Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thông Thiên Chi Lộ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 238: Trời Đất Đều Xuân
"Â
m dương long hổ đơn, đỉnh giai đơn dược liệu thương của Long hổ đơn đạo tông xưa kia, xếp hạng địa giai thượng phẩm.”
Cơ Nhã lấy hoàng sắc nạp bảo nang mà gã nói ra. Trong nạp bảo nang có đơn dược liệu thương, khiến nàng mừng đến phát khóc. Trừ một viên kim sắc Âm dương long hổ đơn thì đơn dược liệu thương như Bách thảo đơn rất nhiều.
"Bí thuật tạm thời phong bế thương thế của huynh có thể tùy tiện giải khai hay có hạn chế? Nếu dễ giải khai thì dùng Âm dương long hổ đơn là được.”
"Viên đơn dược lợi hại như thế hả?"
Ngụy Tác ngây người nhìn Cơ Nhã, nhưng khi nàng nhét Âm dương long hổ đơn vào miệng gã thì gã đột nhiên gọi: "Đợi đã.”
"Sao vậy?" Cơ Nhã giật mình, sợ nhất thời bất cẩn làm đau gã.
"Dược lực có sao không? Có hôn mê chăng.” Gã hỏi nàng: "Hàn Vi Vi mỗi ngày đều cần mỗ dồn chân nguyên, qua một hôm là không được.”
Thấy nét do dự trong mắt nàng, Ngụy Tác nói, "Cách thi pháp đó cũng như phát thuật pháp, cô nương cũng có thể thi triển, chỉ cần cẩn một chút chắc không có vấn đề gì. Để mỗ cho cô nương biết cách thi triển đã.”
Cơ Nhã gật đầu, ánh mắt nhìn gã có thêm điều không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung đươc.
Ngụy Tác nói nhanh, thật ra gã rất sợ chết, nói chậm nhỡ may không kịp chữa đã không còn hơi thở thì quá thảm.
Bất quá gã vui mừng vì nói xong một lần, Cơ Nhã đã gật đầu, nhét viên kim sắc đơn dược vào miệng gã.
"Ư", miệng Ngụy Tác bị bịt kín, viên "Âm dương long hổ đơn" không nhỏ, gã không cách nào động dụng chân nguyên, chật vật lắm mới nuốt được.
"Nếu gọi nàng ta chắc sẽ giúp ta nghiền nát ra.” Nhìn làn môi anh đào nhu hòa của Cơ Nhã, óc gã chợt hiện lên ý niệm này.
Rất nhanh, từng làn nhiệt khí ấm áp từ bụng dâng lên, lan khắp toàn thân.
Cơ Nhã nhíu mày tính toàn rồi mới quyết định, nắm chặt mũi dùi xanh biếc đoạn nghiến răng rút ra.
"Đau cũng không đau tí nào, địa giai thượng phẩm đơn dược đúng là địa giai thượng phẩm đơn dược.” Ngụy Tác phi thường cao hứng, rút mũi dùi đó ra mà gã không đau tí nào, nhưng rồi thấy máu chảy từ ngực ra thì mắt gã lồi lên, "Chuyện gì hả, sao máu cũng giống con lợn béo biết bay kia, là màu lục nhỉ?"
"Pháp khí này có độc, dùng Lục mẫu anh luyện chế thành.” Cơ Nhã bảo gã: "Âm dương long hổ đơn có công hiệu chỉ huyết sinh cơ, khiến thân thể thụ thương mau lành nhưng không thể trừ được độc nguyên này.”
"Chả trách ta lạnh buốt toàn thân.” Ngụy Tác mặt mày xanh lét, kêu lên kinh hãi, "tại hạ không có đơn dược giải độc.”
"Lục mẫu anh chi độc, tuy độc tính không mạnh, tác dụng không nhanh nhưng độc tính liên miên, đơn dược bình thường căn bản không cách nào cứu trị. Trừ phi là thiên giai đơn dược mới giải nổi.” Cơ Nhã nhìn Ngụy Tác, mặt hơi đỏ lên một cách không tầm thường.
