận Tần Mục, đương nhiên biết hắn cũng không vô duyên vô cớ đi tới nơi đây.
- Nhé, con đàn bà phóng đãng tư xuân, thấy tiểu bạch kiểm thì muốn bò lên.
Tiếng cười của tên thanh niên tràn ngập dâm loạn, ánh mắt mê đắm nhìn bộ ngực của Hà Tinh, đắc ý nói:
- Đi theo ca, trong huyện Lan Trữ cô muốn chụp thế nào thì chụp, nhưng tốt nhất thì chụp chụp thân thể của ca, vẫn đẹp hơn tên tiểu bạch kiểm kia nhiều.
Khóe môi Tần Mục hiện lên tia cười băng sương, cũng không nói chuyện, xoay người đi về hướng xe con. Thanh niên kia bừa bãi cười lớn một tiếng, gọi mọi người dừng tay, đem tay vươn tới trước, cơ hồ đã chạm tới vùng áo trước ngực Hà Tinh.
Hà Tinh hét lên một tiếng bật lui ra sau, lại khiến đám người lớn tiếng cười vang. Cừu Tiểu Bằng mặt dính máu quỳ rạp trên mặt đất, gắt gao cắn răng không kêu một tiếng.
Tần Mục ngồi trên xe, cầm điện thoại bấm một chuỗi dãy số, nói:
- Lôi bộ trưởng phải không? Tôi là Tần Mục, tôi muốn cùng ngài phản ánh một sự tình…
Khi ở thủ đô, Tần Mục đã tìm hiểu rõ ràng, tùy tiện chạy đi nhậm chức, cho dù có Tần lão gia tử ủng hộ cũng sẽ bị đụng đầu rơi máu chảy. Chuyện ở trong huyện, lão gia tử tuyệt đối sẽ không giúp hắn thu thập rắc rối, trừ phi hắn làm chuyện gì khiến lão gia tử hả lòng hả dạ, đến lúc đó lão gia tử mới có thể ra mặt.
Huyện Lan Trữ là một huyện lớn, còn là huyện điểm tựa của thành phố, nhân số ủy viên thường ủy trong huyện cộng thêm Tần Mục là mười một người. Tần Mục ghi tạc tên tuổi của mười người khác, trong đó có một người lại có quan hệ sâu xa với hắn.
Bộ trưởng võ trang Lôi Bằng, đây là chuyên nghiệp trong bộ đội phái xuống, năm nay đã bốn mươi mốt tuổi, từng đảm nhiệm cảnh vệ viên của một đoàn trưởng phe phái Hàn Đại Bình, sau khi giải ngũ về địa phương từ bộ võ trang bước từng bước đi lên. Suốt ba tháng nay Tần Mục đã đến Hàn gia hai chuyến, cùng cha vợ tương lai tán gẫu mình sắp đến huyện Lan Trữ, vì vậy lấy được quan hệ này.
Lôi Bằng đương nhiên biết Tần Mục, khi hắn giải ngũ quay về địa phương, nhưng ngày lễ ngày tết đều đi thăm lão lãnh đạo, từ trong miệng lão đoàn trưởng biết một ít biến động bên trên. Tuy rằng hắn không biết rõ hậu trường của Tần Mục, nhưng lão lãnh đạo đã dặn mình nên dốc sức toàn lực ủng hộ Tần Mục, như vậy có thể biết vị tân phó bí thư thân phận không nhỏ.
Nghe xong Tần Mục bình tĩnh mà đơn giản thuật lại, lúc ấy Lôi Bằng đã muốn bùng nổ, chuẩn bị mang theo công an bộ võ trang chạy qua. Tần Mục lại chậm rãi để Lôi Bằng thông tri bí thư huyện ủy Chu Văn Bân một chút, để cho hắn nhìn xem là con cháu nhà ai đi ra ngoài hồ nháo, nhanh chóng mang về nhà, chuyện này cứ thế là giải quyết.
Tuy ngoài miệng Tần Mục nói chuyện này cứ như vậy bỏ qua, nhưng hắn thật sự không nghĩ như vậy. Cất lại di động, Tần Mục bước xuống xe, thong thả đi tới bên cạnh Cừu Tiểu Bằng ngồi xổm xuống, không để ý ánh mắt như lang như hổ của những người kia, nói:
- Tiểu Bằng, vất vả cậu!