"A!" Ngụy Tác kêu lên thê thảm, "vậy mỗ chết chắc rồi!"
Cơ Nhã liếc gã thật sâu, không nói gì.
"Xem ra đúng là chết chắc.” Ngụy Tác chán nản, "mỗ còn là xử nam.”
"Tại Di Thiên cốc, là huynh hả?" Cơ Nhã do dự một chốc, mới hỏi.
Đến nước này còn gì giấu nữa. Ngụy Tác gật đầu, "Bất quá mỗ thật sự đi hái Tử hồ hoa, vô tình ngang qua.”
"Rõ ràng huynh có cơ hội không lộ hành tung, vì sao mạo hiểm cứu muội?" Cơ Nhã mở đôi mắt to, nhận nghiêm túc nhìn gã Ngụy Tác.
"Mỗ không rõ, khả năng vì cô nương quá xinh đẹp.” Ngụy Tác hiện không còn cố kị, lớn mật hẳn.
"Muội xinh đẹp như vậy thật ư?" Cơ Nhã nhìn gã, gương mặt như bạch ngọc ửng lên.
"Lúc nào rồi còn nói nhưng lời đó. Linh Nhạc thành có ngần ấy nam tu, có ia không muốn kết thành đạo lữ song tu với cô nương.” Ngụy Tác mếu máo, "Có thời gian nói thế, chi bằng hôn mỗ một lần. Thật lòng trừ mẹ ra, chưa có nữ tu nào hôn mỗ.”
Thần thái kỳ quái khiến ánh mắt Cơ Nhã lưu chuyển, như ao nước xuân gợn sóng, gương mặt nàng ánh lên nét hổ thẹn chưa từng có. “Ngụy Tác, huynh dùng dịch dung đơn hả, dược thủy giải trừ ở đâu? Muội muốn nhìn diện mục thật của huynh.” Ngón tay mềm mại của nàng lướt qua má Ngụy Tác.
"Ngón tay chạm vào là hôn hả?" Ngụy Tác ấm ức nói: "Trong thanh sắc nạp bảo nang còn lại, đựng trong hoàng sắc ngọc bình.”
"Đây là cái gì?" Cơ Nhã nhanh chóng lần được một hoàng sắc ngọc bình, rồi hiếu kỳ mà thấy mấy bức tranh. “Tranh Thủy Linh Nhi hả?" Mở ra nàng liền nhận ra, "Thế nào, huynh thích Thủy Linh Nhi sao?"
"Mỗ còn chưa gặp sao có thể coi là thích hay không thích, chi vì thấy nàng ta xinh đẹp, trước khi gặp cô nương thì coi nàng ta là tình nhân trong mộng, bất quá gặp cô nương rồi, tình nhân trong mộng nhiều lúc lại là cô nương.” Hiện tại sắp chết nên Ngụy Tác cái gì cũng dám nói, "Vốn mỗi định theo đuổi cô nương nhưng tự thấy không xứng, muốn tu thành kim đơn đã.”
Cơ Nhã nhếch môi theo vòng cung mê người, đôi mắt mỹ lệ ầng ậng nước.
Ngụy Tác ngơ ngẩn.
Gương mặt nàng hé nụ cười thẹ thùng chưa từng có. Dù nhìn từ góc nào, nàng đều không còn dáng vẻ băng tuyết mỹ nhân mà là mỹ nữ đang cả thẹn, cực độ mê người.
Bất quá gã lại lầm bầm, "Mỗ sắp chết rồi mà cô nương còn cười được, chi bằng cô nương hôn mỗ một lần, để mỗ không đến nỗi chết không nhắm mắt.”
Cơ Nhã không nói gì, đổ dược dịch trong hoàng sắc ngọc bình ra bôi lên mặt gã, khiến gã lộ ra diện mục.
"Lạnh quá, xem ra lần này ta chết chắc.”
Ngụy Tác cảm giác thân thể càng lúc càng lạnh, cả kinh kêu lên, "Cơ Nhã, cô nương làm gì?"
Cơ Nhã chăm chú nhìn diện mạo thật của gã một chốc, nhưng không hôn mà cởi y phục ra.
"Muội không để huynh chết đâu.” Cơ Nhã mắt như nước hồ thu, mặt đỏ lên như quả táo mùa thu.
"A?" Ngụy Tác tròn mắt, "cô nương có cách cứu mỗ?"
Cơ Nhã không nói gì, khẽ cắn môi, ôm gã vào lòng, đặt tay lên ngực gã mà chính nàng khẽ run rẩy.
Ngụy Tác không nói gì, nơi bàn tay mềm mại của Cơ Nhã đặt xuống chỗ nào cũng như ngọn lửa thiêu đốt lòng gã.
Được bàn tay ngọc dẫn dắt, toàn bộ thể nội hỏa diễm của nàng dồn xuống.
U hương như hoa lan trên mình Cơ Nhã xộc vào mũi Ngụy Tác, từng sợi tóc như tơ mịn rải lên trán khiến gã tâm thần đại loạn.
Từng làn chân nguyên dâng lên trong thể nội Cơ Nhã, lối thi pháp này có vẻ tiêu hao rất nhiều chân nguyên, khiến nàng cật lực, khẽ thở nặng nhọc.
Hơi thở này chứa sức dụ hoặc trí mệnh.
"Cơ Nhã, cô nương làm gì?" Tất cả vượt xa phạm vi tưởng tượng của Ngụy Tác. Tay Cơ Nhã cứ lần xuống, nắm lấy nơi gã sắp bùng nổ, đầu óc gã rung lên ong ong.
"Đây là Càn khôn hồi xuân thuật, là thuật pháp duy nhất tôi có thể cứu huynh.”
Khóe mắt Cơ Nhã hổ thẹn cơ hồ chảy nước, tay nàng không rời nơi bí ẩn nhất của gã, tấm thân run run cúi xuống, vùi mặt vào ngực gã.
Ôn ngọc trong lòng, điều trước đây Ngụy Tác không dám tưởng tượng.
Đầu óc gã càng trống rỗng là làn môi lạnh của nàng khẽ đặt lên mình gã, từ từ trượt đi.
"Bùng!"
Từng ngọn lửa càng mãnh liệt cháy lên trong gã.
Cứ thế dồn xuống.
Được chân nguyên kỳ dị hút lấy, Ngụy Tác cảm thấy hỏa diễm trong người, thậm chí cả máu đều tụ tập ở nơi gã sắp bùng nổ.
Thật sự sắp bùng nổ.
"Ngao!" Ngụy Tác phát ra tiếng rên thống khổ.
Cơ Nhã đã di động đến chỗ đó, chỗ sắp bùng nổ, hơi ấm và mềm mại khôn tả bao lấy nơi đó.
Lưng gã hoàn toàn cứng lại, từng tia độc tố và khoái ý ấm áp trút ra, cảm giác dâng lên mạnh mẽ khiến gã cơ hồ ngất đi.
Đột nhiên, thân thể Ngụy Tác căng cứng chợt phát hiện tay có thể cử động.
Tay gã vuốt mái tóc như suối gấm buông xõa của nàng, nâng gương mặt nàng lên.
"Cơ Nhã, có thể dừng kiểu thi thuật này không? Mỗ không chịu nổi nữa, sắp ngất đi.” Mông lung nhìn thấy đôi mắt Cơ Nhã ánh lên mê ly, Ngụy Tác lại phát ra tiếng rên thống khổ.
"Ư...” Cơ Nhã chỉ kêu lên như thế.
"A!"
Cảm giác ngây ngất dâng lên trong óc Ngụy Tác, gã run người, sau rốt cũng không chịu nổi, mất hết ý thức, ngất đi.
Bạch sắc linh vụ tản đi, còn cả tiếng Cơ Nhã rên rỉ mê người.
"Ngụy Tác", không rõ bao lâu sau, Cơ Nhã lại khẽ gọi tên gã, giọng thật mê ly, đầy dụ hoặc và nhu tình.
Thông Thiên Chi Lộ
Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thông Thiên Chi Lộ
Vô Tội
Thông Thiên Chi Lộ - Vô Tội
https://isach.info/story.php?story=thong_thien_chi_lo__vo_toi