Một câu tuy rằng rất nhẹ, nhưng Cừu Tiểu Bằng nghe ra được ẩn ý bên trong, đó là “món nợ này nhất định đòi lại gấp trăm lần”. Cừu Tiểu Bằng lắc đầu, nỗ lực nuốt nước bọt, nói:
- Tần ca, tôi hiểu được.
Thanh niên bừa bãi cười lớn, bước tới bên cạnh Tần Mục, dùng chân đá đá vào mông hắn, hung hăng càn quấy nói:
- Tiểu tử, mày có phục hay không?
Hai mắt Tần Mục thâm thúy nhìn động tác của thanh niên, chậm rãi đứng dậy, nhẹ nhàng phủi phủi bị dính trên mông, lạnh lùng nói:
- Phục thế nào, không phục thì thế nào?
- Nhé a, tiểu tử mày còn rất cứng!
Thanh niên biến sắc, ở trên mảnh đất huyện Lan Trữ này, đừng nói hắn chỉ dùng chân chạm một chút, cho dù trên chân hắn dính phân, người trong huyện cũng phải ngoan ngoãn khen thơm. Động tác phủi đất của Tần Mục nhất thời khiến hắn tức giận, hung tợn nói:
- Tiểu tử, mày còn dám phủi đất, đánh hắn cho tao!
Lời này vừa nói ra, trên người một tên thanh niên bên cạnh vang lên thanh âm tiếng nhạc đơn điệu. Tên kia vội lấy di động đón nghe xong lại đưa cho thanh niên, cúi đầu khom lưng nói:
- Bình thiếu, điện thoại lão gia tử.
Thanh niên hừ một tiếng, trừng mắt nhìn Tần Mục nói:
- Mày thành thật một chút, dám động coi chừng tao lấy mạng của mày.
Nói xong liền tiếp lấy di động.
Khóe môi Tần Mục thoáng nhếch lênh, nhìn Hà Tinh vẫy tay nói:
- Lại đây, giúp tôi dìu cậu ấy lên xe.
Vừa rồi Bình thiếu kia đã nói không cho Tần Mục cử động, đảo mắt hắn đã gọi người tới dìu Cừu Tiểu Bằng, mấy tên lưu manh khác nhất thời nổi giận muốn nhào tới đánh hắn. Thanh niên kia đột nhiên hú một tiếng quái dị kêu to “cái gì” sau đó đảo mắt đánh giá Tần Mục từ trên xuống dưới, vươn tay ngăn cản hành động của đám lưu manh.
- Trần thúc, vậy thì nói thẳng, tôi cho vị phó chủ tịch huyện như chú mặt mũi, bảo bọn họ ngoan ngoãn lấy ra băng ghi hình, tôi sẽ bỏ qua cho bọn hắn một đường sống!
Tiếng nói của thanh niên vô cùng cuồng vọng, khẩu khí quả thật xem vị phó chủ tịch huyện nào đó chẳng khác gì người hầu trong nhà mình.
Trên mặt Tần Mục không hề có chút biểu tình, gọi Hà Tinh đi tới. Không còn Bình thiếu chỉ huy, mấy tên lưu manh cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Đem băng ghi hình cho hắn!
Tần Mục thản nhiên gọi Hà Tinh. Tuy nàng không hiểu ý hắn muốn làm gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn lấy túi xách quân dụng bên người lấy ra một băng ghi hình đưa cho thanh niên.
Thanh niên cười đắc ý, nhìn Tần Mục nhún nhún vai, hung hăng càn quấy cầm băng ghi hình quơ quơ, hàm ý nói:
- Tiểu tử mày có vận khí tốt, có người giúp mày nói hộ, lần sau đừng làm cho tao đụng tới mày.
Nói xong còn đi tới trước mặt Tần Mục, dùng băng ghi hình vỗ vỗ lên gương mặt của hắn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thanh Quan
Qua Nhân
Thanh Quan - Qua Nhân
https://isach.info/story.php?story=thanh_quan__qua_nhan